Mục lục
Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

‘Ngươi không cần lo lắng như thế đâu, Thư Hàng.’

Diệp Tư lên tiếng an ủi:

‘Cho dù ngươi bị Bạch tiền bối tống đến bí cảnh chậm chạp, chẳng phải còn có ta đi cùng ngươi sao, ít nhất ngươi sẽ không buồn chán như Tam Lãng tiền bối.’

Tống Thư Hàng: …

‘Hơn nữa, nếu như nghĩ kĩ lại thì thật ra chúng ta cũng chưa lâm vào tuyệt cảnh đâu.’

Diệp Tư lại nói:

‘Ta phát hiện ra trên điện thoại có chức năng xóa nhật kí chat. Chúng ta nhanh tay một chút, xóa hết các nhật kí chat trong nhóm có liên quan đến tấm ảnh này trong điện thoại của Bạch tiền bối đi chẳng phải là được rồi sao?’

Chỉ cần đến lúc đó, trong điện thoại của Bạch tiền bối không có nhật kí chat liên quan đến bức ảnh đó thì không phải là không sao rồi ư?

‘Vô dụng thôi.’

Tống Thư Hàng nói:

‘Nếu như là những vấn đề khác, các tiền bối trong nhóm cứ tán với nhau một hồi rồi cũng sẽ xếp nó vào dĩ vãng và chuyển qua chủ đề khác thôi. Nhưng nếu như trung tâm của chủ đề nói chuyện này là ảnh của Bạch tiền bối, với trình độ dai như đỉa của các tiền bối trong nhóm, nói mấy ngày cũng không đổi chủ đề đâu.’

Giống như ‘gói meme Bạch tiền bối’ lúc trước vậy. Nói cách khác, cho dù có xóa đi chăng nữa, các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng sẽ nhắc lại chủ đề này liên tục.

‘Không thử thì sao biết được? Ta phụ trách xóa nhật kí, ngươi phụ trách chuyển chủ đề đi. Nói không chừng có hiệu quả thì sao?’

Diệp Tư đề nghị.

Nếu như thử làm thì còn có hy vọng thành công.

Nếu như không thử thì chắc chắn là thất bại.

Vì thế, Diệp Tư phụ trách nhanh chóng xóa hết tất cả những nhật kí chat có chủ đề liên quan tới bức ảnh trong điện thoại của Bạch Tôn Giả.

Mà Tống Thư Hàng thì phụ trách chuyển chủ đề nói chuyện của các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1.

‘Nhưng mà… nên dùng chủ đề gì chuyển hướng sự chú ý của các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đây? Chủ đề không đủ độ hot thì không làm cho các tiền bối hứng thú được đâu.

Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.

Trong nhóm Cửu Châu số 1.

Chủ đề liên quan đến bức ảnh vẫn đang tiếp tục.

Thất Sinh Phù Phủ Chủ:

‘Ảnh này ai chụp thế? Góc chụp tuyệt quá. Bạch tiền bối đẹp quá. Bạch tiền bối hãy gả cho ta đi +9.

Ta là tiểu bạch hạc nơi góc biển chân trời:

‘Bạch tiền bối đẹp quá. Bạch tiền bối hãy gả cho ta đi +20.’

Ta là tiểu bạch hạc nơi góc biển chân trời:

‘Bạch tiền bối đẹp quá. Bạch tiền bối hãy gả cho ta đi +21.’

Ta là tiểu bạch hạc nơi góc biển chân trời:

‘Bạch tiền bối đẹp quá. Bạch tiền bối hãy gả cho ta đi +22.’



Bạch Hạc Chân Quân vừa vào liền gia nhập vào đội ngũ spam.

Cứ như điên hết cả rồi vậy.

Hắn chỉ là mượn cơ hội này to gan tỏ tình với Bạch tiền bối thôi.

Sau đó, các tiền bối trong nhóm không ngừng ngoi lên.

Tống Thư Hàng cười khổ, dưới tình huống thế này, muốn tìm được một chủ đề đủ đô để chuyển lực chú ý của các vị tiền bối mà dễ sao?

Hắn gãi đầu, đau khổ suy nghĩ.

Một lúc sau.

Đột nhiên hai mắt hắn sáng lên, khoan đã, so với việc khổ sở nghĩ cách chuyển chủ đề thì chi bằng thuật lại những gì Bạch tiền bối đã nói lúc trước một lần xem sao?

Vì vậy, Tống Thư Hàng nhắn vào trong nhóm Cửu Châu số 1:

‘Các vị tiền bối xin đợi một lát… lúc trước Bạch tiền bối nói rồi, nếu như ai dám lan truyền rộng rãi bức ảnh này ra ngoài thì sẽ bị nhét lên phi kiếm dùng một lần tống đến bí cảnh chậm chạp làm bạn với Tam Lãng tiền bối.’

Đây chính là lời nói chính gốc của Bạch Tôn Giả, tuy rằng là nói với hai người Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục.

Trong nháy mắt, nhóm Cửu Châu số 1 đang sôi động bỗng chốc an tĩnh lại.

Bắc Hà Tán Nhân:

‘Hả, không đúng, không phỉa là Bạch tiền bối tự gửi ảnh lên sao?’

‘Không, không phải Bạch tiền bối gửi lên đâu. Là ta và Diệp Tư bấm nhầm, sơ ý gửi lên nhóm đấy.’

Tống Thư Hàng trả lời.

Lưu Huỳnh Tiên Tử: …

Bắc Hà Tán Nhân:

‘Thư Hàng tiểu hữu đúng là đồ hại người!”

Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền:

‘Thu lại, mau thu hồi tất cả nhật ký chat vừa rồi về! Cuồng Đao Tam Lãng quá thê thảm, đây chính là tấm gương cho chúng ta đấy.’

Đông Phương Tĩnh Tuyết:

‘Vô dụng thôi, qua hai phút rồi, phần lớn tin nhắn đều không thu về được nữa rồi. Tống Thư Hàng mau xóa hết tất cả nhật kí chat trên điện thoại của Bạch tiền bối đi. Chỉ cần Bạch tiền bối không nhìn thấy đoạn chat này thì chúng ta sẽ an toàn.’

Thất Sinh Phù Phủ Chủ:

‘Có lý!’

Tống Thư Hàng:

‘Ta đang làm thế rồi đây… vì thế, bức ảnh này các tiền bối cất đi là tốt rồi… chúng ta chuyển chủ đề, nhân lúc trước khi Bạch tiền bối tỉnh lại nhanh chóng nói sang chuyện khác đi.’

Bắc Hà Tán Nhân:

‘Đột nhiên không nghĩ ra cái gì để chém gió nữa!’

Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền:

‘Hay là nói về bộ phim điện ảnh mà mọi người vừa quay nhé? Cắt nối xong rồi à? Thông qua xét duyệt chưa? Ta nhớ bây giờ ở Hoa Hạ, sau khi quay phim xong muốn được công chiếu thì phải thông qua xét duyệt của cơ quan chức năng có liên quan, lấy được giấy phép công chiếu mới được chiếu đúng không? Bao giờ bộ phim của chúng ta mới chiếu thế?’

Bắc Hà Tán Nhân nói:

‘Nghe ý của Hoàng Sơn Chân Quân thì ngày 24 sẽ tổ chức công chiếu lần đầu, ngày 25 sẽ chiếu trên toàn quốc.’

Đông Phương Tĩnh Tuyết:

‘Hôm nay đã là ngày 20 rồi nhỉ? Trong thời gian ngắn như thế có thể thông qua xét duyệt không? Nghe nói gần đây, quy trình xét duyệt phim điện ảnh phức tạp lắm đấy.’

‘Yên tâm đi, Hoàng Sơn Chân Quân chắc chắn có cách giải quyết vấn đề này. Nghe nói trong tay Hoàng Sơn Chân Quân có tận mấy công ty sản xuất phim điện ảnh liền, mấy chuyện thế này chắc chắn hắn sẽ giải quyết được thì mới tuyên bố ngày 25 tiến hành công chiếu toàn quốc chứ đúng không?

Lạc Trần Chân Quân đáp.

Dù sao cũng là tu sĩ, nắm giữ sức mạnh siêu phàm. Những chuyện dùng tiền cũng không giải quyết được, chỉ cần tu sĩ ra mặt là có thể xử lý một cách dễ dàng.

‘Nói thật, ta rất mong chờ ngày bộ phim này công chiếu. Đến lúc đó, chắc chắn có rất nhiều khán giả ghi nhớ tư thế oai hùng của ta trong phim.

Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu nói với vẻ mong đợi.

Cho dù không nhớ được đạo hiệu của hắn nhưng vai diễn Tà Tương Minh Nguyệt này chắc chắn sẽ được mọi người nhớ kĩ, đây là nhân vật phản diện lớn nhất trong phim đấy!

Sau khi Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu nói xong, nhóm Cửu Châu số 1 trầm mặc trong thời gian ngắn.

Bởi vì các đạo hữu trong nhóm không biết nên an ủi Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu thế nào.

Trailer của bộ phim đã được phát trên mạng, cũng đã mở rộng tuyên truyền rồi.

Nhưng… có rất ít bình luận nhắc tới nhân vật Boss cuối tà tướng Minh Nguyệt này.

Cho dù có nhắc tới thì cũng chỉ được có nửa câu.

Ví dụ như:

Ta nhớ nhân vật phản diện trong phim này cũng đẹp trai lắm mà, tuy rằng không còn nhớ rõ mặt mũi của hắn nữa~ nhưng kệ đi, dù sao cũng không đẹp trai bằng Lăng Dạ nhà ta. Lăng Dạ đẹp quá đi mất, Lăng Dạ gả cho ta đi mà.

Boss cuối của phim lại không phải là Cao Thăng sư huynh hả? Ta còn tưởng Cao Thăng sư huynh là trùm cuối chứ…

Trong phim này có nhân vật phản diện à? Ta nhớ ra rồi, dường như là một tên đẹp trai mặc áo giáp, bộ khôi giáp tinh xảo như thế hoàn toàn khác với mấy bộ đạo cụ thô ráp trong những phim điện ảnh khác!

Và vô số những bình luận tương tự.

Nửa câu đầu nói đến nhân vật phản diện, nửa câu sau lại quay về nhân vật chính Lăng Dạ, hơn thế có rất nhiều người cho rằng Cao Thăng sư huynh mới là nhân vật phản diện nhất phim. Hoặc là cứ nói cứ nói rồi chuyển chủ đề lên đạo cụ luôn.

Thảm quá, không có bất cứ một bình luận hoàn chỉnh nào cả.

Cũng không biết gần đây Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu có lên mạng xem bình luận phim không?

Nếu như có xem thì chắc hắn sẽ khóc ngất trong WC mất.

**************

Bên trong Dao Trì Thiên Giới, Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.

Các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đều rất chu đáo, mọi người đều đồng ý phối hợp với hắn để chuyển chủ đề, thật là tốt quá.

‘Xóa xong rồi.’

Diệp Tư trả lại điện thoại của Bạch Tôn Giả, phàm là những tin nhắn trong nhóm Cửu Châu số 1 có liên quan đến bức ảnh của Bạch Tôn Giả đều bị Diệp Tư xóa sạch hết.

- Làm tốt lắm.

Tống Thư Hàng thở phào một hơi.

Chỉ cần Bạch Tôn Giả không phát hiện ra nhật ký chat trong nhóm thì coi như hắn tránh được kiếp này rồi.

Hắn không cần phải đến bí cảnh chậm chạp làm bạn với Cuồng Đao Tam Lãng đạo hữu nữa rồi…

Chỉ cần nghĩ tới những ngày tháng Tam Lãng tiền bối ở trong bí cảnh, đến cả việc xem phim, nạp tiền hội viên cũng không thể làm được, thảm không cơ chứ?

Sau khi thở phào nhẹ nhõm, Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên, sau đó hắn nhìn thấy Tô thị A Thập Lục đang nhìn chằm chằm vào hai cái tay đặt trên ngực của hắn.

Vừa rồi, Tô thị A Thập Lục luôn nhìn chằm chặp vào đôi tay này, nhìn chúng thao tác nhanh chóng trên điện thoại của Bạch Tôn Giả, xóa nhật kí chat trong điện thoại. Đôi tay này mảnh khảnh, thon dài, trắng nõn, còn có những ngón tay kia nữa, vừa nhìn là biết đó là tay của con gái.

Cô ngẩng đầu nhìn Tống Thư Hàng, hỏi:

- Thư Hàng, đôi tay ở ngực ngươi là sao thế?

Tay của Diệp Tư sư tỷ bị A Thập Lục nhìn thấy rồi!

- Ừm, nên nói thế nào nhỉ… Đây xem như là thần thông mới của ta!

Sau khi suy nghĩ, Tống Thư Hàng trả lời.

- Thần thông??

Tống Thư Hàng ngơ ngác.

- Nhìn kĩ nhé, A Thập Lục… thần thông, hai đầu bốn tay!

Tống Thư Hàng vươn hai tay ra, hô lên.

Trong cơ thể của hắn, Diệp Tư sư tỷ: …

Cuối cùng, cô vẫn lựa chọn phối hợp với Tống Thư Hàng.

Đầu tiên hai tay của cô thu từ ngực Tống Thư Hàng về, sau đó lại vươn ra từ chỗ bả vai Tống Thư Hàng. Sau đó, đầu của Diệp Tư chui ra từ cổ Tống Thư Hàng.

Hình thức hai đầu bốn tay!

Tô thị A Thập Lục: 0_0

Ai có thể nói cho cô biết đây là chuyện gì không?

Nói là thông hai đầu bốn tay, nhưng tại sao lại có đầu và tay con gái chui ra từ trong người Tống Thư Hàng, đây là thông quái quỷ gì thế!

Đợi chút, cô gái này nhìn quen mặt thế.

Đây không phải cái vị Diệp Tư sư tỷ kia sao? Chính là người lúc trước khi quay phim ngồi bên cạnh Tống Thư Hàng và cô, rồi đột nhiên lại trở nên trong suốt ấy.

Tô thị A Thập Lục:

- Diệp Tư sư tỷ, tại sao cô lại ở trong cơ thể Tống Thư Hàng thế?

- Thực ra, ta và Tống Thư Hàng đã kí kết một khế ước… ta trở thành linh quỷ của hắn. Thân là linh quỷ, đương nhiên có thể sống trong cơ thể kí chủ rồi.

Diệp Tư đáp.

- Diệp Tư sư tỷ là linh quỷ ư?

Tô thị A Thập Lục trợn trừng mắt.

- Coi như là nửa linh quỷ đi, ta cũng không biết bây giờ bản thân mình rốt cuộc là cái gì nữa. Nhưng chắc chắn ta khác với những linh quỷ bình thường khác. Ví dụ như cho dù kí khế ước rồi, ta vẫn là ta, là một cá thể độc lập.

Diệp Tư đáp.

Tô thị A Thập Lục: …

Tống Thư Hàng và Diệp Tư sư tỷ kí kết khế ước, để Diệp Tư sư tỷ trở thành linh quỷ của hắn… mà linh quỷ và chủ nhân tâm ý tương thông, sức mạnh tương thông, thậm chí đến giác quan cũng tương thông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK