Mục lục
Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Dưới đòn tấn công như vậy đối phương sẽ không hóa thành tro bụi đâu nhỉ. Có điều ta thật tò mò vì sao hắn lại muốn ngồi chờ chết chứ?

Tống Thư Hàng nói.

Đang khi nói chuyện, Tống Thư Hàng vẫn duy trì cảnh giác mà đánh giá bốn phía như cũ.

Gần đây vận số của hắn thật sự quá thảm rồi, vì vậy bất kể làm chuyện gì hắn đều luôn chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống ‘xấu nhất’.

Hiện tại hắn hơi hoài nghi, liệu có phải vị tôn giả thất phẩm của Vô Cực Ma Tông kia có thủ đoạn gì đặc biệt có thể tránh được một kích hủy diệt kia của Bạch Tôn Giả hay không?

Nói không chừng bây giờ tên kia đang núp trong bóng tối chuẩn bị tìm cơ hội đánh lén nhóm người mình như rắn độc chờ phát động bất cứ lúc nào ấy!

Tống Thư Hàng đã đoán được mở đầu nhưng không đoán được kết cục.

Tôn giả thất phẩm Lư Sơn Lộ Ma Tôn của Vô Cực Ma Tông đích xác là có thủ đoạn đặc thù nên vẫn còn sống dưới đợt bắn phá kinh khủng kia của Bạch Tôn Giả.

Dù sao Lư Sơn Lộ Ma Tôn là tôn giả có uy tín lâu năm, là một trong những tôn giả sống lâu nhất cho đến hiện tại. Thân là một hàng đồ cổ chân chính, ‘bí pháp, bí bảo, bí dược’ bảo vệ tính mạng trên người hắn không ít. Sống sót được trong một kích này của Bạch Tôn Giả cũng không lạ gì.

Nhưng đối phương không ẩn núp trong bóng tối như rắn độc mà trực tiếp xuất hiện trước mặt ba người Tống Thư Hàng.

- Lão phu sống lâu như vậy lại chưa từng gặp qua đối thủ nào như ngươi.

Trong hư không, có một đám sương mù ma quái hiện lên:

- Ta không biết phải hình dung ngươi như thế nào… Trước khi chưa nhìn thấy kẻ địch lại tiêu hao sạch sẽ toàn bộ thể lực và linh lực của mình. Không thể phủ nhận một kích vừa rồi của ngươi mạnh mẽ đến nỗi khiến lão phu sinh ra ảo giác tử vong. Thế nhưng ngươi không có thể giết chết lão phu. Ngươi đã thất bại rồi.

- Ừ, cảm ơn đã khen.

Bạch Tôn Giả gật đầu nói.

- Ha ha.

Lư Sơn Lộ Ma Tôn cười lạnh, sau đó hắn giơ ngang cánh tay của mình lên:

- Hiện tại thể lực và linh lực của ngươi đều đã tiêu hao sạch sẽ, vậy ngươi muốn ngăn cản lão phu thế nào đây?

- Ta có thể dùng thuốc khôi phục mà.

Bạch Tôn Giả nói.

- Ngươi có thể thử xem, nhưng ta có thể nhắc nhở ngươi, hiệu quả của đan dược trong khu vực đặc thù dưới chân chúng ta này không khác đường đậu là mấy đâu, ngươi không có cơ hội.

Lư Sơn Lộ Ma Tôn nhếch miệng lên, dứt lời, bàn tay hắn nắm lại thật chặt:

- Trái tim của các ngươi, ta sẽ nhận vậy!

Theo động tác của hắn, từng luồng lực lượng nguyền rủa rơi xuống từ trong hư không.

Nơi ngực Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục, Bạch Tôn Giả đột nhiên xuất hiện một tấm phù văn nguyền rủa. Bởi vì cây liễu yêu không có trái tim nên loại nguyền rủa nhằm vào loài người này không có hiệu quả với cô ta, tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng.

Ngay sau đó, tấm phù văn này vỡ vụn ra.

Dưới tình huống trái tim vỡ vụn thì dù là tu sĩ cũng sẽ chết.

- Đây là pháp thuật nguyền rủa! Diệp Tư, cô có thể nuốt đám nguyền rủa này không?

Tống Thư Hàng hỏi cực nhanh.

- …

Diệp Tư:

- Ta cảm giác dạ dày của ta không có tốt như vậy. Hơn nữa thứ như nguyền rủa này thì phải ăn thế nào đây?

Quả nhiên việc ăn nguyền rủa là thiên phú mà chỉ mỗi con linh quỷ kia của mình mới có.

Lúc này Bạch Tôn Giả cười khẽ:

- Không cần lấy loại pháp thuật nguyền rủa cấp thấp này ra đùa giỡn đâu.

Nói xong, Bạch Tôn Giả vươn tay chọt một cái lên người Tống Thư Hàng.

Sau đó… tầng ánh sáng công đức trên người Tống Thư Hàng kia xôn xao thoáng chốc rồi bành trướng lên. Ánh sáng công đức là khắc tinh của các loại nguyền rủa và đồ vật tà ác, chỉ cần sử dụng tốt thì nó sẽ là vũ khí sắc bén phá vỡ nguyền rủa.

Tống Thư Hàng sử dụng ánh sáng công đức rất vụng về, đến tận bây giờ hắn chỉ có mỗi một chiêu Kim Cương Phục Ma Quyền kia, hóa ánh sáng công đức thành người khổng lồ màu vàng bao phủ lên người mình để tăng cường uy lực của Kim Cương Phục Ma Quyền.

Mà lúc này, dưới sự dẫn dắt của Bạch Tôn Giả, ánh sáng công đức bành trướng lên hóa thành ba thanh kiếm sắc bén nhanh chóng chém lên ba tấm phù văn nguyền rủa kia.

Roẹt roẹt roẹt ~ nguyền rủa bị chém vỡ một cách ngon ơ.



- Ha ha ha.

Pháp thuật nguyền rủa bị phá nhưng Lư Sơn Lộ Ma Tôn cũng không tức giận.

Sau khi cười khẽ một tiếng… thân hình của hắn chuyển động.

Một chiêu pháp thuật nguyền rủa ‘trái tim vỡ vụn’ vừa rồi kia chỉ là thăm dò. Trải qua thăm dò, hắn có thể cảm ứng được một cách rõ ràng rằng năng lượng trong cơ thể tên tôn giả thất phẩm trẻ tuổi trước mắt đã tiêu hao sạch sẽ.

Mà việc phá vỡ nguyền rủa ‘trái tim vỡ vụn’ của hắn vừa rồi đã làm tiêu hao hết năng lượng mà đối phương vất vả lắm mới khôi phục lại được một lần nữa.

Hiện tại đối phương chỉ còn là cái bình rỗng xinh đẹp với năng lượng và thể lực đều hao phí sạch sành sanh.

Lư Sơn Lộ Ma Tôn chuyển động, nhưng hắn cũng không tới gần ba người Bạch Tôn Giả mà đạp bước vọt lên không. Dù cho thể lực, năng lượng của vị tôn giả trẻ tuổi kia đã tiêu hao sạch sẽ, nhưng nếu đến gần người thì đối phương vẫn có thể dùng kỹ năng võ thuật.

Vì liều mình trước đó nên tuổi thọ của Lư Sơn Lộ Ma Tôn đã không còn nhiều, cũng không muốn cứng đối cứng ngay mặt với tôn giả trẻ tuổi.

Vì vậy, hắn lựa chọn sử dụng thủ đoạn pháp thuật bắn phá từ xa để giết chết ba người. Mặc dù sẽ tiêu tốn nhiều thời gian hơn… nhưng cũng càng bảo đảm và ổn thỏa hơn.

Sau khi vọt lên cao, sau lưng Hoàng Sơn Chân Quân hiện lên ba con mắt khổng lồ.

Ba con ngươi mở ra…

Trên người Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục bị ghìm xuống, bọn họ có thể cảm giác được một loại lực lượng hủy diệt tất cả bên trong ba con ngươi này. Nếu không phải có Bạch Tôn Giả che chở phía trước thì lúc này hai người đã trực tiếp bị áp lực trong con ngươi đè ép cho nằm bò rồi.

Sự chênh lệch giữa tôn giả thất phẩm và tu sĩ tam phẩm quá lớn.

Lúc này Bạch Tôn Giả lên tiếng nói:

- Ồ, dùng đan dược thật sự không có hiệu quả! Pháp tắc của chỗ này hơi lạ, nó lại vô hiệu hóa đan dược, đan dịch. Thậm chí ngay cả linh lực bên trong linh thạch cũng không hấp thu được.

- Ha ha.

Trên bầu trời, đòn tấn công của Lư Sơn Lộ Ma Tôn đã được phát động. Trong nháy mắt khi con ngươi mở ra, mặt đất dưới chân ba người Tống Thư Hàng biến thành một vùng đất ma quái. Dưới sự phong ấn của vùng đất ma quái này, Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục không thể động đậy.

Sau đó có ma khí dâng lên hóa thành ngọn lửa ma.

Đòn tấn công của cấp bậc thất phẩm, cho dù Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục dính phải một tia lửa ma thôi thì cũng sẽ hóa thành tro bụi.

- Thật là… sống càng lâu lá gan càng nhỏ mà. Dưới loại tình huống này cũng không chịu tấn công gần.

Bạch Tôn Giả thở dài, buồn quá đi thôi.

Đang khi nói chuyện, chân Bạch Tôn Giả dùng sức giẫm một cái. Linh lực từ dưới chân hắn cuộn trào ra dữ dội. Vùng đất ma quái dưới chân ba người biến thành một bãi cát.

Lửa ma vốn đang thiêu đốt cũng trực tiếp bị hạt cát vùi lấp.

- Không ngờ ngươi lại khôi phục được chút linh lực… tốc độ khôi phục linh lực của ngươi còn nhanh hơn trong tưởng tượng của ta… thật sự là người trẻ tuổi đáng sợ.

Lư Sơn Lộ Ma Tôn nhẹ giọng nói.

Có điều, dù tốc độ khôi phục linh lực của đối phương có nhanh nữa thì cũng đã muộn!

Trên bầu trời có một trận pháp to lớn đã thành hình rồi hóa thành cột sáng màu đen đè ép xuống vị trí mấy người Tống Thư Hàng.

Dưới lòng bàn chân, vùng đất ma quái vốn bị hạt cát vùi lấp cũng hóa thành một trận pháp khổng lồ phối hợp với trận pháp trên bầu trời.

- Ma Nhãn Thiên Cức!

Lư Sơn Lộ Ma Tôn nói.

Một chiêu này là chiêu tuyệt sát của Lư Sơn Lộ Ma Tôn, chân quân lục phẩm chết dưới một chiêu này nhiều vô số kể.

Thậm chí Lư Sơn Lộ Ma Tôn từng dựa vào một chiêu này mà mạnh mẽ giết chết hai đại địch cấp bậc tôn giả thất phẩm.

Mái tóc dài của Bạch Tôn Giả tung bay, hắn đáp:

- Kỳ thật… tốc độ khôi phục linh lực của ta còn nhanh hơn suy nghĩ của ngươi lúc này. Bởi vì ta đã bổ sung linh lực xong nên hiện tại điểm linh lực của ta đã tràn đầy!

Đang khi nói chuyện, trong tay áo hắn lộ ra một đóa hoa sen thủy tinh bị phong ấn.

Đóa hoa sen thủy tinh này không hổ là đạo cụ ‘bổ sung ma lực cấp VIP’. Dù là vì pháp tắc quỷ quái nơi này mà đan dược và linh thạch không thể bổ sung linh lực, nhưng hoa sen thủy tinh lại không bị ảnh hưởng chút nào, tốc độ còn nhanh đến vậy.

Kỳ thực dù linh lực không khôi phục thì trên người Bạch Tôn Giả còn rất nhiều loại bảo vật có thể ứng phó vị tôn giả của Vô Cực Ma Tông này.

Nhưng nếu linh lực được khôi phục thì hắn có thể sử dụng càng nhiều phương pháp đơn giản mà thô bạo hơn.

Sau lưng Bạch Tôn Giả đột nhiên hiện lên một vòng sáng khổng lồ.

Lúc nhìn thấy vòng sáng này, con ngươi của Lư Sơn Lộ Ma Tôn không khỏi co rút lại.

Vòng sáng khổng lồ kia… là pháp thuật mà chỉ dùng một chiêu đã tiêu diệt thung lũng lúc nãy. Không phải pháp thuật này cần thời gian chuẩn bị rất dài sao?

Trong lòng Lư Sơn Lộ Ma Tôn nảy lên một loại cảm giác không ổn.

- Xem ra ngươi đã đoán được.

Bạch Tôn Giả mỉm cười nói.

Kỳ thực pháp thuật này có thể phát ra trong nháy mắt.

Gần như cùng lúc với khi vòng sáng xuất hiện, trong vòng sáng lập tức bắn ra một trăm trận pháp pháp thuật phụ trợ như [tăng tốc, tăng tốc cấp hai, siêu tăng tốc, cường hóa, sắc bén, năng lượng gấp đôi, năng lượng gấp đôi hai lần, chớp lóe, phá nhanh, bắn liên hoàn, ngọn lửa phụ trợ, sấm sét phụ trợ, bão táp phụ trợ, tinh thần phụ trợ, kèm theo đòn tấn công phân tách liên hoàn, tích trữ lực lượng bộc phát, phụ trợ nhiệt độ cao] vân vân và mây mây… không hề khác với trước đó.

Mà ngay lúc một trăm pháp thuật phụ trợ này bắn ra… từng luồng kiếm quang đã không kịp chờ đợi mà bắn ra từ trong vòng sáng.

Từ lúc vòng sáng xuất hiện cho đến khi một trăm trận pháp phụ trợ bắn ra, rồi đến từng luồng kiếm quang bắn ra, tất cả mọi thứ đều được hoàn thành chỉ trong nháy mắt!

Vèo vèo vèo vèo vèo ~~

Từng luồng kiếm quang chia binh hai đường.

Một đường dùng tốc độ nhanh đến tàn nhẫn bắn về phía bầu trời, trực tiếp công kích Lư Sơn Lộ Ma Tôn.

Một đường khác trực tiếp chém về phía cái trận pháp khổng lồ trên không trung kia, thần kiếm bảy màu đánh vào cột sáng màu đen, dùng bạo lực xoắn nát, mạnh mẽ phá hủy pháp thuật tất sát ‘Ma Nhãn Thiên Cức’ của Lư Sơn Lộ Ma Tôn.

“Chết tiệt, tại sao có thể như vậy. Nguy rồi!”

Đồng tử của Lư Sơn Lộ Ma Tôn bỗng nhiên co rụt lại.

Hắn kích hoạt vô số pháp bảo phòng ngự trên người mình trong nháy mắt, lại tung ra hàng loạt phù bảo phòng ngự, đồng thời còn cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết, dùng phương thức tự mình hại mình để nhanh chóng thi triển pháp thuật:

- Kim Cương Ma Quân hộ thân, vách sắt bất động, vách sắt bất động hai tầng, hỏa diễm ngăn cản, sấm sét ngăn cản, nhiệt độ cao ngăn cản, bão táp ngăn cản, lực lượng nguyền rủa làm giảm tốc độ, lực đẩy!

Trong nháy mắt hắn đã bày ra tầng tầng lớp lớp phòng ngự trước người mình.

Thế nhưng… chút phòng ngự ấy căn bản không đủ. Phòng ngự trong thung lũng của hắn càng mạnh hơn, nhưng tính luôn cả thung lũng thì chúng đều trực tiếp bị san bằng, vị trí thung lũng còn bị nổ thành vực sâu.

Đòn tấn công vạn kiếm đồng thời phát động này của đối phương căn bản không thể chống lại chính diện.

Càng bi kịch chính là, lúc trước vì tránh né đợt tấn công đầu tiên của pháp thuật ‘vạn kiếm tề phát’, hắn đã tiêu hao liên tiếp bốn bí thuật, pháp bảo, phù bảo dùng để bảo vệ tính mạng.

Hiện tại trong tay hắn chỉ còn một pháp thuật bảo vệ tính mạng… nhưng cái pháp thuật bảo vệ tính mạng này không cách nào cam đoan hắn có thể sống sót trong sự bắn phá của pháp thuật ‘vạn kiếm tề phát’ này hay không.

Tên này là quái vật gì đây!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK