Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: voi còi

Câu nói đầu tiên khi bé mở mắt, chính là gọi Tiểu Nhạc Nhạc.

“Tiểu Hoan Hoan......”

Tiểu Hỏa Cầu vội vàng chạy qua, xem Tiểu Hoan Hoan tỉnh, nó vui vẻ nói:

“Cuối cùng ngươi đã tỉnh......”

“Tiểu Hỏa Cầu, đây là chỗ nào, Tiểu Nhạc Nhạc đâu?”

Tiểu Hoan Hoan sốt ruột hỏi, Tiểu Hỏa Cầu vội thở dài:

“Ngươi vừa rồi hôn mê bất tỉnh, là lão gia gia này cứu ngươi......”

Tiểu Hoan Hoan vội vàng xoay người, quả nhiên nhìn đến một lão gia gia tóc trắng xoá, bé vội cúi đầu, có lễ phép nói:

“Cám ơn lão gia gia......”

“Ha ha...... Tiểu nha đầu, vừa rồi thể lực của cháu cạn kiệt lợi hại, về sau cũng không thể liều mạng như vậy......”

Lão gia gia từ ái cười, Tiểu Hoan Hoan lắc đầu:

“Cháu...... Cháu muốn cứu Tiểu Nhạc Nhạc của cháu......”

“Tiểu Nhạc Nhạc của cháu?”

Lão gia gia nghi hoặc nhìn bé, Tiểu Hoan Hoan gật gật đầu:

“Đúng vậy, hắn bị người xấu bắt đi, lão gia gia, ông có nghe nói quanh đây có lão hồ ly hay không?”

Không biết vì sao, trực giác bảo Tiểu Hoan Hoan lão gia gia này không phải người xấu, bé rất khẩn thiết hỏi.

“Lão hồ ly? Tiểu nha đầu, cháu tìm ông ta làm cái gì?”

Lão gia gia cũng không có phủ nhận, ý tứ này là biết đấy.

Tiểu Hoan Hoan vừa nghe trong lòng vui vẻ, vội hỏi:

“Cháu muốn tìm ông ấy cứu người a, nga, hẳn là ma thú của cháu......”

Ma thú......

Lão gia gia nghe thế ánh mắt buồn bã, nhưng sắc mặt vẫn bình thường như cũ:

“Ma thú của cháu?”

“Vâng, hắn bị Long Vương bắt nhốt, Long Vương muốn giết hắn, trên đời này, chắc là chỉ có lão hồ ly có thể cứu hắn ......”

Long Vương? Ánh mắt lão gia gia bỗng nhiên lạnh lùng:

“Ma thú của cháu là Tiểu Nhạc Nhạc? Chẳng lẽ hắn cũng là hồ ly?”

Ông đã đoán được đại khái sự tình, chỉ là, cái vật nhỏ kia, cũng quá sa đọa, thế nhưng tìm cả nhân loại làm chủ nhân?

“Vâng, đúng vậy, nhưng mà, tuy rằng chúng cháu là quan hệ khế ước, nhưng chúng cháu càng là bằng hữu tốt nhất a, cháu gọi Hoan Hoan, hắn kêu Nhạc Nhạc......”

Tiểu Hoan Hoan luôn luôn thật thích cái tên bé đặt cho Tiểu Nhạc Nhạc, cũng rất đắc ý.

“Ha ha, tiểu nha đầu, Long Vương cũng không dễ đối phó, làm sao cháu trốn được?”

Xem tiểu nha đầu chưa nói dối, sắc mặt lão gia gia hòa dịu rất nhiều, Tiểu Hoan Hoan vội hỏi:

“Là cha nương cháu và mọi người hợp lực giúp Tiểu Hỏa Cầu mang cháu xuất ra ...... Chúng cháu cứu không được Tiểu Nhạc Nhạc, nhưng chúng cháu cũng không có khả năng nhìn hắn đi tìm chết a...... Lão gia gia, người dẫn cháu đi tìm người nhà của Tiểu Nhạc Nhạc đi......”

Tiểu Hoan Hoan khẩn cầu nói, bé vốn là cực kì thông minh, nếu không phải lúc này luôn luôn đều chú ý sống chết của Tiểu Nhạc Nhạc, chỉ sợ bé đã sớm cảm giác được không đúng rồi.

Lão gia gia này, rõ ràng có vấn đề?--

“Tiểu nha đầu, lão gia gia ta sẽ tin cháu một lần. Ta chính là lão hồ ly kia, đi, ta cũng muốn nhìn, Long Vương thương hại con cháu ta thế nào......”

Lúc này lão gia gia cũng không che giấu, Tiểu Hoan Hoan vừa nghe, kinh ngạc miệng lớn dần:

“Ông...... Ông......”

Lão hồ ly không phải con hồ ly sao? Sao lại là lão gia gia?

Hơn nữa, bé cũng gặp qua ma thú biến thành người, nhưng bọn họ đều có đặc thù của chính mình, không có một cái nào giống như lão gia gia trước mắt, không hề sơ hở.

“Ha ha, ma thú tu luyện đến trình độ nhất định, cũng sẽ biến thành người ...... Tiểu nha đầu, đi thôi......”

Lão hồ ly nhìn ra nghi hoặc của Hoan Hoan, tốt bụng giải thích nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK