Trác Thanh Di đầu óc mơ hồ...
Nàng thực sự không nghĩ ra Như Ý cùng với Thái hậu trong lúc đấy đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng Như Ý không chịu nói, nàng cũng sẽ không hỏi nhiều.
Cuối cùng Như Ý nói một câu: "Đúng rồi! Thái hậu nói ngày mai sẽ mở yến hội đón gió tẩy trần cho ta! Tất cả phi tần cùng tú nữ đều phải trình diện! Tứ tỷ, ngày mai tỷ chọn quần áo xinh đẹp một chút, đến lúc đó tiểu muội sẽ khiến cho ngươi kinh diễm toàn trường!"
Trác Thanh Di có hơi đố kỵ nói: "Muội xinh đẹp như vậy! Là ai đứng cạnh muội, đều sẽ bị mờ nhạt! Tỷ mặc đẹp đến cũng không có tác dụng gì."
Như Ý cười nói: "Nói chung ngày mai tứ tỷ mặc đẹp một chút là được rồi, đảm bảo có ích!"
Trác Thanh Di nghĩ thầm, yến hội ngày mai sao?
Chẳng lẽ có chuyện đặc biệt gì sẽ xảy ra sao?
Hơn nữa, Thái hậu cũng quá kì lạ!
Nàng tiến cung cũng hơn nửa năm, lần đầu tiên nghe nói đến việc Thái hậu sẽ tổ chức tiệc đón gia tẩy trần cho một tú nữ đấy!
Đêm đó, hai tỷ muội vừa mới quan đồng thời ngủ trên giường lớn, nói chuyện với nhau đến tận khuya.
Như Ý nói rất nhiều chuyện thú vị, khiến Trác Thanh Di vừa ước ao, vừa cảm thán.
Thậm chí nàng còn có chút oán hận vận mệnh, vì sao đứa trẻ được ôm đi khi đó không phải là nàng chứ?
Nếu không, những việc lý thú như vậy sẽ xảy ra chuyện người nàng rồi!
Ngày hôm sau, hiếm thấy có một ngày yên tĩnh như vậy.
Không có thái hậu, không có bạo quân, không có bất cứ người nào đến Thanh Nhã các quấy rầy hai người.
Trác Thanh Di hướng dẫn cho Như Ý lễ nghi, quy củ trong cung, còn có tranh đấu giữa các vị phi tần.
Mãi cho đến tận chạng vạng, cuối cùng thì Thái hậu phái Ám Tinh đến đón hai người tới yến hội ở Ngự Hoa Viên.
Như Ý giúp Trác Thanh Di chọn một bộ y phục đẹp nhất, khiến Trác Thanh Di vốn thanh tú mỹ lệ, nay càng kiều diễm động lòng người. Tuy rằng không bằng có khí chất trang nhã như Như Ý , chí ít vẫn có khí chất ôn nhu, tiêu gia bích ngọc.
"Tứ tỷ thật xinh đẹp!"
Như Ý rất không khách khi hôn một cái trên mặt nàng.
"Ừ! Ừ! Thật thơm! Quả nhiên là một đại mỹ nhân!" Nàng còn vô cùng hả hê nói.
Trác Thanh Di xấu hổ cười: "Tiểu muội xấu lắm, sờ ngực ta!"
Như Ý sảng khoái nói: "Nếu không ta cho tỷ sờ lại?"
Ám Tinh đứng một bên chờ nhìn hai người, sắc mặt từ đầu đến cuối đều vô cùng lạnh nhạt!
Trác Thanh Di nói :"Được rồi, được rồi. Đừng nghịch nữa! Ám Tinh cô nương cũng chờ lâu lắm rồi! Tiểu muội, ngươi nói yến hội tối nay có gì đặc biệt? Vì sao ngươi cứ bắt ta mặc y phục đẹp làm gì?"
Như Ý nói: "Bởi vì tối nay có một người đặc biệt sẽ xuất hiện!"
Trác Thanh Di hỏi: "Người nào cơ?"
Như Ý thần bí nở nụ cười: "Chờ một lúc là tỷ sẽ biết thôi!"
Trác Thanh Di có chút bất đắc dĩ nói: "Vì sao ta cảm giác muội cứ thần thần bí bí, hơn nữa còn có chút thần thông quảng đại chứ?"
"Cần phải đi rồi."
Ám Tinh lạnh nhạt thúc giục.
Như Ý cùng với Trác Thanh Di lúc này mới đi theo nàng, cứ thế rời đi.
Ngự Hoa Viên trong cung được bố trí xa hoa lại khí thế, vừa mới vào tối mà đèn đuốc đã sáng choang, thể hiện rõ sự sang hoa lộng lẫy của hoàng thất.
Yến hội còn chưa chính thức bắt đầu, tân khác cũng chưa đến.
Chỉ có một ít thái giám, cung nữ như bầy ong mật bận bịu chuẩn bị các loại hoa quả, bánh ngọt,...
"Các ngài chờ ở đây một chút đi. Ta đến bẩm báo với Thái hậu."
Ám Tinh để hai ngươi ở lại đây rồi vội đi đến chỗ thái hậu.
Trác Thanh Di nhìn thấy khung cảnh lớn như vậy, có chút giật mình nói: "Như Ý ! Thật sự chỉ là tiệc đón gió tẩy trần thôi sao?"
Như Ý nói: "Chẳng lẽ còn có vấn đề gì hả?"
Trác Thanh Di bảo: "Lần trước tỷ đã thấy hoàng thất triệu kiến Thổ ty Vương cùng với vương phi ở bộ lạc biên cương, cũng không làm lớn như thế này! Thái hậu đối với ngươi thật tốt, lại vì ngươi làm một trận lớn như vậy."
Như Ý khẽ cười: "Tứ tỷ, đêm nay tỷ cũng là một trong những nhân vật chính đó!"
Trác Thanh Di vẫn nhớ rõ Như Ý cố ý bảo nàng mặc bộ quần áo đẹp nhất đến, nhưng nàng liếc mắt nhìn Như Ý tò mò hỏi: "Tiểu muội! Thái hậu làm tiệc đón gió tẩy trần cho muội, muội mới là nhân vật chính! Vì sao muội lại mặc...đơn giản như vậy chứ."
Như Ý thốt lên: "Mặc trang phục phức tạp quá không thích hợp để trèo tường!"
Trác Thang Di kinh ngạc: "Gì! Trèo tường, Như Ý muội định trèo tường làm gì?"
Như Ý nói: "Tứ tỷ. Nói chúng tỷ nghĩ thoáng một chút. Cái gì cũng đừng quản, tối hôm nay cứ thoải mái hưởng thụ rượu và mỹ thực, nghe nói còn có tiết mục xiếc ảo thuật nữa!"
"Sao côi còn chưa chết?"
Đột nhiên một thanh âm gay gắt vang lên ở phía sau.
Như Ý và Trác Thanh Di quay đầu nhìn lại, vậy mà là Bạch quý nhân!
Trác Thanh Di cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Như Ý ! Nàng ta chính là người bên nhà mẹ đẻ của thái hậu, còn là người vô cùng hẹp hòi, muội tuyệt đối đừng đắc tội với nàng!"
Như Ý nói: "Tứ tỷ. Nàng ta trước đây từng gặp qua tỷ chưa?"
Trác Thanh Di nhẹ giọng nói: "Cũng không tính là đắc tội gì. Lúc ta vừa tới, nàng giả truyền ý chỉ của Thái hậu khiến ta đi làm việc vặt năm ngày. Sau đó, đám Lệ phi nói, Bạch quý nhân biết ta là người của Trác vương phủ, cần phải thị uy trước mặt ta."
Như Ý cười lạnh: "Vậy thì đơn giản rồi! Muội cũng đến thị uy với nàng ta!"
"Như Ý ! Không được!"
Trác Thanh Di muốn đi ngăn cản, nhưng nào ngăn được?
Như Ý đã sớm tiến lên nghênh tiếp Bạch quý nhân!
"Bạch quý nhân! Cô chính là Bạch quý nhân trong truyền thuyết kia sao?" Như Ý cười khanh khách nói.
Bạch quý nhân ngạc nhiên nhìn Như Ý , trong mắt đều là sợ hãi!
"Ngươi...Ngươi sao có thể hoàn hảo không chút tổn hại nào chứ?"
"Ta nên bị thương chỗ nào sao?"
"Thái hậu...Thái hậu sao có khả năng buông tha ngươi?"
"Kì lạ lắm sao?"
"Đương nhiên! Bất kể là ai đắc tội với thái hậu, đều sẽ chết rất thảm! Ngươi sao có khả năng trở thành ngoại lệ chứ?"
"Có thể....Do tính cách ta sảng khoái đi! Thái hậu nói, trong cung đã lâu, nhận được quá nhiều sự nịnh hót giả tạo, hiếm khi được nghe ít âm thanh chân thành, Thái hậu nói vô cùng thưởng thức sự thành thục của ta, nên không có xử phạt ta!"
"Thành thực? Ngươi nói gì với thái hậu?"
"Cũng không có gì. Ta chỉ nói làn da Thái hậu có chút đen, sau đó thiếu chút ánh sáng mặt trời. Thái hậu cảm thấy đây là một ý kiến tốt, còn cảm thấy ra là một người thành thật, không bởi vì mình là Thái hậu mà lảng tránh đề tài này, Thái hậu giống như vô cùng vui vẻ nữa!"
"Ngươi...Ngươi nói thật sao?"
"Đương nhiên! Nếu không Bạch quý nhân nghĩ vì sao Thái hậu lại buông tha cho ta chứ? Hơn nữa, Bạch quý nhân cũng đã đến đây rồi, cũng phải biết yến hội tối nay là Thái hậu làm cho ta để đón gió tẩy trần chứ?"
"Hừ!"
Bạch quý nhân lại không thèm công kích làm khó dễ Như Ý , chỉ nở nụ cười lạnh lùng rồi nhanh chóng rời đi.
Trác Thanh Di đuổi tới nói: "Như Ý ! Nàng... Nàng ta sao không làm khó ngươi? Bạch quý nhân là người thích gây sự, bất kỳ người nào mới vào cung cũng đều bị nàng dằn vặt một trận!"
"Có lẽ do...Nàng ta hiện giờ có việc gấp đi."
"Việc gấp? Việc gì cơ?"
"Vội đi làm chuyện ngu ngốc!"
"Chuyện ngu ngốc? Cuối cùng là có chuyện gì?"
Trác Thanh Di nghe mà đầu óc đều mơ hồ.
Như Ý nói: "Vừa nãy ta nói cho nàng ta rằng Thái hậu rất thích nghe lời thành thực, không thích người khác nịnh hót giả dối."
Trác Thanh Di nói: "Vậy thì sao chứ?"
Như Ý nói: "Ta đóan, hiện tại Bạch quý nhân hẳn là chạy đến chỗ Thái hậu biểu hiện mình là người thành thực!"
Trác Thanh Di hỏi: "Thành thực như nào?"
Như Ý khẽ mỉm cười: "Tứ tỷ. Tỷ nói ở trước mặt thái hậu, nói cái gì mới được coi là thành thực hả?"
Trác Thanh Di khẽ biến sắc: "Lẽ nào nàng ta định..."
Như Ý cười nói: "Tứ tỷ. Tỷ nói nàng có phải ngu ngốc hay không? Ha ha. Có điều tứ tỷ yên tâm, tâm tình Thái hậu hôm nay không tệ, hơn nữa Bạch quý nhân là người bên nhà mẹ đẻ của bà, chắc sẽ không vứt nàng ta xuống giếng đâu nhỉ? Có điều cũng khiến cho nàng ta chịu đủ!"
Trác Thanh Di có chút sợ hãi nói: "Như Ý ! Muội trêu đùa Bạch quý nhân như vậy, chỉ sợ sau này nàng sẽ ghi hận muội đó!"
Như Ý nói: "Nàng thị uy với Tứ tỷ, muội liên trả lại cho nàng ta! Ta chính là người như vậy, ngươi khác đối tốt với ta, ta liền đối với người đó như vậy! Người nào muốn hại ta, ta nhất định sẽ khiến người đó chết thảm!"
"Thái hậu! Thái hậu!"
Bạch quý nhân hô to vọt vào cung Thục Ninh.
Ám Tinh nhanh chóng ngăn cản nàng ta: "Cung nữ đang hầu hạ Thái hậu trang điểm ở bên trong!"
Bạch quý nhân trừng nàng một chút: "Ngươi đừng tưởng Thái hậu tin tưởng sủng ái ngươi, ngươi liền không biết lớn nhỏ! Trong cung này ai là chủ nhân, ai là nô tài ngươi phải phân biệt rõ ràng! Cút đi, đừng cản bổn cung!"
Ám Tinh cũng không nói thêm gì, an tĩnh tránh ra một đường.
Bạch quý nhân vội xông vào, nhìn thấy hai cung nữ lớn tuổi đang thay nhau trang điểm mặc y phục cho thái hậu...
"Thái hậu..."
Bạch quý nhân như có điều muốn nói, bỗng nhiên thấy trên mặt Thái hậu hiện lên rất nhiều mụn nhỏ, cả kinh nói: "Thái hậu! Thái hậu! Mặt của người..."
Thái hậu hơi trách một chút nói: "Ngạc nhiên cái gì?"
Bạch quý nhân đáp: "Ma ma..."
Thái hậu liền quát lên: "Không biết xấu hổ! Sớm nói với ngươi, trong lúc có người không được kêu bổn cung là ma ma!"
Bạch quý nhân cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Dạ! Thái hậu! Thái hậu, trên mặt ngài sao lại có nhiều mụn như vậy chứ?"
Thái hậu hỏi: "Có gì đáng ngạc nhiên à?"
Bạch quý nhân nhớ tới lời Như Ý nói, rằng Thái hậu thích lời thật lòng.
Liền can đảm nói rằng: "Thái hậu! Người đã là người già hơn 50 tuổi rồi, trên mặt người lại nổi nhiều mụn như vậy, nếu để cho người khác thấy được sẽ cười người! Yên hội đêm nay nhất định còn có nhiều người nữa!"
Thái hậu sầm mặt lại: "Ngươi nói nhăng cuội gì vậy?"
Bạch quý nhân đáp: "Thái hậu! Màu da người vốn tương đối đen, lại có nhiều mụn như vậy thì khó coi quá rồi! Nếu không..."
"Ngươi nói gì!"
Thái hậu giận tím mặt, vung tay lên đạp nát gương trước mặt!
Bạch quý nhân sợ hết hồn, run rẩy nhìn Thái hậu nổi giận.
Trong mắt Thái hậu lúc này là lửa giận ngập trời: "Ngươi chẳng lẽ không biết bổn cung không muốn nghe được từ trong miệng kẻ nào nói ra chứ đen sao? Lẽ nào ngươi cho rằng là cháu gái của bổn cung là có thể làm càn hả?"
Bạch quý nhân sợ ngây người, cả người run cầm cập, ấp a ấp úng nối: "Thái hậu...Thái...Hậu, người không phải thích nghe lời thật lòng sao? Con...Con là nói thật, ngài lớn lên đen như vậy, hơn nữa mụn trên mặt người nhiều như thế, thực sự... thực sự quá khó coi!"
"Ngu xuẩn! Ai nói với ngươi rằng bổn cung muốn nghe lời thật hả?"
"Trác Như Ý ! Là nàng! Là đứa tiện nhân kia hãm hại con! Thái hậu! Thái hậu! Người phải làm chủ cho con!"
Bạch quý nhân cuối cùng cũng hiểu ra, bản thân bị lừa rồi!
"Ba!"
Thái hậu vung tay cho một cái bạt tại thật nặng!
Tát Bạch quý nhân một cái đau rát bên má!
"Ngu ngốc! Ngươi nếu có thể bằng một phần mười của hai cô nương nhà Trác gia, thì bổn cung cũng không cần phải bận tâm như vậy! Cút!"
Thái hậu nổi giận rồi!
Nếu như người này không phải là người bên nhà mẹ đẻ của bà, thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha nàng ta như vậy!
Bạch quý nhân bưng lấy khuôn mặt bỏng rát, nước mắt rơi xuống cuồn cuộn không dứt.
Thái hậu quát lên: "Ám Tinh!"
Ám Tinh bình tĩnh đi tới.
Thái hậu nói: "Mang nàng ta đuổi ra ngoài! Sau này nếu không phải do bổn cung triệu đến thì không cho phép nàng ta tùy tiện ra vào! Không! Sau này bất kể là người nào, nếu không được bổn cung triệu vào, thì không được phép tiến vào cung Thục Ninh! Ngoại trừ Trác Như Ý ra!"
Ám Tinh đáp: "Vâng! Thưa Thái hậu!"
Nàng đi đến trước mặt Bạch quý nhân đang tức giận đến cực độ, đưa tay ra dấu mời: "Bạch quý nhân! Mời đi! Hiện tại ngươi đã không còn là chủ nhân của nơi này nữa rồi!"
Bạch quý nhân nhìn Ám Tinh, trong mắt lộ ra sát cơ: "Ngươi! Ngươi!"
Ám Tinh nói: "Mau rời đi! Trước đây bổn cung còn có thể mặc ngươi làm xằng làm bậy, có điều sau xem ra sau này chỗ này không còn là nơi ngươi có thể tranh đấu tiếp rồi! Nếu như ngươi vẫn muốn yên ổn làm một quý nhân, tốt nhất không nên tìm hai tỷ muộn Trác gia gây phiền phức."
Bạch quý nhân tức giận nói: "Cái tên nô tài như ngươi dựa vào gì dám giáo huấn ta chứ!"
Thái hậu tức giận: "Còn chưa cút đi? Ngươi đến cả một đứa nô tài cũng không bằng! Thực sự khiến Bạch gia chúng ta mất hết mặt mũi! Cút!"
Bạch quý nhân bị Thái hậu đổi ra ngoài rồi!
Hơn nữa, từ giờ về sau nếu Thái hậu không gọi, thì nàng ta không bao giờ có thể tiếp tục tùy ý ra vào cung Thục Ninh nữa.
Cái này đại biểu cho cái gì?
Chính là nàng ta thất sủng rồi!
Nàng ta không hiểu được!
Vì sao Thái hậu lại đối tốt với tỷ muội Trác gia như vậy?
Vì sao Thái hậu lại đối với người ngoài tốt như thế chứ?
Nhưng mà nàng ta là người Bạch gia cơ mà!
Đến cuối cùng, tỷ muội Trác gia có yêu pháp gì chứ?
Từ sau khi Trác Thanh Di tiến cung, tất cả mọi người, kể cả người tính tình cổ quái như thái hậu, hay khó hầu hạ như Lệ Phi đều yêu thích đám người Trác Thanh Di.
Kỳ quái hơn nữa chính là Trác Như Ý vừa mới vào cung còn nhục mạ Thái hậu một trận...
Mà sau khi nhục mà thái hậu, người không những không trách phạt nàng!
Ngược lại còn hết mực sủng ái nàng!
Rốt cuộc nàng đã cho Thái hậu uống thuốc mê gì?
Bạch quý nhân tức đến hai mắt đều mang lửa!
Nàng ta không cam lòng!
Không cam lòng mình cứ như thế bị thất sủng!
Địa vị trong hậu cung của nàng ta tuyệt đối không thể bị người khác thay thế!
"Tỷ muội Trác gia!"
"Nhất định bổn cung sẽ khiến các ngươi rơi vào trong tay ta!"
"Hừ!"
"Đợi đến yến hội mà xem? Các ngươi cứ chờ coi!"
Trong lòng nàng ta vụt qua một kế hoạch!
Tiệc rượu chính thức bắt đầu!
Ca múa lên đài. Đèn đuốc sáng trưng.
Bạo quân, thừa tướng, vu sư, thượng thư, tổng đốc... Dường như toàn bộ văn võ bá quan trong triều đều đến đông đủ. Yến hội lần này do Thái hậu làm chủ, mới toàn bộ văn võ đại thần trong triều đến.
Ngự hoa viên rộng lớn, bên trong lẫn bên ngoài đều dày đặc người.
Thế này còn gọi là đón gió tẩy trần sao?
Thực chất chính là quốc yến hội tụ toàn bộ quan lại trong triều!
Trác Thanh Di lớn lên từ nhỏ trong Trác vương phủ, phương thức sinh hoạt của giới quý tộc thượng lưu nàng còn biết rõ hơn so với Như Ý .
Dáng vẻ phô trương như vậy, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là đón gió tẩy trần!
Trước đây, khi hoàng đế tự mình làm tiệc đón gió tẩy trần cho Thổ Ti vương cùng với vương hậu cũng chưa phô trương long trọng như vậy!
Huống hồ Như Ý chỉ là một tú nữ!
Vẫn còn chưa chính thức sắc phong thành hoàng hậu!
Kể có chính thức thành hoàng hậu, cũng tuyệt đối không được hưởng loại đãi ngộ như thế này.
Trác Thanh Di mơ hồ cảm thấy, tiệc rượu đêm này... Có chút không bình thường.
Đặc biệt vừa nãy khi Như Ý thốt lên câu "Phiên tường" kia càng khiến cho nàng cảm giác sự tình có chút phức tạp.
Thái hậu cùng với bạo quân sau khi vào bàn, tất cả khách mời mới dám tiến vào ngồi, toàn trường cũng yên lặng lại.
Văn võ đại thần ngồi bên trái.
Phi tần tú nữ hậu cung ngồi ở phía sau.
Thái hậu cùng với bạo quân ngồi ở vị trí chính giữa!
Mà Như Ý cùng với Trác Thanh Di, hai người không hề có bất kỳ cấp bậc gì lại ngồi ngay vị trí đầu tiên, còn xếp lên trước cả Lệ phi, Doanh phi nương nương...
Trong những tiếng a dua nịnh hót, ca công tụng đức, một màn ca ngợi thổi phồng mọi người đều vui vẻ ăn cơm uống rượu no nê.
Tối nay, Thái hậu đặc biệt cho phép không phân biệt quân thần, chỉ có ca có nhạc, chúc mừng hoàng hậu tương lai tiến cung!
Một đám văn võ đại thần từng người từng người sử dụng bản lĩnh của mình, ca ngợi khuôn mặt xinh đẹp của Như Ý , ca tụng phẩm đức của nàng...
Cho tới lúc chúc rượu...
Thái hậu tự mình hạ chỉ, hoàng hậu tương lai đang trong thời gian chay tịnh không thể uống rượu, tất cả rượu mời đều được bạo quân uống thay.
Sau khi quá ba tuần rượu...
Bạo quân thoải mái tiếp rượu, men say dào dạt, trên gương mặt tuấn tú lanh lẽo cũng không nhịn được nổi lên một tia đỏ ửng...
"Trẫm chợt nghĩ tới một chuyện! Có hai vị vu sư ở đây!"
Bạo quân nói chuyện, mọi người đều yên tĩnh lại.
Hai vị vu sư đã uống say gần như muốn bất tỉnh nhân sự vội vàng đứng lên.
Bạo quân liếc mắt nhìn nói: "Từ khi nào trẫm lại có đến bốn vị vu sư rồi hả?"
Thái hậu có chút không vui: "Liệt nhi! Con uống say rồi!"
Bạo quân nói: "Nhi thần không say! Nhân dịp hôm nay cao hứng, trẫm quyết định để các vi vu sư mặc lễ phục của chiến thần ... Hiến tế trời xanh!"
Vu sư bên trái nói: "Hoàng thường. Hai ngày nữa không phải chính là lễ tế trời rồi sao? Chiến phục của Thần đã được dâng lên thần điện rồi!"
Bạo quân nói: "Lập tức phái người đi lấy là được!"
Vu sư bên phải lại quan tâm chuyện khác hơn: "Hoàng thương! Chiến phục của thần đưa cho ai mặc mới được?"
Bạo quân đầu óc lờ đờ, mông lung, suy nghĩ đều không rõ ràng, giờ phút này đương nhiên không có cách nào ra quyết định được!
Cuối cùng hắn ta nghĩ ra một biện pháp!
"Hai vị vu sư! Các ngươi ai có thể khiến hoàng hậu nở nụ cười! Thì trẫm sẽ ban thưởng Chiến phục của thần cho người đó!"
Như Ý cười thầm trong lòng: "Xem ra bạo quân thực sự uống say rồi! Hắn thế mà xem Chiến phục của Thần như bikini vậy! Có điều, nếu như hai vị vu sư mập mạp này mà mặc bikini vào, sau đấy còn giả thần giả quỷ uốn éo cái mông thì tiệc rượu hôm nay sẽ chuyển thành một trận nôn mửa rồi!"
Cuối cùng Như Ý đưa ra một ý kiến.
Để cho hai vị vu sư đấu rượu!
Tửu lượng của ai hơn, người đấy liền thắng!
,
Tiệc rượu dần dần đi tới kết thúc...
Bóng đêm cũng ngày càng sâu hơn.
Trác Thanh Di từ đâu đến cuối đều để ý Như Ý , nhưng suốt cả buổi tối, Như Ý cũng không làm ra chuyện kỳ quái gì, rất biết điều nói chuyện ít, chỉ là thỉnh thoảng sẽ cùng Thái hậu nói mấy câu, sau đó Thái hậu liền cười to lên.
Hai người nhìn như bằng hữu đã không gặp nhiều năm vậy.
Trác Thanh Di lặng lẽ đẩy Như Ý một cái nói: "Tiểu muội. Ngươi rốt cuộc giở trò quỷ gì?"
Như Ý nói: "Ta giở trò chỗ nào chứ?"
Trác Thanh Di nói: "Ngươi cùng với thái hậu... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao ngươi không muốn nói cho ta biết?"
Như Ý nói: "Tứ tỷ. Nói cho ngươi đối với ngươi cũng không có ích lợi gì, tốt nhất là ngươi cái gì cũng không biết là được!"
Trác Thanh Di nói: "Vậy yến hội tối nay thì sao? Ta nhìn thế nào cũng không thấy giống như Thái hậu giúp ngươi đón gió tẩy trần! Làm lớn như vậy, phô trương như thế còn nhiều khách mời... Có là ở trong cung cũng không hề bình thường đâu!"
Như Ý nói: "Tứ tỷ, ngươi cũng vẫn còn có chút cẩn thận."
Trác Thanh Di nói: "Hơn nữa ngươi còn cố ý bảo ta mặc lễ phục xinh đẹp đến, rốt cuộc là vì sao chứ? Hiện tại yến hội cũng sắp kết thúc rồi!"
Như Ý nhìn vào chỗ ngồi của hai nam tử dưới bóng cây phía xa nói: "Tứ tỷ. Tỷ xem hai người này là ai?"
Người thực sự quá nhiều, Trác Thanh Di là con gái, đương nhiên cũng không có cẩn thận quan sát từng người!
Lúc này được Như Ý chỉ cho, nàng mới nhớ lại một chút, nhìn thấy hai ngươi kia mặt nàng lập tức ửng hồng lên...
Như Ý nhẹ nhàng cười: "Tứ tỷ? Thế nào? Tiểu muội đối với tyr không tệ đúng không? Một lần cho ngươi xem tận hai mỹ nam!"
Trác Thanh Di nói: "Muội... Muội nói nhăng cuội gì vậy? Cẩn thận ta đánh muội!"
Như Ý nói: "Tứ tỷ! Tỷ với ta là hai tỷ muội, tỷ cũng đừng giả bộ! Ta biết tỷ yêu thích hai huynh đệ bọn họ! Vì thế ta cố ý nhờ Thái hậu thêm hai huynh đệ họ vào danh sách khách mời. Bây giờ mọi người đều say hết rồi, tỷ lặng lẽ đi vòng qua đó, chào rồi nói chuyện, ôn chuyện xưa với bọn họ, khẳng định không ai phát hiện! Có điều, hai người bọn họ nhất định sẽ nhận thấy ngươi hôm nay đặc biệt xinh đẹp!"
Trác Thanh Di sợ hãi, vội vàng bịt miệng Như Ý : "Tiểu muội! Muội sao lại nói lung tung vậy! Đây là hoàng cùng! Nếu như bi người khác nghe được những lời này, hai chúng ta đừng nghĩ muốn sống nữa!"
Như Ý nói: "Tứ tỷ! Tỷ yên tâm đi! Thái hậu đã sớm biết rồi! Hơn nữa, việc này còn là do Thái hậu nói cho muội biết, bằng không ta làm sao biết được tỷ yêu thích cả hai huynh đệ Đường gia chứ!"
Trác Thanh Di thực sự hơi tức giận.
"Tiểu muội. Muội sao lại không biết chừng mực như vậy? Ta đã tiến cung rồi, thân phận bây giờ là một tú nữ, là nữ nhân của hoàng thượng! Ta sao có thể nghĩ đến việc khác chứ?"
"Nhưng tỷi cũng đâu thích hoàng thượng! Trước đây chẳng qua là vì lợi ích của gia tộc nên tỷ mới hy sinh hạnh phúc của mình tiến cung làm phi! Nhưng bây giờ muội đã tiến cung rồi, tỷ cũng không cần oan ức bản thân nữa! Cần gì phải hi sinh của hai tỷ muội chúng ta? Muốn hi sinh chỉ cần một mình ta là được! Tứ tỷ, tỷ yên tâm đi gặp hai huynh đệ họ đi! Thái hậu đã đồng ý với muội rồi, khi nào thời điểm đến, sẽ để tỷ xuất cung!"
"Thái hậu.. Sao Thái hậu lại đống ý với muội ngươi chuyện này?"
"Hi hi. Muội cùng Thái hậu có một giao dịch!"
"Giao dịch gì?"
"Bí mật! Cái này không thể nói cho tỷbiết được! Nói chung, tỷ đừng quản mấy chuyện này, yên tâm đi! Chuyện tỷi cần làm duy nhất bây giờ, chính là nghĩ xem nên thích ca ca hơn hay đệ đệ hơn chứ?"
Như Ý cười ám muội với nàng.
Khuôn mặt Trác Thanh Di buồn phiền thở dài, nói: "Haizz! Người Đường Bắc gia là kẻ địch với Trác vương phủ chúng ta, kể cả ta có thể khôi phục tự do, cũng không thể có kết quả với bọn họ!"
Như Ý nói: "Kẻ địch thì sao chứ? Đó cũng là vì lợi ích của gia tộc mà thôi! Giam lỏng tỷ cùng với mấy tiểu tình nhân này làm gì? Tứ tỷ, tỷ cũng quá nhát gan nhu nhược! Coi như là tử định, lập trường đối lập với gia tộc thì sao, chỉ cần tỷ kiên định, cũng có thể so được với Kim Liên Có thể trở thành giai thoại ngàn năm như Romeo và Juliet vậy!"
Trác Thanh Di tò mò hỏi: "Romeo và Juliet là ai?"
Như Ý nói: "Cái này... Là một vở kịch của Shakespeare viết! Tình huống cũng gần giống như tỷ vậy! Hai người trong hai gia tộc đối lập phải lòng nhau, bị gia tộc hai bên phản đối mãnh liệt..."
Trác Thanh Di nói: "Vậy sau này bọn họ có ở cùng nhau không?"
Như Ý nói: "Đương nhiên rồi! Bọn họ tình nguyện chết cũng muốn ở cùng nhau! Vì tình yêu, bọn họ có thể vượt qua muôn ngàn khó khăn, vượt qua một cửa lại một cửa ải khác..."
Trác Thanh Di ân cần nói: "Vậy cuối cùng thì sao? Kết thúc tốt hay xấu? Bọn họ đến với nhau không?"
"Bọn họ..."
Như Ý suy nghĩ một chút nói: "Kết quả bọn họ vô cùng hạnh phúc, ở bên nhau, còn sinh rất nhiều con cái nữa!"
Trác Thanh Di nói: "Có thật không?"
Như Ý nói: "Đương nhiên là thật! Còn có một cố sự... Cũng là bị hai gia tộc phản đối, thế nhưng vì tình yêu, hai người bọn họ cho đến chết cũng không thay đổi đó!"