- Cái gì?
- Lâm Lãng con của Lâm Trường Không, mang về một vị vương tộc linh lực màu vàng? Người vương tộc linh lực màu vàng này lại có được thực lực thoải mái đánh chết tu luyện giả Vu Lôi?
- Thực lực mạnh như vậy à? Tuy rằng bị nghi ngờ sử đụng một loại bảo vật cường đại, nhưng bản thân nếu không có thực lực cường đại thì làm sao lấy được bảo vật? Mặc dù có bảo vật, cũng khó có thể phát huy ra hết uy lực của nó!
ở chỗ sâu trong nội viện Lâm gia, một số nhân vật cao tầng đều rất nhanh liền nhận được tin tức, trong đó không ít người đều lộ ra vẻ khiếp sợ. Sau đó, tụ tập lại cùng một chỗ bắt đầu bàn tán xôn xao. Nếu Lâm Lãng mang về tu luyện giả tên là Đông Ngữ kia, thực sự thực lực mạnh như vậy, thì bọn họ những nhân vật cao tầng của Lâm gia này, cũng muốn đích thân tới gặp một lần.
- Đông Ngữ tiên sinh! Hoan nghênh ngài tới Lâm gia!
Lâm Trường Không, Hạ Ngôn, cùng với Lâm Lãng, ba người ngồi bên trong một gian phòng, Lâm Trường Không tươi cười chuyện trò với Hạ Ngôn.
- Ha ha! Cũng may là gặp dịp gặp được Lâm Lãng.
Hạ Ngôn mỉm cười gật đầu.
- À phải! Vu Lôi là Lâm Lộ đưa về gia tộc đề cử tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, vừa rồi hắn mạo phạm Hạ Ngôn tiên sinh, ngàn vạn lần ngài không cần để ở trong lòng.
Lâm Trường Không lộ sắc mặt ngưng trọng, nhìn Hạ Ngôn nói.
Đương nhiên, lão nói những lời này kỳ thật là vì muốn Hạ Ngôn không còn tồn tại khúc mắc với Lâm gia. về phần Vu Lôi kia. lão mới mặc kệ cách nhìn của Hạ Ngôn đối với Vu Lôi thế nào. Hiện tại Vu Lôi thân thể bị hủy, cũng không có khả năng tiếp tục tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng.
- Thực lực của Đông Ngữ tiên sinh, tất nhiên có thể thuận lợi trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng. Đến lúc đó, quyền lực bao trùm toàn bộ Thần Châu, ai nhìn thấy Đông Ngữ tiên sinh ngài, đều phải chào một tiếng đại nhân.
Lâm Trường Không nói với vẻ mặt hâm mộ.
- Còn chưa có tham gia khảo hạch, hết thảy cũng khó nói trước được.
Hạ Ngôn lắc đầu cười nói.
Hắn đối với chức Chấp sự núi Thủ Vọng này cũng không có hứng thú gì. Đi vào núi Thủ Vọng mục đích chính là để mình có thể bước vào cảnh giới Thần chủ nhanh hơn. Hiện tại tuy rằng linh hồn và pháp tắc đều đã đạt tới đại viên mãn, nhưng chung quy còn chưa phải cảnh giới Thần chủ, mức chênh lệch với Thần chủ cũng không phải là một chút nửa điểm.
- Đông Ngữ tiên sinh quá khiêm tốn rồi! Ta mà có được một phần thực lực của Đông Ngữ tiên sinh, cũng đã rất thỏa mãn rồi.
Lâm Lãng ở một bên vẫn không nói gì, lúc này rốt cục tìm được cơ hội nói chen vào.
Sau lúc nhìn thấy thực lực của Hạ Ngôn, Lâm Lãng đương nhiên không dám ăn nói tùy tiện như trước, ngay cả cường giả như Vu Lôi, Hạ Ngôn đều. nói giết là giết, không có mảy may chần chừ. Nhân vật như vậy mới chân chính là đại nhân vật. Mặc dù là thế gia cỡ như Lâm gia này, cũng tìm không ra bao nhiêu nhân vật có thể so sánh cùng Hạ Ngôn.
- Đừng có nôn nóng, tương lai nhất định huynh đệ có thể đạt tới thực lực nhưta!
Hạ Ngôn cười nhìn về phía Lâm Lãng nói.
- Hả?
Đúng lúc này, trên mặt Lâm Trường Không hơi biến sắc, rồi sau đó nhìn về phía Hạ Ngôn nói:
- Đông Ngữ tiên sinh! Các vị trưởng lão gia tộc muốn gặp mặt ngài!
- ồ? Vậy cứ gặp đi!
Hạ Ngôn khẽ cau mày rồi mới gật đầu nói. Lâm gia đề cử tu luyện giả tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, cũng không phải do Lâm Trường Không định đoạt! Lâm Trường Không đề cử tu luyện giả lên gia tộc, sau đó mới từ Lâm gia lập danh ngạch chuyển lên núi Thủ Vọng.
Cho nên, Hạ Ngôn cũng cần phải gặp mặt giới cao tầng của Lâm gia.
Một lát sau, Hạ Ngôn gặp hơn mười vị trưởng lão trong gia tộc Lâm gia. Lâm gia tự nhiên cũng rất vui mừng được đề cử Hạ Ngôn. Sau một hồi gặp gỡ, nói cho Hạ Ngôn biết cầnchờ đợi đến ngày khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng. Trong đoạn thời gian này, Hạ Ngôn cứ ở lại Lâm gia là được rồi.
Hạ Ngôn ở lại, sau đó rất ít xuất hiện ở trước mặt người Lâm gia. Mà Lâm Trường Không vì không tạo thành quấy rầy cho Hạ Ngôn, thời điểm không có việc gì cũng không tới gặp Hạ Ngôn.
Các người Lâm gia đề cử khác, thật ra muốn gặp Hạ Ngôn cho biết, nhưng khi bọn họ biết Hạ Ngôn trong nháy mắt đánh chết Vu Lôi, thực lực như vậy khiến cho bọn họ không dám đi trêu chọc Hạ Ngôn. Cho nên tự nhiên cũng sẽ không có người nào mạo muội đi vào phòng của Hạ Ngôn. Nhiều nhất chỉ là khi rảnh rỗi thường đến bên ngoài phòng Hạ Ngôn thử thời vận, xem có thể nhìn thấy Hạ Ngôn ngẫu nhiên từ trong phòng đi ra hay không.
Thời gian vội vàng trôi qua, đảo mắt một cái đã qua hơn mấy chục năm, Hạ Ngôn cũng không nóng vội, mỗi ngày đều dựa theo tiết tấu của mình để tu luyện Tuy rằng pháp tắc cùng linh hồn đều đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, nhung việc tu luyện là vĩnh viễn không có tận cùng, giống như đi ngược đòng sông không tiến ắt lùi, Hạ Ngôn từ trước đến nay chưa bao giờ lười biếng bỏ qua.
"Xoạt xoạt xoạt!"
Một ngày này, Hạ Ngôn hơi nhích động lông mày, hắn nghe có tiếng bước chân vang lên, hiển nhiên có tu luyện giả đi vào sân viện của mình tĩú ngụ.
Vù!
Lập tức, Hạ Ngôn Liền đứng lên, thân ảnh nhoáng lên một cái tới trước cửa mở cửa phòng ra, nhìn thấy là Lâm Trường Không một thân hoa phục đứng ở trước cửa phòng. Lâm Trường Không thấy Hạ Ngôn mở cửa, vội vàng thi lễ.
- Đông Ngữ tiên sinh!
Lâm Trường Không khom người nói.
- Là Lâm huynh a!
Hạ Ngôn tự nhiên lui ra phía sau một bước, ra hiệu mòi Lâm Trường Không vào trong phòng nói chuyện, Lâm Trường Không bước nhanh vào trong phòng, sau đó xoay người lại, trên mặt mang theo ý cười nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Đông Ngữ tiên sinh! Hôm nay ta tới gặp ngài, là muốn nói với ngài một chuyện vui
Lâm Trường Không cười tùm tìm nói.
- ô? Việc vui? Chẳng lẽ là khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng sắp bắt đầu rồi?
Hạ Ngôn hơi khựng lại một chút, liền nghĩ tới việc vui này là cái gì, cũng cười hỏi.
- Ha ha! Đúng vậy! Chính là ba ngày sau. Đến lúc đó, sẽ có một ngàn tu luyện giả vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ. Vọng.
Lâm Trường Không trịnh trọng nói.
- Rốt cục cũng đợi được tới ngày này.
Hạ Ngôn ánh mắt hơi híp lại, gật gật đầu nói.
- Ta đây cũng không quấy rầy Đông Ngữ tiên sinh ngài nữa. Tới ngày khảo hạch ta sẽ lại đây đón ngài.
Lâm Trường Không đứng lên, chắp tay cáo từ Hạ Ngôn.
- TốtquậlàmPhiềnLâmhuyĩứirồi
Hạ Ngôn gật đầu.
"Một ngàn vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ? Cuối cùng, cũng không biết có bao nhiêu người có thể thông qua khảo hạch. Bất kể như thế nào, ta cũng phải vào núi Thủ Vọng trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, sớm ngày trở thành cường giả cảnh giới Thần chủ." Lâm Trường Không đi rồi, các ý nghĩ lướt qua trong đầu Hạ Ngôn.
"Thương Ẩn!" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ác liệt, thấp giọng nói ra hai chữ.
Ba ngày sau!
- Người đó chính là Đông Ngữ!
Nhân vật cao tầng của Lâm gia xuất hiện rất nhiều, ít nhất có mấy chục vị trưởng lão đều có mặt trong ngày này. Còn có lứiữũg vương tộc linh lực màu vàng được Lâm gia đề cử, cũng đều tới tụ tập cùng một chỗ.
Hạ Ngôn, đương nhiên cũng đi theo Lâm Trường Không xuất hiện ở trước mặt mọi người. Đám con cháu Lâm gia đều đã sớm nghe nói tới đại danh của Đông Ngữ, nhưng mà
bọn hắn cũng chưa có cơ hội gặp mặt Đông Ngữ. Hôm nay nhìn thấy Đông Ngữ một thân áo trắng, một đám đều châu đầu ghé tai bàn tán. Ngay cả những vương tộc linh lực màu vàng được đề cử kia, nhìn thấy Hạ Ngôn đều co rụt đồng tử lại.
Trừ Hạ Ngôn, còn có mười tu luyện giả là vương tộc linh lực màu vàng chuẩn bị tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng. Sau Hạ Ngôn, Lâm gia lại tìm được một gã vương tộc linh lực màu vàng. Cho nên tuy rằng Vu Lôi không thể tham gia, nhưng số tu luyện giả Lâm gia đề cử tính cả Hạ Ngôn, tổng cộng vẫn là mười một người.
Đô Vệ Thanh bảy mươi hai gia tộc. đề cử tổng cộng một ngàn tu luyện giả vương tộc linh lực màu vàng. Lâm gia mới đề cử ra mười một cái danh ngạch, cũng không có đạt tới số lượng phân phối. Bởi vậy có thể thấy được, xếp hạng của Lâm gia ở trong bảy mươi hai gia tộc này, có lẽ được xem như hạng khá.
- Đông Ngữ tiên sinh!
- Đông Ngữ tiên sinh!
Hạ Ngôn vừa xuất hiện, các trưởng lão Lâm gia đều hướng về phía Hạ Ngôn lên tiếng chào hỏi, Hạ Ngôn cũng gật đầu đáp lại.
- Đãi ngộ, thật đúng là không giống nhau nha!
Một gã vương tộc linh lực màu vàng được đề cử, có vẻ không hài lòng thấp giọng nói.
- Điều đó đương nhiên không giống nhau, ngươi có thể giết chết Vu Lôi không? Người ta, chỉ trong nháy mắt liền đánh chết Vu Lôi.
Một người phía sau người kia, cũng thấp giọng nói.
- Đúng vậy, Đông Ngữ đó nếu thật sự có thần kỳ như vậy, thật rất có thể trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng.
Một người khác ánh mắt lóe sáng, hạ thấp giọng nói.
- Đông Ngữ tiên sinh! Bên kia đều là vương tộc linh lực màu vàng được Lâm gia chúng ta đề cử. Một lát nữa tộc trưởng đại nhân tới, sẽ đẫn các ngài cùng nhau đi vào núi Thủ Vọng.
Lâm Trường Không nói khẽ với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng nhìn thấy mười vị vương tộc linh lực màu vàng kia, trong mười người này, chỉ có một nữ tu luyện giả.
- Ừ! Ta đã biết!
Hạ Ngôn lửng thững đi đến vị trí chỗ mười người kia, đứng ở cuối cùng, cũng hướng về mười người này khẽ gật đầu chào. Biểu tình trên mặt mười người đều có chút mất tự nhiên. Trong mười người này, có mấy người coi như có quan hệ thân thiết với Vu Lôi, bọn họ biết người trước mắt là người đánh chết Vu Lôi, đương nhiên trong lòng có rất nhiều, ý tưởng. Tuy nhiên, nếu bảo bọn họ báo thù cho Vu Lôi, thì chuyện đó đúng là không có khả năng.
- Tộc trưỏngđến đây rồi!
Bên trong đám người, có người kêu lên.
Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn, cảm giác lực lượng pháp tắc trong không gian thoáng dao động, ngay sau đó trôi quảng trường liền có thêm một bóng người màu vàng, hiển nhiên chính là đương nhiệm tộc trưởng của Lâm gia. Hạ Ngôn cảm ứng được, tộc trưởng Lâm gia cũng không phải cường giả cảnh giới Thần chủ, cũng chỉ là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh. Tuy nhiên thực lực mạnh hơn rất nhiều so với đám người Vu Lôi kia
Tộc trưởng Lâm gia đến nơi, đảo mắt nhìn một vòng, tất cả con cháu Lâm gia đều như ngừng thở, không dám tùy tiện nói chuyện. Một lúc sau, tộc trưởng Lâm gia dời ánh mắt nhìn về phía mười một người Hạ Ngôn, dưới chân hơi nhích động, liền tới phụ cận mười một người Hạ Ngôn.
- Chào các vị! Ta là Lâm Chung Tín, đương nhiệm Tộc trưởng Lâm gia, hoan nghênh các vị đã đến.
Lâm Chung Tín nói với mười một người bọn họ.
- Chào Lâm Tộc trưởng!
Đám người Hạ Ngôn cũng chào đáp lại.
- Ừ! Các vị! Hôm nay chính là ngày khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, một hồi ta sẽ dẫn các vị tiến vào núi Thủ Vọng. Đến lúc đó, Đô Vệ Thành sẽ có bảy mươi hai gia tộc mang theo tổng cộng một ngàn tu luyện giả tiến vào núi Thủ Vọng, có thể sẽ có một chút hỗn loạn. Đến lúc đó còn thinh các vị nhất định phải đi theo sát ta, vạn nhất xảy ra sai lầm, thì có thể sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng. Các vị cũng biết, trước khi các vị trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, thì không thể tùy ý đi lại trên núi Thủ Vọng.
Lâm Chung Tín hơi uyển chuyển nói cho mọi người biết khi đi vào núi Thủ Vọng, ngàn vạn lần không nên tùy ý chạy loạn, như vậy sẽ rất nguy hiểm.