• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện được đăng tại Vietwriter.com

"Hôm nay là ngày sinh nhật của em, nhưng, cũng là ngày mà em gái tôi qua đời!!!"

Câu nói nhè nhàng cứ thế lọt vào tai cô. Cảm giác cả người hơi cứng lại, mở to mắt mà nhìn chằm chằm Tô Lam

Hóa ra là như vậy!!!

"Đường Tịch?" Tiếng Tô Lam vang lên lại lần nữa

Đột nhiên Đường Tịch thấy trong mắt Tô Lam lóe lên một tia dịu dàng.

"Là vì như vậy mà anh mới uống rượu?"

Đường Tịch chắc chắn hỏi

"Cũng không hẵn!"

"Vậy tại sao lúc đó anh không nói cho em biết?"

"Đường Tịch! Xin lỗi em!" Giọng khàn khàn vang lên

Tô Lam mở miệng đang nói xin lỗi cô???

"Được! Coi như em chấp nhận lời xin lỗi này của anh! Nhưng vẫn còn một chuyện..."

Đường Tịch quyết định bỏ qua, rồi lại nhăn mặt, nghiếng răng nói tiếp

"Còn cái cô gái đi với anh thì sao đây hả? Tô Lam em không ngờ anh lại trăng hoa như vậy đấy?"

"Người đi với tôi là Lưu Tinh!"

Lưu Tinh???

"Tại sao chị ta lại đi với anh chứ?"

Đường Tịch nhíu mày, cô bắt đầu khó chịu rồi đấy!

"Chỉ là tình cờ gặp nhau thôi!"

Tô Lam đưa tay lên nhéo nhéo đôi gò má trắng mịn của Đường Tịch, môi khẽ cười

"Em đang ghen à?"

"Em đang ghen đấy thì sao chứ?"

Hừ! Tình cờ cái con khỉ mốc gì chứ?

Đường Tịch cứ lầm lầm lì lì, nhăn nhăn nhó nhó, mặc kệ cho hai bàn tay nào đó đang nhéo lấy má của mình

"Tiểu Tịch!" Tô Lam nhẹ giọng gọi tên

Lần đầu! Lần đầu tiên Tô Lam gọi tên cô như vậy...

Không gian bắt đầu im lặng, hình như có gì đó sai sai thì phải? Cô từ từ ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt hút hồn của Tô Lam, khẽ nuốt nước bọt, hơi lắp bắp nói

"Người... người anh toàn là mùi rượu! Anh mau đi vào phòng tắm đi! Em... em đi về trường đây!"

Vừa nói vừa loay hoay rời khỏi đùi của Tô Lam. Nhưng mà có người nào đó quá nhanh quá nguy hiểm, bắt lấy tay kéo cô lại mà hôn ngấu nghiếng.

Phải! Hôn ngấu nghiếng, chính xác là hôn mà không có đường để thở

Cảm nhận của Đường Tịch về Tô Lam bây giờ, cô cảm thấy hắn giống y chan như con sói đang đói bụng vậy...

Hai cơ thể càng ngày khích chặc lấy nhau.

Mùi rượu thoang thoảng bay quanh chớp mũi, dư vị rượu trong miệng Tô Lam khiến Đường Tịch cũng bị choáng váng

Đường Tịch cư nhiên bị u mê vào nụ hôn đó đến nổi mà Tô Lam bế cô từ phòng khách đến phòng ngủ trên lầu, cô cũng không hề hay biết

Hai đôi môi cứ như vậy dính sát vào nhau. Lưỡi Tô Lam bắt đầu tiến quân thần tốc, càng quét khoang miệng cô, khiến Đường Tịch thở cũng thấy khó khăn

Môi Đường Tịch từ hồng hào bắt đầu sưng đỏ lên.

Màng nhĩ thì kêu lụp bụp, kể cả tim cô nó cũng đập thình thịch như tiếng trống vậy

Tình hình có vẻ đang dần dần thay đổi!

Đường Tịch thở gấp, vội đưa hai tay chống lên lòng ngực Tô Lam ngăn cản hành động

Nhưng mà Đường Tịch chống đối bao nhiêu thì Tô Lam càng mãnh liệt, hung hãn bấy nhiêu

Một lần nữa đôi môi lại tàn bạo áp xuống. Bàn tay ấm áp của Tô Lam nay đã không còn mà thay vào đó là bàn tay lạnh ngắt

Chúng đang rượt đuổi nhau dưới lớp quần áo!

Từng ngón tay đang từ từ ngọ ngoậy nơi đỉnh đồi của cô

Môi Tô Lam bắt đầu di chuyển sang lãnh địa khác, khẽ hôn, gặm cắn, mút vào nơi xương quai xanh, rồi từ từ đi xuống phía dưới

Một cảm giác vừa nóng lại vừa lạnh, hai thái cực giao nhau thì lúc đó Đường Tịch phát hiện ra.

Từ khi nào thì quần áo cô đã không cánh mà bay đi

Cả người trắng nõn, hai viên trân châu run run của cô cứ thế hiện ra trước mắt Tô Lam

Ánh mắt Tô Lam lúc này y như đang chứa một ngọn lửa.

Tình thế nguy cấp!

Ngay khi Tô Lam cuối xuống thì Đường Tịch đưa tay cản lại

"Tiểu Tịch! Cho tôi được không?"

Tô Lam cuối đầu, giọng nói khàn khàn, có chút âm mũi, lại có chút dục vọng vang lên

"Anh... anh có biết mình đang làm gì không?"

"Biết!"

Tô Lam gật gật đầu, mái tóc rối bời, từng giọt mồ hôi của hắn cũng lung lay theo

"Vậy... tại sao?"

Tại sao... tại sao anh lại muốn em???

Ánh đèn mờ ảo trong phòng đang lẵng lặng lan tỏa, đôi mắt hút hồn, đôi môi quyến rũ hé mở trả lời câu hỏi của cô

"Bởi vì em là Đường Tịch!"

Xao động!

Đúng vậy Đường Tịch đang xao động vì câu trả lời này giống hệt mà câu cô đã từng nói...

Nhưng!

Lúc đó khác tình hình bây giờ.

Đường Tịch biết! Câu trả lời này không phải là câu cô muốn, một nữa khác trong cô đang hò hét, hãy ngăn cản Tô Lam đi...

Nhưng...

Rất nhiều khi con người cũng không thể điều khiển hết được mọi chuyện!!!

Tay Đường Tịch từ từ vòng qua cổ Tô Lam biểu thị sự đồng ý ngầm

Một lần nữa đầu Tô Lam cuối xuống, môi hé mở ngậm lấy viên trân châu, dịu dàng cắn...

Bàn tay lạnh ngắt kia chạy dọc theo cơ thể cô dần dần xuống phía đùi...

Quan hệ của Đường Tịch và Tô Lam bây giờ chính thức trở thành quan hệ thể xác!!!

Mãi cho đến sáng hôm sau, khi mở mắt ra.

Đường Tịch liền mơ mơ màng màng nhớ về tối qua.

Cô chỉ nhớ, cô phải trải cái cảm giác đau đớn mà con gái nhất định phải trải qua

Còn về việc cô và Tô Lam đã lăng lộn trên giường với nhau ra sao?

Thì... thật sự cô không hề nhớ rõ

Đường Tịch khẽ cựa người, cảm giác đau nhói nơi đó bắt đầu lan tỏa ra khắp người

Rinh rích ra nước mắt, thầm oai oán trong lòng

Đường Tịch cô từ một cô gái ngây thơ trong sáng. Nhưng chỉ sau một đêm thì cô... cô đã trở thành một người đàn bà!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK