• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bề ngoài là một thiếu nữ ở độ tuổi 18, xinh đẹp nhưng trên thân lại có khi thức của người phụ nữ thực thụ tỏa ra, thật là một sự kết hợp tuyệt đẹp.

Đi trên đường người quay đầu hầu như là 80 phần trăm, nhưng Lê Hiền Hòa không quan tâm nhiều như thế, đối với nàng bây giờ thì Lương Tín Nhân là tất cả, vẫn ôm lấy tay hắn mà đi.

Sau khi tìm được một tiệm đồ ăn trưa, cả hai liền ngồi xuống gọi món ăn, vì chưa ăn sáng nên bữa này ăn sẽ bù cho luôn, nên Lương Tín Nhân ăn rất nhiều, vấn đề tiền bạc thì không phải lo.

Sau khi ăn xong, cả hai liền gọi xe taxi để đi tới trường đại học, ngôi trường đầu tiên mà hai người bọn hắn đi là trường của Lê Hiền, đến nơi hắn theo Lê Hiền Hòa vào trong để nộp lấy hồ sơ các thứ, hoàn tất tất cả thủ tục nhập học, ngồi nghe một số quy định, sau đó thì chỉ cần đợi tới ngày vô học mà thôi.

Sau đó cả hai bắt đầu di chuyển sang trường của Lương Tín Nhân, vẫn như cũ bước đến vị trí báo danh, nhưng khi bước tới đó hắn không khỏi bất ngờ với người đang ngồi tại vị trí đó, người đang ngồi nhận lấy thông tin của người tới báo danh là Lý Thiên Hương, nàng đang chăm chỉ cuối đầu xuống, xem xét lấy hồ sơ của đối phương, từ vị trí của Lương Tín Nhân, hắn có thể nhìn thấy góc nghiêng xinh đẹp của nàng.

Nhưng hiện tại không phải là lúc thất thố, bên cạnh còn có người đang nhìn đâu, sai một cái là toang luôn, Lương Tín Nhân lấy bình tĩnh, làm như không có gì, đứng xếp hàng phía sau.

Bên cạnh Lê Hiền Hòa cũng phát hiện ra người đằng trước, trong lòng không khỏi nổi lên một cổ mùi vị, nhưng nhìn sang bên cạnh thì thấy Lương Tín Nhân như không có việc gì nên nàng cũng không nói gì.

Dần dần người đằng trước ngày càng ít, cuối cùng cũng đến lượt hắn, Lương Tín Nhân bước lên đằng trước, Lý Thiên Hương cũng ngẩng đầu lên nhìn, cả hai ánh mắt chạm nhau, sau đó là cười cười, không nói gì, cũng không có gì bất ngờ khi trước đó Lương Tín Nhân đã nói là nhập học tại đây, chỉ là khi nàng rời khỏi Đà Lạt thì cảm thấy trống trãi.

"Khụ!" một tiếng ho phá vỡ sự yên tĩnh này lại, Lê Hiền Hòa không chịu nỗi liền vội nói: "Nhanh hoàn tất thủ tục, chúng ta còn tìm nhà thuê nữa anh."

Lý Thiên Hương và Lương Tín Nhân nghe Lê Hiền Hòa nói liền cũng trở lại như bình thường, Lương Tín Nhân liền lấy trong túi ra các hồ sơ liên quan rồi nộp lên, Lý Thi Hương thì nhận lấy rồi đối chiếu một vài thứ.

Trong lúc đối chiếu Lý Thiên Hương có hỏi: "Hai em ở chung à?"

"Đúng vậy." Lương Tín Nhân chưa kịp nói thì Lê Hiền Hòa đã giành trước nói, sau đó nàng còn còn ôm lấy tay Lương Tín Nhân.

Lý Thiên Hương ngẩng đầu lên nhìn, vì đều là phụ nữ nên nàng có thể cảm thấy sự thay đổi ở trên người Lê Hiền Hòa, nói thế nào nhỉ? nên gọi là có sức hút hơn chăng.

Vì bầu không khí có chút lúng túng nên Lương Tín Nhân nhanh chóng đổi chủ đề: "Không ngờ chị lại là người tiếp nhận báo danh."

"Thật ra thì sau khi giới thiệu ở trường em xong thì nhóm chị còn đi qua các trường khác nữa, có thể nói rằng nhóm chị thuộc thành phần gọi là đại diện, nên tiếp nhận báo danh cũng là bọn chị, nhưng chủ yếu những học sinh nhập học ở đây là các ngành khác, ngành lịch sử của chị không có bao nhiêu, tính cả em thì đến hiện tại đã được 10 mười, trong khi các ngành khác là gấp 2, 3 lần." Lý Thiên Hương giải thích nói.

"Nói như vậy thì trường mình cũng không lớn nhỉ?"

"Đúng vậy, dù sao cũng không phải trường đại học danh giá hay nổi tiếng gì." Lý Thiên Hương nói

"Thế tại sao chị lạ chọn trường này?" Lương Tín Nhân hỏi

"Đơn giản là tại đây có nhiều hoạt động hơn thôi."

"Có ý gì?"

"Như em biết, các trường đại học danh giá chủ yếu là tập trung vào bồi dưỡng các thế hệ sau này, nên phần lớn ở đó là tập trung vào học hành, tiếp thu kiến thức mới liên tục từ xã hội, rất ít thời gian để thực hiện các hoạt động, nhưng ở đây thì khác, không có tập trung quá nhiều vào việc học mà tập trung vào thực tiễn, có những hoạt động thức tế, đi khám phá nhiều nơi hơn, rất phù hợp với ngành lịch sử của chúng ta."

"Ví dụ như?"

"Để xem... à năm nay các em nhập học thì có cơ hội đi tham quan các địa điểm lịch sử như Địa Đạo Củ Chi, Bảo tàng lịch sử Hồ Chí Minh,.... có thể sẽ có cơ hội để đi các tỉnh khác ngoài phía Bắc nữa." Lý Thiên Hương nói.

"Quả nhiên không sai khi chọn lấy trường này, vừa gần vừa tiện cho những nghiên cứu của hắn." Lương Tín Nhân cười thầm trong lòng.

"Được rồi, báo danh của em đã xong, đến ngày thì em có thể nhập học, nội quy của trường lớp thì đợi cho đến ngày đó thì sẽ có người nói, nhớ đóng tiền học luôn, giờ thì chào mừng em đến với trường." Lý Thiên Hương tủm tỉm cười, nói.

"A...." Lương Tín Nhân đang chuẩn bị nói gì đó thì Lê Hiền Hòa đã lôi lấy cánh tay hắn đi, nàng biết nàng chỉ có thể ngắn hai người này gặp vào lúc này, cho đến khi nhập học thì không thể ngăn được nữa, nên lúc này đây, ít nhất nàng muốn hắn là của nàng: "Đi thôi, đi tìm nhà thuê thôi."

Lương Tín Nhân cũng không nói gì mà chỉ cười, để Lê Hiền Hòa lôi hắn đi, Lý Thiên Hương thì cũng che miệng cười tủm tỉm.

Ra khỏi trường, ánh sáng nóng lại một lần nữa chiếu xuống hai người, vì để hạn chế đứng ngoài đường, Lê Hiền Hòa lấy điện thoại ra, tìm những nơi có cho thuê trọ, thuê phòng.

Tìm phòng thuê dưới sài gòn không khó, vấn đề là phòng thuê đó có đáp ứng đủ điều kiện của người cho thuê không thôi, Lương Tín Nhân thì đơn giản, phòng ở thế nào cũng được nhưng Lê Hiền Hòa lại khác, nàng muốn phòng rộng một chút, có nhà bếp, phòng tắm có bồn, do vậy để tìm được một nhà như thế Lương Tín Nhân đã đi qua 10 nhà nhưng vẫn chưa có nhà nào đáp ứng được.

Hiện tại đã là 4 giờ chiều, cả hai quyết định đi tìm thêm một chút nữa cho đến 5 giờ, nếu vẫn không tìm được thì đành để dành cho ngày mai.

Cuối cùng, đi vào trong một con hẻm, tại đấy có phòng cho thuê, căn nhà này có đầy đủ mọi thứ mà Lê Hiền Hòa cần, nhưng có điều phòng ở đây không được mọi người ưa chuộng, tại vì các vách nhà, sàn nhà được làm bằng gỗ, có kiểu dáng như nhà cho thuê bên Nhật, và là bằng gỗ nên cách âm không được tốt như nhà gạch, nhưng bên trong có đầy đủ tiện nghi kể cả việc phòng tắm và vệ sinh là hai phòng tách biệt nhau.

Chủ nhà tên Hồ Điệp, là một người phụ nữ 28 tuổi, xinh đẹp, thành thục, có mùi vị của một người phụ nữ từng trải, đã cưới chồng được 3 năm nhưng vẫn chưa có con, người chồng thì đã từng học đại học, hai năm làm việc xong chán quá bỏ, giờ này thì ở nhà ăn bám, tối thì ra đường làm du côn, đi theo băng đảng xã hội đen nào đó.

Lương Tín Nhân tò mò hỏi Hồ Điệp tại sao lại làm một căn nhà như vậy thì cũng đã biết rằng, nàng trước kia có đi du học Nhật, ở bên đó 5 năm, hầu như bên đó người ta toàn dùng nhà như vậy, nên về đây có ý định xây lên thử, nàng dùng tiền tiết kiệm của nàng để xây, lúc xây xong tuy cách âm không được 100 phần trăm nhưng cũng được 70 phần trăm, nhà đủ tiện nghi, giá từ 2 triệu cho đến 3 triệu, lúc đầu còn có người vào ở nên làm ăn cũng khấm khá một chút, nhưng càng về sau thì không còn người thuê nữa, có vẻ như là do sự hiếu kỳ nên lúc đầu được như vậy, bây giờ đã xây như vậy rồi cũng không thể nào mà phá bỏ.

Lương Tín Nhân cũng hiểu vấn đề này, với một nơi lúc nào cũng nhộn nhịp như Việt Nam thì để có thể duy trì được thì rất khó, nhưng lí do mà không ai thuê không phải là do xung quanh, mà là do ở đây lúc nào cũng nóng, nên những ngôi nhà như này thì không thể nào được mát.

"Em thấy thế nào?" Lương Tín Nhân hỏi Lê Hiền Hòa.

"Em thấy cũng khá ổn, con hẻm này không ồn lắm, nhà nóng thì chúng ta có thể mua quạt hoặc tự lắp điều hòa, thêm nữa tiền nhà thì chúng ta cùng trả mà, nên ok hết." Lê Hiền Hòa nói.

"Chị nghe rồi đó." Lương Tín Nhân nhìn Hồ Điệp nói.

"Cảm ơn hai em, hợp đồng thì chúng ta có thể vào trong nhà ký." Hồ Điệp vui vẻ nói, không khỏi nhảy lên.

Lương Tín Nhân vội vàng nuốt nước miếng, tại vì này giờ bọn hắn nói chuyện đều ở nơi không có điều hòa hay máy quạt nên trên người hai người nữ đều có chảy mồ hôi, đặc biệt là Hồ Điệp, mồ hôi chảy xuống tụ ở chỗ lõm.

"Quang cảnh thật đẹp." Lương Tín Nhân nhắm mắt âm thầm đánh giá.

Tiếp sau đó, cả ba người đi vào bên trong nhà, nhà của Hồ Điệp có 4 phòng, phòng của vợ chồng nàng nằm ở tầng dưới, phía trên 3 phòng là phòng cho thuê, Lê Hiền Hòa ký hợp đồng, đóng hai tháng tiền nhà trước, các thứ rồi nhận chìa khóa phòng, phòng của hai đứa nằm ở tầng hai.

Sau khi làm xong, Lương Tín Nhân và Lê Hiền Hòa trở lại nhà nghỉ để lấy dọn đồ qua phòng thuê, vừa đủ 2 ngày 1 đêm như đã mướn trước đó.

Đóng hết tất cả mọi thứ vào va li, xuống dưới trả phòng, cả hai mới bắt đầu di chuyển sang phòng thuê, vẫn như cũ Lương Tín Nhân vẫn phải kéo hai cái va li theo, cho đến khi tới nơi thì cũng đã gần 6 giờ do trên đường đi, cả hai có dừng lại để ăn tối.

Bên trong phòng thuê, không có bất cứ thứ gì ngoài được Hồ Điệp hỗ trợ cho một cái máy giặt, còn lại những đồ gia dụng, giường ngủ các thứ thì cả hai phải tự đi mua, vì vậy sau khi đem đồ qua, cả hai đi các nơi để mua giường ngủ và các thứ như nồi cơm, tủ lạnh, còn trang trí phòng thì hắn để cho Lê Hiền Hòa tùy ý.

Cho tới gần 8 giờ thì cả hai mới bắt đầu về tới phòng thuê, sau lưng có đi theo là những người phụ giúp khiên đồ, dù sao nhà chỉ có hai người, không cần dùng đồ to chi để cho hết không gian phòng, nên đồ mua cũng không mắc lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK