• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân phận thật của Bạch Nhi là Tiểu Cơ Nữ, Thiên Nữ Thần tương lai. Từ khi Bạch Nhi nhớ ra, người này có vẻ trưởng thành hơn hẳn, biết trọng trách của mình lớn lao như thế nào. Có một lần, Bạch Nhi kể với cô rằng Bạch Nhi có thanh mai trúc mã là Thượng Quân, hắn là con trai trưởng của Thượng Vỹ, một trong những các vị trưởng lão có cấp bậc tối cao. Hồi nhỏ hai người chơi rất thân với nhau, Thượng Quân luôn luôn đi theo Bạch Nhi

- Huyền Huyền, đợi ta với!

Thượng Quân vội vàng chạy theo Bạch Nhi mà Bạch Nhi lúc còn bé tính cách vô cùng đanh đá, ương ngạnh, không chịu nhường ai, chính vì dính phải phiền phức là Thượng Quân nên Bạch Nhi mới càng dễ cáu gắt hơn

- Thượng Quân, ngươi đi theo bổn cơ nữ làm gì?

- Bởi vì ta thích đi theo ngươi!

Bạch Nhi dừng lại, Thượng Quân tranh thủ cố gắng chạy kịp Bạch Nhi, vừa chạy vừa nói. Bạch Nhi không thích câu trả lời vừa rồi Thượng Quân liền quay mặt lại ai ngờ đúng lúc Thượng Quân chạy nhanh tới, mặt của hai người áp sát vào nhau. Sự việc xảy ra quá bất ngờ, hai người mở to mắt nhìn đối phương, đơ người vài giây. Bạch Nhi là người tỉnh đầu tiên, vội vàng đẩy Thượng Quân ra xa, do lực quá mạnh nên Thượng Quân ngã ra sau, Bạch Nhi hùng hồn chỉ thẳng tay vào mặt Thượng Quân

- Đừng đi theo bổn cơ nữ nữa! Đừng làm phiền ta!

Nói rồi Bạch Nhi lại quay người đi mất, Thượng Quân hồn bay về người, như chưa thấm lời của Bạch Nhi vừa nãy nói, tiếp tục đứng dậy chạy theo Bạch Nhi

- Huyền Huyền, muội đi chậm thôi! Đừng đi nhanh quá! Ngã đấy!

- Ai cho ngươi gọi tên thân mật của ta? Ngươi không nghe ta nói gì sao? Đừng đi theo ta nữa! Ay!

Bạch Nhi vừa đi vừa ngoảnh mặt lại nhìn Thượng Quân có đi theo mình hay không. Xui xẻo thế nào lại đúng như lời Thượng Quân nói, Bạch Nhi ngã nhoài xuống đất, thấy vậy, Thượng Quân vội vàng chạy hết tốc độ ra chỗ Bạch Nhi đỡ y dậy

- Huyền Huyền, muội không sao chứ?

- Tại ngươi đó!

Bạch Nhi cố gắng đứng dậy nhưng có lẽ là vì trật chân nên ngay lập tức lại ngã xuống. Bạch Nhi tức giận, vùng tay ra khỏi Thượng Quân, mặt hậm hực nhìn xuống đất

- Huyền Huyền, muội bị trẹo chân sao? Có đau hay không?

- Ngươi hỏi thừa! Sao ngươi cứ dai dẳng bám theo ta như vậy? Tại ngươi ta mới bị ngã

- Ta... Ta xin lỗi. Muội cố chịu một chút

Thượng Quân cầm lấy chân của Bạch Nhi xoa xoa nó, cố gắng không để cho Bạch Nhi đau nhưng có vẻ phản tác dụng rồi

- Ay, đau, đau, đau... Thượng Quân, ngươi làm gì vậy?

Bạch Nhi kêu lên, nước mắt nhanh chóng rơi xuống hai bên má của Bạch Nhi. Thượng Quân thấy Bạch Nhi khóc, vội vàng cho tay ra khỏi chân, không động đến nó nữa

- Huyền Huyền, ta xin lỗi. Ta không cố ý đâu... Người, Người đâu... Tiểu Cơ Nữ ngã rồi!

- Ngươi cút đi! Bổn cơ nữ không muốn gặp ngươi!

Bạch Nhi vừa khóc vừa đẩy Thượng Quân ra ngoài. Thượng Quân biết lỗi của mình, với lại cũng gọi người đến rồi nên cũng không phải lo nữa, lặng lẽ đứng dậy đi ra chỗ khác

Tối đến, để tạ lỗi với Bạch Nhi, Thượng Quân xin thuốc từ chỗ đại phu, tiến về phòng của Bạch Nhi

- Huyền Huyền? Huyền Huyền? Muội ở đó không?

Thượng Quân đứng trước cửa gọi nhưng không ai trả lời liền liều mình bước vào, trong phòng lại không có ai

- Ngươi lại đến làm gì?

Bạch Nhi cất tiếng ở phía sau, Thượng Quân giật mình quay mặt lại, lấy hết can đảm ra để nói

- Huyền Huyền. Ta đến để tạ lỗi với muội, sáng nay ta không cố ý đâu. Đây là thuốc từ chỗ Hà Đại phu, cực kì tốt, muội nên dùng!

Bạch Nhi không nói gì đi ngang qua Thượng Quân, khoanh tay trước ngực như người lớn, thân hình nhỏ bé chậm rãi dựa vào tường

- Ngươi có vẻ trưởng thành hơn trước tuổi nhỉ? Ta vẫn thắc mắc, tại sao ngươi cứ bám lấy ta? Nữ nhân bằng tuổi ta không thiếu, vậy cớ sao ngươi cứ dính lấy ta?

- Bởi vì... bởi vì... A Thân ta từng nói... con trai khi đã thích ai đó... bản thân họ đột nhiên trưởng thành hơn hẳn, nếu người họ thích từ chối họ, họ sẽ tìm mọi cách để theo đuổi... giống như ta với muội vậy....

- Cho nên ngươi thích ta?

Thượng Quân gật đầu, Bạch Nhi mặt hơi ửng đỏ, tuy còn bé nhưng đầu óc của người phái Thiên Nữ Thần luôn trưởng thành hơn những người khác, họ tự nhận thức được những gì đang chuyển động quanh họ, cái gì đúng, cái gì sai, từ bé họ đã luôn được giáo dục như vậy

- Ngươi thích điểm gì ở ta?

- Mọi thứ....

Thượng Quân trả lời, bản thân chìm vào hồi ức, nhớ lại lần đầu mới gặp Bạch Nhi, lúc đấy mới còn tầm 6-7 tuổi

- Đừng lại gần đây! Cứu với! Có ai không? Cứu ta với!!!

Trước mặt Thượng Quân là một đàn sói, hắn nhớ rõ lúc đấy bản thân mải mê ham chơi nên lạc vào một khu rừng, không may gặp phải sói. Vì đây là rừng nên hiếm ai đặt chân tới, cho dù Thượng Quân hét thế nào cũng không có ai trả lời

Trong lúc đang chạy thì vấp phải gốc rễ cây thụ nên không may ngã xuống đất, chân thì bị trật, đàn sói nhanh chóng đuổi kịp Thượng Quân, hắn sợ hãi, thiết nghĩ sẽ bỏ mạng nơi đây không ngờ tới một ánh sáng hi vọng len lỏi trong tim hắn

Viu!

Một con sói bị mũi tên bắn trúng, ngã gục xuống, Thượng Quân quay mặt nhìn về phía hướng mũi tên kia. Một bé gái tầm 6-7 tuổi đang giương cung, mà cung đấy rất bé vừa đủ để bé gái đấy bắn, Thượng Quân há hốc mồm, lực dùng cũng mạnh quá rồi đi?

- Đi thôi! Mũi tên nhỏ đấy không thấm vào đâu! Chạy thôi!

Bé gái đó chính là Bạch Nhi, y nhanh chóng chạy đến đỡ Thượng Quân dậy, do chân bị thương nên chưa chạy được mấy bước Thượng Quân liền ngã, thấy đàn sói vẫn đang tiến lại gần, Bạch Nhi không còn cách nào khác đành cõng Thượng Quân chạy đi. Một bé gái mạnh mẽ, không sợ bất cứ thứ gì thế này lớn lên khẳng định sẽ rất cá tính, Thượng Quân từ lúc đấy đã đem lòng thích Bạch Nhi

Kết thúc hồi ức, Bạch Nhi giật mình nhớ ra

- Hóa ra cậu bé lúc đấy là ngươi à? Thật ra lúc đấy ta cũng mải chơi nên lạc nhưng may là có mang cung mà A Thân ta tặng cho ta. Ta nhớ ta vác ngươi vào một hang động rồi ngủ quên ở đấy, sáng hôm sau tỉnh dậy đã thấy mình ở trong phòng rồi!

- Hình như đã có ngươi cứu chúng ta ra. Dù sao đó là ấn tượng đầu tiên của ta về muội. Ta thề rằng muội nhất định là Tiểu Tân Nương của ta!

Bạch Nhi cười khẩy, đứng thẳng người tiến đến chỗ Thượng Quân, đưa ngón tay ra ý bảo ngoéo tay

Thượng Quân nhìn Bạch Nhi chằm chằm rồi vui vẻ đưa tay ra

- Là ngươi hứa đó! Sau này ta sẽ phải là Tiểu Tân Nương của ngươi!

Thượng Quân gật đầu, lời hứa đó vẫn còn cho đến khi hai người trưởng thành. Thượng Quân nói được làm được, nhất định Bạch Nhi sẽ là Tiểu Tân Nương của Thượng Quân!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK