Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Lăng Tiêu đang nhìn Triệu Giai Ca ngồi trước quầy bar thâm tình biểu diễn, trải qua quan sát, hắn đã xác định cô gái này muốn làm hắn chú ý.

Lúc này Triệu Giai Ca có vẻ hơi ngượng ngùng, dù cô ta cực lực làm ra vẻ thản nhiên, nhưng tầm mắt của Lăng Tiêu thật sự làm người ta không thể xem nhẹ, làm cô cứ nhịn không được nhìn vào hắn.

Cô ta nghĩ có lẽ mình đã thành công, ánh mắt của Lăng Tiêu lại trở về trên người cô ta.

Vừa rồi đám người Thịnh Hoàn Hoàn làm khó dễ cô, tuy rằng Lăng Tiêu không giải vây, nhưng cũng không giúp bọn Thịnh Hoàn Hoàn.

Còn có Đường Nguyên Minh, vừa rồi anh cũng không lên tiếng.

Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha có tiếng là phô trương hống hách, cô ta không vội, bọn họ nhất định sẽ thấy rõ bộ mặt thật của họ, đêm nay không phải họ đã bại lộ rồi sao?
Vừa rồi Lăng Tiêu, Đường Nguyên Minh và Cố Bắc Thành đều không nói gì, không phải sao?

Cũng không phải lúc nào họ cũng đứng về phe bọn Thịnh Hoàn Hoàn, sẽ luôn có người tỉnh táo như Lệ Hàn Tư.

“Chia tay vui sướng, cô hãy vui sướng, từ biệt mới có thể gặp được đúng người...!Không ai có thể cướp đi hạnh phúc của ai, cô thề cô sẽ sống với nụ cười.”
Vừa dứt câu cuối, Triệu Giai Ca thu lại rất nhanh, sau khi kết thúc cô ta lập tức đứng lên, nhìn mọi người mà tự trêu ghẹo: “Hình như tôi ở trên đài lâu quá, người không biết còn tưởng tôi mới là vai chính của buổi tụ hội đêm nay, lần này Thịnh tiểu thư tha cho tôi đi, tôi thật sự hát không nổi nữa.”
Triệu Giai Ca nói mấy câu đã biến tình cảnh của mình từ bị động thành chủ động, cứ như Thịnh Hoàn Hoàn luôn ép buộc không cho cô ta xuống đài, lúc này Thịnh Hoàn Hoàn nói thêm nữa thì nhất định sẽ mang tiếng chèn ép người khác.

Thịnh Hoàn Hoàn dời mắt khỏi bên mặt nghiêng của Lăng Tiêu, nhìn về phía Triệu Giai Ca, cười nhạt: “Vất vả cho Triệu tiểu thư, tôi nghĩ mọi người đều đã tận hứng, tới, chúng ta vỗ tay cho buổi biểu diễn xuất sắc của Triệu tiểu thư.”
Trong phòng vang lên một tràng vỗ tay tới muộn.

Đường Nguyên Minh ngồi bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn bật cười: Con bé lém lỉnh này, từ nhỏ đã không chịu thiệt thòi.

Nam Tầm cũng cười: Sức chiến đấu của Hoàn Hoàn mạnh như thế mà cô còn lo lắng cái gì? Triệu Giai Ca căn bản không phải đối thủ của cô!!!
Phòng livestream
“Mùi thuốc súng nồng quá!”
“Lòng dạ của Triệu Giai Ca thật thâm sâu, rõ ràng là cô ta muốn so với Thịnh Hoàn Hoàn, lúc này lại bày ra dáng vẻ bị người ta ép đi lên, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn cũng không phải dạng vừa, tôi cho đòn phản kích này một trăm điểm.”
“Triệu Giai Ca vốn muốn đàn áp Thịnh Hoàn Hoàn, kết quả bị Thịnh Hoàn Hoàn vả mặt, hiện tại không xuống đài được thì cảm thấy mình bị ăn hiếp.”
“Tôi bỏ lỡ cái gì? Bài hát vừa rồi thật sự là Thịnh Hoàn Hoàn kích động mọi người ép Triệu Giai Ca hát mà!”
“Thím biết cái gì, đó là Thịnh Hoàn Hoàn phản kích, không phải Triệu Giai Ca muốn cướp tiếng tăm của Thịnh Hoàn Hoàn à, đương nhiên Thịnh Hoàn Hoàn phải tác thành, là tôi thì tôi cũng không nuốt nổi cục tức này.”
“Triệu Giai Ca lập tức thành việc vui của người khác, thật là tự đào hố chôn mình, các người xem sắc mặt cô ta kìa, ha ha ha...”
“Cái này là khẩu phật tâm xà à, bé sợ wá.”
“Vậy là đi rồi? Đừng đi, nhảy thêm một điệu đi, không thì ba lê cũng được...”
Ván này rõ ràng là Triệu Giai Ca thua, còn thua thực thảm!
Khi Triệu Giai Ca đi xuống từ trên đài thì vẻ mặt rất khó coi.


Trần Uy chuẩn bị tắt phòng livestream: “Xin lỗi mọi người, livestream kết thúc, chưa đã ghiền thì theo dõi kênh của tôi, về sau có cơ hội lại livestream cho mọi người.”
Khán giả đâu chịu, liều mạng tặng quà cho Trần Uy: “Đừng như vậy mà người anh em, chúng tôi mới vào hơn mười phút, còn chưa đã ghiền mà anh muốn offline cái gì, quá không đạo đức.”
“Mặc kệ có biểu diễn tài nghệ hay không, chúng tôi cũng muốn xem livestream hiện trường, tặng quà mau lên, xin đừng đóng livestream.”
Trần Uy nhìn quà tràn ra màn hình mà không chút do dự bấm tắt.

Khán giả hùng hùng hổ hổ, bọn họ nạp nhiều tiền như thế mà không xài được, chỉ có thể qua phòng kế bên dùng, kết quả nhìn một đám người toàn dựa vào filter thì lập tức mất hết hứng thú.

Quả nhiên, không có đối lập liền không có tổn thương!
Đám quái thú filter này chỉ biết ra vẻ đáng yêu hoặc khoe khoang gợi cảm, có nhan sắc thì không phải chỉnh sửa thì chính là tài nghệ rác rưởi, hành động làm người ta phản cảm, xem đến người có thực lực thì lại ghét bỏ người ta không đủ đẹp.

Tóm lại ánh mắt của đám tiểu thư và thiếu gia kén chọn không phải dạng vừa, rất nhanh đa số đều offline!
Nhưng video so múa của Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca lại hot khắp mạng, có người cắt thành video ngắn đăng lên diễn đàn, tỉ lệ click cao tới ngàn vạn, mấy trăm vạn like.

Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca không thể hiểu được đã trở thành hotgirl mạng.

Giờ phút này Triệu Giai Ca chưa biết gì đã về tới bên cạnh Lệ Hàn Tư, lửa giận nghẹn trong lòng không thể phát tác, sắc mặt càng lạnh lẽo.

Lệ Hàn Tư thấp giọng nói bên tai cô ta: “Em thắng, Thịnh Hoàn Hoàn căn bản không thể so với em, cô ta cảm thấy em giành nổi bật của mình nên mới cố ý làm khó dễ em.

Lăng Kha và Trần Uy là cá mè một lứa với cô ta, mọi người ồn ào với bọn họ là thật sự muốn nghe em hát, anh sẽ giúp em giành lại công bằng.”
Triệu Giai Ca cao ngạo nói: “Đừng, thắng thua đúng sai trong lòng mọi người, em sẽ tự lấy lại công bằng cho mình.”
Giọng Triệu Giai Ca không nhỏ, bọn Đường Nguyên Minh và Đường Dật đều nghe thấy.

Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm thật câm nín: Cô ta và Lệ Hàn Tư đang nói nhỏ mà, đột nhiên nói lớn tiếng như vậy làm gì, muốn ai chú ý cô ta à?
Nhưng Lệ Hàn Tư lại rất thích dáng vẻ của Triệu Giai Ca, anh cảm thấy đây là điểm thu hút mình, cô mạnh hơn bọn phụ nữ chỉ biết dựa vào đàn ông như Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm quá nhiều.


Còn Lăng Kha là một tiểu thư điêu ngoa cái gì cũng không đúng, chỉ biết gây chuyện thị phi khắp nơi, không có gia thế chống lưng thì cô chẳng là cái gì cả, hơn nữa còn ngu xuẩn mà mê trai, lần đó nếu không phải anh bị bỏ thuốc thì căn bản sẽ không chạm vào cô!
Nhưng anh tạm thời lười thay đổi, dù sao thứ phụ nữ ngu như cô không dễ tìm.

Không cần dỗ, không cần tiêu tiền, thậm chí không cần phí thời gian ở bên, dạng bạn giường này đi đâu mà tìm được?
Lúc này Lệ Hàn Tư chỉ cảm thấy Lăng Kha ngu, không chịu suy nghĩ xem vì sao một cô gái không cần anh dỗ, không cần anh tiêu tiền, thậm chí không cần anh làm bạn mà vẫn chịu ở bên cạnh rốt cuộc muốn cái gì?
Có lẽ là vì không để bụng nên mới lười tốn tâm tư, lười suy nghĩ mọi thứ có liên quan đến cô.

Lúc này, Lăng Kha cười “Ha hả” một tiếng.

Cố Bắc Thành rất phối hợp cô: “Em cười cái gì?”
Lăng Kha vẫy vẫy tay: “Không có gì, chỉ vừa nghe được một trò cười không biết tự lượng sức mình thôi.”
Sắc mặt Triệu Giai Ca lại lạnh vài phần, người sáng suốt đều nghe ra trò cười không biết tự lượng sức mình mà Lăng Kha nói là cười nhạo cô ta.

Nhưng Lăng Kha không chỉ tên nói họ, Triệu Giai Ca không thể phát tác, một bụng lửa giận và không cam lòng chỉ có thể nghẹn vào trong lòng.

“Triệu Giai Ca không bằng Thịnh Hoàn Hoàn”, những lời này cô ta đã sớm nghe đủ.

Một ngày nào đó, cô sẽ đạp Thịnh Hoàn Hoàn để đi lên..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK