"Vậy anh ta đang ở đâu?"
"Chúng tôi cũng không biết!"
Đầu óc của họ gần như bị tê liệt vì sợ hãi trước đội quân hùng mạnh đang bao vây Sở cảnh sát, nên tạm thời họ không thể nhớ ra Ánh Hạ đã nói rằng Hoàng Minh Yên đã đưa Lê Uy Long đến thung lũng Ngạc Na.
"Các anh thật là can đảm đấy! Tới lúc này vẫn còn muốn giấu Lê Uy Long mà không chịu giao anh ta ra. Các anh có muốn thấy Sở cảnh sát của các anh bị san bằng không đấy?" Lúc này, Lưu Bảo Kim, người luôn im lặng từ khi đến, cũng lên tiếng.
Mặc dù ông ta không thốt một tiếng nào từ lúc đến tới giờ nhưng con người ông ta toát ra một phong thái kiêu hùng, cứng cỏi. Ngay từ đầu nhìn vào đã biết ngay ông ta không phải là một nhân vật đơn giản, dễ xơi!
"Chúng tôi thực sự không biết! Nếu các anh không tin, các anh có thể lục soát như các anh muốn." Đám cảnh sát lép vế đành xuống nước.
"Tìm anh ta cho tôi!" Lưu Bảo Kim không muốn đôi co vô tác dụng với những người này bèn hạ lệnh cho thuộc cấp xông vào tìm kiếm.
Một nhóm sĩ quan nhận lệnh lập tức chạy vào bên trong thi hành nhiệm vụ.
Vài phút sau, bọn họ chạy ra ngoài thông báo với chỉ huy rằng không tìm được Lê Uy Long ở đó.
Lưu Bảo Kim và Thiên Thành đều cau mày. Một linh cảm đáng ngại dâng lên trong lòng họ.
"Tôi sẽ tìm kiếm vị trí của Lê Soái ngay lập tức bằng nhiều cách. Trong vòng một phút sẽ có kết quả ngay!"
Lưu Bảo Kim lo rằng chúng sẽ nhanh tay thủ tiêu Lê Uy Long nên lập tức hạ lệnh cho thuộc hạ bằng mọi cách phải tìm ra nơi ở của Lê Uy Long không được chậm trễ.
"Tuân lệnh!"
Các binh sĩ nhận lệnh bắt đầu xác định vị trí tín hiệu di động của Lê Uy Long. Đồng thời, họ cũng sử dụng ảnh chụp từ vệ tinh không gian để tìm kiếm tung tích vị chủ soái.
Đám cảnh sát nhìn nhau không hiểu! Rốt cuộc họ đang nói về ai? Lê Soái nào? Ngoài Giám đốc Hoàng Minh Yên và Lê Uy Long họ còn tìm một Lê Soái nào nữa?
...
Lúc này, tại thung lũng Ngạc Na…
"Lê Uy Long. Bây giờ cậu không còn gì để nói sao?" Tạ Ngọc Liên hỏi khi thấy Lê Uy Long im lặng, không mở miệng đối đáp với những lời khiêu khích sung sướng của nhóm người kia.
"Tôi muốn biết ai lại có cái năng lực có thể chỉ đạo hẳn Giám đốc công an thành phố đưa tôi đến đây như vậy?"
Lê Uy Long muốn kéo dài thêm thời gian, chờ đợi đội quân của Thiên Thành và Lưu Bảo Kim đến, vì vậy anh cất lời hướng về phía Tạ Ngọc Liên.
Đồng thời đó cũng chính là câu hỏi anh muốn biết. Kẻ đứng trong bóng tối hạ lệnh được cho Hoàng Minh Yên sắp xếp việc này ắt hẳn không phải một kẻ tầm thường!
"Một câu hỏi hay! Dù sao cậu cũng sắp chết, tôi không ngại nói cho cậu biết, kẻo đến khi chết rồi cậu lại không thể nhắm mắt nổi." Tạ Ngọc Liên mỉm cười khinh miệt.
"Vậy nói xem… đó là ai?" Lê Uy Long hỏi lại.
"Đó là con trai cả của ta, Trương Minh Thành!"
Tạ Ngọc Liên đắc thắng. Dù sao, tối nay Lê Uy Long cũng phải bỏ mạng nơi này nên bà ta không ngại khoe con trai cả Trương Minh Thành của mình.
"Hóa ra là ông ta."
Lê Uy Long cũng đoán rằng đó có thể là Trương Minh Thành, Bí thư Thành ủy, con trai cả trong gia đình nhà họ Trương, nên anh tỏ vẻ không quá ngạc nhiên.
Phải làm sao cho tất cả các nhân vật đứng trong bóng tối của họ Trương, bang Hổ Báo, Sở cảnh sát phải dần xuất đầu lộ diện…
Bây giờ, đã xác định thêm được Trương Minh Thành nhưng quân đội của anh vẫn còn chưa đến.
Trò chơi này đã trở thành một trò nguy hiểm!
Khi nói với Thiên Thành về kế hoạch này, Thiên Thành đã cực lực phản đối, lo rằng anh sẽ gặp nguy hiểm. Có vẻ như lo lắng của Thiên Thành không phải là thừa!
"Lê Uy Long, bây giờ thì mày đã biết năng lực của nhà họ Trương chúng ta chưa ? Mày muốn đối đầu với Trương gia sao? Thật đúng là châu chấu đá xe, không biết lượng sức! Bây giờ thì mày có thể làm gì? Bác tao nhấc một cánh tay là có thể khiến mày chết không có chỗ để chôn ngay lập tức!" Lúc này, Trương Minh Trí lại nhảy ra, chỉ vào Lê Uy Long và nói.
"Đúng thế! Trương gia của chúng tao muốn giết mày dễ như giết một con kiến!" Trương Minh Nghị lặp lại.
"Lê Uy Long, mày chỉ nên trách bản thân quá kiêu ngạo. Mày chắc chưa bao giờ nghe nói tới một lãnh đạo cao cấp như vậy của thành phố lại là người của Trương gia phải không?" Hoàng Minh Yên cũng nhân cơ hội xen vào nịnh bợ.
"Hoàng Minh Yên ! Ông vốn là Giám đốc công an thành phố mà lại thông đồng, bắt tay với gia đình họ Trương và bọn xã hội đen bang Hổ Báo. Ông lạm dụng quyền lực bắt giữ và mang tôi đến đây. Ông không sợ có ngày phải đứng trước vành móng ngựa mà đền tội sao?’ Lê Uy Long cao giọng chất vấn.
Danh Sách Chương: