Mục lục
Chú Là Của Em - Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé - Tô Noãn Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 252: Đây đâu chỉ là tiêu chuẩn để người nhà họ Kỷ cưng chiều con gái!




Buổi đấu giá từ thiện chỉ là nói nghe sang thế thôi, chứ trên thực tế cũng chỉ là trích ra một phần của số tiền bán được mà thôi.



Đa số đều là do ban tổ chức tự thu thập về cả.



Lý Mạnh cũng hơi thắc mắc nói: “Nhưng mà nói kiểu gì thì theo logic thì bà chủ của nhà họ Lục sao có thể thiếu tiền được!



Nhưng tôi thấy con gái của nhà họ Kỷ đã được nuông chiều từ bé đến lớn rồi nên tiêu tiền như nước cũng là chuyện bình thường thôi. Nghe nói bà Lục rất thích sưu tầm bảo thạch và kim cương. Lúc trước lúc nhà họ Kỷ còn hưng thịnh, cô ta tiêu tiền như nước như thế nào thì cũng có nhà mẹ đẻ chống cho, còn có của hồi môn hậu hĩnh như vậy nữa. Nhưng bây giờ, tình hình chung là nhà họ Kỷ đã không còn nữa... cũng không giống lúc trước nữa. Bà Lục lén lút bán những thứ này đi thì hẳn là bỗng nhiên có chuyện khó khăn gì đó.



Lệ Minh Viễn thờ ơ nói: “Những chuyện này không liên quan đến chúng tôi... Nhưng mà, nếu có thể thì cậu tới buổi đấu giá từ thiện một chuyến đi, nếu như có đồ nào phù hợp với nhóc con thì cứ mua về cho cô ấy



Lý Mạnh khóc không xong mà cười cũng không được nói: “Tổng giám đốc... Sao tôi bình phản được rốt cuộc cái nào phù hợp hay không phù hợp với cô Tô được? Bằng không... anh tự mình tới đó một chuyến đi? Năng lực phân biệt mấy thứ này của tôi không được tốt như tổng giám đốc anh đâu.



Lệ Minh Viễn ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Tới lúc đó nếu có thời gian thì sẽ tới đó.



Vậy nên tổng giám đốc à, anh đây là thật sự muốn một lòng cưng chiều vợ trên cả quãng đường này sao?



Tòa lâu đài không đủ, tìm số lượng lớn các nhà thiết kế đến thiết kế trang phục bốn mùa quanh năm cho Cô Tô còn chưa đủ... còn nghĩ chỗ để châu báu và trang sức trong tủ đồ không nhiều, nên muốn chỉnh sửa lại, xong lại còn nghĩ đủ cách để lấp đầy cả tủ luôn sao?



Đây đầu chỉ là tiêu chuẩn để nhà họ Kỷ cưng chiều con gái đầu!



Cảm giác như tổng giám đốc đây muốn vượt luôn cả nhà họ Kỷ vậy!



Nhưng người nhà họ Kỷ cưng chiều con gái là phong tục xưa nay, còn tổng giám đốc anh đây là bỗng nhiên bị rút dây thần kinh nào rồi à?



Lý Mạnh hoàn toàn không thể hiểu nổi nữa rồi.



Ở bên kia, Tô Noãn Tâm đã đo xong số đo và đang nói chuyện với mấy nhà thiết kế. “Sau này cô Tô có quay phim điện ảnh không?” “Bây giờ tôi cũng muốn đi quay lắm nhưng mà là quay một bộ phim chiếu mạng... “Woah! Đến lúc đó chúng ta nhất định phải theo dõi phim mới được! À đúng rồi... Sau này cô Tô muốn tham gia lễ trao giải, lên sân khấu, tiệc mừng công hay tham gia sự kiện nào có công chúng, cần phải ăn mặc lộng lẫy... thì cô có thể liên hệ với tôi nhé! Những loại phục sức trong phong cách thiết kế theo trào lưu trong giới giải trí này chính là điểm mạnh của tôi đấy!” “Chuyện nhỏ, không thành vấn đề! Cảm ơn mọi người nhé!” “Cô Tô đang quay phim hiện đại hay phim cổ trang vậy? Có cần tài trợ về phục trang không? Chúng tôi có thể trở về và bàn bạc lại với công ty “Là phim cổ trang... “Woah vậy thì tốt rồi! Bây giờ trang phục truyền thống rất phổ biến trên thị trường... trên đường phố cũng có rất nhiều người mặc, công ty chúng tôi vừa hay lại đang chuẩn bị thành lập một thương hiệu cổ trang... không biết cô Tô diễn kiểu vai gì trong phim cổ trang vậy?”



Tô Noãn Tâm hơi ngại ngùng nói: “À... là một vai phản diện... trong phim tiên hiệp, diễn vai Cửu Vỹ Hồ... và yêu nữ vương! “Phim tiên hiệp à... vậy quần áo và trang sức chắc chắn đều được yêu cầu rất lộng lẫy! Tôi có thể về nói lại với công ty... xem có thể hợp tác với đoàn phim và tài trợ quần áo và trang sức hay không... tới lúc đó cô hãy giúp công ty chúng tôi tạo dựng tên tuổi nhé... Nếu đoàn phim của các cô có nhiều loại quần áo và trang sức hợp với phim tiên hiệp để có thể thay đổi và quay phim... thì chắc chắn hiệu quả hình ảnh sẽ càng lộng lẫy hơn... “Ừm... vậy tôi sẽ lưu số điện thoại của cô lại nhé? Đợi sau khi tôi đến đoàn phim rồi thì nếu như các cô cần, tôi có thể giúp các cô thương lượng... với đạo diễn giám sát nhé?” Hình như chuyện này đối với đoàn phim mà nói thì là chuyện tốt đó!



Nghe nói bây giờ có rất nhiều phim chiếu mạng vì để tiết kiệm chi phí mà suốt mấy chục tập chẳng thay được bao nhiều bộ quần áo... Nếu như chuyện này trở thành sự thật thì tới lúc đó họ vừa được quay phim vừa được mặc quần áo đẹp mỗi ngày!



Không chỉ có cô mà còn có Dương Diễm và Lâm Xuân Mạn chắc chắn cũng sẽ vui chết mất thôi, ngày nào tâm trạng cũng vui vẻ hết trơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK