• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ta?" Lương Tín Nhân bất ngờ trước lời nói của Tạ Chấn Hưng, nhưng một lúc sau thì hắn mới kịp nhận ra, rằng khí trong cơ thể hắn chỉ có hai thành, yếu nhớt, nên khi Tạ Chấn Hưng cảm nhận được chừng đó khí thì cho rằng hắn chỉ có tu vi nhất đoạn.

"À, cái này thì chú có thể hiểu đơn giản là vượt cấp đánh nhau đi, thì cũng giống như trong mấy bộ tiểu thuyết ấy, vượt cấp giết địch cũng thường xuyên xuất hiện." Lương Tín Nhân gượng cười, vẫn giữ lễ phép, nói

"Hmm, cũng đúng một phần." Tạ Chấn Hưng suy tư, nhất đoạn với nhị đoạn không có khác nhau là bao nhiêu về thể chất, chỉ khác về dung lượng khí trong cơ thể, nói cho cùng trong một trận chiến của người có tu vi nhất đoạn và người có tu vi nhị đoạn thì ai có nhiều khí và biết vận dụng hơn là có thể chiến thắng.

"Chú thấy đấy, cháu cũng không hoàn toàn có thể đánh thắng hắn, chỉ có thể cắt vào tứ chi để hắn không thể hoạt động nữa." Lương Tín Nhân tiếp tục giải thích.

"Thì ra là vậy, thế thì mọi chuyện đã sáng tỏ."

"Thế thì cháu có thể về chưa?"

"Theo như những gì ta được biết, thì năm tháng trước ngươi vẫn chỉ là một người bình thường, vậy thì làm cách nào mà hiện tại người lại trở thành người tu luyện?" Tạ Chấn Hưng hỏi

"Bác hỏi khó thế thì làm sao cháu trả lời, mỗi người đều có một bí mật mà." Lương Tín Nhân gãi đầu, cười nói,

"Cũng đúng, thôi tới đây thôi, cảm ơn đã hợp tác, giờ ngươi có thể ra về."

"Thế thì cháu xin phép, ha ha." Lương Tín Nhân chào tạm biệt rồi đi ra khỏi phòng, trong phòng chỉ còn lại Tạ Chấn Hưng.

"Tiểu tử này có gì đó không đúng, nếu dựa theo những gì tra được thì hắn cũng có liên quan đế vụ Ấn Ngọc, Ấn Ngọc vẫn còn đang trong quá trình điều tra vị trí rơi xuống, nhưng với tu vi nửa vời của tiểu tử này thì làm sao có thể." Tạ Chấn Hưng âm thầm nói, hắn vẫn đang lo lắng về Ấn Ngọc, hắn sợ rằng Ấn Ngọc đã rơi vào tay tổ chức kia.

Haizzzz

Thời gian trò chuyện của hai người, nhìn thì ngắn nhưng đã trôi qua hơn nửa tiếng, hơn phân nửa thời gian là ngồi nhìn nhau suy nghĩ rồi.

Lương Tín Nhân sau khi ra ngoài thì vẫn thấy Hồ Điệp đang ngồi ở đó, có vẻ như nàng tới đây bằng xe của công an, bây giờ đợi hắn ra để có thể đi chung xe về.

"Em đã ra, thế thì chúng ta đi về thôi, chị không có đi xe." Hồ Điệp nhìn thấy Lương Tín Nhân đi ra, liền nói.

"Ừm, vậy về thôi, đi bằng xe của em." Lương Tín Nhân cũng gật đầu đồng ý, dù sao bây giờ cũng không có đi làm, thôi thì về nhà vậy.

"À, tiện đường thì chở chị ra chợ luôn, chị cần mua đồ ăn cho bữa tối."

"Nói mới nhớ, em cũng cần đi chợ, nhà cũng đã hết đồ ăn rồi." Nhà chỉ có mình hắn biết nấu đồ ăn, nên cũng tự thân đi mua đồ luôn

Cả hai người đi ra ngoài, sau đó là leo lên con xe 50CC ghẻ của Lương Tín Nhân, mặc dù trông hơi ghẻ nhưng Lương Tín Nhân lại rất hài lòng với tính năng duy nhất mà nó có.

Trên đường đi, do yên xe khá trơn trượt nên Hồ Điệp ngồi sau cứ bị trượt lên đằng trước, nửa trên cơ thể nàng cứ đè lên lưng của Lương Tín Nhân, lúc đầu Hồ Điệp có hơi chút xấu hổ, nhưng dù có giữ khoảng cách thế nào đi nữa, thì cứ đi một chập là nó lại trượt tới, nếu đã vậy thì không cần giữ kẽ nữa, nàng cứ thế mà đè lên, tiện tay thì ôm luôn eo, dựa đầu lên lưng Lương Tín Nhân.

Lương Tín Nhân phía trước thì có mấy phần tận hưởng, nhưng cho tới khi Hồ Điệp ôm eo hắn thì hắn lại có mấy phần ngại ngùng, nếu để người quen nhìn thấy thì không biết giấu mặt đi đâu cho vừa.

"Chị Điệp, chị có thể đừng ôm không?" Lương Tín Nhân ghé đầu hỏi.

"Thế nào? Không phải lúc nãy tận hưởng lắm sao, sao bây giờ lại ngại?" Hồ Điệp vẫn giữ nguyên trạng thái, nói

"Khụ, lúc nãy khác, giờ khác."

"Không sao, chị cũng không có nhiều bạn ở đây, nên cũng không lo bị bắt gặp." Hồ Điệp vẫn bình tĩnh nói

"Chị không lo, nhưng mà em lo, lỡ bạn em đi qua thấy......." Lương Tín Nhân đang nói nửa chừng thì dừng lại, xem cũng dừng theo, Hồ Điệp trở nên không hiểu, liền ngẩng đầu lên nhìn Lương Tín Nhân thì thấy ánh mắt của hắn đang nhìn về phía bên phải, nàng cũng theo ánh mắt của hắn nhìn qua, thì thấy một thanh niên trẻ, chừng 18-19 tuổi, đang ngồi trên xe máy, mắt cũng nhìn qua đây, tay thì đang dần dần giơ lên, tạo thành một cái like trao cho Lương Tin Nhân.

"Đệt, sao cứ những lúc như này thì lại gặp thằng này." Lương Tín Nhân không khỏi nói thầm, xong liền quay đầu xe, hướng tới vị trí người thanh niên kia.

"Sao mày lại ở chỗ này?" Lương Tín Nhân mở miệng hỏi.

"Tất nhiên là đi mua đồ rồi, phải nói chứ Anh Lương, mày hay thật đấy, đi đâu cũng có gái đi theo, số hưởng vờ lờ, không giống như tao, đi đâu cũng chỉ có một mình, Trâm Anh không chịu đi với tao." Thanh niên này không ai khác là Trường Vũ, cái cách nói thế này thì chỉ có mỗi nó, Trường Vũ giả vờ ghen tị nói, sau đó quay sang Hồ Điệp giới thiệu.

"Chào chị, em là Trường Vũ, bạn của Tín Nhân từ cấp ba."

"Chào em, chị là Hồ Điệp, là...."

"Là vợ ba à? ha ha, em thấy hai người đi xe tình tứ lắm." Hồ Điệp chưa nói xong thì Trường Vũ đã chen mồm nói trước.

Hồ Điệp nghe vậy liền không khỏi đỏ mặt, cũng như là có chút không hiểu tại sao lại là ba chứ không phải hai.

"Mày đừng có nói bậy, cái gì mà vợ ba? Ủa, mà tại sao lại vợ ba? Vợ một vợ hai đâu?" Lương Tín Nhân phản bác, sau đó là thắc mắc hỏi.

"Thì Hiền Hòa là vợ một, Lý Thiên Hương là vợ hai, đến chị này là vợ ba chứ còn gì nữa."

"Được rồi, đừng nói bậy nữa, thanh danh của người ta trôi theo dòng nước bây giờ, đây là chị chủ nhà cho thuê của tao, tụi tao đang đi chợ." Lương Tin Nhân giải thích nói.

"Ha ha, tao cũng nói đùa thôi, tao đây đi mua đồ cho Trâm Anh, em ấy hôm nay tới tháng mà ở nhà đã hết nữa, muốn tao đi mua, mà tao ngại quá, với lại không biết là nàng dùng loại gì, nên không dám vào mua." Trường Vũ buồn rầu nói, mặc dù hắn mặt dày thật nhưng mà để hắn đi mua băng vệ sinh thì có chút khó khăn.

"Ha ha, quả báo đấy, quả báo của mỗi lần mày khẩu nghiệp đấy." Lương Tín Nhân khoái trá cười.

"Mày còn cười nữa, đợi đi, có lúc mày cũng phải như thế này."

"Tao sẽ không để chuyện đó xảy ra." Lương Tín Nhân chắc như đinh đóng cột nói.

"Nếu như em muốn mua, thì em có thể kể cho chị về ngoại hình của bạn gái em, chị sẽ lựa chọn và mua giùm cho." Lúc này ngồi đằng sau Lương Tín Nhân, Hồ Điệp nghe thấy cuộc trò chuyện liền nói.

"Thật sao? Thế thì tốt quá, cảm ơn chị." Trường Vũ nghe thế thì vui như hội, nói.

"Không có gì."

Thế là Trường Vũ giới thiệu sơ lược về ngoại hình của Trâm Anh, sau đó là tính cách để Hồ Điệp có thể dễ đoán hơn đề chọn lựa.

Hồ Điệp cũng đại khái biết được Trâm Anh là người như nào, cũng như là có thể tạm thời đoán được loại mà Trâm Anh sẽ dùng, liền quay người đi vào cửa hàng để mua.

Sau 4 phút, Hồ Điệp từ cửa hàng đi ra, tay mang theo một cái bịch đen, bên trong có chứa hai loại khác nhau.

"Đây, chị nghĩ là em ấy sẽ dùng loại này." Hồ Điệp đưa túi cho Trường Vũ.

"Ok, cảm ơn chị lần nữa, giờ em về luôn đây, ở đây có vẻ hơi lâu rồi." Trường Vũ nhận được cũng nhanh chóng đi về, về trễ sợ ăn chửi, dù sao con gái tới tháng có chút không yên phận.

Sau khi Trường Vũ đi, Lương Tín Nhân hai người liền lần nữa đi chợ mua đồ, Hồ Điệp vẫn ngồi đằng sau ôm eo hắn, Lương Tín Nhân quyết định rằng lần sau sẽ mua cái mũ bảo hiểm moto đội cho che hết mặt, lúc đó sẽ không sợ bị phát hiện nữa.

"Tín Nhân, Lý Thiên Hương là ai?" Ngồi đằng sau Hồ Điệp tự nhiên hỏi.

"Tại sao lại hỏi Lý Thiên Hương?" Lương Tín Nhân không hiểu lý do của câu hỏi này lắm, nhưng cũng không phải là thứ gì quá quan trọng nên hắn cũng trả lời cho qua: "Là học sinh năm ba cùng ngành với em tại trường đại học em sắp vào."

"Ồ." Hồ Điệp ồ một cái rồi lại không nói gì nữa.

Sau đó cả hai, dừng lại tại chợ để mua đồ ăn cho mấy ngày sắp tới, tiếp đó là trở về lại nhà, khi gần tới nhà thì Hồ Điệp ngồi thẳng lưng lại, giữ lại một khoảng cách nhất định với Lương Tín Nhân.

Lương Tín Nhân thấy vậy cũng yên tâm, hắn sợ Lê Hiền Hòa nhìn thấy thì không biết giải thích làm sao.

Dừng trước cửa nhà, Lương Tín Nhân hai người đồ ai người thì người đấy mang vào trong.

"À, Hiền Hòa đang ở trong phòng chị đấy, em có thể vào kêu em ấy." Hồ Điệp dừng lại trước cửa nói, tiếp đó là đi vào trong phòng.

"Thế thì em kêu luôn vậy." Lương Tín Nhân cũng theo vào sau

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK