Khi Hà Ngọc Lan nhìn thấy chiếc xe tải của kẻ buôn người đang lái xe vào một thung lũng, cô cảm thấy hơi khó hiểu: “Tại sao chúng lại chạy vào thung lũng, đi vào thung lũng chẳng phải là tự mình cắt đường của mình hay sao?”
“Đừng lo lắng về mục đích của chúng, chúng ta hãy truy tìm chúng trước đã!” Lê Uy Long nói.
“Được.” Hà Ngọc Lan lập tức điều khiển xe vào trong thung lũng.
Thung lũng Hổ Sơn cách đường cao tốc khoảng một kilomet, khi Hà Ngọc Lan lái xe đến Thung lũng Hổ Sơn, ba kẻ buôn người đã xuống xe đứng bên cạnh chiếc xe tải.
Một trong những kẻ buôn người vẫn đang ôm đứa con đang không ngừng khóc của Hoàng Minh Diệp.
Hà Ngọc Lan vội vàng dừng xe và giữ khoảng cách nhất định với kẻ buôn người để đề phòng tai nạn.
“Anh Thiên, anh làm thế nào để đối phó với những kẻ buôn người này?” Hà Ngọc Lan hỏi Lê Uy Long chỉ dẫn.
“Nếu cô có thể bắt sống bọn chúng thì càng tốt. Nếu chúng đe dọa đến sự an toàn cá nhân của chúng ta và đứa bé, cô giết bọn chúng cũng không sao!” Lê Uy Long nói.
Anh yêu cầu Hà Ngọc Lan tốt nhất là bắt sống bọn chúng, vì anh muốn giữ lại để điều tra ra thế lực đứng sau.
Bởi vì lần trước trong bệnh viện, khi bắn chết tên tội phạm giam giữ y tá Tô Ánh Mỹ, Ánh Hạ từng nói manh mối đã bị đứt đoạn nên rất khó để tìm ra băng nhóm đứng sau những kẻ buôn người này.
Bây giờ, anh lại gặp phải bọn buôn người, đương nhiên anh muốn để lại mạng sống cho chúng để Ánh Hạ có thể moi được manh mối từ chúng.
“Được rồi, tôi biết phải làm thế nào.” Hà Ngọc Lan nói.
Khi Hoàng Minh Diệp nghe cuộc đối thoại giữa Hà Ngọc Lan và Lê Uy Long, cô không thể giải thích được. Cái gì mà giết chóc chứ, nghiêm trọng như thế sao?
Lúc này, Hà Ngọc Lan và Lê Uy Long xuống xe cùng lúc.
Hoàng Minh Diệp thấy đứa con của mình nằm trong tay kẻ buôn người, vội vàng bước xuống xe.
“Thả đứa trẻ ra, tôi có thể tha mạng cho anh!” Hà Ngọc Lan nói với kẻ buôn người. Nếu không phải Lê Uy Long nói rằng tốt nhất là bắt sống bọn chúng, cô ấy đã lập tức giết chết chúng rôi.
Khi ba kẻ buôn người nổi tiếng nhìn thấy Hà Ngọc Lan xinh đẹp như vậy thì ánh mắt sáng lên , nhưng không hề coi trọng lời nói của cô.
Họ không nghĩ rằng người lái xe đuổi theo chúng là một siêu cấp mỹ nhân.
“Anh cả, nếu một người phụ nữ xinh đẹp như vậy bị giết thì thật đáng tiếc.” Một kẻ buôn người nói với kẻ buôn người đang ôm đứa trẻ.
Rõ ràng, kẻ buôn người ôm đứa trẻ chính là anh cả của chúng.
“Đúng vậy, nếu một người phụ nữ xinh đẹp như vậy bị giết, sẽ là quá bạo lực. Nếu có thể bắt sống được cô ta, chắc chắn chúng ta có thể bán được cô ta với giá cao.”
“Vậy thì đừng giết cô ta, bắt sống cô ta, chỉ giết tên đàn ông và con đàn bà kia thôi.” Kẻ buôn người ôm đứa trẻ nói.
Hoàng Minh Diệp đã là mẹ của một đứa trẻ, cô ấy lại trông khá giản dị, vì vậy kẻ buôn người không có ý định bắt sống cô ta, mà lên kế hoạch cùng giết cô ấy và Lê Uy Long.
Hà Ngọc Lan cảm thấy tức giận khi nghe rằng những kẻ buôn người này thực sự đang thảo luận để bắt cô. Cô vẫn đang suy nghĩ về cách bắt sống chúng, nhưng không ngờ rằng chúng cũng muốn bắt sống mình đem bán.
Lúc vừa rồi cô ở bệnh viện làm nũng bắt Lê Uy Long đi cùng cô mua sắm, cô ấy từng nói rằng một người con gái như cô đi một mình, nếu bị bắt cóc thì sao. Không ngờ có người thật sự muốn bắt cóc mình!
“Mẹ! Mẹ ...” Lúc này, đứa nhỏ nhìn thấy Hoàng Minh Diệp đi tới, không ngừng khóc lóc giãy dụa.
“Trả lại đứa trẻ cho tôi!” Hoàng Minh Diệp vô cùng phấn khích khi nhìn thấy con mình, cô ấy chạy về phía kẻ buôn người và muốn mang đứa trẻ về.
“Đừng chạy qua!” Hà Ngọc Lan không ngờ Hoàng Minh Diệp đã chạy về phía kẻ buôn người, vội vàng hét lên.
Cô biết rằng một phụ nữ yếu đuối như Hoàng Minh Diệp chạy đến chỗ con tin thì chỉ có chết.
Nhưng khi Hoàng Minh Diệp nhìn thấy đứa con của mình liền lập tức chạy tới chỗ kẻ buôn người, bất chấp sự can ngăn của Hà Ngọc Lan.
Ba kẻ buôn người vừa thảo luận xong, khi thấy Hoàng Minh Diệp chạy tới, họ lập tức rút súng ra nhắm lần lượt vào Hoàng Minh Diệp và Lê Uy Long!
Cả Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan đều không nghĩ rằng những kẻ buôn người này thực sự vẫn có súng!
Hoàng Minh Diệp đang chạy, đã bị sốc khi kẻ buôn người bất ngờ chĩa súng vào mình khiến cô không dám di chuyển.
Lê Uy Long đã chết lặng khi nhìn thấy Hoàng Minh Diệp chạy len, anh vội vàng lao về phía sau Hoàng Minh Diệp.
Cùng lúc đó, ba kẻ buôn người đã nổ súng.
Một trong số chúng bắn vào Hoàng Minh Diệp, hai tên khác bắn vào Lê Uy Long.
“Pằng pằng pằng!”
Ba tiếng súng vang lên ở Thung lũng Hổ Sơn.
Danh Sách Chương: