• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không gả cho anh - Chương 2: Nói nhỏ cho cô một bí mật




Người giúp việc đẩy cửa tiến vào: "Cô chủ, cậu chủ bảo cô thay bộ quần áo này Cậu ấy chờ cô ở dưới lầu"





Mang vào là một chiếc váy đuôi cá dài màu đỏ được may với chất liệu vải cao cấp, hoa ren được thêu tinh xảo, lớn nhỏ đều rất hài hòa





Lúc cầm chiếc váy lên xem, trong nháy mắt, mặt Tô Tâm Mạn bỗng dưng đỏ ửng, cổ chữ V, lưng trần khoét sâu, thân váy phần lớn được may bằng vải xuyên thấu, như vậy thì những phần nên che gần như là không che được





Cô biết, quần áo là tự anh chọn lựa, vì muốn người đàn ông khác đụng vào cô





Có thể tưởng tượng được khi mặc vào sẽ là hình ảnh như thế nào, nhất định là gợi cảm giống như công khai viết ở trên người - - gái điếm





Ở trong lòng anh, cô giống như gái điếm





- -





Rất nhanh, Hoắc Diệp Thành đưa Tô Tâm Mạn đến dưới lầu khách sạn, rồi nhanh chóng lái xe rời đi





Anh biết cô nhất định sẽ đi, cô nợ Kiều Lộ, không có lý do gì không đi





Phòng ở tầng năm, không cao, có thang máy, chân Tô Tâm Mạn lại giống như bị đổ bê tông, ước chừng tốn hơn một tiếng mới lên đến





Cửa được mở ra rất nhanh, đồng thời cô lại bị ném mạnh trên mặt đất





Cô sợ hãi cảnh giác nhìn xung quanh mình, một màu tối đen, có thể thấy rõ sự nguy hiểm rình rập





Cạch - -





Đèn mở, sáng chói mắt, Tô Tâm Mạn theo bản năng lấy tay che bớt ánh đèn, đột nhiên cô phát hiện mình bị mấy người đàn ông mặt mũi dữ tợn như hổ rình mồi đang vây quanh tiến gần về phía cô





Trong mơ hồ, cô lại vẫn nhìn thấy Kiều Y, người mà lúc này vốn nên ở bệnh viện





"Kiều Y?" Tô Tâm Mạn kinh ngạc không thể tin được: "Là cô thật sao? Cô… sao cô lại ở chỗ này?"





"Vì sao tôi ở trong này? Đương nhiên là tới xem kịch vui rồi"





"Xem kịch vui?"





Trên má Kiều Y hiện lên hai lúm đồng tiền xinh xắn, dịu dàng mà vô hại, chỉ nghe cô ta đắc ý nói: "Chẳng qua là tôi thuận miệng nói có người có thận phù hợp với tôi, có thể tiến hành phẫu thuật, nhưng người đó cần một người đàn bà phục vụ một đêm, cô có biết Hoắc Diệp Thành nói cái gì không?"





Hơi thở Tô Tâm Mạn gấp gáp, ngực lập tức truyền đến một cơn đau nhói, cô cắn chặt môi





Kiều Y nhếch môi cười: "Hoắc Diệp Thành không cần suy nghĩ đã nói ra - - tên của cô"





Tuy sớm đã biết đáp án ở trong lòng, nhưng khi được nói ra từ miệng Kiều Y, thành lũy kiên cường mà Tô Tâm Mạn dựng lên trong lòng liền sụp đổ ầm ầm





"Cô… vì sao cô phải làm như vậy!"





"Cô đoán xem vì sao tôi phải làm như vậy?" Kiều Y đến gần cúi người nhìn cô, khuôn mặt hung dữ của cô ta được phóng lớn: "Còn nhớ Kiều Lộ chết như thế nào không?"





Tô Tâm Mạn nghe được tên Kiều Lộ, sắc mặt thoáng chốc trở nên rất khó coi





Cô nhớ rõ, đương nhiên cô nhớ rõ!





Kiều Lộ là vì cô mà chết, cho nên bây giờ Kiều Y muốn trả thù cô, báo thù cho chị gái mình sao?





"Bị năm người đàn ông làm nhục, sau đó nhảy lầu tự sát" Kiều Y như chìm vào ký ức, ánh mắt độc ác giống như có thể chế ra thuốc độc: "Cô xem, nơi này vừa lúc có năm người đàn ông, cửa sổ đều đã mở ra cho cô…”





Tô Tâm Mạn nhìn ra phía ngoài cửa sổ, quả nhiên, cửa sổ rộng mở, gió cùng với bóng đêm thổi vào, làm tung bay rèm cửa màu trắng, nhìn vô cùng đáng sợ





Cho nên Kiều Y muốn chuyện đã từng xảy ra với chị mình, cho cô trải qua một lần?





Tô Tâm Mạn không dám tin nhìn người phụ nữ giống như bị điên trước mắt, cô cuộn chặt tay: "Không! Kiều Y, dù cô có cho bọn họ làm nhục tôi, giết tôi cũng không có lợi cho cô, thả tôi ra, bệnh của cô tôi có thể nghĩ cách thay cô"





"Ai cần cô nghĩ cách? Ai nói không có lợi!" Kiều Y đột nhiên không khống chế được hét to: "Khó khăn lắm tôi mới đợi được Kiều Lộ chết, cô lại từ trên trời rơi xuống chen ngang vào, cô là cái thá cái gì!?"





"Cô thích Hoắc Diệp Thành?"





Kiều Lộ túm tóc Tô Tâm Mạn, kéo cô sát lại mình, nhìn cô với ánh mắt đầy khinh bỉ: "Bây giờ mới biết? Cũng không tính là quá muộn, nghe đây, tôi yêu anh ấy, Hoắc Diệp Thành chỉ có thể là của một mình tôi"





"!?" Tô Tâm Mạn mở to hai mắt nhìn, cái gì?





"Ngạc nhiên sao? Hahaha!" Kiều Y giống như người bệnh lên cơn điên, cảm xúc không ổn định, ngón trỏ đặt ở trên cánh môi: "Xem như nể tình cô cũng giúp tôi, nói nhỏ cho cô một bí mật…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK