Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 362

Nếu cô nhớ không lầm thì khi tiểu khu này bắt đầu đưa ra thị trường thì Hoan Hoan đã ra đời. Nói cách khác, căn biệt thự này là tài sản chung của Nam Tầm và Cố Nam Thành, trên sổ đỏ viết tên hai vợ chồng.

Cố Nam Thành này thật hết thuốc chữa!

Sau khi lên xe, Thịnh Hoàn Hoàn vẫn luôn mất tập trung, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, khi xe chạy ra tiểu khu, Thịnh Hoàn Hoàn thấy được Lam Nhan và người quản lí của cô ta.

Lam Nhan cũng ở nơi này?

Thịnh Hoàn Hoàn xoa xoa giữa mày, xem ra về sau nên hạn chế tới đây thì tốt hơn.

Trở lại Thịnh gia, Đường lão thái thái và Đường Nguyên Minh cũng đã tới.

Thịnh lão thái thái mặc một bộ sườn xám ngồi bên cạnh Đường lão thái thái, mái tóc bạc được uốn quăn, sắc mặt hồng nhuận toả sáng, trên tai là đôi hoa tai ngọc thạch, trên cổ tay đeo vòng ngọc lục bảo, đoan trang hào phóng lại mang phong cách Tây.

Thịnh lão thái thái ăn mặc như vậy đứng chung với Thịnh lão gia tử trông thật xứng đôi.

Thịnh Hoàn Hoàn hàn huyên với họ một lát liền lên lầu thay quần áo.

Sau khi xuống lầu, Lăng lão thái thái cũng tới rồi.

Tiệc đầy tháng lần này không mời ai nhiều, tổng cộng chỉ bày ba bàn, lúc này người đã tới gần đủ, nhưng trong đó không có bóng dáng Lăng Tiêu.

Xem ra hắn sẽ không tới.

Thịnh Hoàn Hoàn đi xuống lầu, Thịnh phu nhân lập tức kéo cô vào góc: “Người đều đến đông đủ rồi, sao Lăng Tiêu còn chưa tới, mau gọi điện thoại đi thúc giục đi con.”

Tất nhiên Thịnh Hoàn Hoàn không muốn gọi cho Lăng Tiêu, hắn thích tới hay không thì tuỳ.

Ngặt nổi Thịnh phu nhân ép chặt quá, lúc này Thịnh Hoàn Hoàn thấy được Bạch quản gia, ông đang đi về hướng có.

Vì thế Thịnh Hoàn Hoàn liền hỏi ông: “Có phải Lăng Tiêu có chuyện quan trọng ở công ty không đến được không?”

Lời này là nói cho Thịnh phu nhân nghe, Thịnh Hoàn Hoàn căn bản không muốn Lăng Tiêu xuất hiện, cô chẳng muốn nhìn thấy hắn.

Bạch quản gia ngẩn người, tiếp theo liền nói: “Tôi đoán thiếu gia đang đợi điện thoại của thiếu phu nhân, cô gọi cho ngài ấy thì ngài ấy nhất định tới đây ngay.”

Hiển nhiên lời này của Bạch quản gia cũng là nói cho Thịnh phu nhân nghe.

Quả nhiên, Thịnh phu nhân vừa nghe Bạch quản gia nói vậy, thấy Thịnh Hoàn Hoàn còn đứng đó thờ ơ thì lập tức thúc giục: “Còn ngơ ra làm gì, mau gọi đi con, ông ngoại bà ngoại con còn chưa được gặp cậu ta đó!”

Lăng Tiêu có gì để xem đâu, còn không phải một cái miệng một cái mũi một đôi mắt, cả ngày bày ra cái mặt sắt lạnh lẽo, dã man vô lý, máu lạnh bạo lực, không gặp cũng chẳng sao.

Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn biết, nếu Lăng Tiêu thật sự không tới thì khó xử nhất không phải cô, cũng không phải Thịnh gia, mà là Lăng lão thái thái và Lăng Thiên Vũ.

Cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn vẫn phải gọi cú điện thoại này.

Điện thoại vang lên vài tiếng vẫn không ai nghe, Bạch quản gia đứng bên cạnh ứa mồ hôi tay, hôm nay thiếu gia căn bản không đến công ty, trước khi ông và tiểu thiếu gia ra cửa còn thấy hắn cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại.

Tối hôm qua điện thoại của Lăng Tiêu rơi trên mặt cỏ lầu một mà vẫn nguyên vẹn không tổn hao gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK