"Nói! Cô có phải là chó săn hay không?"
Chó... chó săn???
"Anh có bị bệnh không? Anh có thấy ai là chó săn mà lại ăn mặc đẹp như thế này???"
Đường Tịch sa sầm mặt, tức giận nói
"Không phải? Vậy tại sao cô lại ở đây? Tôi nhớ đây là nhà vệ sinh nam mà?"
Người đàn ông nhíu mày, giọng điệu có chút dịu lại
"Tôi... nhà vệ sinh nữ hết phòng rồi. Cho nên tôi mới đi qua đây!"
Nói tới đây, mặt Đường Tịch bắt đầu đỏ lên
"Lam! Xem ra cô bé này không phải là người theo dõi chúng ta đâu" Người đàn ông được gọi là Vũ Thất bước tới cười nói
"Nếu không phải thì tại sao lại chụp ảnh?"
Đường Tịch đứng nhìn hai người đàn ông đẹp trai trước mắt. Lòng thầm nghĩ, tuy Lục Diêu Thanh cũng là thụ nhưng hai người này. Thật không biết ai mới là nằm trên ai mới là nằm dưới đây!!!
Nhìn người đàn ông vẫn còn giữ chiếc điện thoại của mình, cô bèn nói
"Này! Mau trả lại điện thoại cho tôi!"
"Trước hết phải để tôi xóa ảnh cái đã"
"Không được xóa. Đó là điện thoại của tôi mà?" Đường Tịch bước ra dành lại cái điện thoại
"Nhưng người trong ảnh không phải là chúng tôi sao? Được rồi, trả lại cho cô!"
Người đàn ông sau khi xóa hình xong rồi thì trả lại
"Hừ... đồ tự tiện!" Đường Tịch cầm cái điện thoại liếc mắt nhìn người đàn ông, miệng khẽ càu nhàu. Sau đó bỏ đi ra khỏi nhà vệ sinh
"Này Tiểu Tịch! Sao cậu đi lâu vậy? Đồ ăn đã dọn hết trơn rồi!"
Lục Diêu Thanh vừa thấy Đường Tịch trở về liền nói
"Tớ gặp phải tên ôn binh!"
Đường Tịch vừa ngồi vào chổ liền bưng ly nước uống hạ hỏa
"Hả... sao vậy?"
"Hừ... tớ ăn mặc đẹp như vậy mà cái tên đó nghĩ sao mà nói tớ là chó săn? Tớ chỉ hiếu kì chụp ảnh bọn họ thôi mà???"
"Chụp ảnh? Tiểu Tịch cậu chụp ảnh gì của họ?"
"Chỉ là ảnh hai người đàn ông đẹp trai đang ôm ấp trong nhà vệ sinh thôi!"
"Oa! Thế rồi ảnh đâu?"
Cả bọn đều nháu nhàu hẵn lên...
Đấy! Đấy! Thành phần hủ với sắc đều tập trung tất cả vào đây!
Đường Tịch tay cầm ly nước uống rồi cười nói
"Bị xóa rồi!"
"Thôi... bỏ qua chuyện đó đi! Bây giờ chúng ta đi hát đi?"
Lạc Hân vỗ tay cười cười lên tiếng đề nghị
Thế là cả bọn kéo nhau đi ca hát, vui đùa cho tới khuya mới lết xác trở về kí túc....
Ăn chơi trác tán đến khuya... sáng lại phải đi học sớm.
Đường Tịch ngồi ở đầu bàn ngáp lên ngáp xuống. Hai tay để lên bàn cuối gầm mặt xuống bàn ngủ
Đáng lẽ hôm nay cô định trốn tiết rồi nhưng mà bọn Cố Nhanh cứ nằn nặc lôi cô dậy đến đây để gặp giáo sư đẹp trai mới đến cho bằng được!
Đã vậy còn là tờ mờ sáng đến để giữ chổ nửa cơ?
"Này... này Tiểu Tịch! Dậy đi chuông reo rồi kìa! Ấy... ấy giáo sư Tô tới kìa... mau dậy đi!"
Cố Nhanh hay tay đẩy đẩy miệng thì hớn hở nói
"Giao sư gì đó tới rồi à...???"
Không ngước lên thì thôi, vừa ngước lên, cơn buồn ngủ của Đường Tịch ngay lập tức tan biến.
Gì đây???
Giáo sư mới đến tại sao lại là người đàn ông trong nhà vệ sinh tối hôm qua?
Không chỉ riêng Đường Tịch mà kể cả Tô Lam cũng đứng chững tại chổ ngạc nhiên nhìn...
Khuôn mặt khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng, gật đầu nhìn cả phòng học sau đó lên bàn giáo viên, cầm danh sách điểm danh...
"Lạc Hân"
"..."
"Bùi Ngạn"
"..."
"Đường Tịch"
"...."
"Tiểu Tịch! Giáo sư Tô gọi cậu kìa!" Lạc Hân khẽ đẩy đẩy cái tay Đường Tịch
"Đường Tịch hôm nay lại không có đến nghe giảng?" Tô Lam nhìn quanh một lượt hỏi lại lần nửa...
"Tiểu Tịch...!"
Thật không ngờ hắn ta lại là giáo sư mới đến lại còn chuyên về khoa máy tính năm ba của bọn cô...
Tâm hồn Đường Tịch bay bỗng theo mây, lòng tức giận nhô lên rồi lại lặng xuống. Nghe tiếng nói Đường Tịch vội đứng lên nói
"À.. à! Có ạ! Em là Đường Tịch!"
Tô Lam khẽ nhíu mày nhìn Đường Tịch, sau đó khẽ gật đầu rồi điểm danh người khác...
Suốt cả hai tiết học của hắn cuối cùng cũng đã xong. Tôi uể oải đi ra khỏi lớp
"Tiểu Tịch! Cậu thấy không? Giáo sư Tô thật sự đẹp trai lắm đúng không?" Cố Nhanh vừa đi vừa líu lo nói
"Cố Nhanh không phải cậu đã có Dương Tần rồi sao? Sao còn hám trai đến thế???"
"Đường Tịch! Cái đồ khốn nhà cậu!"
"Hớ..hớ! Cho dù cậu chưa có bạn trai thì người ta cũng không thích cậu đâu! Đừng ảo tưởng nửa"
"Tại sao???" Lục Diêu Thanh đi bên cạnh ngạc nhiên hỏi
"Bởi vì giáo sư Tô mà các cậu hâm mộ thật sự ra là gay!!!"