Mục lục
9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 610: Không muốn bị người khác chú ý


“Mang thai sáu?” Hiệu trưởng kinh ngạc há to miệng.


Bố Lục xấu hổ cười cười, không có phủ nhận, cũng không có thừa nhận. Con trai nói không thể để lộ ra chuyện con dâu mang thai chín đứa, ông ấy cũng không thể tiết lộ chuyện gì cả.


Sau đó, ông ấy sẽ bị lộ ra thân phận của mình, trò chuyện với hiệu trưởng vô cùng hài hòa, nghe đám cháu nhà mình có ý kiến với đồ ăn trong nhà ăn, lập tức vung tay lên quyên góp hơn ba tỷ, dùng để xây dựng thêm và nâng cao chất lượng thức ăn của nhà ăn trường học.


Tóm lại, khi bố Lục rời đi, hiệu trưởng cười đến không khép miệng lại được. Còn luôn khen ngợi mấy đứa nhóc này thông minh, dũng cảm nữa!


Mẹ Lục vừa dắt mấy đứa Long Thiên, Long Bách, Minh Húc ra khỏi văn phòng hiệu trưởng, thì nhìn thấy mấy đứa Nhiên Nhiên, Tư Nhã, Mộc Lam và cả Lư Tử Tín đang thăm dò ở chỗ ngoặt phía trước.


610-3.jpg



Long Thiên gật gật đầu: “Yên tâm, đã giải quyết rồi”


Hôm qua Tử Tín vừa mới nhận lại hai vợ chồng Lục Khải Vũ, nhà cũ bên kia, mấy người mẹ Lục vẫn còn chưa biết!


Bởi vậy khi nhìn thấy Lư Tử Tín, mẹ Lục rất kinh ngạc: “Cháu không phải cậu bé thiên tài nhà họ Lư kia sao? Sao cũng đi học ở chỗ này vậy?”


Khóe miệng Lư Tử Tín tràn ra một nụ cười, hình như bà nội vẫn chưa biết thân phận của cậu bé.


Cậu bé đi lên trước giữ chặt tay mẹ Lục: “Bà nội, chúng ta về nhà thôi, cháu cho bà một kinh ngạc!”


Mẹ Lục càng cảm thấy kỳ quái, vì sao cháu trai nhà họ Lư lại nhiệt tình với bà ta như vậy, còn nở một nụ cười ngọt ngào nữa, không phải đứa nhỏ này khác hẳn với người bình thường ít khi cười nói sao?


Mộc Lam không nhịn được nở nụ cười: “Anh ba, anh dọa bà nội rồi!”


“Anh ba?” Mẹ Lục hoảng hốt hét lên, giữ chặt tay Mộc Lam: “Cháu, cháu gọi nó là gì?”


Mộc Lam hoảng sợ: “Bà nội, bà làm đau cháu”


Mẹ Lục nhanh chóng buông tay ra: “Mộc Lam, cháu gọi nó là anh ba là có ý gì?”


Mộc Lam khó hiểu nghiêng cái đầu nhỏ: “Anh ba chính là anh ba đói nói anh Tử Tín là anh trai ruột của bọn cháu, sau này sẽ ở nhà của chúng ta, vĩnh viễn sẽ không rời Trong lòng mẹ Lục dâng lên một cảm giác mừng rỡ như điên, nhưng bà ta lại có chút không chắc chắn, xoay người nhìn về phía Mạc Minh Húc: “Đại Bảo, cháu nói xem, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”


Mạc Minh Húc nhìn các giáo viên và học sinh thỉnh thoảng lại đi qua đi lại trên hành lang một chút, giữ chặt tay mẹ Lục: “Bà nội, đây là trường học, chúng ta về nhà rồi nói”


Theo sự hiểu biết của cậu bé về bà nội, nếu bây giờ nói cho bà ta tình hình thực tế, chắc chản bà ta sẽ kích động la to, đến lúc đó mấy người bọn họ lại sẽ biến thành tiêu điểm chú ý của mọi người Cậu bé chỉ muốn đi học bình thường, không muốn bị người khác chú ý.


Mẹ Lục nghĩ một chút, cảm thấy cậu bé nói rất đúng, dù sao đây cũng là việc nhà, thật sự không thích hợp nói ở trường học.


Lúc đang chuẩn bị rời đi, bà ta lại đột nhiên xoay người: “Bà đi gọi ông nội cháu đi về cùng”


Mấy đứa Mạc Minh Húc và Long Thiên cùng nhanh chóng giữ chặt bà ta lại: “Bà nội, ông nội còn đang nói chuyện với hiệu trưởng, chúng ta đi về trước nhé!”


Nếu như để bà nội đi vào văn phòng hiệu trưởng lần nữa, bọn họ sẽ không thể không làm ầm ï lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK