Aizz, kỳ sinh lý của phụ nữ, không thích nổi mà!
Cảm xúc chập chờn.
Vấn đề chung, vấn đề chung.
Nói chuyện lại là được rồi.
Cố Hề Hề nói: “Các cậu kết hôn lâu lắm rồi, không có cảm xúc mãnh liệt à?”
“Không, ai thèm có cảm xúc mãnh liệt với anh ta chứ?” Mộc Nhược Na thở phì phò đáp: “Dù sao tớ cũng không muốn nhìn thấy anh ta!”
Cố Hề Hề bất lực nhìn thoáng qua phía Doãn Tư Thần ở xa.
Doãn Tư Thần xòe tay làm động tác không giúp được gì và tỏ vẻ bất lực, Cố Hề Hề trừng mắt nhìn ông, rồi nói với Mộc Nhược Na: “Thế này đi, vài ngày nữa tớ cùng Tư Thần sẽ đi Nam Thái Bình Dương một chuyến.”
“Đi đến đó làm gì? Đang yên đang lành tại sao lại phải đi? Không phải vừa về đến sao?” Mộc Nhược Na thắc mắc hỏi.
“Bọn tớ nhặt được một cô bé ở ngoài, tâm lý có chút bất thường. Tư Thần nói, đưa đến chỗ Hans uốn nắn lại sẽ tốt hơn. Tớ thấy có lý nên định qua vài ngày nữa sẽ đi.”
Cố Hề Hề nói: “Dù gì tâm trạng của cậu đang không tốt, chi bằng đi cùng với tớ ra ngoài cho khuây khỏa. Tiện thể giải tỏa tâm trạng. Một mình cậu sống trong chung cư buồn chán lắm!”
Mộc Nhược Na suy nghĩ, cảm thấy gợi ý này không tệ: “Được, tớ cảm thấy ổn, khi nào thì hai cậu xuất phát?”
“Khoảng hai tuần sau.” Cố Hề Hề lẩm nhẩm tính ngày rồi nói: “Tư Thần phải sắp xếp công việc trong công ty trước, sau đó sẽ chuẩn bị xuất phát! Lần này đi tầm hơn một tháng, bên cậu cũng phải sắp xếp ổn thỏa trước mới được.”
Mộc Nhược Na đáp ngay: “Không thành vấn đề, tới chừng đó tớ sẽ tìm hai cậu. Được rồi, tớ về trước đây, không làm phiền thời gian ân ái của hai cậu nữa, nghĩ đến cậu thanh niên trong nhà thì tớ lại cảm thấy phiền lòng! Không nói nữa, tớ về đây!”
Thế là Mộc Nhược Na đến và đi về như một cơn gió.
Trong sân, Nguyên Thập Tam nhìn bóng dáng vội vàng của Mộc Nhược Na, không kiềm được nhìn thất thần.
Chị gái đó xinh đẹp quá!
Doãn Nhất Nặc nhìn theo ánh mắt của Nguyên Thập Tam, cười hi hi và nói: “Chị Thập Tam, có phải chị cũng cảm thấy mẹ nuôi rất lợi hại không?”
“Là mẹ nuôi của em sao?” Nguyên Thập Tam hỏi trong vô thức.
“Đúng vậy, em có đến mấy bà mẹ nuôi lận.” Doãn Nhất Nặc đáp: “Họ đối xử rất tốt với em, cũng có quan hệ rất tốt với mẹ nữa.”
Nguyên Thập Tam cắn môi, đáy mắt không che giấu được sự ngưỡng mộ: “Em thật hạnh phúc, có nhiều người thích em như thế, đã vậy còn không bị cưỡng ép sinh con nữa!”
“Sinh con là gì?” Doãn Nhất Nặc vỗ ngực nói: “Em đẹp trai thế này, đương nhiên là phải để cho cô gái khác sinh con cho em chứ!”
Nguyên Thập Tam: “…”
Doãn Ngự Hàm trên gác mái đằng xa đang tựa lên bàn viết viết vẽ vẽ, Cố Miểu đứng một bên dùng kính viễn vọng quan sát Nguyên Thập Tam.
“Cố Miểu, em nhận thấy Nguyên Thập Tam rốt cuộc là người như thế nào? Nhất Nặc chơi cùng cô ta không vấn đề gì chứ?” Doãn Ngự Hàm ra dáng anh cả hỏi.