Mục lục
Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc bản mới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 852


Doãn Ngự Hàm mang ánh mắt không đành lòng nhìn về phía Cố Miểu.


Vì Nhất Nặc, Cố Miểu anh không có nguyên tắc đến thế à?


Tối hôm qua rõ ràng bọn họ bị tiếng sấm đánh thức.


Thế nhưng, khụ khụ, em gái nói không có là không có đi!


“Không có mà.” Doãn Ngự Hàm trả lời tỉnh bơ.


Nguyên Thập Tam: “…”


Mọi người trên thế giới này, có lẽ đều khác giống loài rồi!


“Chào buổi sáng, những người bạn nhỏ!” Phía sau truyền đến tiếng ngáp của Mộc Nhược Na: “Oa, sáng hôm nay đẹp thật đó! Sự yên lặng sau cơn mưa, thật đúng là đẹp hết chỗ nói!”


Hirayama Jiro mang vẻ mặt thoả mãn vô cùng thẳng thắn nói một câu: “Em chưa thấy mưa, đương nhiên thấy đẹp rồi!”


“Cút!” Mộc Nhược Na quay đầu đạp một cái: “Làm dơ hết cảnh đẹp!”


Hirayama vô cùng bình tĩnh tránh.


Ban ngày chịu thiệt, buổi tối bù lại trên giường là được.”


“Mẹ nuôi.” Mấy đứa bé cùng nhau chào hỏi.


Mộc Nhược Na cũng lười để ý đến Hirayama, đưa tay dắt Doãn Nhất Nặc và Nguyên Thập Tam đi đến nhà ăn: “Đi thôi, ăn sáng!”


Một đám người lũ lượt kéo nhau đến nhà ăn.


Cố Hề Hề từ xa theo chân bọn họ chào hỏi: “Ở đây.”


Tuy rằng chiếc cano này là thuyền của Doãn Tư Thần nhà mình, thế nhưng cũng có những khách khác lên thuyền ngồi.


Những người này, phần lớn đều là muốn nương nhờ giá trị vũ lực của nhà họ Doãn để được bảo vệ, tiện đường lên thuyền một thời gian.


Đương nhiên, lên thuyền không thể lên không được, đều phải trả giá rất đắt.


Bởi vậy, khi bọn họ trông thấy cả nhà Doãn Tư Thần đến ăn cơm, đều đứng lên gật đầu hỏi thăm, vô cùng khách khí.


Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu đã bảy tám tuổi, đương nhiên sẽ không tuỳ ý như Doãn Nhất Nặc mới ba tuổi được, bởi vậy người khác chào hỏi bọn chúng, bọn chúng cũng biết dừng chân để đáp lại.


Nguyên Thập Tam đứng xa xa nhìn, trong mắt mắt sự hâm mộ không nói ra được.


Tuy rằng Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu chuyên đùa dai, suýt chút nữa khiến cô bé phát điên.


Thế nhưng cô bé cũng không thể không thừa nhận, phong cách của hai bé trai đó thật nổi bật, cử chỉ tao nhã, đẹp đẽ khiến người khác không thể rời mắt khỏi.


Chờ đến khi hai người họ trưởng thành, chắc là sẽ xuất sắc giống chú Doãn đi?


Chẳng qua, có thế nào thì cũng không liên quan tới mình.


Lần này bản thân rời đi, có lẽ sẽ không bao giờ trở lại nữa.


Ánh mắt của Nguyên Thập Tam thoáng hiện lên chút mất mát, nhưng nhanh chóng biến mất.


Cô bé rất tỉnh táo, cũng rất rõ ràng, bản thân mình không có tư cách với cao đến hai cậu chủ này


Có thể có khoảng thời gian cùng chung sống trong đời này, đã là việc may mắn nhất đối với cô bé.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK