Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit:..Lam Thiên..

Tuy rằng viên dược này có chút bất thường, nhưng......

Vì để có hiệu quả, Long Vương vẫn như cũ đáp ứng.

Còn tiểu nha đầu kia, trước để cho nha đầu đó sống lâu thêm vài ngày đi.

Hừ, dù sao , hắn muốn đối phó nha đầu đó cũng rất dễ dàng, so với bóp chết một con kiến đều muốn đơn giản hơn--

“Long Vương vẫn luôn ở cùng một chỗ với lão hòa thượng kia chưa có đi ra, cho nên tối nay liền để cho bé đi thôi......”

Uất Trì Tà Dịch đem tính toán cùng Bạch Sử nói một chút, thật ngoài ý muốn , Bạch Sử thế nhưng không có nửa phần do dự.

Người này cũng quá dễ nói chuyện đi?

Bất quá, này cũng là chuyện bình thường, Long Vương trời sinh tính cẩn thận, cũng không tín nhiệm ai, tì khí lại không tốt, có thể để cho người ta một lòng một dạ với hắn mới là lạ .

Bình thường hắn dựa vào tà thuật khống chế thần trí con người, nhưng thời gian quá lâu, khống chế kia liền yếu đi.

Bạch Sử, hẳn là cũng giống như chính mình.

Ai muốn nguyện ý phụng sự một ác ma chỉ biết giết người như hắn đây?

Cho dù là hắn cuối cùng thật sự nhất thống thiên hạ , nhưng......

Ai biết, hắn có thể ngồi được bao lâu ?

Không thể làm cho người ta tâm phục khẩu phục, thì cuối cùng hắn nhất định cũng sẽ diệt vong thôi.

Tiểu Hoan Hoan biết hôm nay sẽ phải rời đi, nên bé có chút mất mác.

Bé từng nói phải giúp phụ thân , nhưng bé lại không giúp được.

Thậm chí , mục đích cũng chưa đạt thành, bé đã muốn chạy trốn !

Đây là không đúng , nhưng hiện tại lại là thời điểm không bình thường.

Lúc rời đi, bé có chút lưu luyến không rời .

Bé biết bọn họ đều là vì muốn tốt cho chính mình,nên bé chỉ có thể trước rời đi.

Tiểu Hoan Hoan có chút bất đắc dĩ, thời điểm rời đi tầm mắt của phụ thân , bé bỗng nhiên quay người chạy ngược trở về , ôm lấy thân mình Uất Trì Tà Dịch, khóc nói:

“Phụ thân, người yên tâm, con sẽ chiếu cố mẫu thân thật tốt ......”

Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu:

“Nhanh chóng trở về đi, vạn nhất Long Vương đi ra, liền sẽ không đi được......”

Hắn cũng không đánh lại Long Vương, thực lực hiện tại của hắn, không bằng Long Vương a.

“Con biết......”

Tiểu Hoan Hoan vội vàng xoay người chạy đi, bé không dám quay đầu, bé sợ nhịn không được lại lưu lại.

Mắt thấy Tiểu Hoan Hoan đã đi , cái mũi Uất Trì Tà Dịch bỗng nhiên đau xót, lần này xa cách, không biết về sau ......

Hắn phải đối phó với Long Vương , hắn không biết chính mình có thể bình an trở về hay không.

Tuy rằng đã nghĩ tốt lắm, nhưng kết quả này, thật sự rất không lạc quan.

“Đi thôi, cần phải trở về......”

Bạch Sử đi qua, vỗ vỗ bả vai của Uất Trì Tà Dịch , nói.

“Ân......”

Hắn vẫn luôn muốn cùng Bạch Sử nói một chút, lúc này, không phải chính là một cơ hội vô cùng tốt hay sao?

“Bạch Sử......”

Uất Trì Tà Dịch nhìn Bạch Sử, lúc này bốn phía, cũng không có người đi qua.

“Ngươi có từng nghĩ tới sẽ đối phó Long Vương không?”

Uất Trì Tà Dịch cẩn thận nói, Bạch Sử quay đầu, nhìn hắn:

“Vì sao phải đối phó hắn?”

“Long Vương làm việc, ngươi cũng rõ ràng, nhưng hắn cũng không còn được lâu nữa...... Nếu như ngươi cùng ta liên thủ......”

“Ta không nghĩ tới......”

Tuy rằng hắn có nghĩ tới sẽ có một ngày Long Vương có lẽ sẽ cái kia......

Nhưng hắn không nghĩ tới làm thế nào để đối phó hắn, dù sao, với thực lực của Long Vương , không phải hắn nói muốn đối phó liền có thể đối phó .

“Ha ha, Bạch Sử, kỳ thật......”

“Có người đến ......” Hai người vội vàng lắc mình tránh đi, sau đó chỉ thấy một bóng người đi tới:

“Di, vừa mới rõ ràng là nhìn thấy có người a......”

Là Đậu Yên Nhi......

Nữ nhân này, thế nhưng tìm được nơi này.

Hai người cũng không nói chuyện, Đậu Yên Nhi là nữ nhân của Long Vương , bọn họ cần phải cẩn thận một chút.

Đậu Yên Nhi tìm thử một lần, nhưng cũng không phát hiện thấy người......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK