Uất Trì Tà Dịch cũng không nói kết quả, nhưng thật ra Bạch Sử nói:
“Long vương, có thể của nàng dị hỏa thực sự ở đan học viện. . .”
“Nhưng theo bản vương biết, dị hỏa này là không có khả năng tách rời chủ nhân. . .”
Ý tứ này, chính là nếu như tiểu Hoan Hoan tại đây, dị hỏa tất nhiên sẽ không ở đan học viện.
“Vương, Đông Phương Ngữ Hinh ở bên kia, nàng là mẫu thân của nha đầu kia . . .”
Rất nhiều chuyện không có khả năng, cũng có thể phát sinh ở bên người của các nàng .
“Ha ha, Bạch Sử nói cũng có chút đạo lý. . . Chỉ có điều, tung tích của tiểu hồ ly , bản vương cũng không tin không ở trên người của nha đầu này . . .”
Long vương lần này nói khẳng định như thế , chẳng lẽ là. . .
Uất Trì Tà Dịch bỗng nhiên nghĩ đến bọn họ lúc ở chung với nhau , bọn họ dường như cũng không có đề cập tới chuyện tiểu hồ ly a.
Nhưng bây giờ. . .
Long vương khẳng định như thế , vì sao?
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên có người vội vã đi đến, đến bên tai Long vương nói vài câu.
Thân thể Long vương bỗng nhiên cứng đờ, vẻ mặt kia. . .
Tuy rằng mọi người cũng không ai dám trực tiếp nhìn Long vương, nhưng đều len lén nhìn chăm chú vào, bỗng nhiên thấy Long vương như vậy, trong lòng không nhịn được cô. . .
Mà Uất Trì Tà Dịch, trong lòng dĩ nhiên có têm một chút bất an vô cớ.
“Thực sự?”
“Dạ. . .”
“Để cho hắn tiến đến. . .”
Long vương bỗng nhiên ngồi thẳng người, người nọ vội vã xuống phía dưới, qua chỉ chốc lát, một lão hòa thượng bị dẫn vào. . .
Lão hòa thượng này. . .
Hoan Hoan thấy được, sắc mặt lập tức biến đổi.
Mà Uất Trì Tà Dịch, tuy rằng mang theo mặt nạ, nhưng. . .
Thấy người này, trong lòng càng xoắn chặt lại. . .
Không nghĩ tới, Long vương dĩ nhiên để cho người mang đến cái lão hòa thượng này , đây là người xem bệnh cho Hinh nhi, thậm chí giao cho Đông Phương Ngữ Hinh **. . .
Nhưng Long vương làm sao sẽ dẫn ông ta tới chứ?
Chỗ đó cách đây cũng có một khoảng cách.
“Ha ha, lão hòa thượng, nói đi. . .”
Long vương cười ha ha , khi hắn biết lão hòa thượng là trên đường tới học viện Tinh Anh, hắn đã minh bạch đây nhất định có cái gì kỳ hoặc.
“Long vương. . . Lão nạp chỉ là đi ngang qua. . .”
Lão hòa thượng cười từ thiện , Long vương lắc đầu:
“Đi ngang qua? Bản vương cũng không tín. . .”
Nghe nói còn có một người, nhưng người này chạy nhanh, mặc dù không bắt được, nhưng. . .
Lại vẫn biết như cũ , đó là người bên cạnh Đông Phương Ngữ Hinh .
“Đông Phương Ngữ Hinh làm cho người ta mang ngươi tới đây làm cái gì?”
Đối với chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh , Long vương cũng thật tò mò.
Lúc hắn nói lời này, thậm chí vẫn luôn nhìn Uất Trì Tà Dịch.
Chỉ là, sắc mặt Uất Trì Tà Dịch trầm tĩnh, không nhìn ra chút nào khác thường
TRái lại tiểu Hoan Hoan, trên mặt có thêm vài phần lo lắng.
“Lão nạp thực sự chỉ là đi ngang qua. . .”
“Nếu là đi ngang qua, vậy ở lại nơi này vài ngày đi. . .”
Long vương nhìn lão hòa thượng không nói thật, trong lòng có phần tức giận, chỉ có điều. . .
Đông Phương Ngữ Hinh tìm đến lão hòa thượng tất nhiên có việc gấp, hắn cứ giử ông ta lại ngày này qua ngày khác ——
“Cha, người nói nương để cho ông ấy tới làm cái gì?”
Lão hòa thượng bị Long vương an bài xong xuôi, mọi người cũng không biết ở nơi nào.
Tiểu Hoan Hoan nhân lúc nữ nhân kia không có ở đây tìm Tà Dịch hỏi.
“Ta cũng không biết. . .”
Uất Trì Tà Dịch chau mày, Long vương còn nói một người trốn được, đi cùng lão hòa thượng .
Cái người mời lão hòa thượng tới. . .