Người ở Thiên Cung cũng không phải tán tu ẩn cư, độc lai độc vãng, ở trong Thiên Cung chia làm những quần thể bất đảng, mỗi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, quan hệ rắc rối phức tạp, mặt mũi cực kỳ trọng yếu. Hơn nữa, phương diện này cũng liên lụy đến rất nhiều nhân tố khác!
- Hạ Ngôn! Lúc nào ngươi đột phá tới cảnh giới Linh Tông trung kỳ vậy?
Lưu tuần thị cảm ứng được ba cỗ linh lực trên người Hạ Ngôn, không nhịn được kinh ngạc hỏi.
- Ở trong Ma Quỷ Trận cấp bốn, sau khi ta bị ma quỷ cấp bốn đánh rồi, liền đột phá!
Hạ Ngôn ăn ngay nói thật, cái này cũng không cần giấu điếm.
- Vận số tốt!
- Ha ha! Hạ Ngôn ngươi thật làm kẻ khác không thể tưởng tượng nổi. Khi đó lúc ta gặp ngươi trên Hội Giao Lưu học viện hạng nhất thực lực của ngươi chỉ là Đại Linh Sư sơ kỳ, đợi đến khi Hội Giao Lưu học viện siêu cấp, ngươi đã là Đại Linh Sư hậu kỳ rồi. Khi khảo hạch Thiên Cung, ngươi là cảnh giới Đại Linh Sư đỉnh, nhưng lại còn lần đầu tiên liền thông qua Ma Quỷ Trận cấp một
-Thời gian ba tháng ngắn ngủi, hiện giờ ngươi đã là cảnh giới Linh Tông trung kỳ! Cảnh giới mà người khác cả đời không thể đạt tới, ngươi chỉ dùng thời gian nửa năm!
Lưu tuần thị cảm khái nói vừa lắc đầu, trên mặt có chút không biết nói gì, lại chợt biến thành vui mừng.
Đám đông đều nghe Lưu tuần thị nói cũng không khỏi cảm khái tốc độ tăng thực lực của Hạ Ngôn, tốc độ tu luyện làm người ta đố kỵ đỏ mắt! Mười sáu tuổi đã có thành tựu hôm nay, gần trăm năm qua trên Đại Lục Long Chi chưa từng có ví dụ như vậy! Có thể nói Hạ Ngôn là đệ nhất thiên tài Đại Lục Long Chi trăm năm qua!
- Hai người so đấu, không biết rốt cuộc là ai thắng!
- Cảnh giới Cao Tùng tương đối cao, uy lực võ kỹ cũng không kém! Đây là chiến đấu giữa hai ngươi không phải như đối phó ma quỷ trong Ma Quỷ Trận, ta thấy Hạ Ngôn không phải đối thủ của Cao Tùng.
- Vậy cũng chưa chắc, lực lượng của Hạ Ngôn ngay cả ma quỷ cấp bốn cũng có thể đâm thủng!
- Cao Tùng, Hạ Ngôn, hai người các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Dạ lão bước lên trước, nâng cao giọng hỏi hai người.
- Ta đã chuẩn bị xong!
Hạ Ngôn liền nói trước.
- Ta cũng chuẩn bị xong rồi!
Cao Tùng cắn môi mặt trắng bệch, hung hăng trừng Hạ Ngôn. Hạ Ngôn càng ưu tú, hắn lại càng đố kỵ.
Trương Đông Ly cùng Ngô Vân cách đó không xa cũng đang thấp giọng bàn tán. Hai người đều may mắn không chống lại Hạ Ngôn, nếu không thì hiện tại ở vào hoàn cảnh như Cao Tùng, sẽ chính là bọn họ.
- Như vậy trận đấu bắt đầu!
Dạ lão hét lớn một tiếng!
Trường đao của Cao Tùng bỗng nhiên rung lên trong không khí ánh đao lóe sáng bốn phía. Thần Hi Kiếm của Hạ Ngôn cũng đồng thời rời vỏ, kiếm khí tung hoành, chỉ hướng chân trời. Thân ảnh hai người đều hóa thành một vệt sáng, trong chớp mắt xuyên qua khoảng cách trăm thước giữa hai người!
Trong nháy mắt, hai vệt sáng liền đánh lên nhau, tốc độ cực nhanh người khác không nhìn kịp!
Ầm!
Một kiếm, một đao va chạm kịch liệt trong không trung, giống như không gian va chạm đều khẽ chấn động, lấy hai người làm trung tâm năng lượng bộc phát ra một vòng tròn hình cầu sau đó nhanh chóng mở rộng. Bởi vì nguyên nhân ánh sáng, mọi người cũng có thể nhìn thấy trái cầu linh lực trong suốt này bằng mắt thường.
Cao Tùng cực lực khống chế linh lực bên ngoài thân thể, làm linh lực ngưng tụ xung quanh thân thể, ảnh hưởng lộ tuyến công kích của Hạ Ngôn, đồng thời xóa đi một bộ phận lực lượng.
Thoáng qua một lát, thân hình hai người đồng thời rút lui.
Lần va chạm này chỉ là thử, hai bên cũng không dùng toàn lực của mình.
Khóe miệng Hạ Ngôn đột nhiên hiện một tia tươi cười, ánh mắt nhìn Cao Tùng đối điện.
"Cao Tùng này, linh lực có lẽ phát ra uy lực khoảng ba mươi vạn độ, khống chế linh lực bên ngoài người bùng nổ, xem chừng khoảng bốn mươi vạn độ."
Hạ Ngôn trải qua lần công kích thử đầu tiên, cũng cảm ứng sơ sơ thực lực của Cao Tùng.
"Nếu ta ngưng tụ linh lực công kích, hẳn có thể nhẹ nhàng đánh bại hắn!"
Hạ Ngôn suy nghĩ:
"Quên đi, cứ trực tiếp ra tay đánh bại hắn."
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, Thần Hi Kiếm chậm rãi nâng lên qua đầu, thân kiếm phát ra tiếng u u, chớp động kiếm quang làm người ta khiếp sợ.
Cao Tùng cũng chậm rãi vung trường đao trong tay, quần áo toàn thân theo linh lực kích động phồng lên.
Giữa không trung, thân ảnh hai người không ngừng chớp lên, lại một lần vọt về phía đối phương. Phía sau hai người là một mảnh tàn ảnh, kéo thành một chuỗi dài.
Người ở đây có nhiều Linh Tông sơ kỳ, thậm chí cũng không thể hoàn toàn nhìn rõ động tác của hai người.
Hai người một lần nữa cùng xuất hiện, linh lực trên thân Thần Hi Kiếm nhanh chóng ngưng tụ thành một điểm trên mũi kiếm, sau đó kiếm kỹ Linh La Kiếm vung lên, chém về phiá Cao Tùng. Kiếm ảnh Thần Hi Kiếm phủ trời phủ đất, giống như muốn lấp đầy cả Thiên Cung.
Thực lực Cao Tùng cũng cực mạnh, võ kỹ hắn tu luyện đồng dạng là bí điển Thiên cấp dùng uy lực rất lớn. Thấy Hạ Ngôn một kiếm chém tới, ánh mắt Cao Tùng chợt ngưng, hét lớn một tiếng.
Trường đao bắn ra linh lực, Cao Tùng rống một tiếng lớn, đồng thời chỉ thẳng phía Thần Hi Kiếm của Hạ Ngôn.
Vũ khí của hai người, một lần nữa va chạm cùng nhau.
Thần Hi Kiếm có thể so với thần khí tuy nhiên trường đao của Cao Tùng cũng sắc bén khác thường, đồng dạng phẩm chất cũng cực kỳ cao. Hai thanh vũ khí va chạm, phát ra một tiếng rít sắc nhọn, đao khí cùng kiếm khí điên cuồng lan tràn bốn phía.
Tuy rằng mọi người đều quan sát ở xa mấy trăm thước, thế nhưng vẫn phải dùng linh lực chống lại đao khí cùng kiếm khí tới gần người, có thể thấy được lực lượng mạnh mẽ của hai người này.
Lúc này đây Hạ Ngôn ngưng tụ linh lực, uy lực khoảng chừng sáu mươi vạn độ. Còn Cao Tùng, cũng sử dụng lực lượng cực mạnh, bộc phát ra võ kỹ uy lực bốn mươi vạn độ. Lực lượng giữa hai người kém nhau hai mươi vạn độ, chênh lệch lớn như vậy, ưu thế trên cảnh giới của Cao Tùng đã không cách nào bù đắp được.
Cao Tùng chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ truyền đến từ thân đao, kinh mạch trong cơ thể nháy mắt đã bị chấn động bị thương, toàn thân giống như muốn vỡ ra. Thân thể không cách nào không chế được nữa, mạnh mẽ bị đánh từ bầu trời xuống Loạn Thạch Trận bên dưới.
Chỉ va chạm thoáng chốc, Cao Tùng liền bị Hạ Ngôn trực tiếp đánh rơi khỏi bầu trời, nặng nề đánh lên tảng đá dưới đất, phát ra một tiếng ầm.
Hạ Ngôn cũng không sử dụng lực lượng cực mạnh của mình, hắn lo lắng Cao Tùng không chịu nổi, bị thương nặng. Mục đích của Hạ Ngôn chỉ là đánh bại Cao Tùng chứ không phải muốn lấy mạng hắn.
Nhìn một màn như vậy, tất cả người Thiên Cung một lần nữa mở to miệng, ánh mắt trừng lớn, thần sắc kinh ngạc.
Trước khi hai người so đấu, rất nhiều người đã suy đoán kết quả, thế nhưng không ai suy đoán được Cao Tùng ngay cả một chiêu công kích chân chính của Hạ Ngôn cũng không đỡ được.
Bọn người Hứa Xương Minh cũng không thể tin được Cao Tùng lại thua thảm như vậy, đây quả thật là miểu sát mà! Bọn người Hứa Xương Minh đều nghĩ giữa Cao Tùng cùng Hạ Ngôn, so đấu thắng bại hẳn là giữa 5:5!
Hạ Ngôn có ưu thế thân pháp linh lực, Cao Tùng có ưu thế về cảnh giới. Muốn phân ra thắng bại, sợ rằng phải cần một ít thời gian. Nhưng kết quả hiện tại.
Lần đầu tiên công kích là thử, lần thứ hai mới là công kích chân chính, Cao Tùng lại trực tiếp bị đánh rơi xuống, nặng nề va chạm mặt đất, sau đó lăn ra ngoài, ầm ầm đụng ngã mấy tảng đá.
Nhìn mặt đất một chút, Hạ Ngôn xoay người lại nhìn phía Dạ Lão cùng Thánh Hoàng cách đó không xa, cũng thuận thế thu hồi Thần Hi Kiếm vừa chém xuống.
Trên mặt đất, một tầng bụi bặm bốc lên, đá vụn văng tung tóe. Ánh mắt Dạ Lão chuyển nhìn Thánh Hoàng bên cạnh, Thánh Hoàng không có bất cứ biểu thị gì. Dạ Lão khẽ ho một tiếng, bay về phía Cao Tùng, lão muốn xem Cao Tùng có bị thương hay không. Nếu bị thương, phải dùng đan dược trị liệu đúng lúc, sau đó tuyên bố kết quả trận đấu.
- Ta không sao! Ta sẽ không thua!
Đúng lúc này, Cao Tùng lại trực tiếp đứng lên, bên khóe môi còn mang theo vết máu đỏ sẫm. Đứng dậy khỏi mặt đất, ngẩng đầu nhìn về phía mọi người hô to.
Tiếp đó, Cao Tùng khẽ dậm chân, mặt đất đá nham thạch nứt toác, Cao Tùng mượn lực mãnh liệt phóng lên không trung ánh mắt như dã thú bị thương gắt gao trừng Hạ Ngôn.
- Ta sẽ không thua!
Cao Tùng lại gằn từng chữ.
Ánh mắt đám đông đều tụ lại trên người hắn, một chiêu bị Hạ Ngôn đánh rơi, thắng bại đã rất rõ ràng. Nếu như cứng đầu đối kháng, cuối cùng bị thương cũng là hắn tự tìm!
- Ha ha! Muốn ta thua, nào có dễ đàng như vậy!
Cao Tùng ngưa đầu cười to nói:
- Hạ Ngôn! Thực lực của ngươi rất mạnh, còn mạnh hơn ta tưởng tượng!
Cao Tùng nhìn chẳm chẳm Hạ Ngôn:
- Chẳng qua, muốn đánh bại ta, vậy không thể nào!
Cao Tùng nói rồi, tay phải thò vào vạt áo, đột nhiên lấy ra một vật màu trắng nhũ. Chỉ thấy Cao Tùng mở vật này ra, lập tức một mảnh kim quang toát ra một cỗ khí tức quỷ dị mạnh mẽ liền bao phủ toàn không gian.
Cao Tùng ngửa đầu, cổ họng co giật, dường như đang nuốt thứ này. Rất nhanh, Cao Tùng như đã dùng xong, tiện tay ném vật màu trắng kia xuống. Toàn thân hắn lúc này bao phủ trong một tầng quang mang màu vàng kim, lực lượng bàng bạc phát tán ra từ trên người, không ngừng tản ra uy áp bốn phá xung quanh.
Khí thế của Cao Tùng, giống như dòng sông đổ xuống từ trời cao, lan tràn không thôi.
- Đó là kim lực!
Lưu tuần thị lập tức nhận ra vật phẩm Cao Tùng vừa sử dụng là kim lực! Một loại năng lượng vô cùng thuần túy!
- Không sai, là kim lực!
Dạ lão gật đầu, vẻ mặt trở nên ngưng trọng:
- Cao Tùng này không ngờ lại sử dụng kim lực!
Hạ Ngôn nhìn Cao Tùng biến hóa cực lớn, chau mày.
"Thứ Cao Tùng sử dụng hình như là một loại đan dược cùng loại như Bạo Thai Đan, có thể gia tăng thực lực trong thời gian ngắn. Nhưng mà thứ Cao Tùng sử dụng, hiển nhiên cực kỳ lợi hại, nháy mắt ngắn ngủi liền tăng khí thế đến mức đó!"
Hạ Ngôn giật mình nhìn Cao Tùng bao phủ trong kim quang.
- Ha ha! Trận đấu này không hạn chế sử dụng đan được kim lực! Hạ Ngôn, hiện giờ ngươi thua chắc rồi!
Cao Tùng cười to, giống như điên cuồng:
- Ta biết ngươi có thể sử dụng võ kỹ uy lực sáu mươi vạn độ, chẳng qua ta sử dụng kim lực, hiện tại thực lực của ta có thể gia tăng gấp đôi!