Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit:..Lam Thiên..

A......

Này......

Tà Dịch còn nhớ tựa hồ đã nhìn thấy qua, nhưng hắn cũng không nghĩ tới......

Hắn vội vàng để tay lên, cảm thụ nửa ngày, cũng không có gì phản ứng a?

“Hinh Nhi, ta......”

Có chút xấu hổ, hắn làm sao có thể không cảm giác được đây?

“Ha ha,, kỳ thật cũng không có gì , ngay từ đầu chính là không dễ dàng cảm nhận được a......”

Đông Phương Ngữ Hinh cũng không để ý, thản nhiên cười:

“Vừa rồi thời điểm Tiểu Hoan Hoan ở đây, hắn liền giật mình, nếu không phải tiểu nha đầu cũng cảm giác được , ta đều nghĩ là ảo giác đâu?”

Tiểu nha đầu......

Nghĩ đến dáng vẻ đắc ý vừa rồi của tiểu nha đầu ,chớ không phải là......

Trách không được Tiểu Nhạc Nhạc lại lôi kéo bé chạy nhanh như vậy, nguyên lai......

Uất Trì Tà Dịch vừa nghĩ trong lòng liền buồn bực, Tiểu Nhạc Nhạc này, thật sự là rất......

Có thể nói hắn là quá thông minh không?

Kéo Tiểu Hoan Hoan chuồn mất so với thỏ còn muốn nhanh hơn, hừ.

Bất quá, đây là đứa nhỏ của hắn a, hắn cũng không thể đối với chính mình ......

Lãnh khốc...... Một chút mặt mũi cũng không cho hắn sao?

Nghĩ vậy, trong lòng Uất Trì Tà Dịch cũng rất không có tư vị, vì sao a?

Hắn dụng tâm như vậy, nhưng đứa nhỏ này cũng quá không nể mặt đi?

“Xú tiểu tử, chờ ngươi đi ra xem ta thế nào giáo huấn ngươi......”

Uất Trì Tà Dịch nói nửa ngày, bụng vẫn như cũ không có chút động tĩnh, hắn tức giận nói.

Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn hắn, nàng thế nào cảm thấy hắn giống như là một đứa trẻ đây?

So với Tiểu Hoan Hoan còn con nít hơn đây?

Nam nhân, quả nhiên có đôi khi là rất ngây thơ .

“Ha ha, Tà Dịch, kỳ thật, hắn lúc này cảm giác cũng không quá mẫn cảm, cho nên......”

Thời gian đầu máy thai không có khả năng là quá lợi hại , bởi vì......

“Vậy Tiểu Hoan Hoan đi qua hắn làm sao mà biết?”

Đối với cái này, Uất Trì Tà Dịch càng thêm để ý.

“Đó là vừa vặn a, chàng xem hắn bất quá cũng chỉ động một lần mà thôi ......”

Đông Phương Ngữ Hinh an ủi nói:

“Hiện tại hắn rất nhỏ, có đôi khi cho dù là động , chúng ta cũng chưa chắc cảm giác được đâu?”

Là như vậy sao?

Nhưng , hắn là phụ thân của hắn a, hắn hi vọng lần đầu tiên của hắn đều cấp chính mình đâu.

Hai người thân mật nói chuyện, cái khác cũng là mặc kệ .

Tiểu Hoan Hoan đã trở lại, lúc này chỉ chờ Uất Trì Nhu Tình bọn họ đi qua.

Đi ra ngoài đón bọn họ, cũng không có bao nhiêu tác dụng, hơn nữa, Hinh Nhi lại đang có mang thai, Uất Trì Tà Dịch cũng luyến tiếc đâu?

Mà chuyện Hinh Nhi cần phải làm rất nhiều, chính là nàng đang mang thai cũng không thể được thoải mái một chút a.

Không được, hắn phải đi tìm vài người đến hỗ trợ, cũng không thể để Hinh Nhi quá mệt mỏi --

“Ta đã nói, hắn khẳng định sẽ ghen mà......”

Xem cái bình dấm chua kia đã tốt lắm, hai người mới lặng lẽ rời đi.

Đều nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Uất Trì Tà Dịch này, cũng liền chỉ có Hinh Nhi mới có biện pháp an ủi hắn a.

“Ân, may mắn ngươi kéo ta đi, bằng không......”

Tiểu Hoan Hoan cảm thấy có chút nghĩ mà sợ, phụ thân ghen, cũng thật không phải lớn bình thường a.

“Bất quá, đứa nhỏ kia cũng thật sự là đủ kỳ quái a, thế nào liền......”

Mẫu thân nói là ngẫu nhiên , là như vậy sao?

Tiểu Hoan Hoan cảm thấy rất thần bí, lần đầu tiên bé gặp được chuyện như vậy đâu?

“Hừ, một cái tiểu sắc quỷ......”

Ngạch......

Lời nói của Tiểu Nhạc Nhạc, khiến Hoan Hoan trực tiếp không biết nói gì......

Đây là tiểu sắc quỷ a, hắn mới lớn bao nhiêu.

“Di, Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi làm sao mà biết hắn là tiểu sắc quỷ......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK