Mặc khác, trong ảo giác, thời gian trong này trôi qua rất nhanh, chưa gì ngoài trời đã tối, trong phòng, Lương Tín Nhân và Hồ Điệp vẫn còn đang đại chiến với nhau.
Trong khoảng thời gian này, Lương Tín Nhân lúc đầu có mê thất một chút nhưng càng về sau thì đã không còn nữa, hắn bây giờ có thể nói là tỉnh như ruồi, thân thể mặc dù hoạt động theo bản năng, nhưng đầu óc lại suy nghĩ một chuyện khác.
Càng làm hắn càng cảm thấy lạ, thường thì tình huống như này cơ thể hắn phải nóng lên, đầu óc phải đắm chìm trong khoái lạc chứ, nhưng giờ hắn không cảm nhận được gì khác ngoài sự sung sướng mà cơ thể truyền lại, đầu óc vẫn giữ được tỉnh táo, ngọn lửa trong cơ thể không có dị động, giống như những tác động này không phải là chân thật đối với nó.
"Không phải chân thật? Ảo giác? Ảo giác!!!" Lương Tín Nhân lúc này cũng nhớ ra được thứ mà người thanh niên muốn nói với hắn lúc trước.
"Thì ra là vậy, nhưng nếu như biết đây là ảo giác rồi thì làm sao để thoát." Lương Tín Nhân suy nghĩ.
Thường thì ảo giác được chia làm rất nhiều loại, nhưng phổ biến nhất là có ba loại đó là ảo giác thôi miên, ảo giác giác quan, và ảo đá.
Ảo giác do thôi miên có hai loại đó là khi thức và khi ngủ, điều này có thể nói là hoàn toàn bình thường nhưng nếu như bị cưỡng ép thì lại là khác.
Ảo giác có thể do sử dụng ma túy (đặc biệt là deliriants), thiếu ngủ, rối loạn tâm thần, rối loạn thần kinh, và mê sảng do rượu gọi là ảo đá.
ảo giác giác quan thì dễ hiểu hơn, đơn giản là các giác quan của con người trở nên nhạy cảm hơn, luôn cảm giác được một thứ gì đó liên quan về nơi bị ảo giác, ví dụ như người có ảo giác thị giác thường cảm thấy họ bị nhìn chăm chú hoặc nhìn chằm chằm vào, thường là với mục đích xấu.
Dựa theo những phân tích trên, Lương Tín Nhân có thể xác nhận rằng bản thân bị ảo giác thôi miên do nhìn vào tấm gương phía cuối cầu thang và bị cưỡng ép thôi miên.
Muốn phá giải cảm giác thôi miên thì có hai cách, cách một là hoàn thành quá trình thôi miên, nhưng cái này sẽ khá tốn thời gian, cách hai là đi ngược lại với mục đích thôi miên là xong, cách này nghe có vẻ đơn giản, nhưng việc thôi miên giống như đặt ra một chương trình máy tính vậy, bắt máy tính phải chạy chương trình đó một cách hoàn hảo.
"Nếu như vậy thì, ta cần phá hủy chương trình nhỉ, phá hủy chương trình đồng nghĩ với việc dừng lại......." Lương Tín Nhân nói, sau đó nhìn về trước mắt, trước mắt hắn đây đang là Hồ Điệp với cơ thể trắng hồng, ba vòng xinh đẹp, đang trần chuồng, phối hợp với hắn trong quá trình quan hệ, hủy thứ này có chút đáng tiếc nhưng đáng tiếc thì đáng tiếc chứ nàng không phải là thật, nếu là thật thì hắn có thể suy nghĩ lại.
Lương Tín Nhân lấy lại sự chủ động cơ thể, dừng lại quá trình quan hệ, sau đó tiến ra một góc ngồi nhắm mắt tu luyện, tu luyện có thể khiến đầu óc hắn không còn suy nghĩ nhưng thứ bên ngoài.
Đang cao hứng trên giường Hồ Điệp, thấy Lương Tín Nhân dừng lại và đi ra một góc, nàng có chút bất ngờ, sau đó không khỏi đứng, đi tới vị trí Lương Tín Nhân đang ngồi, mị nhãn như tơ, giọng nói khiêu gợi, ôm cổ Lương Tín Nhân, nói.
"Sao vậy? Sao lại dừng lại? Chúng ta còn nhiều thời gian mà? Hiền Hòa cũng không có ở đây."
Lương Tín Nhân không trả lời, vẫn lủi thủi ngồi đó tu luyện, hắn bây giờ đang nghĩ thực sự tấm gương có khả năng thôi miên hay là có người thôi miên hắn
Hồ Điệp vẫn tiếp tục kêu thêm mấy lần, nhưng vẫn không lay động được Lương Tín Nhân, thế là cơ thể nàng dần trở nên trong suốt, một lúc sau nàng hoàn toàn biến mất, mọi thứ xung quanh cũng trở lại như cũ.
Lương Tín Nhân cũng cảm nhận được mọi thứ xung quanh thay đổi cũng liền mở mắt ra, không phải nói ảo giác này mặc dù là giả nhưng lại khắc ghi trong tâm trí hắn như một phần ký ức vậy, muốn quên là rất khó.
Sau khi mở mắt ra, thứ đầu tiên hắn nhìn thấy là Yểm Quỷ, hình dáng quái dị, hắn mặc dù không biết tên thứ này nhưng hắn lại có thể chắc chắn rằng thứ này đã thôi miên hắn.
Hiện tại hắn là luyện khí lục đoạn mà tên này có thể dễ dàng thôi miên hắn, thì đồng nghĩ với việc tên này có thể mạnh hơn hắn, nếu như vậy thì việc lao lên đánh luôn với tên này là điều không thể, hắn cần nghĩ ra một phương pháp nào đó để thoát khỏi tình huống này và cứu giúp những người khác.
"Này, này."
Lúc này sau lưng hắn có tiếng nói truyền đến, đó là của người thanh niên, Lương Tín Nhân tính quay đầu lại nhưng người sau lại nói: "đừng quay đầu, tên kia sẽ phát hiện."
"Ồ, người không bị ảo giác?" Lương Tín Nhân giữ nguyên vị trí như cũ, nhỏ giọng hỏi.
"Thì lúc trước ta đã có nhắc nhở ngươi rồi, chẳng lẽ ta còn bị dính?"
"À, ừ, thế tên kia là gì?"
"Yểm Quỷ."
"Yểm Quỷ?" Tên này khá lạ, Lương Tín Nhân chưa nghe bao giờ.
"Một trong thập đại phận quỷ, do tính cách tiêu cực cực mạnh con người sinh ra, sau khi chết vẫn còn tính tình đó nên biến thành." Người thanh niên giải thích.
"Thập đại phận quỷ?"
"Tính cách tham vật thì gọi là Quái Quỷ, tham sắc là Bạt Quỷ, dối trá là Mỵ Quỷ, giận là Cổ Độc Quỷ, thù oán là Lệ Quỷ, ngạo mạn là Ngạ Quỷ, lừa gạt là Yểm Quỷ, tà kiến là Vọng Lượng Quỷ, vu vạ là Dịch Sử Quỷ, bè phái che giấu là Truyền Tống Quỷ, thứ trước mắt chính là Yểm Quỷ."
"Nhiều vậy à?"
"Tính cách con người có nhiều vô số, nhưng tập trung nhất vẫn là những loại này."
"Thế khả năng của chúng nó là gì?"
"Mỗi con quỷ đều có một khả năng nhất định, nhưng mục đích cũng chỉ có một, đó là giết người thông qua hút dương khí. Khả năng của Yểm Quỷ có chút giống như Mỵ Quỷ, đều là dùng ảo giác, nhưng thứ nó tạo ra lại khác nhau, Yểm Quỷ thì dùng thứ bản thân nạn nhân ham muốn nhất để lừa gạt, còn Mỵ Quỷ thì trực tiếp tiến vào ảo giác, hút dương khí của nạn nhân."
"Cái đệt, thứ mà ta ham muốn? Chẳng lẽ ta ham muốn như thế với chị Điệp? Hay là do chuyện hồi chiều nên mới gợi lên ham muốn của ta?" Lương Tín Nhân kinh ngạc thầm nghĩ, nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ những thứ này, hắn cần tìm biện pháp thoát khỏi đây.
"Thế làm thế nào để giết nó?" Lương Tín Nhân nhỏ giọng hỏi.
"Bây giờ là 12 giờ đêm, là lúc âm khí cường thịnh nhất, phong thủy sắp xếp ở đây có trợ giúp tụ âm khí, nên việc giết hắn rất khó vì hắn có thể hút âm khí để hồi phục, vì vậy việc đầu tiên cần làm là phá vỡ phong thủy tại đây." Người thanh niên nêu ra biện pháp.
"Thế thì ngươi đi làm đi, người không phải phong thủy đại sư sao?"
"Đại sư thì đại sư, chứ không biết đánh nhau thì cũng bị làm gỏi à, nên ta cần ngươi dụ nó, để ta có thể phá phong thủy."
"Nhanh không?" Lương Tín Nhân có chút không ổn hỏi, lỡ mà lâu quá hắn bị đánh chết thì sao.
"Nhanh thôi, cần làm hai chỗ, một là xung quanh phong thủy, hai là trung tâm phong thủy, xung quanh thì ta đã thấy rồi, trung tâm lại nằm ở trên lầu hai, nên khi ngươi dụ nó, thì phải dụ nó đi xa khỏi lầu hai."
"Được, ta sẽ cố gắng." Bây giờ đã không còn cách nào, chỉ có thể phối hợp dụ quỷ, chứ cứ để không như này thì cũng chỉ có nước chết, thôi thì liều một phen có khi lại sống.
"Nhờ ngươi." Người thanh niên nói xong, cũng lủi thủi lui về sau, cuối cùng chạy xuống tầng một.
Yểm Quỷ cũng cảm nhận được có người di chuyển, cũng muốn tiến lên để đuổi theo, nhưng vừa với góc cua cầu thang liền bị Lương Tín Nhân chặn lại.
"Đối thủ của ngươi là ta." Lương Tín Nhân nói.
"Hửm, nếu như ta không nhầm thì ngươi đã dính ảo giác thôi miên, chả lẽ người thoát được." Yểm Quỷ kinh ngạc nói.
"Dăm ba cái thứ ảo giác, bố mày giải cái một."
"Nếu đã giải thì để ta đánh với ngươi vậy." Yểm Quỷ nói xong liền lặp tức lao lên đánh.
Lương Tín Nhân thì không khỏi có chút hoảng sợ, nước đi này có chút khác, trong truyện thì thường hai người sẽ nói chuyện với nhau một lúc mà, nếu như vậy thì hắn có thể câu thêm được một chút thời gian, nhưng giờ đây Yểm Quỷ đã tới trước mắt, Lương Tín Nhân chỉ còn nước là né tránh.
Lương Tín Nhân khởi động khí trong cơ thể, suýt soát tránh lui được công kích.
"Hừm, ngươi là luyện khí lục đoạn à, như vậy thì có thể chịu được công kích của ta thêm vài lần." Yểm Quỷ nói sau đó lần nữa lao lên đánh, đòn đánh của hắn chỉ là những đòn đánh thông thường nhưng tính sát thương cực kỳ cao, Lương Tín Nhân phải cực khổ tránh né.
"Đừng chạy nữa, ta biết ngươi đang câu giờ cho thằng nhóc kia, nhưng ngươi câu giờ thì có ý nghĩa gì chứ? Thằng kia cũng chỉ là ngũ đoạn mà thôi, không làm được trò chống gì?" Yểm Quỷ biết điều mà Lương Tín Nhân đang làm, liền nói ra.
"Có vẻ như hắn đã biết ta câu giờ, nhưng hắn lại không biết khả năng của tên kia, nếu như vậy thì có lẽ có thể thắng." Lương Tín Nhân vừa tránh né vừa suy nghĩ, mặc dù có thể tránh né nhưng không hoàn toàn tránh né hết, vẫn bị dính vài phát, cơ thể chảy máu.
"Được rồi, dù sao cũng chết mà, chỉ có điều là ai trước ai sau thôi."
"Thế thì tiến công vậy." Lương Tín Nhân thầm nghĩ, sau đó chủ động tấn công, không còn phòng thủ nữa.