Mục lục
Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thợ rèn thần cấp không chỉ có thể từ trong kim tệ lấy ra Kim lực. Chỉ cần có tài liệu, liền rèn ra thần khí cường đại, tầm quan trọng của thợ rèn thần cấp có thể nghĩ. Mọi người đều biết ba thợ rèn thần cấp của Đại Lục Long Chi, phân ra là Thần Chuy, Thu Thủy, Vân Thượng Nhân. Ba người này đều bước vào cảnh giới thợ rèn thần cấp vài chục năm trước.
 
Mỗi một người, đều có qua lại với nhiều cường giả trên đại lục. Cường giả Linh Tông trên đại lục muốn rèn vũ khí, đương nhiên sẽ ưu tiên chọn thợ rèn thần cấp. Thật giống như Hạ Ngôn trước đây rèn Thần Hi Kiếm, nếu như là thợ rèn bình thường, cho dù sử dụng tài liệu như Bích Thủy Chi Tâm, cũng không có khả năng rèn ra vũ khí cao cấp như Thần Hi Kiếm. Tài nghệ của thợ rèn Thần cấp, không phải thợ rèn bình thường có thể sánh bằng.
 
Thần Chuy đi đến một đống công cụ rèn gần chỗ đứng, đôi mắt hơi hơi nheo lại, nhìn về phía vị trí Vương Đông Cực đang ngồi. Vương Đông Cực cũng chuyển mắt nhìn về phía ông, hai người thoáng gật đầu tỏ ý.
 
Lúc này, từ thông đạo chính giữa, lại chậm rãi lộ ra mấy bóng người, một người đi tuốt đằng trước, mặc trường bào màu đen, tóc xõa rối tung sau lưng, hai mắt sáng ngời có thần. Bước chân của hắn rất nhanh, sải bước liền đi tới giữa sân. Mà hai người phía sau hắn cũng mặc trường bào màu đen. Thân phận hai người này đều là nguyên lão của Đông Cực, bọn họ phụ trách áp giải Thu Thủy đến đây.
 
Thu Thủy đi vào trong sân, không thèm để ý trên người đám người Vương Đông Cực, lại nhìn về phía thợ rèn Thần Chuy phía đối diện, lông mi hơi hơi máy động. Thần Chuy kia tự nhiên cũng dùng ánh mắt nhìn Thu Thủy mới hiện thân.
 
Hai người này, hai mươi năm trước đã từng so tài với nhau một hồi. Trận đấu đó, Thu Thủy bại bởi Thần Chuy. Tuy nhiên, lần đó cũng là Thần Chuy sử dụng thủ đoạn đê tiện, động tay động chân với công cụ rèn của Thu Thủy.
 
Mà lần này đây, Thu Thỷ tự nhiên sớm đã chứng minh cho Vương Đông Cực, nếu như công cụ rèn có vấn đề, như vậy sau khi tỷ thí, lão cũng sẽ không phục vụ cho Đông Cực. Vương Đông Cực cũng tỏ vẻ, hai người sử dụng công cụ cơ bản, tỷ như lò luyện, đỉnh lô, nước lạnh và một số thứ hoàn toàn giống nhau, không có bất cứ vấn đề gì.
 
- Ha ha! Thu Thủy! Hơn hai mươi năm không thấy, vẫn khỏe chứ?
 
Thần Chuy cười hắc hắc, khóe miệng co rút, phát ra giọng nói trầm thấp với Thu Thủy.
 
- Không tệ! Đa tạ quan tâm.
 
Thu Thủy hừ một tiếng rất nhỏ, lạnh lùng nói.
 
- Hai mươi năm trước ngươi bại bởi ta, hôm nay, kết quả không có bất cứ thay đổi gì. Thật sự không hiểu nổi. Vì sao ngươi chấp nhất như thế.
 
Thần Chuy lắc đầu, thở dài một tiếng, thấp giọng nói.
 
- Thần Chuy! Hai mươi năm trước, ngươi sử dụng thủ đoạn đê tiện, mới có thể thắng ta. Hôm nay, kết quả sẽ khác hoàn toàn. Ta muốn cho người trong thiên hạ biết, tài nghệ của Thần Chuy ngươi, không bằng ta.
 
Thu Thủy nói với giọng kiên định, không ngừng lan tràn trong không khí. Hai mươi năm trước, lần tỷ thí kia của hai người, cũng không có bí mật gì, rất nhiều người đều biết, chính vì sau lần tỷ thí đó, Thu Thủy mới rời khỏi Thánh thành, chẳng biết đi đâu. Mà hôm nay, Thu Thủy lại xuất hiện tại Thánh thầnh.
 
- Thu Thủy! Ngươi quá tự phụ! Được rồi nếu như vậy, vậy để xem tài nghệ chúng ta ai cao ai thấp! Hôm nay, ta muốn cho người trong thiên hạ biết, tài nghệ rèn của Thu Thủy ngươi không bằng Thần Chuy ta.
 
Thần Chuy cầm lấy một cây búa màu tím, quơ quơ rất nhẹ trong không khí, phát ra âm thanh phù phù. Cây búa này chính là công cụ lão vẫn dùng rèn.
 
Thu Thủy nhìn thấy cây búa màu tím trong tay Thần Chuy, trên mặt không có bất cứ biểu tình gì, xoay người hướng về một đám công cụ đi tới.
 
"Cây búa kia chỉ dùng Vẫn Thiết Chi Tâm chế tác thành, khi rèn có thể tạo ra tác dụng rất lớn. Đáng tiếc, cây búa kia của ta cũng không mang theo trên người. Tuy nhiên, một cây búa cũng không thể thay đổi gi".
 
Thu Thủy nhìn cây búa trong tay Thần Chuy, thầm nghĩ trong lòng.
 
Đối với một gã thợ rèn mà nói, cây búa dùng rèn rất quan trọng. Nhất là đối với Thợ rèn thần cấp mà nói, cây búa dùng quen tay, có thể khiến bọn họ rèn ra vũ khí trang bị rất tốt.
 
- Thu Thủy! Hai mươi năm trước có lẽ tài nghệ của ta thật sự không bằng ngươi. Nhưng hiện tại, cũng không giống vậy. Ta ở Đông Cực hơn hai mươi năm, tạo ra hơn mười bộ vũ khí, ngay cả thần khí ta đều rèn qua. Tài nghệ của ta, sớm đã không phải ngươi có thể so sánh được.
 
Đôi mắt Thần Chuy cũng chớp động, ý niệm trong đầu chuyển động.
 
Lúc này, phó tông chủ Đông Cực lại đi ra, nhìn hai người.
 
- Thần Chuy tiên sinh! Thu Thủy tiên sinh! Các ngài nếu như chuẩn bị tốt, hiện tại liền có thể bắt đầu. Tỷ thí hạn chế thời gian, năm canh giờ. Nếu trong năm canh giờ không rèn thành công, như vậy chính là tự động thua trận tỷ thí rèn này.
 
Phó tông chủ Đông Cực trầm giọng nói một cách chậm rãi, sau khi nói xong, xoay người một cái, lui trở lại.
 
Phần đông người tu luyện chung quanh, đều liếc mắt nhìn hai gã thợ rèn thần cấp. Nhất là tộc trưởng của những gia tộc kia. Đôi mắt lại tỏa sáng, chung quanh bọn họ cũng đều có một số thợ rèn. Những thợ rèn này đều phục vụ cho những gia tộc này. Hôm nay bọn họ đến, chủ yếu chính là quan sát tài nghệ của hai vị thợ rèn Thần cấp này, cầu có thể lĩnh ngộ và đột phá.
 
- Không biết hai người này có thể rèn ra vũ khí dạng gì?
 
- Cẩn thận quan sát, trở về lĩnh ngộ một đoạn thời gian, nói không chừng ngươi cũng có thể đột phá đến thợ rèn thần cấp.
 
- Hai người này rốt cục tài nghệ ai cao siêu hơn chứ?
 
Thần Chuy cùng Thu Thủy không có động. Bọn họ đang kiểm tra từng phần nguyên liệu.
 
- Rèn luyện đơn giản, tài liệu này mới là quang trọng nhất, chỉ có tài liệu quen thuộc, mới có thể căn cứ theo tính chất tài liệu, chọn làm ra loại vũ khí nào. Động tác của hai người đều rất thong thả, giống như bọn họ cầm trên tay không phải khoáng thạch, mà là một đứa bé cất tiếng khóc.
 
Ở chính giữa khu vực thi đấu này, rất yên tĩnh, không có bất cứ người nào ồn ào, tạo ra động tĩnh rất lớn. Vương Đông Cực ở đây, cũng không ai dám ảnh hưởng đến hai vị thợ rèn.
 
Hiện tại, Vương Đông Cực là cường giả có cảnh giới Linh Hoàng, đã là sự thật được công nhận. Toàn bộ Đại Lục Long Chi, ngoại trừ Thánh Hoàng trên Thánh sơn, không có người thứ hai là đối thủ của Vương Đông Cực.
 
Hơn nữa, Vương Đông Cực còn có một thế lực Đông Cực. Trong thế lực Đông Cực này, chỉ là Linh Tông đỉnh, còn vượt qua mười người. Có thể nói, cho dù là năm thế lực lớn ở Thánh thành, cũng không có thế lực như Đông Cực. Dưới tình huống như vậy, ai dám đắc tội với thế lực Đông Cực chứ?
 
Rốt cục, cánh tay Thần Chuy động lên trước, trong lò lửa, ngọn lửa màu lam tràn ngập, đã bắt đầu thiêu cháy. Những ngọn lửa trong lò luyện, cũng không phải ngọn lửa bình thường, mà là một loại ngọn lửa màu lam thiêu đốt nhiên liệu. Loại ngọn lửa này mới có thể hòa tan gần như tất cả khoáng thạch trên đại lục.
 
Thợ rèn Thần cấp rèn vũ khí, đương nhiên không dùng ngọn lửa bình thường.
 
Sau thời gian mấy mươi hô hấp Thần Chuy bắt đầu có chút động tác. Thu Thủy cũng duỗi tay, một ngọn lửa lớn màu lam đang lay động trên đôi tay.
 
- Hạ Ngôn! Người ở đây thiệt nhiều!
 
Ở bên ngoài sân thi đấu, mấy người thanh niên, đang đánh giá chung quanh, muốn tìm con đường đi vào bên trong. Nhưng mấy người bọn họ tìm nửa ngày, cũng chưa thể đi vào.
 
- Hạ Ngôn! Chúng ta không bằng trực tiếp bay vào!
 
Đôi mắt Bạch Nhị tỏa sáng, nói. Mấy người bọn họ đều có cảnh giới Linh Tông, đương nhiên có thể trực tiếp phi hành vào. Tuy nhiên nói như vậy, rất có thể gây cho người chú ý.
 
Hạ Ngôn nhíu mày, suy nghĩ, vẫn lắc đầu nói:
 
- Chúng ta thử xem lại, thật sự không làm được, liền bay vào. Thu Thủy tiền bối có ân với ta. Hôm nay ông tỷ thí với Thần Chuy kia, ta cần phải vào trong nhìn xem.
 
- Hạ Ngôn! Huynh lo Thu Thủy tiền bối chịu thiệt sao?
 
Tô Cầm cười khẽ nói.
 
- Ừ! Tô Cầm tỷ tỷ nói đúng. Hạ Ngôn ca khẳng định lo cho Thu Thủy tiền bối, mới có thể cố ý bỏ qua tu luyện, đến đây nhìn Thu Thủy tiền bối và Thần Chuy kia tỷ thí.
 
Viên San lộ ra hàm răng tráng ngà, đầu tiên ánh mắt nhìn Tô Cầm, lại chuyển hướng Hạ Ngôn.
 
Năm ngày trước Hạ Ngôn bế quan, năm ngày này, một bước cũng không ra khỏi phòng. Mà ngày hôm nay, Hạ Ngôn lại đột nhiên ra khỏi phòng, năm cô gái vốn còn tưởng rằng Hạ Ngôn đột phá, sau khi hỏi, mới biết được Hạ Ngôn xuất quan là bởi vì tỷ thí giữa Thu Thủy va Thần Chuy.
 
Hơi chút dừng ở Bình An tửu lâu, sáu người một chó đi đến sân thi đấu. Sau khi tới đây, mấy người đều bị trước mắt làm hoảng sợ bởi dòng người tấp nập chen chúc.
 
Chung quanh sáu người, khắp nơi đều là đám đông nghị luận. Mặc dù đang ở bên ngoài, cũng không thể nhìn thấy tình hình trung tâm, nhưng mọi người vẫn nói được.
 
- Hạ Ngôn! Nếu không chúng ta nghĩ biện pháp đi?
 
Hỏa Phượng Hoàng đột nhiên lên tiếng nói. Lấy thế lực hãng buôn Chu Vận, tại Vân thành cũng có quan hệ rất nhiều. Hỏa Phượng Hoàng nếu tìm người, tự nhiên có thể đưa bọn họ vào khu vực trung tâm. Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng, cười nói:
 
- Ta thấy trong lòng nàng không nghĩ như vậy chứ? Quên đi! Chúng ta vẫn nên nghĩ biện pháp khác đi. Mấy tên hộ vệ của nàng, thật vất vả không đi theo nàng rồi.
 
Hỏa Phượng Hoàng bị Hạ Ngôn nói trúng tâm tư, nhếch miệng cười cười. Nàng quả thật không muốn vận dụng lực lượng của hãng buôn Chu Vận. Mấy tên hộ vệ kia không biết vì sao đột nhiên rời khỏi Bình An tửu lâu, điều này khiến cho Hỏa Phượng Hoàng cao hứng nửa ngày. Hiện tại nếu dùng lực lượng của hãng buôn Chu Vận, nói không chừng liền lại có người đi theo nữa.
 
- Hạ Ngôn tiên sinh!
 
Đúng lúc này, đột nhiên một người từ trong mấy người phía trái đi ra, chính là người tu luyện Thiên Cung Vương Vũ.
 
- Vương Vũ! Ngươi cũng đến đây sao?
 
Hạ Ngôn nhìn thấy Vương Vũ, cười nói.
 
- Ừ! Người tu luyện Thiên Cung chúng ta đều đến đây. Hiện tại đang dùng thông đạo chuyên dụng bên kia. Thánh Hoàng đại nhân đều đến đây.
 
Vương Vũ thấp giọng nói với vẻ hối hả.
 
- Hả?
 
Hạ Ngôn hơi hơi sửng sốt.
 
- Thánh Hoàng đại nhân cũng đến đây?
 
- Đúng vậy! Thánh Hoàng đại nhân cũng vừa mới từ Thánh sơn đến đây. Điện chủ Thánh điện Vân Thành cũng ở bên kia. Vừa rồi ta hỏi ngươi ở Bình An tửu lâu, cho nên lập tức đến đây tìm ngươi. Ha ha! Mấy người các ngươi rất bắt mắt, lập tức bị ta tìm được trong đám đông.
 
Đôi mắt Vương Vũ lóe lên, một về hướng phía sau lưng.
 
- Ừ! Chúng ta đây cùng nhau qua đó.
 
Hạ Ngôn gật đầu nói.
 
- Đi theo ta, Thánh Hoàng đại nhân và đám người tu luyện Thiên Cung đều ở bên kia chờ đấy. Hiện tại tỷ thí giữa Thần Chuy và Thu Thủy tiên sinh vừa nới bắt đầu một chút.
 
Vương Vũ đang nói, xoay người vặn vẹo một cái, nhấc chân đi về phía sau lưng.
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK