" Thánh nữ? Bạch Nhi là Thánh nữ?"
- Bạch Nhi, muội là Thánh nữ?
Không nhịn được nữa, cô liền nói ra, Bạch Nhi nghe vậy lắc đầu ý không biết, tất cả cũng đều rất khó hiểu
- Muội chỉ là cô nhi không cha không mẹ! Bản thân mình trước kia là ai cũng không biết rõ!
Cô nhìn Bạch Nhi lúc lâu rồi nhìn về phía khác, vẫn còn rất đáng ngờ, tại sao lại tấn công đoàn người cô? Và sao phải đánh lạc hướng? Chẳng nhẽ có gì đó sợ đoàn người cô biết? Việc này cô chắc chắn phải điều tra rõ ràng
Tới thành của Miên Xích phái, trước mặt có thêm một đoàn người đến đón cô, tất cả xuống kiệu chào hỏi nhau
- Thiên Hà Đại điểu thư! Chào mừng tới Miên Xích phái lần nữa!
Tiêu Hiền mỉm cười nhìn cô, cô cũng khách sáo cười lại
- Lại đến lần nữa rồi! Thật phiền quá! Sau khi đã biết tiến trình ở đây bọn ta sẽ di chuyển sang phái khác! Có lẽ ta ở đây tầm hơn tháng!
- Thiên Hà Đại tiểu thư khách sáo quá rồi! Người không chỉ là cứu tinh mà còn là minh chủ, điều này là nên làm thôi! Mời vào!
Tiêu Hiền giơ tay ra phía trước mời cô đi, chợt cô chững người lại, quay sang nhìn hắn
- Tiểu Thiên Nhi, chàng vào trước đi, ta kêu Tiêu Hiền sắp xếp một số đồ đã!
Hắn nghe vậy liền nhìn Tiêu Hiền bằng ánh mắt vô cùng đáng sợ khiến Tiêu Hiền phải nổi cả da gà, cô biết ý liền giục hắn đi
- Ta vào ngay bây giờ! Chàng không phải vậy đâu!
Hắn cũng không nói gì thêm, biết cô chỉ nhắc nhở vài điều nhưng lòng hắn vẫn không yên tâm. Sau khi tất cả đã vào trong, Tiêu Hiền bước tới nói
- Lâm? Có chuyện gì sao? Lâm.....?
Cô lảo đảo bám vào vai Tiêu Hiền, tay phải nắm chặt vào ngực trái, cơn đau lên từng hồi, cô mặt mày nhăn nhó cố chịu đựng
- Kho....Không...co...có... gì! Bệnh cũ!
Khụ! Khụ! Khụ!
Cô giơ tay che miệng ho liên tục, thở gấp, đưa tay ra xa nhìn. Có máu! Là máu! Cô bị thổ huyết rồi! Tiêu Hiền thấy vậy lập tức hoảng sợ vội vàng hỏi han
- Lâm, muội bị làm sao vậy? Sao ta không biết muội có bệnh? Để ta mời đại phu!
Tiêu Hiền định chạy đi thì bị cô kéo lại lắc đầu liên tục nói
- Không, không được! Hiền! Không được mời đại phu! Bệnh ta không ai có thể chữa được! Ta bị hút nguyên khí vào trong mảnh Phù Lệnh, sẽ không sống được bao lâu nữa!
- Tại sao? Rốt cuộc ai đã tàn nhẫn đưa nó vào cơ thể muội? Lâm, muội định giữ bí mật sao?
Cô gật đầu, Tiêu Hiền lúc này rất ức chế, tại sao lại phải giữ bí mật về bệnh của mình? Cô bị ngốc sao?
- Ta không muốn làm bất cứ ai lo lắng về ta nữa! Hiền, đây là bí mật giữa hai ta! Ta mong huynh không nói cho bất cứ ai biết!
Tiêu Hiền đắn đo lúc lâu rồi cũng đồng ý với cô. Cả hai nhanh chóng vào nhà, tay cô cũng đã được rửa sạch, vì cơn đau đã dứt nên cô lại trở về trạng thái bình thường
Khi đã sắp xếp phòng cho mỗi người, Tiêu Hiền sai người đi nấu ăn. Và cứ thế, vài ngày trôi qua, bệnh cô càng lúc càng nặng hơn, bây giờ mỗi lần ho đều ho ra rất nhiều máu, vì giữ bí mật nên mỗi lần dứt cơn đau là cô đều cố tỏ ra bình thường. Điều đó rất đau đớn, cô đều phải chịu đựng nó hàng ngày, tần suất tái phát lại càng nhiều. Ít nhất, cô phải điều tra rõ về thân phận của Bạch Nhi trước khi chết
Tại một sơn cốc nào đó, có một tên sát thủ hôm nọ đang quỵ gối xuống cung kính nói với người đang ngồi trên cao
- Hoàng Thánh nữ, thần đã tìm thấy Tiểu Cơ nữ! Tân Thánh nữ tương lai!
- Sao? Nó ở đâu?
- Hiện tại đang đi theo đoàn người của Tân Minh chủ ở Miên Xích phái!
- Thật không ngờ! Lâu vậy rồi, ta cho người lùng sục khắp nơi cuối cùng lại ở chỗ Tân Minh chủ! Đây là chuyện tốt của Thiên Nữ Thần! Truyền xuống dưới, vài ngày nữa chúng ta sẽ đi đón Tiểu Cơ nữ!
- Rõ!
Đúng lúc này, cô cũng gọi Liên Ly tới điều tra:
- Liên Ly, ta nhờ ngươi một việc!
- Tiểu thư cứ nói!
- Điều tra thân phận của Bạch Nhi, tìm xem ở Đại Đô này có phái nào mà lấy Thánh nữ làm chủ không?
- Vâng!
Nói rồi, Liên Ly chạy vụt đi mất, cô lại tiếp tục rơi vào trạng thái trầm tư. Nếu Bạch Nhi là thánh nữ, sao muội ấy lại không nhận? Nhìn thái độ cho thấy, Bạch Nhi không hề nói dối, chỉ có một là mất trí nhớ, hai là từ bé đã được người khác nhận nuôi và không hề biết gì về thân phận mình! Suy đi nghĩ lại, cũng chỉ có hai trường hợp này, đợi Liên Ly có tin tức sẽ lập tức rõ ngay
Hết chương 75.