• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào trong phòng, Lương Tín Nhân không khỏi toát cả mồ hôi hột, lỡ chân mà để cho Trần Xuyến thức dậy thì lúc đó chỉ có ăn cám, Trần Xuyến biết Lương Tín Nhân buổi tối sẽ đi qua phòng sách rồi sau đó trở về, nên bà để lấy cửa không khóa, nếu bà biết Lương Tín Nhân giờ này mới về, bà không cạo đầu hắn mới lạ.

"An toàn, giờ thì xem lại đồ rồi đi tắm cái thôi." Lương Tín Nhân nhỏ giọng nói.

Tiếp theo đấy hắn bắt đầu cầm lại va li ra xem lại đồ, sợ rằng quên thứ gì đó, sau khi xem xong hắn liền cầm theo một bộ đồ mới đi vào phòng vệ sinh để tắm rửa.

Sau khi tắm xong hiện tại cũng là 5 giờ 45, thời gian có chút hơi sớm nhưng cũng không có vấn đề gì, Lương Tín Nhân cầm theo va li để lên chiếc xe 50cc của hắn, rồi lái tới nhà Lê Hiền Hòa, tới nơi cũng là 6 giờ hơn một chút, Lê Hiền Hòa cũng đã dậy sớm và ngồi trên ghế đợi, trước khi đi Trần Xuyến có dặn hắn là cẩn thận còn Lương Thừa Hưởng lại bảo hắn đừng gây chuyện.

Lương Tín Nhân bước vào nhà thì Lê Chân Ngọc kêu hắn lại ngồi xuống ăn sáng xong rồi hẳn đi, Lương Tín Nhân cũng cảm thấy đói nên bước đến bàn ăn rồi ngồi xuống thưởng thức.

Cho đến 6 giờ 30 thì có xe đưa đón tới đón lấy hai người bọn hắn, trước khi đi Lê Chân Ngọc và Vũ Hoàng cũng căn dặn như cha mẹ hắn.

Cả hai người, mỗi người một cái va li xách theo đi ra, khác với Lương Tín Nhân, va li của Lê Hiền Hòa to hơn hắn nhiều, có lẽ là do là con gái nên cần khá nhiều đồ hơn con trai.

Cả hai được xe đưa đón đưa tới bến xe, sau đó Lê Hiền Hòa đi vào quầy vé để nhận lấy vé, để cho Lương Tín Nhân đứng đằng sau đợi, với hắn hiện tại thì đi xe ngồi đâu cũng được, kể cả cho hắn lên nóc xe đi chăng nữa cũng không sao.

Sau tầm 5 phút Lê Hiền Hòa cầm theo hai tấm vé trở lại, rồi bắt đầu dẫn đường ra bến xe, vé nàng mua thuộc loại xe giường nằm, xe tổng cộng 48 ghế, 2 tầng, mỗi tầng 24 ghế, thời điểm hiện tại rơi vào cuối hè, nên số lượng người cũng rất đông, chủ yếu là sinh viên đi học xa dưới các tỉnh lớn.

Lương Tín Nhân và Lê Hiền Hòa lên xe và bắt đầu cuộc hành trình đi xuống Sài Gòn, hiện tại nơi đó được gọi là Thành Phố Hồ Chí Minh, nhưng vì từ nhỏ lúc nào cũng nghe gia đình gọi đó là Sài Gòn nên hầu như những đứa trẻ thuộc thế hệ 9x và GenZ khi trưởng thành đều gọi đó là Sài Gòn.

Vùng đất này ban đầu được gọi là Prey Nokor theo tiếng Khmer của người dân bản địa, có nghĩa là "thành trong rừng". Vì sự sụp đổ của đế chế Khmer, vùng Nam Bộ trở thành đất vô chủ, về sau đã sáp nhập vào Đại Việt nhờ công cuộc khai phá miền Nam của chúa Nguyễn. Năm 1698, Nguyễn Hữu Cảnh cho lập huyện Tân Bình thuộc phủ Gia Định, đánh dấu sự ra đời thành phố. Phủ Gia Định khi đó bao gồm Sài Gòn và các tỉnh xung quanh hiện nay (Tây Ninh, Long An...), còn huyện Tân Bình là chỉ vùng đất Sài Gòn.

Địa danh Sài Gòn có trên 300 năm và từng được dùng để chỉ một khu vực với diện tích khoảng 1 km² có đông người Hoa sinh sống trong thế kỷ 18. Theo Phủ biên tạp lục của Lê Quý Đôn viết năm 1776, năm 1674, Thống suất Nguyễn Dương Lâm vâng lệnh chúa Nguyễn đánh Cao Miên và phá vỡ "Lũy Sài Gòn" (theo chữ Hán viết là "Sài Côn"). Đây là lần đầu tiên chữ "Sài Gòn" xuất hiện trong tài liệu Việt Nam. Vì thiếu chữ viết nên chữ Hán "Côn" được dùng thế cho "Gòn". Nếu đọc theo chữ Nôm là "Gòn", còn đọc theo chữ Hán thì là "Côn".

Khi Pháp vào Đông Dương, để phục vụ công cuộc khai thác thuộc địa, thành phố Sài Gòn được thành lập và nhanh chóng phát triển, trở thành một trong hai đô thị quan trọng nhất Việt Nam. Địa giới Sài Gòn lúc này bao gồm vùng đất Sài Gòn và Bến Nghé cũ. Sài Gòn cũng là thủ đô của Liên bang Đông Dương giai đoạn 1887–1901.

Năm 1931 Khu Sài Gòn - Chợ Lớn được thành lập, bao gồm Thành phố Sài Gòn và Thành phố Chợ Lớn. Năm 1941 Chợ Lớn được sáp nhập vào Sài Gòn. Năm 1949, Sài Gòn trở thành thủ đô của Quốc gia Việt Nam, một chế độ chống cộng liên minh với Pháp trong thời kỳ chiến tranh Đông Dương, và sau này là thủ đô của Việt Nam Cộng hòa (chế độ kế tục Quốc gia Việt Nam). Kể từ đó, Sài Gòn được xem là thủ đô và trở thành một trong những đô thị quan trọng nhất của miền Nam Việt Nam sau khi bị chia cắt vào năm 1954.

Sau khi Việt Nam Cộng hòa sụp đổ trong sự kiện 30 tháng 4 năm 1975, Cộng hòa Miền Nam Việt Nam tiếp quản chính quyền và quyết định hợp nhất Đô thành Sài Gòn và tỉnh Gia Định thành Thành phố Sài Gòn – Gia Định. Ngày 2 tháng 7 năm 1976, Việt Nam tái thống nhất và Quốc hội nước Việt Nam thống nhất quyết định đổi tên "Sài Gòn – Gia Định" thành "Hồ Chí Minh", theo tên Chủ tịch nước đầu tiên của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.

Có thể nói nơi đây mặc dù chỉ có 300 năm lịch sử nhưng tất cả các mốc lịch sử ở đây đều quan trọng trong quá trình thành lập nên một trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa, giải trí và giáo dục của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Là thành phố trực thuộc trung ương thuộc loại đô thị đặc biệt của Việt Nam cùng với thủ đô Hà Nội.[8] Nằm trong vùng chuyển tiếp giữa Đông Nam Bộ và Tây Nam Bộ, thành phố này hiện có 16 quận, 1 thành phố và 5 huyện, đây cũng là địa điểm mà Lương Tín Nhân sẽ học.

Do buổi sáng trên đường có nhiều xe nên thời gian di chuyển bị kéo dài hơn so với dự định là 1 tiếng rưỡi, giữa đường thì xe có dừng lại để cho hàng khách xuống ăn trưa, đến chiều tầm gần 2 giờ thì mới tới Sài Gòn.

Nơi đây thời tiết lúc nào cũng oai bức tầm 32 đến 36 độ là chuyện thường, xe trên đường thi đông kẹt người đi thì che lấy khắp người để tránh bị đen da, nhiều người do cảm thấy nóng còn cởi trần nữa thân trên, thân dưới thì mặc mỗi cái quần đùi.

Quê của Lương Tín Nhân thời tiết cũng khá giống như này nên hắn cũng không lấy làm lạ với lại hắn là người tu luyện nên cũng chả thấy nóng, hắn có thể dùng khí trong cơ thể để điều hòa lấy cơ thể, giúp cho xung quanh cơ thể hắn giống như được bao bộc bởi không khí lạnh, chỉ có Lê Hiền Hòa thì không chịu được, mới đi có một chút là đã than nóng, thế mà nàng còn muốn xuống sớm để đi chơi.

"Tìm chỗ nghỉ ngơi đi anh." Lê Hiền Hòa nói.

"Thế thì chúng ta cần phải đi tới chỗ nào đó gần trường học cả hai đứa, sau đó thì tìm một cái nhà nghỉ nào đó vào cất đồ, tiện thể nghỉ ngơi luôn, cho đến tầm 3 giờ chiều thì chúng ta ra ngoài đi chơi." Lương Tín Nhân lên kế hoạch cho Lê Hiền Hòa.

"Ừm, quyết định vậy đi, biết thế lúc đầu đặt vé tối, tới nơi thì không phải nóng thế này." Lê Hiền Hòa hối hận nói.

Lương Tín Nhân không có thời gian để đứng đó ngồi nghe than vãng của nàng, hắn giờ đây hai tay phải kéo lấy hai cái va li, đối với hắn thì không nặng mấy nhưng phiền thật sự, cần tìm nơi để xuống cho rảnh người.

Cả hai bắt lấy taxi để đi tới gần trường, sau đó đi xung quanh tìm nhà nghỉ, vì đây là khu đô thị nên nhà nghỉ nơi đây có một chút mắc, tấc đất tấc vàng, nhưng đành chịu thôi giờ không phải là thời điểm kén chọn, trước tiên cứ vào ở hai ngày một đêm, để mai hai người bọn hắn đi tìm nhà thuê dưới này.

Vào trong phòng, không nói nhiều, Lê Hiền Hòa liền vô tư nhào lên trên giường nằm: "Thật thoải mái, mới đi có một chút mà em chảy mồ hôi ước hết cả người."

Lương Tín Nhân nghe vậy liền nói: "Thế thì nằm một chút để lỗ chân lông khép lại, sau đó vô tắm đi cho thoải mái, tiếp đó nghỉ ngơi một chút, chúng ta lần nữa đi chơi."

"Vâng." Lê Hiền Hòa lười biếng nói.

Lương Tín Nhân thấy nàng lười biếng như vậy cũng đành lắc đầu, nếu như nàng cứ nhau vậy thì kế hoạch sẽ không giống như hắn đã lập ra nên hắn lần nữa nói: "Anh đi tắm đây, em ở đó nghỉ ngơi khi nào tắm xong anh sẽ nhắc em."

Lê Hiền Hòa nghe Lương Tín Nhân bảo rằng hắn đi tắm nàng liền bật người dậy, suy nghĩ gì đó rồi lần nữa nằm xuống nói: "Anh đi đi."

Lương Tín Nhân nghe vậy liền cũng trở người, đi tới bên va li đồ lấy đồ ra rồi đi vào phòng tắm, mặc dù buổi sáng hắn đã tắm rồi, nhưng trên xe có nhiều loại người khác nhau, khiến cho cơ thể hắn bị ám mùi hôi của những người này, không mấy dễ ngửi.

Xì xào, Xì xào.

Lương Tín Nhân sau khi vào phòng tắm, thì Lê Hiền Hòa cũng đứng dậy khỏi giường, nhanh chóng chạy tới va li của nàng để lấy đồ, xong cứ để đấy trên giường, rồi cởi lấy đồ trên người ra, rón rén đi đến cửa phòng tắm, nhẹ nhàng mở ra và tiếng vào.

Trong phòng tắm, Lương Tín Nhân đang để nước xả từ trên đầu xuống dưới người, tiếng nước to xì xào khắp bên tai, cơ thể như được giải thoát vậy, Lương Tín Nhân chìm đắm trong sự gột rữa, không có chú ý lấy cánh cửa sau lưng đang mở ra, một thân ảnh trần chuồng chui vào.

Lê Hiền Hòa nhẹ nhàng tiến tới sau lưng Lương Tín Nhân, trong lúc hắn không để ý, nàng vươn đôi tay ra, ôm lấy eo hắn.

Lương Tín Nhân lúc này cũng cảm nhận được sự khác thường truyền tới, liền đưa mắt nhìn xung quanh, thì thấy có đôi tay đang ôm eo hắn, hắn lập tức xoay người lại nhìn, thì thấy Lê Hiền Hòa đang trần chuồng đứng đó.

Thân hình tuy thấp nhưng trắng trẻo, khuôn mặt xinh đẹp, có chút ánh đỏ, mái tóc ướt sủng do bị nước xối vào, ánh mắt khiêu gợi, cơ thể lồi lõm chỗ to thì to chỗ nhỏ thì nhỏ, kèm theo khói nước bốc lên khiến cho phòng tắm trở nên mờ ảo như tiên cảnh.

Không nói nhiều, cơ thể của Lương Tín Nhân liền phản ứng lại trước tình huống như vậy.

Lê Hiền Hòa thấy Lương Tín Nhân phản ứng liền đỏ mặt hơn, dù sao thì trong phòng tắm là lần đầu tiên nên nàng có chút ngượng, nàng tiến lên phía trước, tay đưa ra muốn cầm lấy nhưng Lương Tín Nhân lúc này tỉnh lại khỏi mơ màng liền lui lại phía sau nói: "Em làm gì vậy?"

"Tắm."

"Thế thì phải đợi anh tắm xong đã chứ?" Lương Tín Nhân che lại phía dưới nói.

"Nhưng em muốn tắm chung." Lê Hiền Hòa ngại ngùng nói.

"Không phải bây giờ, nếu như làm thì xíu nữa sao đi chơi." Lương Tín Nhân nói.

"Nhưng..."

"Không nhưng nhị gì cả, đợi tới tối đi, xíu nữa chúng ta còn đi chơi." Lương Tín Nhân từ chối cho ý kiến rồi quay lưng đi khỏi phòng tắm.

Lê Hiền Hòa thấy vậy chỉ có thể để dành tới tối.

Lương Tín Nhân không phải là không muốn làm dù sao cũng một khoảng thời gian dài gần nửa năm hai đứa chưa làm lại, đối với hắn tuổi trẻ cương dương thế này kiềm chế là không tốt, nhưng muốn làm thì cần phải có đồ bảo hộ, nay hắn không mang theo nên để cho buổi tối mua, hắn mới có 18 tuổi chưa có ý định làm cha sớm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK