Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 255

Đúng lúc này, giọng nói của Bạch Tuyết truyền đến từ cách đó không xa: “Anh Mộ Tư, anh không muốn kết hôn với em sao?”

Tiếng nói này làm Mộ Tư và Bạch Băng biến sắc, lập tức quay đầu qua.

Chỉ thấy Bạch Tuyết mặt mày tái nhợt, rơi lệ đầy mặt, thân thể gầy gò lung lay sắp đổ, làm người ta sinh lòng thương hại và không nỡ.

“Tuyết Nhi.” Bạch Băng đau lòng không thôi, lập tức bước nhanh về hướng cô.

Ánh mắt Bạch Tuyết trước sau vẫn nhìn chằm chằm Mộ Tư, thấy anh trầm mặc không nói, cô bi thương cong cong khóe miệng: “Em biết, kỳ thật trong lòng anh vẫn luôn không quên được cô ấy, là em quá ích kỷ.”

“Anh Mộ Tư, em không muốn dùng ân tình trói buộc anh, em không cần anh áy náy mới chọn ở bên em, bởi vì như vậy anh sẽ không vui, em cũng sẽ không vui.”

Mộ Tư nhìn cô gái thiện lương tốt đẹp này mà nói không nên lời, cảm thấy kế sách vừa rồi của mình thật quá đê tiện.

Bạch Tuyết tạm dừng một lát, như hạ quyết tâm mà hít một hơi thật sâu, cười thật động lòng người, lại làm người ta đau lòng: “Anh Mộ Tư, anh nói với bà nội hủy bỏ hôn lễ đi!”

Bạch Băng lộ ra vẻ mặt lo lắng: “Tuyết Nhi.”

Bạch Tuyết cười cười, nói với Bạch Băng: “Em không có việc gì.”

Nói xong lại nhìn về phía Mộ Tư, bi thương cười nói: “Kỳ thật anh Mộ Tư không cần thử em, chỉ cần anh mở miệng, dù anh nói cái gì thì em cũng chịu.”

Lời Bạch Tuyết nói làm Mộ Tư rất hổ thẹn: “Thực xin lỗi.”

Vừa rồi anh ta thật sự mang theo mục đích thăm dò mà thân mật với cô, cố ý để lộ cái chân cụt ra, khi cô phát ra tiếng thét chói tai sợ hãi, anh thật sự đã nhẹ nhàng thở ra.

Hành vi này thật dơ bẩn đê tiện với Bạch Tuyết thiện lương đơn thuần.

Bạch Tuyết không giấu được vẻ mặt bi thương, lại cố bày ra dáng vẻ tiêu sái: “Anh Mộ Tư, anh đừng xin lỗi em, anh không có lỗi với em, như vậy cũng tốt, dù sao bà cũng không thích em.”

Nói xong, Bạch Tuyết xoay người bước từng bước trở về phòng ngủ của mình.

Nhưng câu nói cuối cùng của cô lại làm cảm giác áy náy của Mộ Tư tăng lên tới đỉnh điểm.

Khi bóng dáng bi thương gầy ốm của Bạch Tuyết biến mất, anh ta nhìn về phía Bạch Băng: “Cậu vào phòng sách với tôi một chuyến.”

Nửa giờ sau, Mộ Tư đưa một lá đơn chuyển nhượng cổ phần cho Bạch Băng, tiếp theo lại lấy ra hai cuốn sổ đỏ: “Tôi chuyển 10% cổ phần Mộ thị cho Tuyết Nhi, còn có hai căn nhà ở trung tâm thành phố, đây là cái cô ấy xứng đáng có.”

Nhìn lá đơn chuyển nhượng cổ phần đã ký tên, Bạch Băng khiếp sợ không thôi.

Lúc trước bọn họ thu được ảnh do Mộ Thành Chu gửi đến, cho rằng Bạch Tuyết đã bị ông ta giết, sau đó Mộ Tư đã chuyển 20% cổ phần Mộ thị vào danh nghĩa của anh ta, trong 20% đó bao gồm cả phần của Bạch Tuyết.

Hiện tại Mộ Tư lại cho Tuyết Nhi thêm 10%, như vậy cổ phần trên tay anh em họ đã ngang với 30% trên tay anh ta.

Còn có hai căn nhà ở trung tâm thành phố.

Đó là hai căn biệt thự xa hoa, đều là phòng cảnh đêm, có thể nhìn xuống toàn bộ trung tâm thành phố phồn hoa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK