Mục lục
HOÀI THAI MÃNG XÀ (THAI RẮN / TRÁNH RA BẢO BẢO CỦA TA LÀ XÀ YÊU)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 29​






Khi chúng tôi tới khu Hoài Nhu thì đã sắp tới 12 giờ trưa. May mà Diêu Lê Na có vẻ khá thân với Vương Toàn nên đã chuẩn bị đầy đủ giúp cậu ta, bánh ngọt đã mua, đồ ăn cũng đã gọi. Song khi thấy Liễu Long Đình cùng tôi đến đây, ánh mắt Diêu Lê Na hơi kinh hãi, lập tức nở nụ cười nói tôi đi đâu cũng luyến tiếc bạn trai, sau này con đường bạn bè của chúng tôi sắp đi đến cuối rồi.


Tôi nói đùa với Diêu Lê Na mấy câu. Chủ quán thấy Vương Toàn bị thương, người chồng lập tức lấy hòm y tế băng bó cho Vương Toàn để đề phòng nhiễm trùng, hơn nữa hỏi chúng tôi buổi trưa ăn cơm xong thì dự tính làm gì?




Website
[email protected]_247,com cập nhật nhanh nhất



Hầu hết bạn bè trong lớp đều đến đây, có người nói hát karaoke, có người nói câu cá, có người nói tới lúc đó rồi tính. Chung quy vùng này đều coi như nông gia nhạc, khu du lịch gì đó, muốn chơi gì thì chơi.


“Nếu các cậu muốn câu cá thì sau núi có đập chứa nước, các cậu đừng tới chỗ đó, bên đó không sạch đâu. Muốn câu cá thì ra ngoài rẽ trái, cách đó ba trăm mét có ao cá chuyên dùng để câu, giá không đắt tiền, câu được thì tối nay mang về, chúng tôi nấu cho các cậu.”


Tôi chỉ chú ý tới chủ quán nói câu được cá thì ông ấy sẽ nấu giúp chúng tôi. Lớp tôi đều là một đám to gan không sợ chết, chỉ chú ý tới đập chứa nước sau núi, hỏi người chồng rốt cuộc nó không sạch sẽ chỗ nào? Cũng không biết ông chủ nói ra là để dọa chúng tôi hay chỉ muốn kể chuyện, thần bí nói: “Trước kia đập chứa nước đó có lính Nhật canh gác, nghe bảo là khu vực quân sự trọng yếu. Biết phụ nữ an ủi không? Những người phụ nữ bị bắt đều bị dẫn lên đó, nếu chết ở đó thì thi thể sẽ bị ném xuống đập chứa nước, hồi ấy mùi xác chết có thể lan truyền ra mấy dặm xa. Sau này nước chúng ta giành chiến thắng, chính phủ bèn phái người tới chỉnh đốn đập chứa nước đó, vớt được hơn một trăm thi thể từ dưới nước. Sau này thường xuyên có người thấy một đám đàn bà cởi quần áo tắm ở đập, sợ tới mức không dám tới gần. Cá nơi đó đều rất to, có điều chỗ đó chúng tôi không ai dám ăn.”


Nghe nói có một đám đàn bà tắm rửa ở đập chứa nước, bọn con trai lớp tôi đều trợn tròn mắt, chỉ hận không thể lập tức tới đó xem thử. Tuy nhiên bởi vì người chồng nhấn mạnh là không được đi, họ giả vờ đồng ý, chờ Vương Toàn băng bó chân xong, chúng tôi bắt đầu ăn cơm.


Trên bàn cơm, Diêu Lê Na ngồi bên cạnh tôi mắng Vương Toàn vô dụng. Cô ta đã cố ý để lại cơ hội tốt như thế cho cậu ta để cậu ta đập chậu cướp hoa, không ngờ lại không thành công mà còn bị gãy cả chân. Lúc nói tới đây, cô ta còn gắp đồ ăn cho tôi.


Thực ra tôi không đoán được Diêu Lê Na nghĩ gì. Theo lý mà nói, tôi đã bảo rằng mình có bạn trai rồi, tại sao cô ta lại như kiếm chuyện với tôi vậy? Vương Toàn không để ý tới Diêu Lê Na, chỉ nói tôi với cậu ta là bạn bè bình thường, sau đó kể lại cảnh mình lái xe đi nhầm đường, kêu kỹ thuật lái xe của mình còn kém cỏi sao sao đó, xe tông trúng thân cây, suýt nữa làm liên lụy tới tôi. Lỡ mặt tôi bị thương thì e rằng cả đời này sẽ không thể gả chồng.


Vương Toàn nói rất lưu loát, y như thật, nếu không phải tôi đã tận mắt chứng kiến Liễu Long Đình cắn cậu ta như thế nào thì không chừng sẽ tin tưởng cậu ta bịa chuyện.


Liễu Long Đình ngồi bên cạnh tôi, không hề hứng thú với câu chuyện của Vương Toàn. Mà tôi cũng rất bội phục anh ta, tôi chỉ được thấy bản lĩnh “cải tử hoàn sinh” trong TV mà thôi, bây giờ tận mắt chứng kiến một hồi, tôi cảm thấy rất thần kỳ. Nếu được thì chính tôi cũng muốn thử một lần. Nhưng tôi đoán thực hiện bản lĩnh này sẽ tốn không ít công lực hoặc tu vi, bởi vì vừa rồi Liễu Long Đình làm phép cho Vương Toàn xong thì có vẻ rất uể oải như vừa ốm dậy.


Tôi lo cho sức khỏe của Liễu Long Đình nên khách sáo mấy câu với các bạn học, không ăn được mấy thứ thì viện cớ cùng Liễu Long Đình vào phòng đã đặt trước để nghỉ ngơi. Vừa rồi trên xe của Vương Toàn, có một số việc tôi không tiện hỏi Liễu Long Đình. Bây giờ trong phòng chỉ còn mình tôi và anh ta, Liễu Long Đình im lặng nằm trên giường, khiến tôi hơi say mê, làn da trắng nõn, đôi mắt vừa tinh xảo vừa tà mị.


“Liễu Long Đình, có phải phép thuật cải tử hoàn sinh sẽ tổn tại tu vi của anh không?” Tôi nằm bên cạnh Liễu Long Đình, chống má nhìn anh ta.


Liễu Long Đình nghiêng đầu nhìn tôi rồi vươn tay ôm tôi vào lòng, nở nụ cười: “Sao? Đau lòng tôi hả?” “Tôi không đau lòng anh đâu nhé, chỉ muốn hỏi một chút thôi.” Tôi cứng đầu phản bác.


“Đúng rồi, cô chỉ đau lòng Vương Toàn, sao có thể đau lòng tôi.” Liễu Long Đình thở dài, ra vẻ buồn bã nhìn tôi. Ánh mắt của anh ta lập tức khiến tôi ấm lòng, bèn giải thích không phải tôi đau lòng Vương Toàn. Thực ra tôi còn muốn nói đau lòng anh ta, nhưng lại ngượng ngùng không nói nên lời.


“Cô không đau lòng Vương Toàn thì đau lòng ai?” Liễu Long Đình lại hỏi.


Tôi có thể cảm nhận được Liễu Long Đình cố ý gài bẫy cho tôi nhảy hố, để tôi chính miệng nói đau lòng anh ta. Nhưng ban ngày ban mặt, Liễu Long Đình vẫn nhìn tôi, trước kia tôi rất hiếm khi yêu đương, anh ta không kiêng nể nhìn tôi như vậy khiến trái tim tôi đập thình thịch, càng ngượng ngùng nói như vậy với anh ta. Nhưng tôi lại không muốn anh ta thất vọng, bèn ngồi bên cạnh Liễu Long Đình, nhắm mắt muốn hôn lên mặt anh ta, xem như trả lời.


Nhưng tôi không ngờ khi tôi sắp hôn lên má thì Liễu Long Đình lại xoay mặt, ngậm lấy đôi môi của tôi. Liễu Long Đình nâng người lên, đặt tôi lên người anh ta, giọng nói trở nên kích động: “Hôn tôi mạnh lên.”


Trái tim tôi nóng lên, sửng sốt một chút rồi há miệng ngậm lấy môi của Liễu Long Đình, đè lên người anh ta, hàm răng va chạm phát ra tiếng vang giòn tan, dùng hết sức hôn anh ta như kiểu trước kia anh ta hôn mình. Chắc là kỹ thuật của tôi hơi tệ nên ngay sau đó, Liễu Long Đình đã giành lấy quyền chủ động. Ngay khi anh ta đang đè lên người tôi thì Diêu Lê Na bỗng đẩy cửa vào phòng: “Bạch Tô, chúng ta đi chơi!”


Vừa buột miệng, cô ta lập tức thấy tư thế xấu hổ của tôi và Liễu Long Đình. Hai ngày nay toàn bị cô ta thấy tôi và Liễu Long Đình thân thiết, quả thực là khó hiểu, sao lại trùng hợp đến thế? Tôi nhanh chóng đứng dậy hỏi Diêu Lê Na đi chơi ở đâu?


“Ra ngoài đi lung tung thôi. Vất vả lắm mới tới nơi hoang vắng chơi một hồi. Nhưng bạn trai cậu không được đi cùng đâu đấy. Anh ấy đi thì tớ sẽ biến thành kỳ đà cản mũi. Các cậu cũng kiềm chế một chút, vừa mới yêu đương, còn nhiều thời gian mà.”


Diêu Lê Na lớn hơn tôi một tuổi, nói giọng như chị gái dạy dỗ em gái. Mặc dù chuyện này cứ bị cô ta đụng phải nên tôi hơi khó chịu, chẳng qua nể tình chúng tôi là bạn thân nên tôi không so đo gì, nói với Liễu Long Đình là tôi đi chơi.


Liễu Long Đình liếc nhìn Diêu Lê Na, khó chịu gật đầu: “Ừ, lát nữa cô cẩn thận một chút, có chuyện gì thì tìm tôi.”


“Ở ngay gần đây thôi, có gì mà cẩn thận? Hơn nữa còn có tôi đây, sợ cái gì?” Nói xong, Diêu Lê Na kéo tôi ra ngoài. Bên ngoài đã tụ tập mấy bạn nam cùng lớp. Sau khi tôi và Diêu Lê Na đi ra, lập tức vừa cười nói với mấy nam sinh này vừa đi ra sau núi.


Trên đường đi tôi thấy sai sai, hỏi họ muốn đi đâu? Đám nam sinh đáng khinh cười nhìn tôi, nói chúng ta đi rồi sẽ biết thôi. Diêu Lê Na bèn lén nói với tôi rằng chúng tôi ra sau núi nhìn xem có đàn bà tắm rửa hay không. Tôi vẫn luôn kiêng chuyện này, bất kể người chồng kia nói thật hay giả thì tôi đều không muốn chủ động trêu chọc. Thế là tôi nói với đám nam sinh tôi không muốn đi, họ thích thì tự đi đi.


“Bạch Tô, cậu sợ hả? Không ngờ cậu lại nhát gan như thế.” Một nam sinh cười nói: “Đừng về, lúc nãy bọn tớ đã thăm dò đường đi rồi, ngay ở đằng trước cách đó không xa.”


Nam sinh này vừa dứt lời thì tôi đã nghe thấy tiếng phụ nữ chơi nước ở ngay đằng trước. Đám nam sinh đưa mắt nhìn nhau, dẫn chúng tôi kích động đi về phía trước. Trước mặt chúng tôi xuất hiện một cái đập chứa nước nóng hôi hổi, hai ba mươi cô gái không mặc quần áo đứng bên cạnh hồ nước đang chơi đùa với nhau.


-----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK