• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện được đăng tại Vietwriter.com

Cho dù có cố gắng thế nào thì cô vẫn bị Tô Lam kéo đi

Một nữ đi trước, một đàn ông đi theo phía sau, lướt dạo quanh trong siêu thị

Biểu cảm bây giờ của Đường Tịch phải nói là xấu hổ, mắc cở. Tâm trạng thì hồi hợp, lúc lên lúc xuống

Mọi lần về vấn đề này đều là Tô Lam đứng ra đi mua

Vậy mà...!

Đường Tịch nghó nhiêng, nhìn phía trước, nhìn phía sau. Rồi nhanh tay lấy đại một hộp vị dâu có 24 chiếc cho vào xe đẩy, rồi cô lại lấy một đống mì gói để lên trên!

Xong xuôi, Đường Tịch thở phào, định đẩy xe đi tính tiền thì bị Tô Lam ngăn lại

"Sao vậy?"

Cô thắc mắc hỏi, sau đó trợn tròn mắt lên nhìn hành động của Tô Lam

Tô Lam trên tay lại lấy thêm 10 mấy hộp Durex đầy đủ màu, mùi vị. Rồi cũng thản nhiên đẩy xe đi về phía quầy tính tiền

Đường Tịch trợn tròn mắt, phục hồi tinh thần, ngăn Tô Lam lại vội hỏi

"Anh... anh mua chi mà nhiều thế?"

"Để phòng ngừa... như trường hợp lúc sáng nay!"

Mặt Đường Tịch đen lại, khóe môi dựt dựt nhìn Tô Lam...

Đến quầy tính tiền, biểu hiện đầu tiên của cô nhân viên là hớn hở vì được gặp soái ca. Sau đó thì cười tươi... rồi đột nhiên nhăn lại, khuôn mặt bắt đầu đỏ ửng lên.

Tô Lam nhẹ nhàng mỉm cười rồi lấy các đồ trong xe ra

Mì gói, các thứ đồ ăn vặt, và còn có cả 10 mấy hộp Durex nữa....

Đường Tịch đứng đó nhìn, nếu cô là cô nhân viên đó thì cô thật sự cũng cảm thấy rất xấu hổ a

Nhưng Đường Tịch đã lầm...

Mẹ cô sanh cô ra. Đường Tịch cô tuy tệ rất nhiều thứ nhưng lỗ tai cô thì không hề tệ nha...

Sau khi Tô Lam quay trở về, trước khi ra khỏi cửa, tiếng nói của cô nhân viên đó đang tám chuyện được truyền vào tai cô một cách hoàn hảo

"Nhìn kìa... soái ca đi mua Durex với ban gái! A... thật là chu đáo! Ôi... tôi ước gì mình là bạn gái của anh ấy! Tôi nguyện để anh ấy chà đạp thể xác a..."

Đường Tịch nghe mà thầm than trong lòng

Tô Lam thật đúng là tên yêu nghiệt mà! Đi tới đâu cũng gieo rất thính tới đó!!!

Trên tay cầm lấy túi đồ, Đường Tịch vừa đi vừa quơ qua quơ lại. Thế là không may va vào một người nào đó

Đồ đạc trong túi cũng bị văng ra tứ tung

Đường Tịch khẽ ngẩn đầu lên định nói xin lỗi. Nhưng lời đến cổ họng thì lại bị nghẹn

Lưu Tinh!

Lại là chị ta!!!

Nhìn theo ánh mắt của Lưu Tinh. Chị ta đang nhìn chằm chằm vào đống Durex ở dưới đất, không được tự nhiên cười nói

"Thật trùng hợp! Không ngờ gặp hai người ở đây!"

Đường Tịch đỏ mặt, vội gôm đồ đạc lại cho vào túi, rồi mở miệng

"Xin lỗi! Chị có sao không?"

Hiển nhiên Đường Tịch cô cũng hỏi cho có lệ thôi

"À... không sao đâu!"

Đường Tịch cũng cười lại, gật gật đầu định lướt qua chị ta để đi

Nhưng...

"Tiểu Tịch! Chị có thể nói chuyện với em một chút không?"

Cô và chị ta có chuyện gì để nói cơ chứ??? Đột nhiên lúc này cô lại thấy một chút ghen tị gì đó trong mắt Lưu Tinh

Đường Tịch ngẩng đầu nhìn Tô Lam

"Đi đi! Anh chờ em ở đằng kia!"

Tay Tô Lam hướng về chiếc ghế đá nói, cầm lấy túi đồ trên tay cô, cười khách sáo với Lưu Tinh rồi bước đi...


Mùa đông đã đến, khiến bầu không khí ảm đạm, đến cả ông mặt trời cũng chả ló dạng ra

Trời se lạnh, mà cô còn phải ngồi ngoài trời như thế này!

Đường Tịch và Lưu Tinh ngồi ở ghế đá bên này nhè nhẹ tâm sự mỏng

"Có chuyện gì à?"

Cô nói thẳng vào vấn đề

"Mấy năm nay em sống khỏe không?"

Hừ! Hỏi thăm nhau à?

"Ha... mạng tốt lắm vẫn chưa chết được...!"

"Bây giờ em đang học ở Đại Học Bách Túc đúng không?"

"Đúng vậy!"

"Tô Lam là thầy giáo của em?"

Đường Tịch nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu trả lời

"Đúng! Anh ấy là giáo sư của tôi!"

"À..."

Lưu Tinh khẽ cười, dáng người cao ngạo ngước nhìn về người Tô Lam đang ngồi bên kia

"Sao chị lại cười?"

"Em có biết rõ về gia đình Tô Lam không?"

Lưu Tinh quay đầu lại nói

"Chị hỏi làm gì?"

Lại là cái vấn đề này! Đường Tịch không kiên nhẫn hỏi lại

"Nghe nói gia đình Tô Lam đều sống ở Mỹ! Hơn nữa em gái Tô Lam cũng đã mất???"

Lưu Tinh nhìn cô, mở miệng dò hỏi

"Đã nghe Tô Lam nói qua!"

"Vậy em có yêu Tô Lam không?"

Hôm nay chị ta làm sao vậy? Không phải chị ta là bạn gái của Đường Thiên à? Sao nói chủ đề toàn là Tô Lam không vậy???

Lại có âm mưu gì à? Hay là định cướp Tô Lam???

Vừa nghĩ vậy, Đường Tịch thật sự không còn kiên nhẫn nữa rồi. Lòng hơi bồn chồn, cô nhìn chị ta nói rõ ràng nhấn mạnh từng chữ

"Vậy còn chị? Lưu Tinh! Rốt cuộc thì chị có yêu Đường Thiên hay không???"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK