Tô Chi nhìn anh chọn cũng không nói gì, so sánh với các nhóm khác, đồ ăn nhóm hai tương đối đơn giản, nhưng lươn cũng được xem là một món ngon khó làm.
Hơn nữa bây giờ bọn họ lại không có bất kì nguyên liệu nấu ăn nào, họ cần phải thắng được nhiều nguyên liệu nấu ăn hơn.
"Đồ ăn của nhóm này cũng quá khó rồi."
Vẻ mặt Triệu Thập Vụ đau khổ nhìn không còn lựa chọn nào trống, bản thân anh ta không biết nấu ăn, đến quay cũng chỉ muốn có chút độ hot.
Nghiêm Hoan nhìn lướt qua: "Coi như thử thách."
"Cũng chỉ có thể như vậy." Tâm trạng Triệu Thập Vụ không tốt hơn chút nào.
Tâm trạng hai người này không tốt.
Tâm trạng hai khách mời thường xuyên cũng không tệ, vì họ chọn đồ ăn đơn giản nhất.
Sau đó là trò chơi giành nguyên liệu nấu ăn, ban tổ chức thông báo quy tắc.
"Trò thứ nhất là kéo người, mỗi đội cử ra một người, trên lưng buộc dây thừng, lấy tâm sân khấu là điểm, đội nào dùng thời gian ngắn nhất để chuyển toàn bộ bóng trong giỏ này sang giỏ không bên cạnh sẽ được chọn nguyên liệu nấu ăn trước."
Sợ họ nghe không hiểu, ban tổ chức lại tiến lên giải thích thêm lần nữa.
Tô Chi đã hiểu, trò chơi này đọ về sức mạnh, ai khỏe hơn thì người đó có lợi.
Cô nhìn anh hai mình, lớn lên đẹp trai đấy, nhưng đáng tiếc không khỏe chút nào, để anh chơi chắc chắn sẽ bị đối phương kéo đi ngay.
Nếu thì chắc chắn hotsearch ngày mai sẽ là đỉnh lưu Tô Quân Bạch không chơi nổi, bị đối phương kéo di.
Cô đã có thể tưởng tượng được cảnh tượng này.
Tô Quân Bạch cảm nhận được ánh mắt của em gái, nở nụ cười hỏi cô: "Chi Chi, em lên hay anh lên?"
Anh nghe em gái, em gái nói gì thì chính là cái đó.
Tô Chi nhìn anh: "Em chơi."
Để cô lên đi, giữ lại chút mặt mũi cho anh hai.
Tô Quân Bạch vẫy tay: "Em gái cố lên."
Chuyện này liên quan đến việc có thể nấu ra được món ăn ngon hay không, một người yếu như gà giống anh cũng không cần phải đi khoe khoang làm gì.
Em gái dũng mãnh, em gái nhất định làm được.
Những nhóm khách mời khác cũng cử ra một người, đều là con trai, chỉ có mình Tô Chi là nữ.
Sau khi cô tiến lên, tất cả mọi người đều kinh ngạc: "Tô Chi, cô chơi sao?"
Mặc dù ngoại hình của Tô Chi không khác nam sinh là bao, nhưng cô vẫn là một cô gái, mấy người bọn họ đi đọ sức với một cô gái thì không phải bắt nạt cô sao?
"Ừm." Tô Chi gật đầu: "Sao vậy? Có vấn đề gì sao?"
Mấy vị khách mời nam: "..."
Vấn đề này lớn là đằng khác, bọn họ sợ kéo cô ngã ra sau, nhưng lời này đương nhiên khó nói.
Cư dân mạng đang xem trực tiếp cũng có vẻ mặt như vậy.
"Tôi ngã ngửa, ha ha ha, Hoa Trắng Nhỏ lại còn ngồi ở dưới cổ vũ cho Chi Chi nữa, vừa đáng yêu vừa đáng mắng."
"Tôi đã từng xem qua Cực Hạn nên tôi biết, sức của Chi Chi rất lớn, sức của Hoa Trắng Nhỏ rất yếu, thật xin lỗi ông xã, em lỡ lời."
"Ha ha ha ha ha, tôi bị Hoa Trắng Nhỏ chọc cho cười chết mất, chị Chi thật ngầu, cố lên nha."
...
Tô Chi nhận dây thừng từ tay nhân viên công tác, buộc vào bên hông.
Chị gái nhỏ nhân viên công tác tiến lên giúp cô kiểm tra xem đã buộc chắc chưa, sau đó chợt phát hiện eo Tô Chi thật nhỏ, giống như không có chút mỡ thừa nào vậy, dáng người rất đẹp!
Hâm mộ quá.
Tô Chi không chỉ xinh đẹp mà dáng người cũng tốt, sau đó cô ấy còn phát hiện sức của Tô Chi cũng vô cùng lớn, cảm giác an toàn level max nha!
Khách mời của bốn nhóm đã chuẩn bị xong, ban tổ chức tuyên bố: "Bắt đầu."
Vừa dứt lời, bốn thành viên đồng loạt xuất phát.
Khách mời nhóm số một là một thanh niên cao một mét tám ba, bình thường tập luyện nhiều nên sức cũng không nhỏ.
Khách mời nhóm thứ hai là Triệu Thập Vụ, anh ta hát nhảy đều rất giỏi, nhưng so về sức mạnh thì không bằng họ.
Khách mời nhóm thứ ba là thanh niên một mét tám, không tập luyện nhiều lắm, sức lực bình thường.
Khách mời nhóm thứ tư chính là Tô Chi, thành viên các nhóm khác vốn nghĩ rằng so sức với một cô gái là bắt nạt người ta, kết quả thì hay rồi, một mình cô thiếu chút nữa lôi bọn họ đi.
Khách mời nhóm một: Hay thật, hay thật, anh ta muốn thu lại lời vừa rồi, sức của Tô Chi thật lớn, anh ta còn chưa kịp bắt nạt cô, thiếu chút nữa đã bị cô bắt nạt, cũng may sức anh ta lớn, nếu không thật sự sẽ bị cô kéo đi.
Khách mời nhóm ba: Tốt lắm, tốt lắm, kiến thức của anh ta bị Tô Chi hoàn toàn đổi mới, sao cô lại mạnh như vậy chứ, kéo anh ta thiếu nữa thì ngã, mẹ ơi, mau đến cứu anh ta đi, anh ta không muốn bị cứu đi, sĩ diện của anh ta đang gặp nguy hiểm!
Thảm nhất chính là Triệu Thập Vụ, hoàn toàn không có chút lực phản kích nào, từ khi thi đấu đến giờ không nhúc nhích được chút nào, anh ta vẫn luôn bị mấy người này kéo lê trên mặt đất.
Triệu Thập Vụ: Ban đầu còn muốn phản kích sau đó từ từ chập choạng, anh ta là ai, anh ta ở đâu, anh ta đang làm gì?
Tô Chi tính toán qua sức lực của ba người khác, sức của Triệu Thập Vụ là yếu nhất, đúng lúc cô đối đấu với anh ta nên kéo dễ nhất.
Cô đương nhiên phải bắt nạt trước, không phải, chăm sóc anh ta.
Người vui nhất đương nhiên là Tô Quân Bạch ngồi dưới hàng khán giả xem, anh lớn tiếng cổ vũ em gái cố lên, hoàn toàn vứt vỏ bọc thần tượng của mình.
"Em gái cố lên, quá tuyệt vời, kéo ngã bọn họ đi!"
Các khách mời khác bị anh ảnh hưởng, cũng đứng lên cổ vũ cho đồng đội của mình, tình cảnh đột nhiên trở nên vô cùng náo nhiệt.
Người xem trực tiếp là người có cảm nhận trực tiếp nhất, mẹ ơi, mẹ nó, cảnh này cũng quá kì diệu rồi, đến đúng nơi rồi.
"Mẹ nó! Chi Chi cũng quá ngầu rồi! Ha ha ha, một người thiếu chút nữa kéo ngã ba người, hơn nữa đối phương còn là nam."
"Chi Chi khiến phái nữ chúng ta nở mày nở mặt quá, đúng là anh hùng hào kiệt! Hôm nay lại là một ngày yêu Chi Chi."
"Ha ha ha ha ha, tôi bị Triệu Thập Vụ làm cho chết vì cười, anh ta cũng không vào được một quả bóng nào sao? Toàn bộ cuộc chơi đều bị người khác kéo đi, ha ha ha."
"Triệu Thập Vụ: Cảm ơn, đừng nói chuyện với tôi, người đã bị kéo cho chết lặng."
"Quá đau lòng cho ông xã nhà tôi, quá thảm rồi, mong đừng tạo thành ám ảnh trong lòng."
"Chi Chi đúng là một đại ca trâu bò, đã chuyển được nửa giỏ bóng rồi."
"Ha ha ha ha ha, Hoa Trắng Nhỏ anh khiêm tốn chút đi, đừng có bay nhảy nữa, nhìn thật ngốc nghếch."
"Các cô gái nhóm khác đều cổ vũ cho chàng trai nhóm mình cố lên, mà bên này lại là con trai cổ vũ cho con gái, Hoa Trắng Nhỏ, anh quá khác người rồi."
...
Mấy phút trôi qua, trạng thái giằng co vẫn tiếp tục, Tô Chi đã chuyển được một nửa, nhưng người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ vẫn là nam khách mời nhóm số một, anh ta hoàn thành nhiệm vụ thì lập tức rời cuộc chơi.
Ba người còn lại vẫn tiếp tục, bớt đi một đối thủ mạnh khiến Tô Chi cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, quả bóng mà mấy người chuyển không thể dùng dụng cụ để chuyển, chỉ có thể dùng hai tay cầm, một tay cầm nhiều nhất được ba bốn quả nhỏ, nếu như nửa đường rơi xuống đất còn phải cúi lên bỏ vào giỏ trống.
Tô Chi thận trọng vững vàng, một tay cầm ba quả, một lần được sáu quả, chuyển thêm mấy lượt nữa là hoàn thành.
Cô là người thứ hai hoàn thành nhiệm vụ, lúc mới hoàn thành, cô nghe được tiếng thét chói tai của anh hai nhà mình: "Chi Chi thật giỏi! Chúng ta đứng thứ hai! Thứ hai đó!"
Tô Chi: "..."
Khiêm tốn một chút đi! Anh định vứt hẳn vỏ bọc thần tượng của mình đi sao!
Ngoài Tô Quân Bạch ra, cư dân mạng và người xem cũng đang hò hét vì cô, reo hò vì thành tích mà cô đạt được.
Sau khi Tô Chi rời khỏi, cuộc thi chỉ còn lại nam khách mời nhóm ba và Triệu Thập Vụ thi đấu.
Triệu Thập Vũ vẫn không thể sánh bằng khách mời số ba như cũ, nhưng đã tốt hơn nhiều so với lúc bị ba người họ kéo đi.
Cuối cùng anh ta cũng chuyển được một quả bóng, nhưng cũng chỉ có một quả bóng mà thôi.
Quả bóng thứ hai vừa đến tay thì nam khách mời số ba đã hoàn thành nhiệm vụ.
"Cảm ơn."
Triệu Thập Vụ: Thật muốn chui xuống đất.
MC tuyên bố: "Nhóm thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ trong hai phút ba mươi giây, nhận được hạng nhất, là nhóm có cơ hội chọn nguyên liệu nấu ăn đầu tiên, được chọn bốn nguyên liệu nấu ăn."
"Nhóm của Tô Chi hoàn thành nhiệm vụ trong ba phút mười giây, nhận được vị trí chọn nguyên liệu nấu ăn thứ hai, được chọn ba nguyên liệu."
"Nhóm ba tốn bốn phút năm giây hoàn thành nhiệm vụ, đứng thứ ba, được chọn nguyên liệu thứ ba, số nguyên liệu được chọn là hai."
"Nhóm của Triệu Thập Vụ chưa hoàn thành nhiệm vụ, được chọn nguyên liệu cuối cùng, đồng thời chỉ có thể chọn một nguyên liệu nấu ăn."
...
Số nguyên liệu nấu ăn nhận được sau trò chơi là ba, cho nên cố gắng giành được hạng nhất, nhận được nguyên liệu nấu ăn mới có thể hoàn thành nhiệm vụ chế biến mỹ thực.
Tô Chi đứng thứ hai, có thể chọn ba món, cô lấy thịt cá vịt trước, những thứ này là nguyên liệu chính, nguyên liệu phụ có thể từ từ lấy cũng được.
MC tiếp tục công bố: "Chúng ta tiếp tục với trò chơi thứ hai, mỗi nhóm cử ra một người đoán tên bài hát."
"Thời gian là ba phút, thành viên cướp quyền trả lời, nhóm nào trả lời đúng nhiều nhất sẽ nhận được cơ hội chọn nguyên liệu trước."
"Chú thích: Thành viên đoán sai sẽ bị hắt nước trừng phạt."
"Mọi người bàn xong thì đứng ở vị trí tranh trả lời, sau đó chúng ta sẽ lập tức bắt đầu."
Trên sâu khấu là một cái bàn tranh quyền trả lời, bên trên có một cái máy hắt nước dùng cho việc trừng phạt bọn họ.
Trò chơi vừa nguy hiểm lại chịu khổ như vậy, đương nhiên Tô Quân Bạch sẽ không để cho em gái tham gia, hơn nữa anh biết nhiều bài hát hơn so với em gái.
"Chi Chi, trò này để anh chơi, em ngồi ở đây, nhớ cổ vũ anh đấy."
"Được, anh cố lên." Tô Chi đúng là không giúp được gì trong trò chơi này, cô cũng không hiểu rõ mấy cái này.
Tô Quân Bạch được em gái cổ vũ cố lên thì càng có thêm động lực.
Các nhóm khách mời khác cũng chọn thành viên, nhóm người khác cử nữ sinh ra chơi, mà đội của Tô Chi lại cử chàng trai Tô Quân Bạch tham gia.
"Quá hay, mỗi lần đến đội Hoa Trắng Nhỏ đều là một phong cách khác biệt, người ta cử nam thì anh cử nữ, người ta cử nữ anh lại cử nam."
"Đúng vậy, có thể do Hoa Trắng Nhỏ cảm thấy mình lớn lên tương đối giống nữ sinh ha ha ha."
"Ha ha ha lầu trên làm tôi cười ngất rồi, nhưng tôi cũng cảm thấy ông xã nhà tôi nam nữ gì cũng đều được."
"Mong chờ ông xã chơi tốt, đừng để bị nước hắt cho ướt nhẹp nha."
"Cho dù có ướt sũng thì cũng vẫn là người đẹp nhất."
...
Nhân viên công tác phát cho họ áo mưa mặc một lần, sau khi Tô Quân Bạch mặc vào thì đứng vào vị trí của mình.
Ba vị khách mời nữ khác cũng mặc áo mưa rồi ra sân, thật ra đối với Tô Quân Bạch mà nói, cái áo mưa này căn bản cũng không có tác dụng gì, có lẽ bị tạt nước một lần đã nát.
Sau khi họ về đúng chỗ, MC tuyên bố bắt đầu, nhân viên công tác bắt đầu phát nhạc.
Dĩ nhiên không phải cả bài, mà là phần nhạc dạo đầu, bọn họ phải đoán được tên bài hát từ phần dạo nhạc ngắn ngủi này.
Tô Chi rất ít khi nghe nhạc cho nên không biết phần dạo đầu này của bài gì, nhưng anh hai của cô rất lợi hại, nhạc dạo vừa lên anh đã biết đó là bài gì.
Tô Quân Bạch cướp quyền trả lời: "Hạt mưa rơi trên trái tim tôi!"
Tô Quân Bạch: "Bào mã tràng!"
Tô Quân Bạch: "Bơ vị ngọt!"
...
"Khá lắm, sao Hoa Trắng Nhỏ lại lợi hại như vậy chứ, có phải tôi sẽ không có cơ hội được thấy hình ảnh ông xã bị tạt nước không?"
"Mẹ nó, ông xã biết cũng nhiều bài quá rồi, quá tuyệt vời."
"Thật giỏi, dáng vẻ chăm chỉ thi đấu của ông xã tôi thật quá đẹp trai, hôm nay lại là một ngày liếm nhan sắc này."
Tài năng này của Tô Quân Bạch đúng là hấp dẫn thêm không ít fan hâm mộ, cuối cùng anh cũng không thất bại, cũng không bị tạt nước.
Điều này khiến không ít fan hâm mộ trên mạng cảm thấy thất vọng.
Mấy vị khách mời nữ khác bị nước tạt, những câu có thể cướp được quyền trả lời từ Tô Quân Bạch cũng không nhiều.
MC tuyên bố: "Tô Quân Bạch trả lời đúng mười ba ca khúc, chúc mừng anh lấy được hạng nhất."
Tiếp đó anh ta công bố thành tích của những người khác, khách mời nhóm số một trả lời được sáu bài, khách mời số hai trả lời được năm bài, khách mời số ba trả lời được tám bài.
Nghiêm Hoan và Triệu Thập Vụ ở cùng một nhóm, lần này hai người họ lại được vị trí thứ nhất từ dưới lên, chỉ có thể nhận được một nguyên liệu nấu ăn.
Triệu Thập Vụ đã tuyệt vọng.
Tâm trạng của Tô Quân Bạch và tâm trạng anh ta như hai cấp độ hoàn toàn khác nhau, nụ cười trên mặt anh chưa từng biến mất, may mà không có thất bại trước mặt em gái, nếu không danh tiếng đỉnh lưu này của anh có thể tặng cho người khác được rồi.
"Chi Chi, chúng ta còn cần lấy gì nữa?"
Lần này bọn họ được chọn bốn loại nguyên liệu nấu ăn, ngoài bốn nguyên liệu chính ra thì vẫn còn ba cơ hội chọn đồ nữa.
Tô Chi nhìn rổ nguyên liệu nấu ăn: "Gừng, hành, tỏi."
Những thứ này đều là nguyên liệu phụ thiết yếu, có thể làm tăng hương vị cho món ăn.
Tổ tiết mục cũng đã chuẩn bị sẵn gia vị, dầu muối, có thể cung cấp cho họ sử dụng.
"Được, anh lấy, em đừng đụng vào." Tô Quân Bạch chọn nguyên liệu phụ xong xuôi, đặt lên trên bếp của mình.
Cảnh Hoa Trắng Nhỏ cưng chiều em gái này khiến không ít cư dân mạng nhìn mà hâm mộ.
"Thật muốn có một người anh trai như Hoa Trắng Nhỏ."
Không ít cư dân mạng đồng ý với câu nói này.
Sau đó là trò chơi thu hoạch nguyên liệu nấu ăn cuối cùng, trò chơi này cần hai người hợp tác để hoàn thành.
MC phổ biến quy tắc: "Trò chơi cuối cùng thử thách sự phối hợp ăn ý của hai bên, một chân của hai người sẽ bị buộc chung lại với nhau, trên chân mỗi người sẽ được buộc ba quả bóng bay, sau đó các nhóm sẽ làm vỡ bóng của nhóm còn lại, nhóm nào giữ được nhiều bóng nguyên vẹn nhất sẽ thắng."
Trò chơi này không chỉ yêu cầu hai người phối hợp ăn ý mà bản thân còn phải có sức mạnh nhất định để đạp trúng bóng của người khác, vỡ hết bóng là được.
Chiều cao của Tô Chi và Tô Quân Bạch không chênh lệch là bao, cho dù chân của hai người bị buộc vào với nhau thì động tác của hai người cũng sẽ rất hài hòa.
Trên chân của mỗi người buộc ba quả bóng, hai người sáu quả, bọn họ vừa phải bảo vệ bóng của mình vừa phải đạp vỡ bóng của người khác.
"Chi Chi, em bảo vệ bóng, anh giẫm bóng của người khác." Mặc dù Tô Quân Bạch không thích làm vỡ bóng nhưng anh cũng không thể để tiếng bóng nổ dọa em gái được.
Tô Chi: "Chúng ta cùng giẫm."
Một người giẫm nhiều cũng không được, hai người giẫm vừa nhanh vừa tiện.
Cô không sợ tiếng bóng nổ, lúc nhỏ nghe không ít nên đã sớm nhiễm dịch.
Em gái đã yêu cầu, đương nhiên Tô Quân Bạch sẽ đồng ý, anh nói: "Ha ha, vậy chúng ta kề vai chiến đấu."
Tô Chi: "..."
Anh trai à, anh đừng cười nữa, tranh thủ thời gian mà giẫm đi!
Sau khi trò chơi bắt đầy, các nhóm khách mời đều tích cực giẫm vỡ bóng của nhóm khác, bóng được buộc vào mắt cá chân của hai người, hơi khó để đạp trúng.
Tô Chi và Tô Quân Bạch đưa mắt nhìn nhau, trước tiên chọn một nhóm dễ xử lí, thế là họ chọn hai vị đối diện luôn chạy đến giẫm bóng của mình, Triệu Thập Vụ và Nghiêm Hoan.
Hai người phối hợp cũng coi như ăn ý, nhanh chóng làm nổ quả bóng thứ nhất của đối phương.
Triệu Thập Vụ còn tưởng rằng hai người này dễ đối phó, kết quả lại không phải, ngược lại còn bị đối phương phản kích, lúc đầu bọn họ còn dám tấn công, nhưng mỗi lần tấn công đều sẽ bị họ giẫm vỡ bóng.
Không chỉ Tô Chi và Tô Bạch Quân giẫm bọn họ mà những khách mời khác cũng giẫm, giống như phát hiện hai người bọn họ dễ bắt nạt, không thể chịu đựng được.
Nhưng không phản kháng được, nên vẫn phải nhẫn nhịn.
Giờ thì hay rồi, Tô Chi trực tiếp giẫm vỡ ba qua bóng của họ, tiếng nổ liên tiếp vang lên, cô không những không sợ mà còn giẫm hăng hơn.
Đúng là một nữ anh hùng nha.
Dáng người Nghiêm Hoan không quá cao, hơi gầy, căn bản không có chút tính công kích nào.
Hai người nhanh chóng bị loại.
"Triệu Thập Vụ, Nghiêm Hoan, loại."
Còn lại ba nhóm, Tô Chi và Tô Quân Bạch còn năm quả bóng, một quả đã bị nhóm một làm vỡ.
Hơn nữa họ cũng đã làm vỡ hai quả bóng của nhóm một, sức lực nam khách mời nhóm một lớn, chơi không được với anh ta, nhưng nữ khách mời lại dễ bắt nạt, hai người khai đao từ khách mời một.
Tiếng bóng nổ dọa khách mời nữ sợ muốn hỏng, đừng giẫm tôi, có thể giẫm người khác được không?
Khách mời nhóm hai nhóm ba nhân lúc hỗn loạn mà giẫm vỡ bóng nhóm khác, chính bóng nhóm mình cũng bị nổ.
Tình cảnh đột nhiên lộn xộn, tiếng bóng nổ không ngừng vang lên, xen lẫn là tiếng hét chói tai của nữ khách mời, vô cùng náo nhiệt.
Cư dân mạng cũng xem đến hoa cả mắt.
"Hình như rất thú vị nha, nhưng mà âm thanh này cũng thật chói tai."
"Ha ha ha, Hoa Trắng Nhỏ và Chi Chi chơi thật tốt, hai người bọn họ sắp giẫm cho nữ khách mời khóc luôn rồi."
"Đừng giẫm nữ thần của tôi."
"Hình tượng của mấy người đâu? Không cần nữa sao? Tôi đã quay lại hết rồi, tôi sẽ lưu lịch sử đen tối này của mấy người lại."
"Đừng bình luận nữa, tôi muốn biết ai là người thắng."
"Tất nhiên là Hoa Trắng Nhỏ rồi."
...
Đến cuối trò chơi, Tô Chi và Tô Quân Bạch giữ được một quả bóng, còn bóng của hai đội kia nổ hết.
MC tuyên bố: "Nhóm của Tô Chi và Tô Quân Bạch còn một quả bóng, là người chiến thắng cuối cùng, có quyền chọn nguyên liệu nấu ăn."
Fan hâm mộ Hoa Trắng Nhỏ nhanh chóng tươi cười: "Ông xã tôi đứng nhất rồi! Cố lên! Mong chờ tài nấu ăn của anh! Go go go!"
Nhóm Tô Chi nhận được cơ hội chọn bốn nguyên liệu, chọn thêm đồ ăn kết hợp với món chính.
"Được rồi, đồ ăn của chúng ta đã đầy đủ."
"Anh, mong đợi tài nấu nướng của anh đó."
Nguyên liệu nấu ăn của họ đặt hết trong một cái rổ lớn, đựng đầy một rổ, nhiều gấp đôi nhóm khác.
Triệu Thập Vụ và Nghiêm Hoan chỉ có ba nguyên liệu nấu ăn, không thể không tiếp tục nhận nhiệm vụ của tổ tiết mục để thu hoạch nguyên liệu còn lại.
"Chống đẩy một trăm cái có thể nhận được số nguyên liệu còn lại, có nhóm nào muốn nhận nhiệm vụ không?"
Cư dân mạng trực tiếp cười sảng.
"Mẹ nó! Chống đẩy một trăm cái, không cần mạng nữa sao?"
"Tổ tiết mục thật độc ác, nhưng tôi thích xem, ha ha ha, Triệu Thập Vụ nhanh chóng nhận nhiệm vụ đi!"
"Tôi cảm thấy họ nhất định sẽ nhận, nếu không sẽ không có nguyên liệu nấu ăn, ngay cả đồ ăn cũng không làm được thì còn quay kiểu gì chứ."
...
Triệu Thập Vụ không muốn nhận, nhưng không thể không đối mặt được...
Nghiêm Hoan có thể chống đẩy nhiều nhất ba mươi cái, hỗ trợ anh ta một phần ba.
Bảy mươi cái còn lại đều do Triệu Thập Vụ làm, nét mặt của anh ta cũng muốn nứt rồi, sao anh ta lại tham gia chương trình này chứ, tự tìm sự ngược đãi cho bản thân sao?
Nhưng Tô Quân Bạch rất ổn, không chỉ không nổi tiếng hơn anh ta ở mảng hát nhảy mà ngay cả làm nhiệm vụ chương trình giải trí cũng thắng anh ta, cho nên anh ta đi đâu cũng phải thua sao?
Hiện trường trở thành Triệu Thập Vụ và Nghiêm Hoan chống đẩy, những nhóm khách mời khác đếm cho bọn họ.
Tô Quân Bạch không khỏi cảm thấy may mắn: "Ha ha, Chi Chi, may mà chúng ta thắng nên không bị trừng phạt."
Làm một trăm cái chống đẩy sẽ giết anh mất.
Tô Chi: "...Vẫn chưa có hết đâu, anh còn chưa thể hiện tài nấu nướng đấy."
Khiêm tốn chút đi, đừng có cười lớn như vậy, nếu như đồ anh làm không ăn được thì đến lượt người khác đứng ha ha ha đấy.
"Yên tâm đi, anh nhất định sẽ không khiến em thất vọng!" Tô Quân Bạch vỗ ngực cam kết: "Tất cả giao cho anh, em chỉ cần chờ ăn là được."
Tô Chi gật đầu: "Em chờ."
Chờ mong anh đừng có bị lật xe.
Cư dân mạng nghe họ nói chuyện thì cũng đi theo tham gia náo nhiệt.
"Mà này, đồ ăn mà Hoa Trắng Nhỏ chọn không dễ làm nha, không biết Hoa Trắng Nhỏ có làm được không?"
"Không thể nói thần tượng không được, anh ấy nhất định được."
"Ha ha ha, chúng ta đang thảo luận về trù nghệ, xin đừng nói những lời khác vào được không?"
"Được, tôi cảm thấy Hoa Trắng Nhỏ được, cho dù anh ấy có nấu món gì tôi cũng đều có cảm giác ăn sẽ rất ngon."
"Fan chân ái lầu trên ơi, lúc trước Tô Quân Bạch tự nhận chỉ biết làm cơm chiên trứng, tôi đoán có lẽ ngay cả cá anh ta cũng không biết giết kiểu gì đâu."
...
Sau khi Triệu Thập Vụ và Nghiêm Hoan hoàn thành nhiệm vụ chống đẩy, cuộc thi nấu nướng của họ chính thức bắt đầu.
Thời gian nấu ăn bị hạn chế, phải hoàn thành trước mười hai giờ, thời gian là hai tiếng, sau khi làm xong chính là lúc mọi người cùng ngồi thưởng thức mỹ thực.
Tô Quân Bạch bắt đầu bận rộn, vì đã học nấu ăn mấy tháng nên anh không luống cuống như người mới, dáng vẻ làm cũng rất chuyên nghiệp.
Nhưng lúc anh cầm cá lên thì con cá đột nhiên nhúc nhích dọa anh giật mình, trượt tay một cái, con cá bay thẳng ra ngoài.
"Ôi, này!"
Anh còn chưa kịp phản ứng thì cá đã bay lên, phương hướng chính là đỉnh đầu em gái nhà mình.
"Không..."
Tô Chi đang đứng điều chỉnh gia vị cách anh không xa, nghe thấy tiếng kêu của anh, ngẩng đầu lên đã thấy một con cá đang bay về phía mặt mình.
Sắc mặt cô không chút thay đổi, bình tĩnh nâng tay nhẹ nhàng bắt lấy con cá, sau đó ném vào trong chậu.
Động tác như mây trôi nước chảy, không đến một phút đã xong.
Nhưng khách mời, người xem, còn có cả cư dân mạng đều bị động tác này của cô dọa sợ ngây người.
"Trái tim nhỏ bé của tôi ơi, phản ứng của Chi Chi sao lại nhanh vậy chứ."
"Quá nhanh rồi, tôi còn lo con cá to như vậy sẽ lao vào mặt cô ấy, kết quả cô ấy lại bắt được."
"Chi Chi quá ngầu, chị càng yêu em hơn rồi!"
"Hoa Trắng Nhỏ sợ đến choáng rồi, ha ha ha, còn chưa bắt đầu ông xã đã lật xe."
"Không trách ông xã được, cá chết đột nhiên nhúc nhích, nếu là tôi tôi cũng sợ."
...
Tô Quân Bạch phản ứng lại kịp, anh lập tức chạy đến, sốt ruột hỏi: "Chi Chi, em không sao chứ?"
Anh không ngờ con cá kia lại đột nhiên cử động, dọa chết anh rồi.
Nếu cá thật sự lao vào người Chi Chi thì anh cũng muốn chết.
"Không sao." Tô Chi bình tĩnh trả lời anh: "Anh rửa cá đi, lát nữa có thể chế biến được."
Lúc đầu không muốn nói nhưng anh hai thế này, cô cũng phải nhắc nhở một chút.
"Được." Giờ phút này Tô Quân Bạch cũng quên chuyện không muốn em gái ra tay, anh theo thói quen nghe lời em gái.
Lần thứ hai rửa cá của anh cũng vô cùng cẩn thận, không thể để cá bay lần nữa được.
Anh dựa qua cách ướp cá trước đó mình đã học, ướp gia vị toàn bộ con cá, vì không quen nên có chút vụng về.
Anh làm một cách tỉ mỉ, tốn rất nhiều thời gian mới làm xong một con cá.
Nhưng những nhóm khác cũng không khá hơn là bao, không tốt hơn họ chút nào.
Sau khi Tô Quân Bạch ướp cá xong lại bắt đầu rửa vịt rồi ướp lần nữa.
Tiếp đó là cắt thịt lợn, khả năng dùng dao của anh không tốt lắm, cho nên thịt lợn cắt ra miếng to miếng nhỏ, hình dạng không đồng đều.
Cho dù đẹp hay không thì đồ anh làm ra ăn ngon là được.
Sau khi chế biến thịt lợn xong, anh chuẩn bị nguyên liệu làm món nem rán.
Nhưng, nhưng, nhưng anh không...
Họ không được dùng điện thoại, không thể tra baidu được...
Làm sao bây giờ, nhờ em gái...
Tô Chi thấy anh hai mình nhíu mày lại, cô nhìn thoáng qua đồ trước mặt anh đã đoán được có chuyện gì.
"Chuẩn bị dưa leo, ngô, hành, thịt."
"Hai muôi bột mì, thêm nước, thêm muối, nhào thành mì vắt để ủ."
Có em gái chỉ đạo, Tô Quân Bạch lại có động lực, dựa theo lời em gái nói, đã chuẩn bị xong nguyên liệu.
Tất cả chuẩn bị xong, anh muốn bắt đầu nấu.
Anh chọn món thịt cá băm đơn giản nhất để bắt đầu, cũng may anh đã học qua món này nên làm rất thuận tay.
Nhưng ba món còn lại không đơn giản, anh chọn món lươn tiếp theo.
Món này không cần xào, chỉ cần đặt trong nồi hấp, phải nêm nếm gia vị đầy đủ.
Nhưng anh không biết cho bao nhiêu gia vị, nếu cái này làm sai thì cả món ăn sẽ hỏng.
"Chi Chi, cho gia vị này nhiều sao?"
Tô Chi lướt qua: "Nhiều hơn, ít một chút."
"Cái này thì sao?"
"Ít hơn, nhiều hơn."
"Vậy bây giờ thì sao?"
Tô Chi: "..."
Cuối cùng là anh làm hay em làm?
Tô Quân Bạch bỏ gia vị như lời em gái bảo, bỏ lươn vào nồi, nấu thêm mấy phút là xong.
Hình thức không quá đẹp mắt nhưng rất thơm.
Bỏ đi bỏ đi, làm quen là được rồi.
Sau đó là món vịt xào, món này cần phải có kĩ thuật.
Anh chưa từng xào con vịt nào cả!
Cũng chỉ có thể nhờ vả em gái.
Tô Chi: "..."
Vẫn còn chờ anh thể hiện tài năng đó, sao ngay cả vịt cũng không biết xào rồi?
Cô ở bên cạnh chỉ đạo anh cách làm, Tô Quân Bạch làm theo lời em gái, đầu tiên làm sôi dầu, sau đó cho hành gừng tỏi vào, có lẽ do có nước nên chảo dầu lập tức bắn tung tóe.
"Ôi ôi, cứu với, nổ dầu rồi, em gái mau tránh ra!"
Tô Quân Bạch cầm nắp nồi che trước người, một tay cầm cái muôi xào rau, một tay cầm nắp nồi như đi đánh trận.
Tô Chi: "..."
Không phải anh đã học hơn mấy tháng rồi sao? Đây là thành quả của anh à?
Không chịu được dáng vẻ ngốc nghếch này của anh hai, cô đi đến giảm nhỏ lửa, nhắc anh bỏ vịt vào.
"Ha ha ha ha ha ha, tôi cười muốn chết, hình ảnh này thật quen thuộc, giống hệt lúc tôi nấu cơm."
"Ông xã ơi, cứu mạng, anh có thể đừng chọc em cười như vậy được không, mặt nạ em vừa đắp sẽ rơi mất."
"Đúng là giống như đánh trận vậy, hóa ra ông xã nấu cơm là như vậy, không khác tôi là bao."
"Thật ra so với nhóm của Triệu Thập Vụ thì biểu hiện của Hoa Trắng Nhỏ đã... rất tốt rồi."
...
Triệu Thập Vụ và Nghiêm Hoa còn luống cuống tay chân hơn của Tô Quân Bạch, người chưa từng làm cơm như Triệu Thập Vụ không biết làm gì.
Nghiêm Hoa cũng không khá hơn anh ta là bao, hai người va va chạm chạm, tiếng kêu còn lớn hơn cả Tô Quân Bạch.
Tô Quân Bạch nhìn thoáng qua họ, lập tức cảm thấy mình có thể, hóa ra còn có người ngốc hơn anh, ha ha, anh không phải là người kém nhất.
Món vịt xào hoàn tất, mặc dù không đẹp nhưng rất thơm.
Chắc hương vị sẽ không kém đâu nhỉ?
Tiếp theo là món cuối, chả hoa, đây là món anh chưa học, anh căn bản không biết làm nem rán.
Nhưng có em gái chỉ đạo, anh nhất định có thể làm.
"Chi Chi, anh làm như vậy có đúng không?"
Tô Chi nhìn động tác của anh: "Nhào bột thêm chút nữa, cắt thành từng miếng rồi cán mỏng."
Cô nhìn động tác của anh hai thì buồn cười, vận động cũng không được, ngay cả nhào mì cũng không được sao?
Tô Quân Bạch chưa từng nhào bột, lúc đầu còn cảm thấy chơi vui, lúc sau đã muốn khóc.
Sao nhào bột lại mệt vậy, tay nhức đến mức không nhấc lên được, không được, anh phải kiên trì, là đàn ông không được nhận thua!
Nhào một lúc sau, mì xong, anh thì hỏng mất.
Tô Chi: "..."
Đã xác nhận, anh hai không có sức.
Tô Quân Bạch không dám nghỉ ngơi, sắp đến mười hai giờ, anh cần phải làm xong món ăn cuối.
Rán nem cần làm nóng dầu, dầu trong nồi đã sôi.
Anh nhồi nguyên liệu đã băm nhuyễn vào trong, cuốn lại, sau đó cầm lấy ném vào chảo dầu.
Không sai, là ném, sau khi ném xong, anh lập tức nhảy sang một bên, trong lòng đã có sự ám ảnh của dầu bắn.
Anh vừa ném vừa nói: "Chi Chi, mau tránh ra!"
Tô Chi: Có thể khiêm tốn một chút không, đừng có thu hút ánh mắt của người khác như vậy.
Cô nhìn nem rán trong chảo dầu, gọi anh: "Mau lật đi, sắp cháy rồi."
"Chi Chi, chờ anh ném thêm cái nữa vào rồi anh sẽ lật!"
Trong tay Tô Quân Bạch là một cái khác, chuẩn bị ra tay.
Tô Chi: "..."
Cô làm, đợi anh làm thì nem cũng cháy đen rồi.
Cho anh anh có ăn không?