Mục lục
9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10


Mạc Hân Hy ngẩn người nhìn điện thoại di động


Nếu đây là đi công viên giải trí cùng với Mộc Lam thì dĩ nhiên là cô cầu cũng không được. Nhưng mà, bây giờ còn đi cùng với cả hot boy Lục của trường nữa, người đàn ông kia quá thông minh, quá cẩn thận, nếu cô không cẩn thận thì sẽ bị anh phát hiện ra một vài vấn đề


Mạc Hân Hy vò đầu bứt tóc, mặt đầy khổ não: “Làm sao bây giờ? Có nên đi hay không!”


Vũ Tuệ dụi dụi đôi mắt còn đang thèm ngủ, cậu bé bước ra từ phòng ngủ: “Mẹ, mẹ đi đâu thế?”


Minh Húc đột nhiên lộ ra một cái đầu nhỏ từ trong nhà vệ sinh: “Con vừa mới nghe được là Mộc Lam rủ mẹ đi công viên giải trí cùng cô bé đúng không?”


“Con dậy khi nào vậy?” Mặt Mạc Hân Hy tràn đầy kinh ngạc


Minh Húc cười một tiếng: “Khi mẹ với Mộc Lam nói chuyện điện thoại với nhau.”


“Nếu đã rời giường rồi thì đi rửa tay rồi ra ăn cơm đi.” Mạc Hân Hy gọi con trai cùng con gái đi tới trước bàn ăn


Minh Húc ăn một miếng cháo: “Mẹ, con nghĩ mẹ nên đi. Đây chính là cơ hội hiếm có. Mẹ phải khiến cho em gái Mộc Lam thích mẹ, như vậy chúng ta mới có thể đoạt lại cô bé.”


Vũ Tuệ nhìn cậu bé, đồng tình gật đầu một cái: “Đúng vậy, Vũ Tuệ cũng cảm thấy mẹ nên đi, thuận tiện mang theo cả hai bọn con nữa.”


Minh Húc dùng ngón tay gõ nhẹ vào đầu của Vũ Tuệ: “Nghĩ gì vậy! Dáng dấp em với Mộc Lam giống nhau như đúc, nếu để cho bố thấy được thì chẳng phải là muốn lộ tẩy sao.”


“Bố?” Mạc Hân Hy nhìn thẳng vào con trai


Minh Húc cẩn thận hỏi: “Mộc Lam là em gái của bọn con, Lục Khải Vũ là bố của Mộc Lam, chẳng lẽ không phải là bố của bọn con à?”


“Con muốn nhận người đó là bố sao?”


Minh Húc vội vàng lắc đầu: “Không nhận, không nhận, chú ấy không đủ tư cách làm một người bố, bây giờ ngay cả sự tồn tại của chúng ta, chú ấy cũng không biết, làm sao con có thể nhận người như thế làm bố chứ?”


“Nhưng con vừa mới gọi là bố!” Mạc Hân Hy có chút khó chịu. Dựa vào cái gì cô nuôi nấng con trai, mà con trai cô lại phải gọi cái tên kiêu ngạo, lạnh lùng đấy là bố cơ chứ


“Vậy sau này bọn con phải gọi chú ấy như thể nào a?” Minh Húc cúi đầu, cẩn thận hỏi


Con trai đột nhiên hỏi tới vấn đề này, khiến cho Mạc Hân Hy sửng sốt một chút, đúng vậy, bọn trẻ phải xưng hô như thế nào với Lục Khải Vũ đây?


“Thôi, cái này, các con cứ gọi chú ấy là Chủ tịch Lục đi.” Suy nghĩ hồi lâu, cô cũng không nghĩ ra được một cái tên nào cho thích hợp


“Được rồi, sau này bọn con sẽ gọi chú ấy là Chủ tịch Lục.” Hai đứa trẻ đồng thời khôn khéo gật đầu một cái


Sau khi ăn xong bữa sáng, cũng đã là tám giờ


Minh Húc nhìn đồng hồ, lo lắng hỏi: “Mẹ, rốt cuộc mẹ đã suy nghĩ kỹ chưa, có nên đi công viên giải trí không?”


Trong phòng, Mạc Hân Hy mặc một bộ quần áo thể thao bình thường, can răng hạ quyết tâm: “Đi, cơ hội tốt như thế này, không thể bỏ qua.”


Nghe thấy lời của Mạc Hân Hy, Minh Húc ngoài phòng khách cầm lấy điện thoại di động, gọi điện thoại cho Lý Duy Lộc: “Chú Lý, hôm nay mẹ con có việc phải đi ra ngoài. Chú có thể đến chăm sóc cho Vũ Tuệ được không a?”


“Dĩ nhiên là có thể rồi, chú lập tức qua ngay đây. Hôm nay dẫn các con đi câu cá có được không?” Bên đầu dây điện thoại bên kia truyền tới âm thanh sảng khoái của Lý Duy Lộc


Tắt điện thoại, Minh Húc nhìn mẹ Hân Hy đang bận rộn làm bánh ở trong bếp, nói: “Mẹ, mẹ không cần quá lo lắng đầu, lát nữa chủ Lý sẽ đến giúp chúng ta. Mẹ cứ yên tâm đi đi. Mẹ nhất định phải để cho em Mộc Lam thích mình nha


Cả người Mạc Hân Hy dính đầy bột, cô khen ngợi con trai


Vũ Tuệ không vui: “Em không muốn chú Lý chơi với chúng ta đâu, em muốn chơi cùng mẹ cơ.”


Minh Húc vội vàng kéo em gái lại, nhẹ giọng an ủi: “Em đừng quấy nhiễu nữa, anh nói cho em biết, chú Lý nói chờ lát nữa sẽ dẫn chúng ta đi câu cá. Còn mời chúng ta ăn một bữa tiệc thật lớn, nếu em muốn mẹ chơi cùng với chúng mình, thì cũng chỉ có thể đi siêu thị, sau đó lại về nhà học bài thôi.”


“Ăn một bữa tiệc thật lớn sao?” Vừa nghe đến có đồ ăn ngon, ánh mắt của Vũ Tuệ lập tức tỏa sáng


“Đúng vậy, ăn xong một bữa tiệc lớn, chúng ta còn được chủ Lý dẫn đi chơi ở vườn thủ, hoặc là chơi ở công viên nữa. Chú Lý rất dễ nói chuyện, em cũng biết mà, đúng không?”


Sau khi Vũ Tuệ nghe được điều này, cô bé lập tức chạy đến cửa phòng bếp: “Mẹ, mẹ mau đi chơi cùng với chị tiểu Bát đi, Vũ Tuệ và anh trai sẽ ngoan ngoãn nghe lời chủ Lý, ở nhà chờ mẹ.”


Mạc Hân Hy bỏ bánh ngọt đã làm xong vào trong lò nướng, sau đó cô đi rửa tay rồi ôm hôn con gái một cái: “Vũ Tuệ thật ngoan!”


Chín giờ, Mạc Hân Hy vừa mới đóng gói bánh ngọt vào trong túi xong thì nhận được cuộc điện thoại của Mộc Lam: “Cô Hân Hy, bây giờ bọn con đang ở cổng Trường tiểu học Số Một, cô chờ bọn con nha!”


“Được, cô lập tức đi ra ngoài đây.”


Cô đơn giản chải lại tóc một chút, trang điểm nhẹ nhàng, sau đó xách theo bánh ngọt đã được đóng gói kỹ càng đi ra khỏi cửa,


“Hai đứa các con phải ngoan ngoãn nghe lời chủ Lý nhé!” Đi tới cửa, cô lại không yên lòng dặn dò


“Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi!” Vừa nói, Vũ Tuệ vừa đẩy cô ra khỏi nhà


Khi thang máy đi lên, Lý Duy Lộc cũng vừa vặn đi từ bên trong ra.


“Tiến triển không tệ, cố gắng lên! Hân Hy.”


“Bọn nhỏ đành nhờ cậy vào anh vậy.”


“Giữa chúng ta mà còn cần phải lịch sự sao!”


Hàn huyền được mấy câu, Mạc Hân Hy vào trong thang máy để đi xuống dưới tầng


Vừa bước xuống, cô đã nhìn thấy xe của nhà họ Lục


Hôm nay, cô mặc một bộ quần áo thể thao màu xanh nhạt, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản, cả người nhìn giống như là sinh viên đại học, tràn đầy sức sống thanh xuân cùng tinh thần phấn chấn,


Sau khi xe dừng hẳn lại, Mộc Lan từ bên trong nhảy xuống: “Cô Hân Hy, hôm, thật là đẹp!” nay cô


Bởi vì phải đi công viên giải trí, nên hôm nay Mộc Lam mặc một bộ quần áo thể thao màu hồng và buộc hai bím tóc


“Hôm nay, Mộc Lam cũng thật là xinh đẹp.” Mạc Hân Hy không nhịn được, sờ nhẹ lên đầu của cô bé


Nói chuyện xong hai người cùng ngồi lên xe


Chẳng qua là, vừa mới ngồi vào xe, cô đã nhìn thấy Lục Khải Vũ với khuôn mặt lạnh tanh, không một chút cảm xúc


“Chào Chủ tịch Lục!” Chân tay cô có chút luống cuống, bánh ngọt trong tay suýt nữa rơi xuống dưới đất,


Lục Khải Vũ quan sát cô một chút, không nói gì, nhưng vẫn lịch sự gật đầu một cái


Mộc Lam chỉ chỉ vào cái hộp ở trong tay cô: “Cô ơi, đây là cái gì vậy?”


“Đồ ăn ở công viên giải trí không được vệ sinh cho lắm, nên ở nhà, cô đã làm một chút bánh ngọt, khi nào con đói là có thể ăn.”


“Hương vị nào vậy ạ, có hương vị mà Mộc Lam thích không ạ?”


“Đương nhiên đây đều là hương vị mà Mộc Lam thích rồi.”


“Cô à? Làm sao cô biết được Mộc Lam thích hương vị bánh ngọt nào vậy ạ?” Vẻ mặt Mộc Lam tràn đầy tò mò, cô bé hỏi lại


“Cái này…” Mạc Hân Hy nhìn về phía Lục Khải Vũ


Lông mày của Lục Khải Vũ hơi động một chút, anh không tự chủ nhìn cô một cái, dường như cũng muốn biết câu trả lời


“Cô đã cố ý hỏi mấy người đồng nghiệp trong khách sạn, là bọn họ nói cho cô biết.” Mạc Hân Hy lựa chọn nói thật, bởi vì cô biết rõ, có một số việc rất khó lừa gạt được hot boy Lục của trường, nhất là những chuyện liên quan đến Mộc Lam


“Thì ra là như vậy sao! Cô đối xử với Mộc Lam thật tốt.” Mộc Lam vừa nói vừa nép vào cánh tay của cô


Trong lòng Mạc Hân Hy chợt run lên, cũng không nhịn được nữa, cô nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé


Bảy năm rồi, rốt cuộc cục cưng nhỏ của cô cũng trở lại bên người cô, rúc vào người cô. Cục cưng bé nhỏ của cô, cho dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa cô cũng sẽ không bao giờ buông bọn họ ra


Bởi vì kích động mà tay của cô có chút run rẩy, Lục Khải Vũ nhìn cô một cái, hỏi: “Cô làm sao thế?”


Cô vội vàng thu tay lại, giả vờ vuốt tóc: “Không có gì! Tôi nhìn thấy Mộc Lam nên nhớ tới một số chuyện cũ mà thôi!”


Nghe cô nói như vậy, Lục Khải Vũ cũng không hỏi nhiều nữa, mà ôm Mộc Lan vào trong ngực của mình


Trong tư liệu, Mạc Hân Hy quả thật bị người khác lừa bán lên núi trong nửa năm, một sinh viên đại học chưa đầy hai mươi tuổi hẳn là phải chịu rất nhiều tổn thương sâu sắc trong lòng, chỉ vì một câu nói của Mộc Lam đã khiến cô đau khổ nhớ lại quá khứ


Đối với sự riêng tư của người khác, anh luôn luôn không có hứng thú


Rất nhanh, bọn họ đi tới được khu vui chơi giải trí


Lục Khải Vũ quá bận rộn trong công việc, nên dường như anh chưa bao giờ đi tới những nơi như thế này, vì vậy tất cả đều được Mạc Hân Hy chạy đi trước để mua vé rồi cùng chơi với Mộc Lam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK