• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Tín Nhân bước vào trong phòng, căn phòng đã trở nên vắng vẻ, không còn một ai, Hồ Điệp cũng không có ở đây, có thể nàng đang ở trong phòng ngủ.

Lương Tín Nhân từ từ bước tới phòng ngủ của Hồ Điệp, càng đi tới trái tim càng đập nhanh, không phải vì chuẩn bị quan hệ với nàng nên mới hồi hộp, dù sau đây cũng không phải lần đầu, mà là Lê Hiền Hòa đang ở trên lầu, lơ tơ mơ một phát là đi cả huyện.

Tay đưa ra nắm lấy khóa, mở lấy cánh cửa, không hiểu sao từ đâu ra hiệu ứng ánh sáng khiến cho Lương Tín Nhân có chút chói mắt, sau đó xuất hiện trước mắt hắn là một cơ thể mảnh mai, lồi lõm, xinh đẹp, trắng trẻo, đang mặc trên người là bộ đồ khiêu gợi, màu đen nhưng lại có thể nhìn thấu qua, kèm theo với ánh đèn ngủ mờ ảo, khiến cho mọi thứ càng thêm có hồn, đầy sức hút đối với phái nam.

Hồ Điệp đang ngồi trên giường, bắt chéo đôi chân dài của mình, miệng kéo lên một đường cong nói: "Tới đi em trai, chị chuẩn bị rồi."

"Ực!"

Lương Tín Nhân nhẹ nuốt nước miếng cái ực một phát, tuy không to nhưng vì căn phòng khá yên tĩnh nên đối diện Hồ Điệp cũng nghe thấy.

Nàng cũng trở nên trắng trợn mê hoặc Lương Tín Nhân tiếp bằng cách tạo nhiều dáng hình xinh đẹp trên giường, miệng giọng õng ẹo, nói: "Tới đây, chị muốn."

Càng nhìn nàng, Lương Tín Nhân càng nghĩ tới những khung cảnh trước đó hắn gặp trong ảo giác, giờ đây nó lại xuất hiện trước mắt hắn.

Không chịu được nữa, Lương Tín Nhân vừa đi tới vừa cởi áo, lộ trên người những đường cong, bắp thịt không to nhưng lại xinh đẹp.

Hồ Điệp cũng có chút trợn mắt, mặc dù trước đó nàng đã nhìn qua nhưng hiện tại nó lại khác trước rất nhiều.

Lương Tín Nhân bước tới trước người nàng, từ từ cúi người xuống, hai người mặt đối mặt với nhau, mùi hương nam tính từ trên người Lương Tín Nhân cảm thấy si mê, mùi hương phụ nữ trưởng thành trên người Hồ Điệp cũng làm Lương Tín Nhân hướng tới.

Cả hai không tự chủ được xát lại gần nhau, đến cuối hai đôi môi chạm vào nhau, hai cơ thể ôm lấy nhau thắm thía.

Chụt!.....

Một lúc sau, hai người tách nhau ra, miệng thở hồng hộc, trên môi vẫn còn dính nước của nhau, Hồ Điệp với ánh mắt ướt át, vũ mị nhìn Lương Tín Nhân.

Lương Tín Nhân cũng nhìn nàng, nhưng trước khi tiến tới thêm một bước nữa, hắn cần xác nhận thêm một lần nữa, dù sao đây cũng là chuyện trọng đại của nàng,

"Chị thật sự chắc chưa? Nếu làm rồi thì chị không thể trở lại như xưa được nữa đâu." câu nói có vẻ như đơn giản, nhưng điều mà hắn muốn nói chính là chuyện của người tu luyện sẽ dính dáng tới nàng, thế giới quan nàng sẽ thay đổi và cuộc sống sẽ hiểm trở hơn bây giờ.

"Sao em cứ nói nhiều như đàn bà vậy? Tới đi." Hồ Điệp không kiên nhẫn được, nói.

"Đệt, giờ ta sẽ cho nàng biết sự lợi hại." Lương Tín Nhân khuôn mặt nhăn lại, xong liền trở nên như hổ đói, lao tới.

Hắn đè lấy nàng trên giường, cưỡng ép hôn lấy nàng, hai tay liên tục cởi lấy những mảnh đồ còn sót trên người nàng, Hồ Điệp cũng không hề sợ mà hôn đáp trả, hai tay cũng hoạt động, không ai thua kém một ai.

Cho đến khi tách đôi môi ra, Lương Tín Nhân di chuyển đầu xuống dưới, nhẹ hôn cổ nàng, rồi tới xương quai xanh, tiếp đó là đến hai ngọn núi căng tròn, mềm mại.

Miệng chụp lấy đỉnh ngọn núi, hút hút, sau đó là dùng răng cắn lấy, chiếc lưỡi di động liên tục.

"Ưm~~, Ưm~~"

Hồ Điệp uốn éo cái eo liên tục, khuôn mặt trở nên đỏ hồng, giọng nói trở nên khiêu gợi hơn lúc trước nữa.

Lương Tín Nhân di chuyển từ ngọn núi này sang ngọn núi khác, miệng cũng lại là động tác ấy, tay thì nắm lấy ngọn núi trước, liên tục bóp, nhéo, khều nhẹ.

"Ha~~~. Ha~~~, Ưm~~~, Ưm~~" Hồ Điệp rên rỉ, thở gấp.

Lương Tín Nhân đứng tại nơi đó được một lúc thì lần nữa di chuyển xuống dưới, lần này là đến bụng, rốn, hôn nghẹ mấy cái, rồi lần nữa xuống sâu hơn.

Cho đến bắp đùi, hắn lần này không hôn nữa mà là nhắm mắt lại hít lấy, hương thơm tại đây hoàn toàn khác với những nơi khác, nó ngọt ngào mùi đào.

Hồ Điệp bị hơi thở nóng bỏng của Lương Tín Nhân làm cho ngứa ngáy, không tự chủ được mà giang hai chân ra, lộ ra nơi nhạy cảm đó.

Lương Tín Nhân hai tay ôm lấy hai đùi, hít từ đùi này sang đùi khác, rồi lập lại, mỗi lần di chuyển thì hắn lại đi qua chỗ đó một lần, làm cho Hồ Điệp cảm thấy nóng khô người, hai đùi kẹp chặt lại đầu của Lương Tín Nhân.

Đang nhắm mắt để ngửi thì bị kẹp đầu, Lương Tín Nhân tỉnh lại mở mắt ra, thì đập vào mắt là một dấu chấm than ngược màu hồng, không hiểu sao dù đã qua một người chồng nhưng hình dáng của dấu chấm than vẫn xinh đẹp, không một vết đen.

Không kìm lại được, Lương Tín Nhân bắt đầu quậy phá dấu chấm thang đó.

Hồ Điệp che miệng lại rên rỉ, để không phát ra tiếng quá to.

Tầm một lúc sau thì nàng đạt tới mức độ cực khoái, chấm than liên tục.

"Dùng cái kia, chị muốn." Hồ Điệp thở gấp nói.

Lương Tín Nhân nghe vậy cũng thẳng người lên, lộ ra thánh kiếm excalibur sáng chói, bốc lửa.

Hồ Điệp nhìn thấy cũng có một chút lo, một chút chờ mong, nàng lo cho đứa con còn đang thành hình trong bụng, vì vậy nàng nói với Lương Tín Nhân: "Em hãy nhẹ nhàng thôi, tại vì chị đang có..... có thai."

Lời nói của Hồ Điệp khiến Lương Tín Nhân bị đứng hình trong 5 giây, xong vẫn miệng lắp bắp nói: "Của.... của ai?" Hắn có chút thất vọng, cảm giác rất khó nói nên lời.

Nhìn thấy khuôn mặt Lương Tín Nhân trở nên xụ xuống, trong lúc đang băn khoăn về việc nói của ai Hồ Điệp, nàng đã quyết định nói ra sự thật: “Của anh đấy.” Vì nếu như mối quan hệ hiện tại của hai thay đổi, thì việc che giấu là không cần thiết đối với hắn, còn người khác thì nàng vẫn che giấu bình thường, xưng hô của nàng đối với Lương Tín Nhân cũng thay đổi.

Lương Tín Nhân nghe câu trả lời liền bất ngờ, đây giống như một quả bom nguyên tử rơi xuống vậy,: “cái gì? Của em? À không, của anh?”

“Đúng vậy.”

“Khi nào? Sao anh không nhớ gì?”

“Hơn 1 tháng trước, cái hôm mà anh đã cứu em khỏi đám đòi nợ, anh trở nên nóng và không còn được tỉnh táo trong phòng tắm.”

“Từ lúc đó luôn sao? Sao em không nói với anh?”

“Em sợ, em sợ sẽ phá huỷ cuộc sống hiện tại của anh, sợ anh sẽ không thích em, sợ anh sẽ nghĩ sai về em, và em cũng không muốn tạo cho anh áp lực,…..” Hồ Điệp nói ra những ấm ức trong lòng, còn nhiều thứ nàng lo lắng muốn nói ra, nhưng chưa kịp nói thì đã bị Lương Tín Nhân hôn bịt miệng, tuy có chút bất ngờ nhưng nàng vẫn kịp theo.

Hôn nhau được 2 phút, Lương Tín Nhân tách ra, nói: “Em không cần sợ, bản thân anh cũng chả phải thứ gì tốt, nếu như có thêm em thì tổng anh đã thích được 3 người, bây giờ có lẽ em sẽ còn cảm thấy lạ, nhưng sau này em sẽ biết thứ mà anh muốn truyền đạt, đến lúc đó thì em không cần phải che giấu.”

“Ừm.” Hồ Điệp hạnh phúc gật đầu.

Lương Tín Nhân di chuyển đến trước bụng Hồ Điệp, nhẹ nhàng vuốt ve, nói:” Đây là con anh à?”

“Ừm.”

“Điều này đến một cách thật bất ngờ, mặc dù bản thân anh chưa muốn làm cha sớm, nhưng nếu đã dính rồi thì sinh vậy, nhưng vấn đề nằm ở Hiền Hoà, anh cần phải làm gì đó.”

“Anh yên tâm, em sẽ không tranh với em ấy, nếu như em ấy biết em mang thai thì chỉ cần nói là của chồng trước là được.”

“Đây có lẽ là một cách, nhưng sẽ nhanh thôi, anh sẽ không để em thiệt thòi, mỗi người con gái anh yêu đều sẽ nhận được như nhau, không ai hơn ai.” Mặc dù là nói như vậy nhưng Lương Tín nhân đã có dự tính khác cho chuyện này, dù sao đây cũng là con của hắn, ai mà lại muốn con của mình lại gọi người khác làm bố bao giờ.

“Ừm.” Hồ Điệp đáp

“Giờ thì tiếp tục thôi.” Lương Tín Nhân trở lại chuyện đang gian dở, lần này làm thì nguyền rủa chắc chắn sẽ được phá giải, cứ tưởng là khó khăn lắm ai ngờ lại đơn giản như vậy, nhưng nhờ vậy hắn cũng mới phát hiện ra bất ngờ.

Trong phòng lập tức truyền ra tiếng va chạm và rên rỉ nhỏ, cả hai không dám to tiếng và làm mạnh, một phần là do Lê Hiền Hòa còn ở bên trên lầu, thứ hai là không muốn làm khó chịu cho thai nhi còn đang thành hình trong bụng.

Tuy nói là là nhẹ nhàng nhưng số lượng lại bù chất lượng, khi mà cơ thể của cả hai đều khỏe mạnh hết lần này đến lần khác đè nhau ra, Hồ Điệp thì bị quá trình mang thai mang đến hệ quả thèm muốn quan hệ, nàng liên tục đè lên Lương Tín Nhân ra, Lương Tín Nhân thì vẫn như cũ trâu bò mà đáp trả.

Cứ thế gần hai tiếng trôi qua, Hồ Điệp cuối cùng cũng cảm thấy thỏa mãn mà buông xuống, Lương Tín Nhân cũng cảm thấy hơi mệt, điều này có chút lạ thường, với cơ thể của người tu luyện, trừ khi khí trong cơ thể tiêu hao thì mới dẫn tới cái gọi là mệt mỏi, nhưng đây khí không mất lại mệt mỏi thì có chút.

Hai người vẫn giữ nguyên tư thế đó mà ôm lấy nhau, Hồ Điệp khuôn mặt hạnh phúc nép vào người Lương Tín Nhân, mặc dù đã 28 tuổi nhưng nàng vẫn hành động như một thiếu nữ 18, có thể nói là hồi xuân, dục vọng từ trước tới giờ được bù đắp thì khiến con người cảm thấy thỏa mãn, và tươi ra.

Lương Tín Nhân cũng ôm lấy nàng, trong đầu lại nghĩ đến chuyện khác: "Tình huống này có nên nói với cha mẹ không nhỉ? Ta giờ đây vẫn chưa có đủ khả năng để nuôi một đứa trẻ, cần người giúp đỡ mà không để sớm lộ ra ngoài, gia đình là một lựa chọn thích hợp, nhưng bà sẽ nghĩ thế nào về chuyện này?" khá là đắn đo trong việc chăm sóc người mẹ và đứa trẻ, dù sao thì hắn còn phải đến trường và không thể công khai chăm sóc cho Hồ Điệp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK