Mục lục
9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 992



“Mạc Vũ Lý..’ Mạc Hân Hy mau chóng chạy theo.



Trong căn phòng nhỏ trên lầu hai, Mạc Vũ Lý nằm trên giường, trùm chăn bông kín đầu, khóc nức nở.



“Mạc Vũ Lý” Nhìn cậu như vậy, Mạc Hân Hy vô cùng đau lòng.



Cô bước đến bên giường, vươn tay kéo cậu lên, nhẹ nhàng an ủi cậu.



Lại phát hiện ra đôi tay nhỏ bé của Mạc Vũ Lý cực kỳ nóng.



“Mạc Vũ Lý, cháu bị à?” Cô nhanh chóng mở chăn bông ra, vuốt ve cái trán nóng hổi của cậu.



Mạc Vũ Lý đau lòng ôm lấy cô mà bật khóc: “Dì ơi, có phải cháu quá vô lễ không. Đó là lý do tại sao tất cả mọi người đều không thích cháu.



Họ đều không muốn cháu”



Qua lớp áo thu đông, Mạc Hân Hy vẫn cảm thấy cơ thể cậu nóng vô cùng.



“Mạc Vũ Lý, cháu đừng buồn. Dì nói rồi, họ không muốn cháu, nhưng dì muốn cháu. Cháu sao rồi? Người nóng thế này, có cảm thấy khó chịu chỗ nào không?”



Mạc Vũ Lý nép vào trong lòng Mạc Hân Hy: “Dì à, cổ họng của cháu đau quá, cháu không còn sức nữa, toàn thân đau kinh khủng”



“Được rồi, dì biết rồi, đừng sợ, Dì đưa cháu đi bệnh viện ngay đây”



Nói xong, cô hét lên với Lục Khải Vũ ở tầng dưới, nhanh hết mức có thể đưa Mạc Vũ Lý đến bệnh viện gần đó.



Sau một loạt các xét nghiệm, phát hiện cổ họng của cậu bị viêm, chỉ số bạch cầu có hơi cao, cơ thể bị viêm, sốt cao gần 40 độ, bác sĩ đề nghị nhập viện.



Lục Khải Vũ trừng mắt nhìn em trai: “Đi đi, con trai của em, không lẽ để anh đi làm thủ tục nhập viện cho em nữa hả?”



Lục Khải Dã miễn cưỡng bước ra khỏi phòng.



Bác sĩ nhanh chóng pha chế thuốc và truyền cho Mạc Vũ Lý.



Thuốc hạ sốt rất nhanh đã phát huy tác dụng, Mạc Vũ Lý mồ hôi nhễ nhại, mái tóc đen bóng ướt đẫm mồ hôi.



Sau khi cậu đến bệnh viện và truyền nước xong, cậu ngủ thiếp đi trong vòng tay của Mạc Hân Hy.



Lục Khải Vũ nhìn khuôn mặt nhỏ đang ngủ say của cậu mà thấy thương vợ: “Thằng bé ngủ rồi, đưa lên giường đi!”



Nói xong, anh bước tới, nhẹ nhàng ôm Mạc Vũ Lý từ trong tay Mạc.



Hân Hy, đặt lên trên giường.



“Mẹ… Mẹ..” Mạc Vũ Lý trở mình, còn thì thầm gọi mẹ trong giấc ngủ.



“Thăng bé này, anh cứ nghĩ nó sẽ khóc khi tiêm kim truyền dịch!



Không ngờ nó lại dũng cảm đến vậy” Lục Khải Vũ khen ngợi Mạc Vũ Lý.



Mạc Hân Hy đau lòng nhìn Mạc Vũ: “Đúng vậy, thằng bé chắc yêu mẹ nhiều lắm!”



Cô không hiểu nổi hành vi của chị họ mình, cô ấy đã có một đứa con trai ưu tú đáng yêu như vậy, tại sao lại nhất định phải gả vào nhà họ Mộ Dung!



Nếu Mạc Vũ Lý thực sự là con trai của Mộ Dung Lãnh Hàng còn được, vậy mà Mạc Vũ Lý lại là con của Khải Dã, cô ta đang đùa với lửa à.



Nhìn thấy mồ hôi trên mặt và cổ của Mạc Vũ Lý, Mạc Hân Hy cầm khăn lau cho cậu.



“Ông xã, anh giúp em cởi cúc quần áo của thăng bé đi. Hiện tại đã giảm sốt rồi, thằng bé sẽ đổ rất nhiều mồ hôi. Em muốn lau người cho thằng bé.”
Chương 993



Sau khi nghe cô nói, Lục Khải Vũ bước đến bên giường, đưa tay giúp Mạc Vũ Lý cởi cúc quần áo.



Tuy nhiên, khi hai vợ chồng nhìn thấy cơ thể của Mạc Vũ Lý, tay họ đồng thời ngưng lại.



Họ cho rằng Mạc Vũ Lý đẹp trai như vậy, cơ thể chắc phải bóng như gốm.



Tuy nhiên, thứ đập vào mắt họ lại là những vết sẹo dày đặc. Màu sắc của những vết sẹo này đã mờ đi một chút, nhưng chúng vẫn trông rất đáng sợ.



“Đây là…” Mạc Hân Hy run tay.



“Vết roi..” Lục Khải Vũ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Vũ Lý, ánh mắt vô cùng kích động.



“Ông xã!” Mạc Hân Hy túm lấy tay anh.



Bảy tuổi, bị đòn roi, ngón chân nhỏ được thừa hưởng từ nhà họ Lục.



Điều này nghĩa là gì?



Mạc Hân Hy buông khăn lau trong tay xuống, kéo thẳng quần áo.



của cậu bé ra, để lộ ra vai phải của cậu.



Hoàng Bảo Mai từng nói rằng, năm đó Nhị Bảo đã bị chó cắn bị thương ở vai phải.



Trên bờ vai nhỏ bên phải của Mạc Vũ Lý có một hàng dấu răng có thể nhìn thấy rõ ràng bằng mắt thường.



Chân Mạc Hân Hy khế mềm nhữn, cô ngã quy xuống sàn bên cạnh giường.



Mạc Vũ Lý, Mạc Vũ Lý, cậu bé hoàn toàn không phải là con trai của Khải Dã, mà chính là Nhị Bảo mà họ luôn luôn nhớ mong.



Bởi vì Lục Khải Vũ cũng đang cực kỳ chấn động, không kịp giữ lấy Mạc Hân Hy.



“Ông xã, ông xã, thằng bé, thằng bé..” Mạc Hân Hy vừa khóc vừa chỉ vào Mạc Vũ Lý trên giường, không nói được gì nữa.



Lục Khải Vũ nhanh chóng kéo cô lên khỏi mặt đất, hai vợ chồng ôm chặt lấy nhau, bật khóc vì sung sướng.



Nhị Bảo của họ vẫn còn sống, hóa ra những ngón chân nhỏ của cậu bé giống của Khải Dã, không phải vì cậu bé là con của Khải Dã.



Đó là bởi vì cậu là con trai của Lục Khải Vũ, những gen lặn trong anh đã trở thành gen trội trên người con trai anh mà thôi.



Mạc Vũ Lý, ngôi sao nhí nổi tiếng khắp thế giới, hóa ra lại là Nhị Bảo.



của họ!



Đây là món quà tuyệt vời nhất mà thượng đế đã ban tặng cho vợ chồng họ!



Mạc Vũ Lý ngủ rất say vì thuốc hạ sốt. Vậy nên tiếng khóc nức nở của Mạc Hân Hy không làm cậu tỉnh giấc.



Hai vợ chồng cẩn thận lau mồ hôi trên người con trai, cài chặt cúc áo cho Mạc Vũ Lý, sau đó, Mạc Hân Hy hai mắt đỏ hoe, cầm tay con trai ngồi ở bên giường, không chớp mắt nhìn chăm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai.



“Ông xã, em không có nói dối anh, Nhị Bảo là đứa trẻ đẹp nhất trong số mấy đứa..” Cô cười với Lục Khải Vũ, rơm rớm nước mắt.



Lục Khải nắm chặt tay kia của cô, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, nhẹ giọng nói: “Đúng vậy, Nhị Bảo quả nhiên là đẹp nhất trong mấy đứa trẻ. Con của chúng ta đều là những đứa trẻ ưu tú nhất trên thế giới nà) Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, hai người đàn ông mặc vest, đeo kính đen bước vào.
Chương 994



“Các người tìm ai?” Lục Khải Vũ đứng lên với vẻ mặt cảnh giác.



Anh vừa nói xong thì một người phụ nữ với mái tóc màu nâu nhạt uốn lượn sóng, mặc chiếc váy mùa thu mới nhất của Chanel, đeo kính râm từ cửa bước vào.



Phía sau người phụ nữ là một người đàn ông cũng mặc bộ đồ hàng hiệu.



Người nam khoảng 30 tuổi, nữ vì trang điểm nên không rõ tuổi tác Sau khi cả hai vào phòng thì vênh váo hống hách nhìn Mạc Vũ Lý đang ngủ trên giường, phụ nữ tháo kính xuống và nói: “Con trai tôi bị sao vậy?”



Đúng vậy, người phụ nữ vẻ mặt cao ngạo vừa bước vào là Mạc Tình, em họ của Mạc Hân Hy.



Gô ta đến Hà Thành ngày hôm qua, ngay sau đó thì đe dọa để biết tung tích của con trai mình từ Hoàng Ánh Tuyết. Sáng sớm nay, cô ta và anh trai đã đến khu chung cư Ánh Trăng định đưa con trai mình về.



Tuy nhiên, người trông trẻ của chủ tịch tập đoàn nhà họ Lục nói với cô ta rằng con trai cô vừa mới đổ bệnh, được đưa đến bệnh viện gần đó rồi.



Vì vậy, cô ta và anh trai vội vàng chạy tới đây.



994-mot-thai-9-bao.jpg




Tuy nhiên, điều khiến cô ta ngạc nhiên là người phụ nữ trước mặt tuy gầy gò, yếu ớt nhưng đôi tay lại rất mạnh mẽ, không thể hất ra được.



“Các ngươi đều chết hết rồi sao? Còn không mau kéo con đàn bà xấu xí này ra”. Mạc Tình trừng mắt nhìn vệ sĩ phía sau.



Nhưng đám vệ sĩ đã bị Lục Khải Vũ chặn lại trước khi kịp tiến lên.



“Tôi muốn xem xem hôm nay ai dám động vào cô ấy” Lục Khải Vũ không hề sợ hãi che chở cho Mạc Hân Hy.



Mạc Tình sững sờ khi nhìn thấy Lục Khải Vũ.



Chàng trai này là ai? Anh ấy đẹp trai quá, dáng người, phong thái bệ vệ này, có thể dễ dàng vượt mặt rất nhiều ngôi sao quốc tế.



Đối diện với ánh mắt si mê của Mạc Tình, sự khinh thường hiện rõ trên khuôn mặt Lục Khải Vũ.



Không khí trong phòng trở nên căng thẳng.



Lục Khải Dã đột nhiên từ ngoài bước vào: “Anh à, thủ tục nhập viện của Mạc Vũ Lý đã hoàn tất. Hả, các người là… Mạc Tình?”



Giấy nhập viện trên tay Lục Khải Dã rơi xuống đất.



“Lục Khải Dã?”



Nhìn thấy Lục Khải Dã, Mạc Tình cũng có chút kinh ngạc.



“Mạc Tình, anh ta chính là Lục Khải Dã sao?” Mạc Chí Viễn phía sau Mạc Tình cũng rất kinh ngạc.



Hắn đã từng nghe em gái nhắc tới người này, nhưng cho đến nay chưa từng trực tiếp gặp mặt Lục Khải Dã.



“Lục Khải Dã, anh tới vừa đúng lúc, mau làm cho người phụ nữ điên này thả tôi ra” Tay của Mạc Tình vẫn còn bị Mạc Hân Hy nắm chặt.
Chương 995



Khóe miệng Mạc Hân Hy hơi nhếch lên, khẽ mở đôi môi mỏng: “Chị họ, cô thật sự không nhận ra tôi sao?”



“Chị họ? Người phụ nữ cô là ai thế? Đừng có mà lôi kéo quan hệ với tôi” Vẻ mặt Mạc Tình đầy khinh thường.



Mạc Hân Hy không hề nổi giận, trái lại cười khẽ rồi đứng dậy: “Chị họ à, thật không ngờ cô ra nước ngoài nhiều năm, mới đó mà đã quên hết người trong nhà rồi”



Mạc Tình cùng Mạc Chí Viễn đồng thời nhìn chăm chằm cô một lúc lâu.



“Cô, cô là Mạc Hân Hy?” Mạc Chí Viễn nhận ra thân phận của Mạc Hân Hy trước.



Xem ra thì ánh mắt của anh họ tốt hơn nhiều so với chị họ” Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng Mạc Hân Hy lại vẫn giữ nguyên không buông Mạc Tình ra.



Gổ tay của Mạc Tình bị cô nắm đến có chút đau.



“Mạc Hân Hy, nếu đã biết tôi là chị họ sao còn không mau buông ra”



Cô ta nổi giận đùng đùng mà hét lên.



Năm đó Mạc Hân Hy vừa đen vừa gầy, đầu tóc thì khô vàng, quần áo cũng rách nát, rõ ràng là một đứa nhỏ ăn xin. Mỗi lần cô ta trở về đều nhìn thấy cô đang nhóm lửa ở phòng bếp, cả người dính đầy tro bụi.



Thật không ngờ chỉ mới vài năm không gặp mà đứa ăn xin chỉ biết nghịch cây bìm bịp và nhóm lửa lại thay đổi nhiều đến vậy.



Tuy răng quần áo trên người cô trông thật bình thường, cũng không.



phải thương hiệu nổi tiếng gì, nhưng cô ta nhận ra được giá trị của thương hiệu này cũng không phải là rẻ.



Ngoài ra, người đàn ông mới che chở cho cô vừa đẹp trai vừa cao ráo lại lạnh lùng có thể so với các ngôi sao nổi tiếng. Anh ta là ai vậy?



Giữa hai người bọn họ có quan hệ gì, vì sao người đàn ông kia lại lo lắng vì cô nàng quê mùa Mạc Hân Hy như vậy?



Bởi vì thanh âm của cô ta quá lớn, Mạc Vũ Lý vốn đang ngủ say trên giường bệnh liền cau mày, có chút khó chịu mà trở mình.



Mạc Hân Hy không muốn để cho con nhìn thấy cảnh người lớn đang cãi nhau, vì thế cô liền không quan tâm mà trực tiếp dùng sức kéo Mạc Tình từ trong phòng đi ra.



“Mạc Hân Hy, vài năm không gặp, lá gan của cô cũng to lên không ít nhỉ?” Mạc Tình vẫn xem Mạc Hân Hy như là cô bé đáng thương của mười mấy năm về trước nên thái độ rất ngang ngược kiêu ngạo.



“Cho dù tôi có gan thì so ra vẫn còn kém chị họ nhiều lắm, để bước vào nhà họ Mộ Dung mà không tiếc biến con của người khác trở thành của chính mình.” Mạc Hân Hy ngẩng đầu lên trực tiếp đáp lại.



Lúc nhỏ, ở sau lưng người lớn Mạc Tình luôn ức hiếp cô, cố ý đánh rớt kẹo hoa quả mà bác tặng cho cô xuống mặt đất khiến cô phải nhặt lên rồi mượn cơ hội mà cười nhạo cô, châm chọc cô là một đứa ăn xin chưa từng được ăn gì.



Mạc Hân Hy cô lúc ấy không đáp trả là bởi vì khi đó cô còn quá yếu ớt, nếu đáp trả thì cũng chỉ nhận được sự giày xéo của bà nội.



Bởi vậy cô chỉ có thể nhẫn nhịn.



Chỉ là hiện tại đã không còn như thế nữa, bất cứ ai cũng đừng mong có thể ức hiếp cô dễ dàng như trước đây.



“Những lời này của cô là có ý gì?” Mạc Tình ngây ngẩn cả người.



“Có ý tứ gì? Chị họ à, hôm nay tôi sẽ trịnh trọng nói cho cô biết, Mạc.



Vũ Lý là con của tôi. Về sau chỉ cần có Mạc Hân Hy tôi ở đây thì cô đừng mơ tưởng có thể tiếp tục tiếp cận nó” Mạc Hân Hy mạnh mẽ tuyên bố thân thế của cậu bé và quyền giám hộ của cô đối với Mạc Vũ Lý cho Mạc Tình.
Chương 996



Vẻ mặt Mạc Tình kinh ngạc mà nhìn chằm chằm cô, chỉ cảm thấy hoặc là Mạc Hân Hy điên rồi, hoặc chính là đầu óc của cô không được tốt lắm.



“Mạc Hân Hy, chắc là đầu óc cô có bệnh nhỉ, Mạc Vũ Lý là đứa con mà tôi hoài thai bảy tháng sinh non thật vất vả mới sinh được, sao quay một vòng lại trở thành con của cô rồi?”



“Chẳng lẽ cô cũng muốn gia nhập vào nhà họ Mộ Dung?”



Nhìn thấy vẻ mặt Mạc Tình vẫn còn thật sự tự tin, Mạc Hân Hy liền cười lạnh: “Chị họ, cô thật không uổng danh từng là một diễn viên, tình cảm chân thành thắm thiết, người không biết còn tưởng là lời cô nói đều là sự thật ấy chứ!”



“Mạc Hân Hy, cô có ý gì?’ Mạc Tình đang phẫn nộ cũng hơi nghi hoặc.



“Cô nói Mạc Vũ Lý là con trai cô, vậy tôi muốn hỏi cô một câu, vết thương chẳng chịt trên người nó, còn có dấu răng trên vai phía bên phải là từ đâu mà có?”



Nhị Bảo của cô từ nhỏ đã phải chịu khổ nhiều như vậy, hiện tại khó khăn lắm ông trời mới đưa nó trở về, lúc này đây ai cũng đừng hòng mang nó đi.



“Cái này..” Mạc Tình phiền chán gãi gãi đầu tóc.



Vào lúc này Mạc Chí Viễn ở trong phòng đi ra, vừa rồi khi còn ở cửa phòng bệnh cậu bé đã nghe được cuộc đối thoại giữa Mạc Hân Hy và em gái mình.



“Chuyện này cô ấy không biết đâu, để tôi giải thích cho cô Mạc Chí Viễn mặc một bộ âu phục chỉnh tề được cắt may thủ công, chỉ là đường nét khuôn mặt lại cũng rất bình thường, đôi mắt rất nhỏ, môi lại quá mỏng.



“Hắn là cô cũng từng nghe nói năm đó lúc Mạc Tình mang thai Vũ Lý, công việc kinh doanh của nhà chúng tôi đã xảy ra vấn đề nên phá sản. Mà thời điểm này cô ấy lại bị đối thủ cạnh tranh ở giới giải trí phát tán các tư liệu xấu, cả người đều gặp phải áp lực vô cùng lớn, bởi vậy Vũ Lý liền bị sinh non”



“Lúc ấy, đứa nhỏ này ở bệnh viện được chạy chữa rất lâu, nhưng rồi cuối cùng bác sĩ cũng thông báo là bệnh tình đã nguy kịch”



“Khi đó trang thái tinh thần của Mạc Tình rất không ổn, tôi không dám nói cho cô ấy nên đành một mình ôm đứa nhỏ trở về thị trấn Hoa Yên, đi thôn Tạ Gia tìm bà cụ Tạ”



“Chắc cô có biết bà cu Ta nhỉ, là tiên cô có tiếng của thi trấn Hoa Yên chúng ta, sau khi bà ta nhìn đến Vũ Lý đang hấp hối thì nói đời trước đứa nhỏ này từng tạo ra rất nhiều sát nghiệp, Cho nên vừa sinh ra mới phải nhận hết đau khổ như vậy”



“Chỉ là bà cụ Tạ còn nói, những đau khổ mà thằng bé phải gánh chịu ở bệnh viện vẫn không đủ để đền bù cho sát nghiệp mà thằng bé đã tạo ra từ kiếp trước, nếu muốn giữ được mạng sống của thăng bé thì chỉ có cách đánh khắp người nó, khiến cho cả người nó đầy vết thương, như vậy có lẽ có thể đủ để giữ được mạng nhỏ của thằng bé”



“Bởi vậy vì bảo vệ mạng sống của Vũ Lý nên tôi mới nhịn đau làm theo lời bà cụ Tạ mà đánh thằng bé mấy chục roi. Sau đó trải qua một đợt trị liệu nữa, không ngờ Vũ Lý vậy mà lại thật sự sống sót.”



Biểu tình của Mạc Chí Viễn rất chân thật, giọng điệu lúc nhắc đến bà cụ Tạ cực kỳ thành kính.



Mạc Hân Hy lạnh lùng mà nhìn hắn, như là đang xem một tên hề nhảy nhót vậy, tên Mạc Chí Viễn này coi Mạc Hân Hy cô như con ngốc sao? Đã là thời đại nào rồi còn kiếp trước với chả sát nghiệp gì chứ?



“Vậy còn vết thương trên vai phía bên phải của thằng bé thì sao!”



Mạc Hân Hy quả thực không muốn cùng hai anh em này nói thêm gì nữa.



Bời vì người anh họ này là trưởng tôn của nhà họ Mạc nên từ nhỏ đã được bà nội thương yêu, bị người trong nhà yêu chiều đến không biết trời đất nữa, Nghe nói thành tích thời trung học ngay cả đại học kém cỏi nhất trong nước cũng không thể thi đậu.



Chẳng qua khi ấy công kinh doanh của bác cũng không tệ lắm nên đã dựa vào quan hệ mà tìm người đưa hắn đi nước ngoài du học.



Chỉ là thật không ngờ, trong miệng của con người hơn ba mươi tuổi này vẫn đầy lời nói dối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK