Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 314

Hàn phu nhân ôm súng chạy ra từ rừng cây: “Ha ha, vừa rồi mọi người đang thảo luận cái gì mà buồn cười như thế, nói ra để chúng tôi cùng vui chung đi?”

Lăng Kha che ngực lại, hấp hối giãy giụa: “… Còn chưa kêu bắt đầu, mọi người đang gian lận.”

Nam Tầm cao ngạo đi ra, kéo Lăng Kha lên mà nói: “Từ lúc bước vào núi thì thi đấu đã chính thức bắt đầu, có lẽ Nguyên Minh biết rõ điều này, kẻ địch vĩnh viễn không cho chúng ta cơ hội chuẩn bị.”

Lăng Kha cực kỳ hổ thẹn.

Cố Bắc Thành đi qua chỗ Thịnh Hoàn Hoàn.

Lúc này Đường Nguyên Minh tiến lên, duỗi tay kéo Thịnh Hoàn Hoàn lên từ mặt cỏ, bình thản ung dung nhìn về phía Nam Tầm: “Lần nữa.”

Nam Tầm gật đầu, lại dẫn đội ngũ vào núi.

Cố Bắc Thành nhìn Đường Nguyên Minh một cái, xoay người chậm rãi đuổi kịp đội ngũ.

“Đi thôi!” Đường Nguyên Minh vung tay lên, mọi người lập tức tập trung ứng chiến.

Trận đầu thua rất lãng xẹt, mọi người không dám mất tập trung nữa, Đường Nguyên Minh đi ở phía trước còn toả ra khí thế thiết huyết sát phạt, thật oai phog hùng dũng, Lăng Kha cũng không có can đảm nhõng nhẽo trước mặt anh.

Hai đội người lại tản ra.

Núi này không lớn, hai bên đều không khó suy đoán ra vị trí của đối phương, rất nhanh hai đội đều đưa ra chiến lược.

Phía Thịnh Hoàn Hoàn, Đường Nguyên Minh rất không ga lăng, thật sự để Lăng Kha đánh tiên phong, Thịnh Hoàn Hoàn và Lâm Mạt làm tay xạ kích, yểm hộ Đường Nguyên Minh và Hàn Tín đánh lén.

Quả nhiên, rất nhanh Lăng Kha liền “Chết”, điều này làm Lăng đại tiểu thư tức đến mặt tái đi.

Nhưng không bao lâu sau, thắng bại đã có kết quả, đội Đường Nguyên Minh thắng lợi, như anh đã nói, Lăng Kha hy sinh cái tôi để tập thể thành công, cũng coi như “Chết” đáng giá!

Sau hai đợt thi, xem như ngang tài ngang sức.

Sau khi hai bên quyết định thay đổi chiến địa, vì thế mọi người di chuyển về hướng nhà xưởng bỏ hoang dưới chân núi.

Lăng Kha thở phì phì đi ở phía trước, ngặt nổi thân hình nhỏ xinh nên vác súng và bao đạn cũng không linh hoạt, dáng vẻ vừa buồn cười lại đáng yêu.

Thịnh Hoàn Hoàn và Đường Nguyên Minh đi chung với nhau, Đường Nguyên Minh chưa nói cái gì, chỉ vác đồ trên người cô qua, thậm chí cô còn không có cơ hội từ chối.

Đường Nguyên Minh thấy cô muốn nói lại thôi, hơi nhếch khóe miệng lên: “Muốn xin thay cho Lăng Kha?”

Thịnh Hoàn Hoàn hơi kinh ngạc, nhìn gương mặt tuấn tú lại không mất vẻ kiên cường trước mắt mà nói: “Anh đoán được mà, dù sao cô ấy cũng là con gái, anh nhằm vào như vậy sẽ làm cô ấy rất mất mặt.”

“Được.”

“Hả?”

Anh chấp nhận có sảng khoái quá không vậy?

Đường Nguyên Minh duỗi tay xoa xoa cái mũ giáp trên đầu cô, cưng chiều cười nói: “Vốn dĩ muốn dạy cho cô ấy một bài học, nếu Hoàn Hoàn mở miệng thì coi như nể mặt em đi.”

Thịnh Hoàn Hoàn: “À… Cảm ơn!”

Như vậy cũng được?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK