Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit : PDN

Ông ta muốn hỏi như vậy, nhưng không hỏi ra được.

“Í, Con chó nhỏ ở đâu đến?”

Hoan Hoan vui vẻ quay đầu tìm, cuối cùng thấy được Mẫn Hằng.

Bé từ trên người đảo chủ nhảy xuống dưới, đi đến bên người Mẫn Hằng , mắt to tò mò nhìn ông ta, sau đó vẫy tay:

“Tiểu Nhạc Nhạc, tới đây một chút. . . . . .”

Bây giờ tiểu Nhạc Nhạc mới dám hoa lệ lên sàn, nó hớn ha hớn hở chạy đến bên người tiểu Hoan Hoan :

“Ừ. . . . . . Ta đến đây. . . . . .”

“Tiểu Nhạc Nhạc, không phải ngươi kiến thức rộng rãi sao? Ngươi cũng đã biết đây là cái giống gì ? Tại sao lớn lên giống với con người vậy chứ . . . . . .”

Mẫn Hằng muốn đâm đầu vào tường, thế nào gọi là giống gì?

Ông ta vốn chính là người được không?

Ông thật đúng là bi thương mà, đầu tiên là bị con mình vứt bỏ, sau đó. . . . . .

Nhi tử ông ta vẫn yêu thương , lại mặc kệ sống chết của ông ta , ông ta vốn là vô cùng buồn bực .

Nhưng bây giờ, ông lại bị hai đứa nhóc con nghiên cứu là cái giống chó gì ?

“Ta cũng không biết nha. . . . . . Dường như, là một loại chó có vẻ hiếm thấy . . . . . .”

Tiểu Nhạc Nhạc đương nhiên biết đó là một người, nhưng hắn trời sinh phục tùng Hoan Hoan, tiểu Hoan Hoan nói cái gì, chính là cái đó.

“Ừ, ta thấy cũng đúng, không đáng yêu một chút nào. . . . . .”

Tiểu Hoan Hoan nói ra kết luận.

“Đúng là, rất xấu . . . . . .”

Vẻ mặt tiểu Nhạc Nhạc cũng ghét bỏ nói.

“Khụ khụ, tiểu Hoan Hoan, thật ra con chó nhỏ này, cũng không nhất định đẹp mắt mới được, quan trọng là. . . . phải biết trông cửa. . . . . . Nếu như con thích, mẫu thân sẽ đưa cho con?” Đông Phương Ngữ Hinh đã cười đi tới, tiểu Hoan Hoan vừa nghe, vội hỏi:

“Được nha, để cho hắn trông cửa cho con đi. . . . .”

“Hoan Hoan, đúng dịp phụ thân có dây xích ở đây , đeo chắc phù hợp. . . . . .”

Uất Trì Tà Dịch đã lại cầm một chiếc dây xích đi tới, cái này tất cả mọi người 囧 ——

Dây xích này của ngươi có cũng quá đúng lúc mà?

Có điều, Thiên Thương Đảo và Phác Dương Sơn vốn là đối địch lâu năm, đối xử như thế nào với Mẫn Hằng này cũng không quá đáng.

Cuối cùng Mẫn Hằng được bố trí xong, thành chó giữ cửa của Hoan Hoan ——

Còn một người. . . . . .

Ánh mắt mọi người nhìn về phía cái nữ tử y phục hồng nhạt kia, lúc này, cái khăn che của nàng mặt đã rơi xuống, lộ ra khuôn mặt vốn hoàn toàn không có khả năng phục hồi như cũ , bây giờ càng kiều mỵ hơn lúc ban đầu .

Có điều, lúc này sắc mặt kia cũng là tái nhợt , không có chút sắc máu nào .

Thấy mọi người nhìn lại đây, Nhu Y biết không ổn, Mẫn Bá Thiên chết tiệt, lại bỏ mặc nàng tự chạy trốn.

“Gia gia. . . . . . Gia gia, Nhu Y không phải cố ý . . . . . . Nhu Y, là . . . . . Là bị Mẫn Bá Thiên uy hiếp cưỡng bức, là. . . . .”

Thiên Thương Đảo, đối với kẻ phản bội. . . . . .

Nhu Y nghĩ đến biện pháp kia , không nhịn được mồ hôi lạnh khắp người.

Nàng không muốn chết, nàng thật vất vả có sinh mệnh lần thứ hai , nàng không muốn chết.

Nàng còn rất nhiều chuyện phải làm mà? Chết như vậy , nàng không cam lòng, không cam lòng .

“Bị uy hiếp cưỡng bức?”

Mặt tam trưởng lão đen xì nghiêm khắc đi tới, lạnh lùng nhìn Nhu Y:

“Bị uy hiếp cưỡng bức ngươi sẽ phải giết gia gia à?”

Nhu Y này, ông, ông thật là uổng công yêu thương nàng một hồi mà.

Chất nữ của ông vốn không ít, nhưng bởi vì Nhu Y có vẻ nhu thuận, thiên phú lại cao, ôngvẫn đều thương yêu nhất nha đầu này . . . . . .

Lúc nghe thấy Tà Tâm nói Nhu Y cùng cấu kết với Mẫn Bá Thiên , mới đầu ông còn không dám tin tưởng.

Nhưng. . . . . .

Thiên phú của Nhu Y , nàng cũng không phải ngày đầu tiên học trận pháp .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK