Đàn ông thẳng thắn là một nhóm người khiến người ta vừa yêu vừa ghét.
Mặc dù không cần phải bị cám dỗ bởi trí tưởng tượng và âm mưu, nhưng mà cũng muốn trực tiếp đánh người.
“Không phải.” Doãn Tư Thần tức giận nhìn anh ta một cái: “Cứ lo làm thí nghiệm của anh đi!”
Hirayama Jiro quả nhiên không còn chú ý đến anh nữa, tập trung vào việc thực hiện các thí nghiệm của riêng mình.
Lúc này, đột nhiên có người hét lên: “Nhìn xem, phía xa có đám cháy kìa!”
Doãn Tư Thần lập tức lấy kính viễn vọng công suất cao ra, nhìn về phía đám cháy, vị trí nơi tình cờ vừa mới chặt cây để lộ ra con đường.
Không có vật chắn, cảnh xa xa lờ mờ hiện ra trong ống kính.
Kính viễn vọng của Doãn Tư Thần đều là vật dụng quân sự nên có thể nhìn rất xa.
Doãn Tư Thần phán đoán ngọn lửa ở đằng kia, nó cách bọn họ gần ba cây số.
Gần đây không có sấm sét hay mưa nên không có khả năng xảy ra cháy rừng.
Đã có đám cháy thì chứng tỏ có dấu hiệu hoạt động của con người!
Hoặc là tín hiệu cứu nạn do Vân Mạc Dung phát ra, hoặc là có dấu vết sinh hoạt của những người bản địa nguyên thủy ở đó.
Doãn Tư Thần là người cẩn trọng, tự nhiên sẽ không đi xem xét tình hình dễ dàng như vậy.
Nếu đấy là một cái bẫy thì sao?
“Mọi người nhớ kỹ tọa độ, sau đó phân ca nghỉ ngơi.” Doãn Tư Thần ra lệnh: “Ngày mai mọi người bắt đầu xuất phát, đi xem xét thử. Mọi người nhất định phải mang những vật dụng quan trọng trên người, nếu có nguy hiểm thì gọi người giúp đỡ ngay lập tức!”
“Vâng!” Mọi người đồng loạt đáp lại.
Doãn Tư Thần trở lại lều, thấy Cố Hề Hề đã thiêm thiếp ngủ rồi.
Doãn Tư Thần nhìn sắc mặt Cố Hề Hề, nhận thấy Cố Hề Hề ngủ không ngon, hình như cô lại gặp ác mộng.
Doãn Tư Thần có dự cảm không lành.
Anh luôn cảm thấy có ai đó ở trong bóng tối đang đẩy bọn họ vào sâu trong đây.
Nhưng anh lại không có bằng chứng.
Bọn họ giờ không còn kẻ thù nữa.
Ai lại tính kế bọn họ chứ?
Bất kể là ai, là thần hay là ma, chỉ cần dám tính kế Hề Hề của anh, anh nhất định sẽ khiến đối phương phải trả giá đắt!
Doãn Tư Thần thầm thề trong lòng.
Khi trời sáng dần, mọi người lặng lẽ thức dậy thu dọn hành lý trong ánh ban mai yếu ớt.
Cố Hề Hề cũng dậy sớm, nhưng tối hôm qua ngủ không yên, bữa sáng là do người khác chuẩn bị.
Mộc Nhược Na đi tới giúp Cố Hề Hề thu dọn hành lý, thấy sắc mặt Cố Hề Hề không tốt lắm, cô ấy muốn nói rồi lại thôi.
Cô ấy vốn dĩ muốn thuyết phục Cố Hề Hề đừng theo qua đó, nhưng nghĩ đến quan hệ giữa Vân Mạc Dung và Cố Hề Hề, cô ấy lại nuốt xuống câu nói này.
Người khác không biết tình cảm của chị em nhà họ Vân, chứ cô ấy còn không rõ hay sao?
Vân Mạc Dung chính là Vân Nặc.