- Các ngươi đều dựa theo nhiệm vụ tuần tra đi xung quanh tuần tra đi. Trong khu vực cách nơi dừng chân của bãi săn bắn ngoại giới Lang Tà Giới ba trăm vạn dặm. đều cẩn thận sưu tầm, một khi phát hiện bất kỳ tình huống đị thường gì xuất hiện, liền lập tức báo cho chúng ta biết.
Lữ Hưng hướng về phía vài trăm người tu luyện kia vung tay, mặt uy nghiêm nói.
- Vâng.
Đại đa số người tu luyện đều. lên tiếng đáp, rồi sau đó bay ra xung quanh.
- Hạ Ngôn. Ngươi lẩn đầu đi tới bãi săn bắn ngoại giới, đối với tình huống nơi này chỉ sợ cũng chưa hiểu nhiều. Hiện tại ngươi đi theo tạ, ta sẽ giảng đại khái tình huống nơi này cho ngươi.
Lữ Hưng lại chuyển sang Hạ Ngôn, mặt mang tươi cười nói.
- Được, vậy đa tạ Lữ Hưng đại nhân.
Hạ Ngôn vội vàng thi lễ nói lòi cảm tạ.
- Thổ Cẩu, không nên chạy loạn khắp nơi. Ngươi ở đây chờ ta một hồi.
Hạ Ngôn lại nói một câu với Thổ Cẩu cách đó không xa.
- Ngao.
Thổ Cẩu.nhe răng nói:
- Ta đã biết, chủ nhân.
Vù!
Hai bóng người rất nhanh tiến vào trong một kiến trúc. Bạch Ngọc Hưng cũng trở lại nơi ở tạm thời của mìnb, không có theo cùng. Hiện tại người phụ trách nơi dừng chân tại bãi săn bắn ngoại giới của Lang Tà Giới này là Lữ Hưng.
Bên trong kiến trúc này gần như hoàn toàn trống rỗng, bên trong không trung trí gì. Hạ Ngôn đi theo phía sau Lữ Hưng, tới trung ương kiến trúc thật lớn này. Nhìn không gian trống rống bên trong tuy rằng trong lòng có chút nghi hoặc, tuy nhiên hắn cũng không hỏi nhiều.
- Hạ Ngôn, ngồi xuống rồi nói.
Lữ Hưng cười khẽ nói với Hạ Ngôn.
Trên mặt đất có mấy cái bồ đoàn màu vàng.
Hạ Ngôn không chần chờ, trực tiếp ngồi xuống một bồ đoàn trước mặt, Lữ Hưng thì ngồi đối diện Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn. Lần này ngươi tới bãi săn bắn ngoại giới, chọn không phải lúc. Bởi vì di tích thượng cổ sắp xuất thạ cho nên gần đây giới ngoại Lang Tà Giới chúng ta có chút hỗn loạn, người tu luyện tới giới ngoại nhiều, tính nguy hiểm cũng tăng lên rất nhiều.
Ánh mắt Lữ Hưng dừng trên người Hạ Ngôn, chậm rãi nói.
- Lữ Hưng đại nhân, đa tạ người nhắc nhở Tuy nhiên mục đích lần này ta đến bãi săn bắn ngoại giới chính là vì lịch lãm bản thân. Nguy hiểm đối với người tu luyện chúng ta mà nói, cũng chăng phải kỳ ngộ sao?
Hạ Ngôn thấp giọng cười nói.
-Ha ha!
- Nói hay lắm!
Lữ Hưng cười to, mắt lóe sáng:
- Hạ Ngôn, ngươi không Chỉ có thiên phú về mặt tu luyện không người bì kịp, về mặt nhận thức tu luyện, người thường cũng xa không bằng ngươi. Khó trách ngươi có thể trong thời gian ngắn Như vậy có được thành tựu hôm nay.
- Nói hay lắm, có nguy hiểm lớn mới có kỳ ngộ lớn. Không có nguy hiểm, cho dù thời gian tu luyện dài đến đâu cũng sẽ không có thành tựu lớn.
Lữ Hưng vuốt chòm râu mình, ánh mắt nhìn về hư không, khe khẽ gật đầu.
- Hạ Ngôn. Bãi săn bắn ngoại giới này, liên tiếp với tất cả đại thế giới trong vũ trụ. Mỗi một đại thế giới đều có không gian thông đạo đi thông tới nơi này.
Lữ Hưng hơi ngẩng đầu, nói đến vùng đất đữ bãi sănbắn ngoại giới này.
Hạ Ngôn tự nhiên là bộ dạng nghiêm túc lắng nghe.
Trước khi đến bãi săn bắn ngoại giới, Hạ Ngôn cũng từng có tìm hiểu nơi này, tuy nhiên không tự mình bước vào không gian này, thủy chún không có một loại cảm giác khắc sâu.
- Bãi săn bắn ngoại giới kỳ thật bản chất là nguyên địa, lịch sử tồn tại của nó đều lâu hoa bất kỳ một đại thế giới nào.
Ánh mắt Lữ Hưng chợt lóe, thốt lên.
- Hả? Nguyên địa?
Hạ Ngôn nao nao.
- Đúng vậy, chính là nguyên địa Truyền thuyết vào thời kỳ thượng cổ, trong vũ trụ không có bất kỳ đại thế giới nào, người tu luyện thượng cổ chính là bắt đầu tu luyện tại nguyên địa cũng chính là băi săn bắn ngoại giới này. Nhưng đại thế giới sớm nhất cũng do người tu luyện thượng cổ mở ra.
Biểu tình Lữ Hưng trở nên có chút thâm trầm.
Lữ Hưng đương nhiên cũng chỉ nghe nói. Thời gian hắn tu luyện không quá dài, đương nhiên không có khả năng đích thân trải qua thời kỳ thượng cổ. Trải qua thời kỳ thượng cổ cũng chỉ có những đại thế giới tồn tại từ thời đó. Những đại thế giới này, nội tình thâm hậu vô cùng không phải những đại thế giới như Lang Tà Giới có thể sánh bằng.
- Nguyên lai bãi săn bắn ngoại giới này là noi tu luyện của người tu luyện thượng cổ.
Hạ Ngôn cũng thực kinh ngạc, giật mình nói.
- Đúng vậy.
Lữ Hưng gật gật đầu:
- Từ thượng cố đến nay, trong bãi săn bắn ngoại giới này để lại vô số Bí Cảnh. Có một số Bí Cảnh là thiển nhiên hình thành, vũ trụ sinh ra. Mà một số Bí Cảnh lại là do người tu luyện thượng cổ mở ra để lại, cũng giống như một tiểu thế giới. Bất kể là một loại Bí Cảnh nào đều có thể xưng là một bảo tảng thật lớn.
- Hạ Ngôn. Lần này di tích muốn xuất thế ở bên ngoài Lang Tà Giới chúng ta, nghe nói là bảo tàng của một cường giả cấp bậc Thần chủ thời kỳ thượng cổ đề lại.
Khí tức Lữ Hưng trầm xuống, hạ giọng nói.
- Bảo tàng Thần chủ để lại, nếu tìm được bảo bối bên trong, khẳng định Phi thường kinh người.
Hạ Ngôn cũng hít một hơi, biểu tình ngưng trọng nói thêm vào.
Cường giả cấp bậc Thần thú thực lực không phải Hạ Ngôn có thể tưởng tượng, tài nguyên nắm giữ, căn bản không thể tính toán. Ngay cả mấy Giới chủ đại nhân mở ra đại thế giới như Lang Tà Giới đều xa xa không đạt tới cấp bậc Thần chủ.
- Đó là tựnMên.
Lữ Hưng nhìn Hạ Ngôn một cái, lý sở đương nhiên nói:
- Mỗi một lần di tích Thần chủ hiện thạ đều sẽ máu chảy thành sông, thây rải khắp nơi. Những đại thế giới chúng ta vì sao phải tranh? Một nguyên nhàn chủ yếu chính là vì những Bí Cảnh.
Lữ Hưng khẽ thở dài một tiếng:
- Bên trong bãi săn bắn ngoại giới có càng nhiều không gian địa vực cũng tương đương có càng nhiều tài nguyên. Di tích sắp hiện thế này ở gần ranh giới Lang Tà Giới chúng ta, Lang Tà Giới chúng ta chiếm ưu thế rất lớn. Chỉ cần di tích này xuất hiện, Lang Tà Giới chúng ta khẳng định có thể biết đầu tiên.
Nghe vậy, Hạ Ngôn cũng gật đầu.
Thoáng trầm ngâm, Hạ Ngôn lại nhíu mày dò hỏi:
- Lữ Hưng đại nhân. Những người tu luyện cường đại thời kỳ thượng cổ, hiện tại bọn họ đều đi nơi nào? Người tu luyện cảnh giới đạt tới Tạo Hóa, không phải có thể sống mãi không chết sao?
Người tu luyện thượng cổ sớm nhát tu luyện ở nguyên địa này, thực lực của bọn họ cường hãn vô cùng, thậm chí xuất hiện nhiều cường giả tuyệt thế cấp bậc Thần chủ.
Những cường giả này nếu không có tình huống bất ngờ, hoàn toàn có thể sống mãi không chết, có được tuổi thọ vô cùng vô tận. Như vậy hiện tại những người tu luyện cường đại này, vì sao không thấy tung tích?
Lữ Hưng cũng nhíu chặt mày, chìm vào suy tư.
- Hạ Ngôn.
Lữ Hưng lắc đầu, trên mặt lộ vẻ trầm tư:
- Chuyện này, chỉ sợ ngay cả Giới chủ đại Nhân của chúng ta cũng không biết chân tướng. Ta đoán, những người tu luyện thượng cổ kia rát có thể là ở trong một số Bí Cảnh, cũng có thể ở trong những đại thế giới cô xưa, bình thường sẽ không xuất hiện.
- Dù sao. ta chưa từng nghe nói có người tu luyện thượng cổ hiện thân. Có lẽ bọn họ bởi vì duyên cớ nào đó, không thể dễ dàng xuất hiện, thậm chí còn có thể khó hiểu chết đi.
Lữ Hưng đoán các loại khả năng.
- Thần chủ? Cũng sẽ chết sao?
Hạ Ngôn hít sâu một hơi. khó thể tưởng tượng nói.
ở bên ngoài thành Lang Tà, Hạ Ngôn ra mắt Giới chủ ra tay, phất tay có thể khiến thiên địa Sụp đổ, uy lực không gì sánh kịp. Nếu là Thần chủ chần chúứL vậy thực lực rốt cục mạnh đến mức nào?
Nhân vật như vậy, phải gặp được tình huống như thế nào mới có thể ngã xuống?
Hạ Ngôn không thể tưởng tượng, Lữ Hưng không thể tưởng tượng, Chỉ sợ ngay cả Giới chủ đại nhân cũng không thể tưởng tượng được.
- Ai có thể biết rõ chứ!
Lữ Hưng thở ra một hơi, lắc đầu cười nói:
- Đây không phải bí ẩn hiện tại chúng ta có thể giải được. Đối với chúng ta mà nói, trọng yếu nhất vẫn là tu luyện tăng thực lực của mình, có lẽ tương lai sẽ có một ngày chúng ta biết được chần tướng, nhưng khẳng định không phải hiện tại.
- Lữ Hưng đại Nhân nói chí lý.
Hạ Ngôn gật đầu nói.
- ở trong phạm vi ba trăm dặm nơi dừng chắn, xem như là khu vực có vẻ an toàn. Nếu là đi vào xa hơn, sâu hơn, vậy gặp phải địch nhân cũng nhiều hơn. Chỉ cần ở ba trăm vạn dặm quanh đây, cho dù có địch nhân đại thế giới Khác xâm nhập, chúng ta cũng rất nhanh biết được và tìm địch nhân, giết chết. Hạ Ngôn, ngươi lần đầu đi vào bãi săn thú ngoại giới, tốt nhất không nên đi nơi quá xa
Lữ Hưng dừng một chút, dặn dò.
- Hắc hắc Cho dù là trong phạm vi ba trăm vạn dặm quanh đây, nếu ngươi có vận khí tốt, cũng có thể phát hiện một ít bảo bối. Bảo bối ngoài bãi săn bắn ngoại giới là nhiều nhất ở trong đại thế giới căn bản không thể so sánh với bãi săn bắn ngoại giới. Có lẽ ngươi tùy tiện đi ra ngoài dạo một vòng, đều có thể ở dưới một khối nham thạch tìm được một cái nhẫn không gian có chứa nhiều bảo bối, cũng có khả năng phát hiện một số tiểu thế giới.
Lữ Hưng nói giỡn.
Đương nhiên, hắn nói cũng là sự thật, loại khả năng này quả thật tồn tại, chỉ là tỷ lệ rất thấp.
- ở quanhđây thửthời vận cũng không sai.
Hạ Ngôn ha ha cười đáp.
- Còn nữa. Nếu ngươi muốn ra khỏi khu vực an toàn, vậy nhất định chú ý thời khắc mở một không gian che giấu bản thân, như vậy không dễ dàng bị người khác phát hiện.
Lữ Hưng lại dặn thêm.
- Được, đa tạ Lữ Hưng đại nhân giảng giải.
Hạ Ngôn ôm quyển hướng về Lữ Hưng, sau đó liền đứng lên:
- Lữ Hưng đại nhân, ta đây sẽ không quấy rầy nữa.
- ừ, vậy ngươi đi đi. cẩn thận những người của Tinh La Giới. Hôm nay giết chết Đổng Hoa của Tinh La Giới, bọn họ rất có khả năng sẽ không từ bỏ ý đồ, âm thầm ra tay với ngươi.
Ánh mắt Lữ Hưng lóe ra, câu cuối cùng hơi trầm xuống.
Hạ Ngôn từ trong kiến trúc này bay ra, thân hình màu trắng chợt lóe, liền tới bên cạnh Thổ Cẩu. Lúc nậy Thổ Cẩu đang nằm úp sấp trên mặt đất, thấy Hạ Ngôn xuất hiện vội bò dậy, trong ánh mắt xanh thắm lóe hào quang, răng nanh trắng ảm nhe ra.
- Chủ nhân, chúng ta hiện tại đi dạo nơi nào, tìm vài cái bảo tàng?
Thổ Cẩu há mồm nhe răng lên tiếng hỏi.