• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện được đăng tại Vietwriter.com

"Bởi vì giáo sư Tô mà các cậu hâm mộ thật sự ra là gay!!!"

"Cái gì???"

Bốn cái miệng đều đồng thời hét lên

"Tiểu Tịch! Cậu có biết cậu đang nói cái gì không???"

Lục Diêu Thanh hoàng hồn lại trước tiên, vội nói

"Tớ nói thật mà! Các cậu còn nhớ chuyện tối hôm qua tớ kể không? Giáo sư Tô là một trong hai soái ca trong nhà vệ sinh nam á!!!"

"Thật... thật???" Cố Nhanh chớp mắt nói

"Thề!!! Không có một lời giả dối!"

Đường Tịch vừa đi vừa nhìn bốn gương mặt kế bên khẽ lắc đầu thở dài

Trai đẹp đã ít rồi... mà chúng nó lại còn yêu nhau nửa mới ghê!!!

Haizzz... Sai lầm của tạo hóa là đây!!!

"Này... này! Kia không phải là tên khốn Lương An sao???" Cố Nhanh nhìn đằng trước mở miệng nói

Lục Diêu Thanh vừa nghe, gương mặt liền hiện lên có chút buồn, nở nụ cười chế giễu

"Lục... Lục đậu hũ..." Chu Uyên chớp mắt nhìn...

Đường Tịch nhíu mày nhìn 2 nam sinh đang đi phía trước, hung dữ lên tiếng

"Để cho bà đây thấy rồi! Khốn kiếp... dám làm Lục đậu hũ của bà buồn à???"

Đường Tịch sắn tay áo lên vừa định đi liền bị bọn Cố Nhanh kéo lại...

"Tiểu Tịch cậu bình tĩnh lại đi"

"Đúng đấy, dầu gì chuyện này cũng không liên quan đến cậu. Tiểu Tịch cậu bỏ qua đi!" Lục Diêu Thanh lên tiếng cười nói

"Bỏ qua làm sao được! Tên khốn đó trong khi quen cậu lại dám đi quen thêm thằng khác! Rõ ràng là hắn...!"

"Rồi rồi! Tớ biết rồi. Tiểu Tịch cảm ơn cậu... bây giờ thì chúng ta đi về kí túc nào!!!"

Lục Diêu Thanh cười nói rồi cùng bọn Cố Nhanh hợp lực lôi Đường Tịch đi

"Này... này... Các cậu làm cái gì đấy! Mau thả tớ ra..."

******

Sáng chủ nhật, Đường Tịch cùng bọn Cố Nhanh đi dạo ở khu mua sắm. Mua hết thứ này rồi đến thứ kia...

Cô vốn không ham mua sắm cho lắm nhưng kể từ khi hôm đó gặp Lương An thì Lục đậu hũ của cô tới giờ vẫn còn buồn.

Nên hôm nay lòng tốt của Đường Tịch cô trổi dậy, rủ cả đám đi dạo để giúp cho Lục đậu hủ vơi đi nỗi buồn!

Nhưng là...

"Này... này! Các cậu mua nhiêu đây còn chưa đủ à? Chân tay tớ mổi hết rồi đấy!"

"Hì... hì! Tiểu Tịch. Cậu yên tâm bọn tớ sẽ đền ơn cậu mà!" Chu Uyên cười hắc hắc...

"Đền ơn? Bây giờ đi ăn nha??? Tớ đói lắm rồi!"

Nhắc tới ăn là hai mắt Đường Tịch sáng lên

Thế là cả bọn ghé vào khu ăn uống...

Đi chơi từ sáng đến giờ, Đường Tịch thấy Lục Diêu Thanh cũng không còn buồn nửa. Tâm tình cũng vui hẳn lên, môi cong lên cười

"A... thầy Tô kìa?" Lạc Hân hí hởn nói

"Đâu? A.. thầy Tô! Ở đây... ở đây!" Cố Nhanh và Chu Uyên gọi

Đường Tịch đang gặm đùi gà, nghe vậy nhíu mày, ngước lên nhìn....

Ặc... đúng là Tô Lam, nhưng... nhưng còn người kế bên không phải là soái ca tối hôm đó sao???

Mèn đét ơi! Hớ hớ... họ đang hẹn hò!!!

"Các em cũng đến đây chơi à?"

Tô Lam bước lại, nhìn bộ dáng Đường Tịch, miệng khẽ cười hỏi

"Vâng ạ! Thầy đang kím chổ ngồi hả? Bàn em còn trống này!" Cố Nhanh chớp chớp mắt nói

"À đúng... nhưng mà thầy còn có bạn! Không phiền các em chứ?"

"Không... không phiền đâu ạ! Thầy và bạn thầy ngồi đi!"

Phiền con mẹ gì?

Nhìn cặp mắt của ba cô bạn mình cứ y như muốn ăn tươi nuốt sống hai soái ca trước mắt vậy!

"Chào tụi em! Anh tên Vũ Thất là bạn của thầy Tô các em!"

Vũ Thất giới thiệu, nhìn Đường Tịch cười cười. Ánh mắt lơ đãng liếc nhìn Lục Diêu Thanh, có chút ngạc nhiên, chớp mắt rồi nhìn đi chổ khác...

"Thầy và bạn thầy ăn cái gì? Để tụi em đi mua cho?"

"Được rồi. Các em cứ ăn đi. Để tôi đi...."

"Ấy.. ấy! Để tụi em đi mua cho! Thầy cứ ngồi ở đây là được!"

Bọn mê trai!

Chậc... chậc! Làm trai đẹp cũng có lợi đấy chứ???

Tô Lam đứng dậy đi vệ sinh...

Cả bàn đông đủ trong phút chốc chỉ còn lại 3 người. Đường Tịch, Vũ Thất và Lục Diêu Thanh

Đường Tịch nhìn chầm Vũ Thất, nghĩ ngợi rồi cười hỏi

"Vũ Thất! Em có thể hỏi anh một chuyện không?"

"Được! Em cứ hỏi đi!"

"Ưm... Anh... anh và thầy Tô ai mới là người nằm trên vậy?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK