Có lẽ đợi qua vài ngày nữa khi thân thể cô tốt hơn một chút , cô liền nhìn xem có dược vật gì đặc biệt có thể đối phó với Long Vương hay không .
Tuy rằng không thể mang qua đó, nhưng......
Nếu như có đơn thuốc, cũng không tệ .
Bất quá nơi này cũng không có long, vậy gì đó nhằm vào Long Vương muốn đi chỗ nào tìm a?
Phim hoạt hình sao?
Nghĩ vậy, Đông Phương Ngữ Hinh hoa hoa lệ lệ há to miệng .
Thế giới này có thể đừng buồn cười như thế được không?
Trong phim hoạt hình đúng là có long, nhưng cái này chỉ dùng để lừa gạt tiểu hài tử a.
Chỗ nào có căn cứ chứ?
Quên đi, đợi chút rồi nói sau, hiện tại có Vu Thiển Thiển xem chính mình, cô cái gì cũng làm không được......--
“Mẫu thân......”
Tiểu Hoan Hoan bỗng nhiên gặp ác mộng, bé mơ thấy có người đến đòi mang mẫu thân đi.
Dọa bé sợ nhảy dựng lên, lúc này bé mới phát hiện chung quanh hết thảy đều là màu đen.
Đây là nửa đêm......
Bốn phía, đều là một mảnh màu đen, làm bé gặp ác mộng.
Chỉ là, bé rất ít khi gặp ác mộng , thậm chí có thể nói chưa bao giờ gặp qua ác mộng nào như vậy......
Mà vừa mới cảnh trong mơ......
Mẫu thân, mẫu thân sẽ không gặp chuyện không may đi......
Bé bỗng nhiên muốn tìm người đến hỏi, nhưng trong phòng này chỉ có mình bé.
Phụ thân không ở nơi này, mẫu thân lại càng không ở.
Tiểu Hoan Hoan nói cho chính mình bất quá là một giấc mộng mà thôi, bé phải tiếp tục nghỉ ngơi, tiếp tục ngủ.
Chính là......
Ngủ không được, tình hình trong mộng làm bé càng muốn quên, lại càng dễ dàng nhớ tới.
Mẫu thân sẽ không phải là đã thật sự xảy ra chuyện gì đi?
Tiểu Hoan Hoan bỗng nhiên nghĩ đến bệnh của mẫu thân ......
Đó là một loại bệnh rất kỳ quái, liền ngay cả chích lão nãi nãi lợi hại nhất cũng không thể nhìn ra đó là bệnh gì.
Nhưng tại thời điểm trước khi bé đi, bệnh của mẫu thân tựa hồ cũng không có nghiêm trọng, tối thiểu , bé cảm thấy trạng thái của mẫu thân vô cùng tốt.
Kia......
Tiểu Hoan Hoan có chút bất an ,bé không biết giấc mơ này có ý tứ gì.
Bé ngủ không được, liền đứng dậy, muốn đi tìm phụ thân......
Hiện tại, phụ thân hẳn là đang ngủ, Long Vương hẳn là cũng ngủ, không có việc gì đi?
Tiểu Hoan Hoan mặc y phục xong muốn đi ra ngoài, tới cửa bé bỗng nhiên dừng lại --
Bé thật sự muốn đi tìm phụ thân sao?
Nếu như mẫu thân thật sự có chuyện gì, phụ thân hẳn là cũng có thể cảm giác được......
Mà chính mình sao có thể không suy nghĩ kỹ càng như vậy, phụ thân nếu như biết sẽ lại càng không an tâm.
Hơn nữa hiện tại bé ngay tại dưới mí mắt của Long Vương không coi ai vào đâu đi qua, vạn nhất để Long Vương biết......
Không, không được, tình cảm của phụ thân đối với mẫu thân bé là người rõ ràng nhất .
Vạn nhất phụ thân không quan tâm muốn trở về, vậy sẽ liền sẽ uổng phí mấy ngày kiên trì ......
Tiểu Hoan Hoan vội vàng trở lại phòng, lúc này Tiểu Nhạc Nhạc cũng tỉnh:
“Làm sao vậy, Tiểu Hoan Hoan?”
Tiểu Nhạc Nhạc thân thiết hỏi.
“Tiểu Nhạc Nhạc, ta mơ thấy mẫu thân đã xảy ra chuyện......”
Tiểu Hoan Hoan có chút bất an, lúc này, cũng chỉ có một mình Tiểu Nhạc Nhạc ở đây cùng chính mình ?
“Ha ha, Tiểu Hoan Hoan, ngươi nghĩ nhiều rồi? Hinh Nhi không có việc gì ......”
Tiểu Nhạc Nhạc rất khẳng định nói:
“Nàng lợi hại như vậy, nên nàng làm sao có thể gặp chuyện không may đây? Nếu như là gặp chuyện không may, cũng là người khác gặp chuyện không may đi......”
Tiểu Hoan Hoan nghĩ lại cũng đúng, mẫu thân chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì .
Nhưng ......
Vì sao trong lòng bé vẫn như cũ rất bất an đây?
“Nhưng là ta......”
“Ai nha, ngươi nhanh chóng ngủ đi, nếu như thật sự có chuyện gì, bọn họ sẽ để Tiểu Hỏa Cầu đi qua nói một tiếng ......”
Di, đúng vậy, bé tại sao lại quên còn có Tiểu Hỏa Cầu......