Mục lục
9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 355: Gặp mặt Long Uy


Long Uy đến nơi, nhóm vệ sĩ tự giác lùi xuống.


“Cô chính là Mạc Hân Hy?” Long Uy hỏi.


Mạc Hân Hy còn chưa trả lời thì Mạc Minh Húc đã chạy tới ôm cô: “Mẹ ơi, mẹ không sao chứ?”


Từ trước tới nay Mạc Minh Húc luôn thích sạch sẽ nhưng giờ lại như không hề thấy lông gà trên người Mạc Hân Hy, cũng không ngửi thấy mùi khó chịu trên người Mạc Hân Hy.


“Đại Bảo, sao con lại ở đây?” Cô hơi kinh ngạc, nhưng thấy con trai thì vẫn rất vui vẻ, dịu dàng xoa đầu con trai.


Không ai chú ý tới Long Thiên sau lưng Long Uy. Nhìn thấy Mạc Hân Hy vui vẻ với Mạc Minh Húc, cưng chiều xoa đầu Mạc Minh Húc, ánh mắt cậu tối sầm lại.


Người phụ nữ này đúng là biết giả vờ. Mấy giờ trước còn dễ dàng phản bội con trai vì lợi ích của mình, giây sau lại bày ra bộ mặt mẹ hiền trước mặt mọi người, đúng là đồ đạo đức giả, đáng ghét.


Liễu Thanh Y vui vẻ chạy đến trước mặt cô, vốn định ôm cô thật chặt, nhưng thấy bộ dạng của cô thì không chấp nhận được, lùi về sau một bước: “Hân Hy, thấy cậu không có chuyện gì thật tốt quá.


Thằng bé Mạc Minh Húc ưa sạch sẽ này không biết làm thế nào mà nhịn được mùi khó chịu trên người mẹ mình, cô ấy đúng là khâm phục thằng bé này.


“Thanh Y? Cậu về lúc nào vậy?” Mạc Hân Hy hơi ngạc nhiên. Nếu Liễu Thanh Y trở lại, vậy người đàn ông gầy gò vừa hỏi cô chắc là Long Uy rồi.


Nghĩ vậy, cô xoay người nhìn Long Uy, lưỡng lự hỏi: “Anh là Long Uy?”


Giọng cô rất lịch sự. Nếu không nhờ có Long Uy, có lẽ Long Bách và Long Thiên của cô đã không thể sống sót bảy năm trước. Cô thật sự rất biết ơn Long Uy.


Long Uy gật đầu, giọng trầm thấp, có chút áy náy: “Cô Mạc, chuyện lần này là lỗi của chúng tôi trước, do tôi không chú ý dạy dỗ mấy đứa bé.


Thấy anh cả giải thích với Mạc Hân Hy, Long Bách tức giận nhảy ra: “Lỗi chúng ta chỗ nào chứ, rõ ràng là cô ta không giữ lời hứa.


Long Thiên vội kéo tay cậu lại: “Long Bách, yên lặng” Bây giờ anh cả đang rất tức giận!


Ảnh nhìn Mạc Hân Hy luôn đặt trên người hai cậu con trai của mình, nghe được lời Long Uy thì vội giải thích giúp con: “Anh Long, đừng trách chúng. Chuyện này đúng là lỗi của tôi trước. Tôi hứa chuyện riêng với hai đứa mà lại quên mất, chúng tức giận trói tôi lại cũng đúng.


Long Uy chăm chú nhìn cô, trong lòng đã xác định người phụ nữ trước mặt này là mẹ ruột của Long Thiên và Long Bách. Bởi chỉ có mẹ ruột mới không để ý bản thân, một lòng bảo vệ con của mình.


Còn về tại sao lúc trước cô lại vứt bỏ hai đứa này, có thể cũng vì có nỗi khổ riêng. Dù sao muốn sống tốt trên thế giới này đúng là rất khó.


Anh vừa định theo đà coi chuyện này là hiểu lầm thì đột nhiên có người gõ cửa.


“Mở cửa, Long Thiên, Long Bách, mở cửa.” Giọng nói oang oang của Lý Duy Lộc từ ngoài cửa vang lên.


“Chú Lý?” Ánh mắt Mạc Minh Húc sáng lên. Lý Duy Lộc? Long Uy hơi nhíu mắt.


Liễu Thanh Y vốn đang ủ rũ cúi đầu, không mấy hứng thú nghe được giọng Lý Duy Lộc bỗng phấn chấn hẳn lên.


“Lý Duy Lộc đến, mau mở cửa.” Cô ấy hơi kích động, sai người làm nhà họ Long.


Ông Sở nhìn Long Uy, không nhúc nhích. Long Thiên hơi nhếch môi, cũng nhìn Long Uy. Tình địch của anh cả tới!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK