Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 995

Lăng Tiêu nói: “Nếu như chuyện năm đó thật sự như ba nói thì chờ Thịnh Xán tỉnh lại, con nhất định sẽ bắt ông ta quỳ xuống trước mặt ba nhận sai.”

“Vậy nếu hắn bất tỉnh thì sao?” Lăng Hoa Thanh ép hỏi: “Ba có thể không cần mạng của hắn, bảo Thịnh Hoàn Hoàn đền tội bằng toàn bộ Thịnh Thế, nếu như nó không chịu thì con có thể đoạt nó giúp ba không?”

Ánh mắt Lăng Tiêu sầm xuống: “Thật xin lỗi.”

“Con quên từ nhỏ ba đã dạy con thế nào sao? Ha ha, con thật là con trai ngoan của Lăng Hoa Thanh này.” Lăng Hoa Thanh rất cứng rắn, không chút nhượng bộ: “Ba cho con biết, ba sẽ không bỏ qua cho Thịnh Xán, nếu con không muốn Thịnh Hoàn Hoàn mất mạng thì phải cưới Lâm Chi Vũ vào nhà.”

“Thật xin lỗi, con không làm được.”

“Vậy ba sẽ khiến Thịnh Hoàn Hoàn chết!”

Khí thế trên người Lăng Tiêu biến đổi, không giận đã oai: “Ba cứ thử đi.”

Hai ba con đối chọi gay gắt như nước với lửa, quản gia một bên bị hù mà “Bịch” một tiếng quỳ xuống đất, toàn thân đang phát run: “Nhị gia, thiếu gia, hai vị đang làm gì vậy!”

Không ai để ý đến lão quản gia đang quỳ xuống đất tận tình khuyên bảo.

Đàm phán thất bại, Lăng Tiêu nhìn Lăng Hoa Thanh với ánh mắt phức tạp: “Ba, con nói lại lần nữa, con sẽ không lấy Lâm Chi Vũ, đừng động vào Thịnh Hoàn Hoàn.”

Vừa dứt lời, hắn ném roi qua một bên rồi nhanh chân đi ra ngoài cửa.

Khi sắp đến cầu thang thì Lăng Tiêu lại dừng bước: “Còn nữa, đừng làm tổn thương Tích Nhi và Thiên Vũ, trừ phi ba muốn mất đi đứa con trai duy nhất của mình.”

Nói xong hắn không quay đầu lại mà đi xuống lầu.

Nhìn bóng lưng dính đầy máu của Lăng Tiêu, sắc mặt Lăng Hoa Thanh âm trầm đáng sợ, ánh mắt khát máu ngang ngược rơi xuống người quản gia: “Làm sao nó biết, là ai bán đứng tôi?”

Quản gia lập tức bị hù đến toàn thân run rẩy: “Nhị gia minh giám, tôi không biết cái gì cả!”

Đôi mắt Lăng Hoa Thanh đanh lại, chuyện này chỉ có ông ta và Hà Song biết, chẳng lẽ là người phía dưới của bà ta có vấn đề?

Hơn nữa có lẽ Tiêu Nhi biết ông ta không chịu được thứ bẩn thỉu Lăng Tích kia, nhưng Lăng Thiên Vũ là sao?

Ông ta chưa bao giờ biểu hiện ra việc mình biết Lăng Thiên Vũ không phải con của Tiêu Nhi, tại sao Tiêu Nhi lại đột nhiên cảnh cáo ông ta không nên tổn thương Lăng Thiên Vũ?

Chẳng lẽ chuyện của An Niên đã bị Tiêu Nhi điều tra được rồi?

Lăng Hoa Thanh u ám chau mày, ông ta bảo quản gia lui ra rồi lập tức gọi điện thoại cho Hà Song: “Cô làm việc thế nào vậy, Tiêu Nhi đã biết tôi muốn giết hai thứ nghiệt chủng kia.”

Hà Song ngẩn người, lập tức tỉnh táo trả lời: “Nhị gia, tôi xác định chuyện này không phải lộ ra từ chỗ tôi.”

“Vậy còn có người nào biết?”

“An Lan.” Hà Song giải thích: “Tôi hoài nghi An Lan tra được cái chết của An Niên là do tôi làm, trước đó Nhị gia bị ám sát có khả năng là do An Lan gây nên.”

Năm đó An Niên hút ma tuý không phải là tình cờ, mà do bị người ta mưu hại, mà kẻ đứng sau chuyện này chính là Hà Song.

Đây cũng là ý của Lăng Hoa Thanh.

Trước đó An Lan bảo vệ An Niên quá tốt, Lăng Hoa Thanh luôn không tìm thấy cậu, mãi đến khi ông ta vào tù nhiều năm thì Hà Song mới vô tình phát hiện An Niên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK