Mục lục
Cưng Chiều Của Bạo Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 478: Một đêm bị đốt thành tro bụi




“Nhìn ngươi có vẻ không sốt ruột? Cũng không tò mò xem vào nơi này thế nào sao?”



Lúc Cát Băng vào nhà, nhìn khuôn mặt bĩnh tĩnh của Như Ý, thật sự không thể không bội phục cô.



Như Ý nghe thấy giọng nói của Cát Băng, chỉ đảo mắt liếc hắn ta, mặc dù trong lòng đang tự hỏi rốt cuộc mình tiến đến nơi này thế nào, nhưng cô không thể biểu hiện bất cứ sự sợ hãi nào.



“Ta lo lắng có tác dụng không? Không có võ công, ra không được, tò mò cũng không có người nói cho ta đáp án!” Như Ý cũng chỉ có thể biểu hiện sự bắt đắc dĩ của mình.



Cát Băng cười ha ha: “Quả nhiên không phải ngườ bình thường, ta thực sự có chút suy nghĩ cho rằng ngươi chính là người mà Hắc Huyền Lệnh chọn!” Cát Băng nhìn chằm chằm Như Ý, chậc chậc tán thưởng.



Như Ý bĩu môi, sau đó nhún nhún vai nhàm chán: “Ta cũng không biết rằng hóa ra ngươi phí nhiều công sức như vậy để dẫn ta tới đây, lại chính là vì tán thưởng ta!”



Cát Băng cũng không thèm để ý đến những lời châm chọc của Như Ý, hắn ta nghĩ nếu như nói cho cô một tin tức khác, không biết cô còn có thể bình tĩnh như vậy nữa không.



“Không biết bây giờ ngươi có hứng thú với chuyện của Huyền Thiết sơn trang không?” Cát Băng ngồi xuống một chiếc ghế ở cách Như Ý một quãng không xa, nhìn Như Ý nhàn nhạt mở miệng.



Như Ý liếc nhìn Cát Băng, sau đó thản nhiên mở miệng: “Vậy phải xem ngươi có nguyện ý hay không!” Đối với Cát Băng, từ trước đến nay cô đều không có thiện cảm, lúc trước phát hiện giữa hắn ta và Hồng Đậu có điều gì đó, dường như ánh mắt Hồng Đậu nhìn Cát Băng có vẻ hơi phức tạp.



Cát Băng cũng không vòng vo: “Nếu như, ngươi hợp tác với ta, giải đáp được câu đố của Hắc Huyền Lệnh, ta sẽ cho ngươi biết tất cả những điều ngươi muốn biết, ngươi cảm thấy giao dịch này thế nào?”



Cát Băng vốn là muốn nói cho nói cho Như Ý biết một chút chuyện liên quan đến Huyền Thiết sơn trang, nhưng đột nhiên hắn ta thay đổi chủ ý, hắn không cần tự làm khó chính mình để thuyết phục Như Ý, dù sao nếu như nàng biết Huyền Thiết sơn trang đã bị mình tiêu diệt, chỉ sợ hận mình còn không kịp, làm sao có thể đồng ý trợ giúp.



Như Ý nhìn kỹ vào ánh mắt Cát Băng một chút, dường như cảm thấy tất cả những chuyện này có chút không hợp lý: “Ngươi dựa vào cái gì cho là ta có thể giải đáp được đáp án của Hắc Huyền Lệnh?” Như Ý chưa từng gặp Hắc Huyền Lệnh, mặc dù thân phận của mình rất đặc thù, là một người xuyên không, ít nhiều sẽ gánh vác sứ mệnh mà người khác không có, điều này cũng sẽ khiến cho tính mạng của cô khác biệt.



Cát Băng cười một tiếng: “Nguyên lý cùng giới đẩy nhau, khác giới hút nhau, ngươi cũng biết, ngươi nói nếu không phải là ngươi, thì sẽ là ai?”



Khi Như Ý nghe thấy Cát Băng nói ra lời này, mặc dù trên mặt không có bất kỳ điều gì bất thường, nhưng cô lại giật mình trong lòng, chuyện này chỉ có mình và Phinh Đình biết, chẳng lẽ Phinh Đình phản bội mình? Điều này có thể sao? Thế nhưng nếu không phải nguyên nhân này, vậy tại sao Cát Băng lại biết được.



“Ta không hiểu ý của ngươi? Cát công tử có thể nói rõ một chút không?” Cô cố ý giả vờ như rất vô tri, là muốn từ trong miệng Cát Băng nhận nhiều thông tin một chút.



Cát Băng cũng không muốn phí lời với Như Ý: “Ngươi vẫn là nên nghĩ có nên đáp ứng vấn đề này hay không đi, phải biết rằng mạng rất nhiều người trong Huyền Thiết sơn trang đều ở trên tay của ngươi nha!”



Uy hiếp, Như Ý biết đây là sự uy hiếp trần trụi, cô cũng không hỏi làm cách nào mà đối phương lại bắt được nhiều người trong Huyền Thiết sơn trang như vậy, đối với mình cũng thần không biết quỷ không hay được đưa đến nơi này, như vậy những người khác cũng có thể có khả năng này. Đột nhiên Như Ý nhớ tới buổi sáng hôm đấy tại sao cô lại rã rời như vậy, lúc ấy cô còn tưởng rằng do bản thân mình quá mệt mỏi, nghĩ mới thấy thật sự buồn cười, cho dù là mệt mỏi cũng không nên như vậy.



“Vậy để ta suy nghĩ cân nhắc!” Bây giờ Như Ý vẫn không thể xác định được là người của Huyền Thiết sơn trang có thật sự ở trong tay hắn ta hay không, nên chỉ có thể kéo dài thời gian, để xem có thể lấy được chút tin tức gì đó từ những con đường khác hay không.



Cát Băng nhìn dấu hiệu buông lỏng của Như Ý, lúc này mới gật gật đầu, hài lòng rời đi.



“Như Ý cô nương, thật ra ngươi nên đáp ứng ý của chủ tử chúng ta, ngươi nghĩ xem, dù sao ngươi cũng không có những vật kia, hiện tại chẳng qua là cho ngươi thử một chút, sẽ có thể cứu được nhiều mạng người như vậy, tại sao ngươi không làm chứ!” Nha hoàn của Cát Băng lúc này đang hầu hạ bên người Như Ý, vô tình hay cố ý nói những lời này với cô, hi vọng đến lúc đó Như Ý có thể suy nghĩ thông suốt, có lẽ có thể để cho quản gia thêm coi trọng mình.



Như Ý chỉ cố tình hay vô ý nhìn nữ tử trước mặt một chút, cô cũng không ra vẻ kiêu ngạo: “Chủ tử của người nói ta có thể ra ngoài đi lại sao?” Như Ý nghĩ, nếu như cứ vùi ở trong phòng, chỉ sợ không có cách nào lấy được tin tức.



Nha hoàn kia sững sờ, tiếp theo liền nở nụ cười ngọt ngào trên mặt: “Chủ tử không cấm sự tự do của cô nương, chỉ là thân thể cô nương không thể hoạt động trong phạm vi quá lớn, ngươi cũng biết Đào viên sơn mạch này của chúng ta rất lớn!”



Như Ý nghiêng đầu sang chỗ khác, một câu nói chặn hết tinh thần của nha hoàn kia: “Ta không biết!” Cô không biết, không biết Đào viên sơn mạch này rộng lớn, cho nên những lời của nha hoàn này đều là nói nhảm.



“Được rồi, mang ta ra ngoài đi dạo một chút, ta cũng không muốn đi xa!” Như Ý cũng không muốn gây khó khăn cho nha hoàn này, nhưng cũng không thích loại nha hoàn chân chó như vậy, cô không thể ưa nổi.



Nha hoàn kia bĩu một, mặc dù không vui, có lẽ trong lòng còn đang mắng Như Ý tự cao tự đại, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi phía sau Như Ý.



Như Ý nhìn hoa đào khắp nơi, còn có thời tiết ở nơi này, rốt cuộc cũng biết lai lịch của Đào viên sơn mạch này.



“Cô nương chắc là vô cùng thích nơi này nhỉ, cảnh sắc nơi này của chúng tôi chính là đẹp như vậy, nếu ở chỗ này, nhất định sẽ yêu nơi này!” Nha hoàn kia rất lắm lời, một đường không ngừng nói, đều ca ngợi dãy núi của mình tốt, chỗ đó đẹp.



Như Ý không thể không thừa nhận nhà hoàn này đúng là đủ trung thành, nhưng cô không thích ôn ào, thực sự chịu không được, cô quay đầu nhìn nha hoàn kia một chút: “Ngươi có khát không?”



“Ách?” Nha hoàn kia có chút không hiểu, tại sao Như Ý lại hỏi mình có khát nước không: “Ta không khát, cô nương khát sao? Vậy ta cho người bưng trà đến!”



Như Ý xoa xoa trán của mình, thực sự chịu không được nha hoàn này: “Ta hỏi ngươi nói nhiều lời như vậy, một mực không ngừng, ngươi không cảm thấy khát sao?”



Lúc này Nha hoàn kia mới kịp phản ứng, nhưng lập tức lắc đầu: “Cô nương, nô tỳ không khát!”



Như Ý lần đầu tiên bị đánh bại: “Vậy ta khát, ngươi đi bưng trà đến cho ta!”



Như Ý nói xong trực tiếp đi về phía trước, cũng không thèm để ý đến nha hoàn kia.



Nha hoàn kia không dám tùy tiện rời khỏi Như Ý, đương nhiên là có chút khó khăn đứng ở đó, nhìn rất tội nghiệp.



Nếu như đây là hiện đại, Như Ý nhất định nói kỹ năng diễn xuất của nàng ta rất tốt, nhưng đây là cổ đại, không cần loại người này diễn kịch để mọi người quan sát.



“Ta ở chỗ này không đi đâu hết, ngươi nhanh đi bưng trà đến cho ta, một bát nước cũng được!” Chịu không được ánh mắt vô tội như vậy, Như Ý tự nhận mình không còn được gọi là một người có tâm địa sắt đá.



“Vâng!” Nha hoàn cũng thấy Như Ý hơi mất kiên nhẫn, nghĩ một nơi rộng lớn như vậy, nữ tử này lại không có võ công, chắc chắn còn có người đang âm thầm theo dõi, chắc là không có vấn đề gì, nàng ta vội vàng chạy đi bưng nước tới.



Nguyên nhân Như Ý sai khiến người này rời đi là vì mặc dù nha hoàn này ồn ào, nhưng là tuyệt đối trung thành, muốn có được tin tức gì chỉ e rằng phí công, xem ra cô chỉ có thể lấy tin tức từ những nhà hoàn đi ngang qua nơi đó, xem có thể nhận được gì không.



“Ôi, ngươi nói xem có đúng thật không, cái sơn trang lớn như vậy!”



Xa xa, mặc dù võ công của Như Ý đang bị áp chế, nhưng đôi tai của cô vẫn rất đáng kinh ngạc, cô cũng nghe được cuộc nói chuyện của hai nha hoàn kia.



Đối với từ sơn trang, Như Ý vô cùng mẫn cảm, cô quét mắt nhìn hai người kia, sau đó đi tới.



Hai người nha hoàn kia chưa từng gặp qua Như Ý, thấy Như Ý đi qua cũng không có phản ứng gì, nhưng Như Ý sẽ không tỏ vẻ hiền lành như vậy.



“Chẳng lẽ các ngươi nhìn thấy khách của chủ tử các ngươi mời tới mà không hành lễ sao?” Như Ý cảm thụ sâu sắc một chân lý, đó chính là đi ra ngoài, người hiền bị bắt nạt, ngựa hiền bị người cưỡi, cho nên cô cũng không có suy nghĩ muốn lưu lại ấn tượng gì tốt cho hai nhà hoàn này.



Hai người kia nhìn biểu lộ và quần áo trên người của Như Ý, cũng biết chắc chắn đây không phải là một vị chủ tử dễ bắt nạt, vội vàng hàng lễ nói: “Nô tỳ bái kiến cô nương!”



Như Ý một cái hừ lạnh, lập tức quát: “Ta còn tưởng rằng các ngươi chưa từng thấy ta, cũng không biết kính trọng ta nữa cơ. Nếu chọc cho ta không vui, ta vô tình tố cáo các ngươi với Nhị đương gia, các ngươi nói nên làm sao bây giờ?”



Hai nha hoàn kia ban đầu vốn là vẫn lễ phép hành lễ, nghĩ thầm cho dù là hung hãn thì cũng phải quen thuộc nơi này rồi mới hung được, bây giờ nghe Như Ý nói như vậy, bọn họ thoáng cái đã bị dọa đến run chân, không ngừng dập đầu, người ngoài tưởng rằng Cát Băng này là một công tử ôn nhã, người của vùng núi này, bây giờ mọi người đều biết Cát Băng lợi hại, đặc biệt là kiểu tóc trắng thướt tha, con mắt đổ máu, những lời này truyền ra, càng ngày càng khoa trương.



Tất cả nha hoàn cũng bắt đầu có chút rét lạnh, bây giờ khi nghe Như Ý nói như vậy, nha hoàn kia không thể không bị dọa.



Như Ý nhìn hai người đang bị sợ hãi như vậy, trong lòng vui mừng, đúng lúc huyễn thuật của cô có thể phát huy được tác dụng.



“Các ngươi ngẩng đầu lên!” Như Ý cúi người nâng đầu hai người kia lên, trong lòng không ngừng lẩm nhẩm, mặc dù không có võ công, nhưng cái này vẫn có thể dùng.



“Ta hỏi các ngươi, các ngươi vừa rồi nói sơn trang xảy ra chuyện gì?” Như Ý luôn cảm thấy sơn trang trong miệng các nàng nói có có năng chính là Huyền Thiết sơn trang.



“Huyền Thiết sơn trang trong một đêm bị đốt thành tro bụi, tất cả người trong sơn trang đều chết hết!” Nha hoàn kia bị Như Ý khống chế đầu óc, nói chuyện cũng không còn nhanh nhẹn nữa, chỉ nói ra câu trọng điểm.



Thân thể Như Ý chấn động, trong lồng ngực cô tràn đầy sự tức giận, nhưng lý trí nói cho cô biết, bây giờ cô không thể làm gì, cô không có võ công, cái gì cũng không làm được.



“Như Ý cô nương!”



Ngay khi Như Ý còn muốn hỏi vấn đề khác, nha hoàn kia đã bưng nước trở về, có thể là do thấy bên cạnh bàn đá không thấy Như Ý nên có chút hoảng hốt.



Như Ý chỉnh lý tốt tâm trạng của mình, sau đó mới thu hồi tầm mắt: “Các ngươi đi đi, tha cho các ngươi!”



Hai nha hoàn kia vừa rồi căn bản không biết mình trả lời điều gì, chẳng qua cảm thấy đầu óc tối tăm một chút, nhưng bây giờ thấy Như Ý nói thả mình, làm sao còn suy nghĩ nhiều, nhanh chóng rời đi thì tốt hơn.



“Ta ở chỗ này!” Như Ý đứng lên, vỗ vỗ bụi đất trên người mình, sau đó bước về phía trước mặt nha hoàn kia.



Nha hoàn kia thấy Như Ý không đi xa, lúc này mới yên tâm: “Vừa rồi không nhìn thấy cô nương, không biết cô nương bận gì sao?” Nha hoàn đặt nước tới bên cạnh, giống như hỏi thăm một cách tùy tiện.



Như Ý nhún nhún vai, sau khi uống xong một ngụm nước, đưa cho nha hoàn: “Cũng không có gì, chỉ là nhìn thấy hai nha hoàn tự cao tự đại, không biết chủ tử, không phải ngươi nói rằng chỗ này của các ngươi cái này tốt, cái kia tốt sao? Không ngờ nha hoàn cũng nhìn không thuận mắt như vậy!” Như Ý nói xong lời này, quay người hưởng trở về gian phòng của mình.



Cô đang tức giận trong lòng, nhưng sự tức giận này văng đến chỗ nào, cô cũng không tìm ra chỗ, nhưng cứ kìm nén như vậy rất khó chịu, Như Ý cũng chỉ có thể để nhà hoàn kia nếm mùi.



Như Ý âm thầm thề trong lòng, cô muốn báo thù, Cát Băng không phải muốn cô phối hợp tìm ra lời giải của Hắc Huyền Lệnh sao? Vậy cô sẽ phối hợp cho thật tốt, còn nữa, nếu như Cát Băng này đã muốn mình dịch dung, như vậy chứng tỏ là không muốn cho người khác biết, người ở trong vùng núi này cũng không được biết, Như Ý lộ ra nụ cười trào phúng, như vậy thì để các ngươi đấu tranh nội bộ đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK