Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 714

Lăng Tiêu đang đứng trước cửa thang máy, nghe vậy thì đôi chân thon dài giật giật, xoay người lại đối mặt với Thịnh Hoàn Hoàn và Đường Nguyên Minh.

Lam Nhan nhìn nhìn Đường Nguyên Minh phía sau Thịnh Hoàn Hoàn, lại nhìn Lăng Tiêu bên cạnh mình, vẻ mặt có chút xấu hổ, rất oan ức mà nói: “Tôi chỉ muốn chào hỏi Thịnh tiểu thư thôi, không ngờ Thịnh tiểu thư lại thù hằn tôi như thế.”

Thật sự chỉ chào hỏi sao?

Vừa rồi đã đi qua, nhưng lại cố tình gọi cô lại, lần trước cũng như thế, còn không phải là thấy cô và Đường Nguyên Minh đi cùng nhau, muốn làm Lăng Tiêu chán ghét cô sao?

Nể mặt Thiên Vũ, cô không muốn so đo với cô ta, nhưng cô gái này cứ lần lượt kiếm chuyện với cô, Ôn Bích dùng mấy tấm ảnh bịa đặt cô ngoại tình, cô không tin chuyện này không liên quan đến cô ta.

Thịnh Hoàn Hoàn và Ôn Bích không có tiếp xúc gì với nhau, Ôn Bích lại là trợ lý của Lam Nhan, nếu nói Ôn Bích không bị Lam Nhan sai khiến thì ai tin?

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn dáng vẻ oan ức của Lam Nhan thì cười lạnh: “Vì sao tôi lại thù hằn thì trong lòng cô không rõ à? Lần sau đừng làm tôi ghê tởm nữa, tôi không thân với cô.”

Dứt lời, Thịnh Hoàn Hoàn đi qua trước mặt Lam Nhan.

Lúc này, Lăng Tiêu lại hành động, đưa tay nắm lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn, ánh mắt bình tĩnh đến vô tình dừng lại trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn: “Nói rõ ràng những lời vừa rồi.”

Thấy Lăng Tiêu chống lưng cho mình, Lam Nhan vừa mừng vừa sợ, tức giận nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, trên mặt không có chút chột dạ nào: “Đúng vậy, nói rõ ràng những lời vừa rồi của cô đi. Thịnh tiểu thư, tôi tự hỏi không làm chuyện gì có lỗi với cô, bởi vì cô chăm sóc Thiên Vũ nên tôi còn rất cảm kích, nhưng vì sao cô lại sỉ nhục tôi như thế?”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn gương mặt dối trá của Lam Nhan thì giận sôi máu, cô nhìn người đàn ông trước mặt, dùng sức tránh khỏi tay hắn, lúc này Đường Nguyên Minh bước đến chắn trước mặt cô.

Đường Nguyên Minh cười như không cười mà nói: “Hình như Lăng tổng quên mất anh và Hoàn Hoàn đã ly hôn, anh không có quyền hỏi đến chuyện của cô ấy nữa.”

Nhìn Đường Nguyên Minh chắn trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn, đôi mắt đen như chim ưng của Lăng Tiêu loé lên tia không vui, ánh mắt sắc bén như mũi tên: “Tránh ra, ở đây không đến phiên anh nói.”

Đường Nguyên Minh cười lạnh: “Tôi không tránh thì sao?”

Khí thế của hai người đàn ông lập tức lan toả, nhiện độ xung quanh lập tức hạ thấp đến điểm đóng băng, làm lòng người run sợ, sau lưng phát lạnh. Bọn họ như hai con hùng sư tức giận, tranh đoạt lãnh địa tranh đoạt chủ quyền, chiến tranh hết sức căng thẳng, chắc chắn sẽ hủy thiên diệt địa, không chết thì không ngừng.

Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng tiến lên chắn giữa Đường Nguyên Minh và Lăng Tiêu.

Đường Nguyên Minh nhìn chằm chằm vào Lăng Tiêu, ánh mắt tà khí lạnh lẽo mà kh ủng bố: “Hoàn Hoàn, em lui xuống phía sau anh đi.”

Thịnh Hoàn Hoàn tránh thoát tay Đường Nguyên Minh, quay đầu lại lộ ra ánh mắt khẩn cầu với anh: “Anh Minh, đây là chuyện của em, giao cho em tự xử lý được không?”

Đường Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Em và anh ta không có gì để nói.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười với anh: “Em biết.”

Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn xoay người nhìn về phía Lăng Tiêu cũng đang bày ra vẻ mặt sương lạnh, bình tĩnh thản nhiên mà hỏi: “Anh muốn tôi nói cái gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK