Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1010

“Làm phiền.”

Thịnh Hoàn Hoàn cung kính khom người với Trần Anh Kiệt rồi quay người lại đi vào trong nhà, cô có vài chuyện cần Thịnh phu nhân chứng thực.

Văn Sâm nhận lệnh của Lăng Tiêu âm thầm bảo vệ Thịnh Hoàn Hoàn, vừa tới đã nhìn thấy Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn đứng chung, sau đó Lăng Tiêu liền nghe được tiếng gió.

Đáng tiếc Văn Sâm không dám đến quá gần, cho nên không nghe được hai người nói gì.

Sau khi Đường Nguyên Minh dẫn hai vệ sĩ rời đi, Văn Sâm lại gửi tin nhắn cho Lăng Tiêu: “Đường Nguyên Minh dẫn người của mình rời đi, Thịnh tiểu thư lại quay vào trong phủ.”

Trông thấy tin nhắn này, khóe miệng Lăng Tiêu không khỏi nhếch lên, Đường Nguyên Minh bị loại rồi.

Nhưng với lòng dạ và thủ đoạn của anh thì anh sẽ không dễ dàng rời đi như vậy, trong Thịnh gia có tai mắt nên nhất định anh đã biết chuyện tối hôm qua.

Lăng Tiêu sắp xếp mọi thứ trong đầu lại, ý cười trên khóe miệng dần dần biến mất, có lẽ rất nhanh Thịnh Hoàn Hoàn sẽ tra được Lăng Hoa Thanh.

Nếu như cô biết mọi chuyện thì hậu quả sẽ như thế nào?

Ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Bạch quản gia: “Thiếu gia, cậu muốn đến công ty hay là thông báo với cao tầng hủy bỏ hội nghị buổi sáng?”

Cả đêm Lăng Tiêu không chợp mắt tý nào, nhìn căn phòng trống rỗng trước mắt thì cảm thấy rất bực bội, cho dù hắn luôn không thừa nhận từ khi Thịnh Hoàn Hoàn đến thì trong nhà đã có thêm một thứ gọi là “Ấm áp”.

Sau khi cô rời đi, ngôi nhà này lại khôi phục sự lạnh lẽo ngày trước.

Có nhiều thứ cảm nhận qua rồi mới biết nó quý giá thế nào.

Bạch quản gia: “Thiếu gia?”

Lăng Tiêu nói: “Không cần, tôi đến công ty.”

Dù sao cũng không ngủ được.

Lần đầu tiên Lăng Tiêu sinh ra chán ghét với căn nhà lạnh lẽo này.

Lăng Tiêu rời đi không bao lâu thì quản gia của Lăng Hoa Thanh đã tới, ông không ở lâu mà lấy tóc của Lăng Thiên Vũ rồi đi ngay.

Mà Lăng lão thái thái lại bảo ông nói lại mấy câu với Lăng Hoa Thanh: “Sau khi chứng thực thân phận của Lăng Thiên Vũ thì bảo nó dẹp bỏ những tâm tư ác độc kia đi, nếu Tích Nhi bị nguy hiểm gì thì tôi và Tiêu Nhi tính hết lên đầu nó.”

Lão quản gia cung kính khom lưng: “Yên tâm đi lão phu nhân, tôi nhất định sẽ nhắn lại đầy đủ.”

Sau khi trò chuyện với Thịnh phu nhân mười mấy phút, Thịnh Hoàn Hoàn đến công ty.

Trên đường đi cô suy tư về cuộc nói chuyện với Thịnh phu nhân, theo bà thì năm đó Lăng Hoa Thanh và Thịnh Xán thật sự từng có cạnh tranh thương nghiệp, có một thời gian Lăng Hoa Thanh luôn giành mối làm ăn với Thịnh Thế.

Trừ cái đó ra thì hai nhà không có ân oán gì khác.

Sợ Thịnh phu nhân suy nghĩ nhiều, Thịnh Hoàn Hoàn cũng không dám hỏi nhiều.

Nói tóm lại, Lăng Hoa Thanh và Thịnh Xán từng có mâu thuẫn, nhưng chỉ là cạnh tranh thương nghiệp, chút ân oán đó không đến mức làm Lăng Hoa Thanh muốn mạng của cô và Thịnh Xán!

Trừ phi còn gì mà cả Thịnh phu nhân cũng không biết.

“Tiểu thư, đến công ty rồi.” Tài xế nhắc nhở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK