- Hứa Xương Minh! Ngươi cũng không nên cố quá sức, cố gắng là được rồi, phát huy ra thực lực trong kỳ khảo hạch. Quan trọng nhất có lễ là đạt càng nhiều thời gian tu luyện trong Tháp tu luyện.
Lưu tuần thị lấy tay chẫm một ít nước trà, chậm rãi viết ra một chữ "Tĩnh" trên bàn.
Mặc dù ngón tay Lưu tuần thị đang viết chữ "Tĩnh" trên mặt bàn, nhưng tận đáy lòng lại hơi hơi thở dài một tiếng, tràn đầy hương vị chua xót.
"Ta cũng rất hy vọng phái Học Viện có khả năng tốt nhất đấy"
Lưu tuần thị buồn trong lòng.
Cho tới nay, thành tích của phái Học Viện đều không như ý. Lúc này đây Thánh Hoàng tự mình chủ trì cuộc thi khảo hạch, cơ hội biểu hiện khó được đến mức nào. Nhưng quả thật thực lực phái Học Viện kém hơn rất nhiều, muốn lưu lại ấn tượng tốt nhất trước mặt Thánh Hoàng, điều này quá khó.
- Ta biết rồi! Lưu tuần thị! Vậy ta đi trước!
Hứa Xương Minh im lặng nhìn chữ do Lưu tuần thị viết trên mặt bàn, nhìn một hồi lâu đột nhiên ánh mắt ngưng tụ, đứng lên nói một câu.
Lưu tuần thị hơi hơi gật gật đầu, nhìn Hứa Xương Minh, xoay người rời khỏi phòng, khóe miệng nhếch lên, hít vào một hơi.
Thánh thành!
Bên ngoài cửa Nam của Thánh thành, một bóng người màu trắng chợt dừng lại, ánh mắt nhìn về phía cửa thành, trong đôi mắt rực rỡ như ngôi sao.
"Hạ gia ở thành Tử Diệp đã khá ổn định rồi. Hiện tại ta cũng có thể an tâm tiến vào Thiên Cung tu luyện. Nếu như Hạ gia có chuyện gì, có tiền bối mặc áo choàng cũng hoàn toàn có thể ứng phó"
Bóng người màu trắng này chính là Hạ Ngôn vừa mới từ thành Tử Diệp tới Thánh thành.
Tháp tu luyện, tẩy lễ Ngọc Hoa Trì mỗi tháng có được giá trị tu luyện của Thiên Cung, còn có xếp hạng giá trị tu luyện.
Một đám ý niệm trong đầu hiện lên trong lòng Hạ Ngôn.
"Cảnh giới hiện tại của ta là Linh Tông sơ kỳ. Tuy nhiên uy lực võ kỹ của ta đã có được hai mươi vạn độ. Nếu như sau khi ngưng tụ có thể đạt tới bốn mươi vạn độ. Đợi ta bước vào cảnh giới Linh Tông trung kỳ thì thực lực của ta còn có thể nâng lên gấp đôi".
Trong đầu Hạ Ngôn chuyển động ý niệm rất nhanh.
"Hiện tại 'Hỗn Độn Âm Dương Kiếm" có vẻ đã dung hợp mười lăm phần trăm. Linh La kiếm tuy rằng vẫn thuộc bí điển Thiên cấp đỉnh, tuy nhiên, ở trong bí điển Thiên cấp chỉ sợ là tốt nhất. Chờ ta sau khi hoàn toàn dung hợp 'Hỗn Độn Âm Dương Kiếm" thì Linh La kiếm tất nhiên sẽ trở thành bí điển Thần cấp".
"Thần Hi Kiếm."
"Một hồi sau khi tiến vào Thánh thành, ta phải đến Cao gia tìm Cao Minh Nguyệt, nhìn lại xem có thể tìm được tin tức của Thu Thủy tiền bối hay không? Sau khi dung hơp Thần Thạch, Thần Hi Kiếm của ta có thể tăng lên là Thần khí, uy lực tất nhiên tăng nhiều. Cũng không biết, uy lực Thần khí mạnh như thế nào."
Một vẻ nóng cháy hiện lên trong mắt Hạ Ngôn.
"Hy vọng.
Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt.
".Sư phụ Thu Thủy không có chuyện gì, cũng không biết rốt cuộc là ai sẽ gây bất lợi với sư phụ Thu Thủy".
Trong lòng đang nghĩ chuyện này, Hạ Ngôn thông qua hộ vệ cửa thành của Thánh thành, tiến vào trong thành.
Sau nửa canh giờ, Hạ Ngôn đi vào trước cửa trạch viện của Cao gia.
Hộ vệ cao cấp rất nhanh đi vào nhà bẩm báo với Cao Minh Nguyệt. Hạ Ngôn đợi một lát ở trước của viện, Cao Minh Nguyệt tự mình đi ra nghênh đón, sau khi gặp mặt, tự nhiên, khách sáo một hồi.
Hạ Ngôn cũng không tiến vào nhà Cao gia, mà là tìm một gian tửu lâu gần đó cùng nhau ăn cơm với Cao Minh Nguyệt. Lần trước khi Hạ Ngôn và Cao Minh Nguyệt gặp mặt nhau, vẫn là trước khi Hạ Ngôn ở Thiên Cung khảo hạch người mới. Khi đó những gia tộc và thế lực ở Thánh thành đều muốn mượn sức Hạ Ngôn, mà Hạ Ngôn vẫn chưa gia nhập bất cứ một gia tộc hay là thế lực nào.
Tuy nhiên, mọi người lúc ấy cũng đều nhìn rõ ràng, Hạ Ngôn và người Cao gia đi lại rất gần.
- Hạ Ngôn! Đệ đã tiến vào Thiên Cung và trở thành người tu luyện Thiên Cung rồi sao?
Trong phòng, chỉ có Hạ Ngôn và Cao Minh Nguyệt, ngay cả Uyển Thu cũng không có, Cao Minh Nguyệt nói chuyện cũng rất trực tiếp!
- Đúng vậy! Khảo hạch Thiên Cung, đệ đã sớm thông qua rồi. Lúc này đây về đến gia tộc, xử lý xong chuyện, vừa mới trở về. Chỉ sợ sau khi đến Thánh Sơn, đệ sẽ không rời khỏi Thánh thành trong thời gian rất lâu.
Hạ Ngôn cười cười, hắn nhìn vào huân chương Dong Binh trước ngực Cao Minh Nguyệt. Cao Minh Nguyệt dường như rất thích miếng huân chương màu vàng này, mỗi lần nhìn thấy Cao Minh Nguyệt, đều thấy hắn mang ở trước ngực.
Có lẽ huân chương này cũng có rất nhiều cố sự.
- Hạ Ngôn huynh đệ! Chúc mừng đệ đã chính thức trở thành người tu luyện của Thiên Cung, sau này thực lực tất nhiên tăng mạnh vượt bậc.
Cao Minh Nguyệt chúc mừng.
Cao Minh Nguyệt ở Thánh thành cách Thánh Sơn gần trong gang tấc, tự nhiên biết rất nhiều tin tức của Thiên Cung.
Kỳ thật, Cao Minh Nguyệt cũng rất hâm mộ Hạ Ngôn có thể trở thành người tu luyện Thiên Cung. Không riêng gì hắn, chỉ sợ những con cháu của gia tộc cổ xưa đều rất muốn tiến vào Thiên Cung, nhưng điều kiện tiến vào Thiên Cung rất cao, cứ cách ba năm cũng chỉ có hai ba người tu luyện có thể thành công tiến vào Thiên Cung trở thành người tu luyện Thiên Cung.
- Đa tạ Cao huynh!
Hạ Ngôn đáp lễ.
- Lần này tìm Cao huynh, còn có chuyện muốn làm phiền huynh.
-Hả?
Cao Minh Nguyệt ngạc nhiên, chợt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Hạ Ngôn có chuyện nhờ hắn hỗ trợ, đó là chuyện hắn cầu còn không được.
- Chuyện gì? Hạ Ngôn huynh đệ cứ nói, chỉ cần ta có thể làm được thì nhất định Cao Minh Nguyệt sẽ cố hết sức.
Lúc này Cao Minh Nguyệt tỏ thái độ.
- Cao huynh! Huynh có biết ba thợ rèn đại tông sư trên đại lục không?
Hạ Ngôn thăm dò một chút, mắt chợt ngưng trước nhìn Cao Minh Nguyệt hỏi.
Ba thợ rèn lớn trên đại lục danh khí cũng rất lớn, Cao Minh Nguyệt là thiếu gia của gia tộc cổ xưa Cao gia ở Thánh thành, nên có nghe nói qua tam đại thợ rèn.
Hạ Ngôn vừa nói, Cao Minh Nguyệt liền nhíu mày một chút.
- Tam đại tông sư thợ rèn, ta trước kia đã từng nghe phụ thân nói qua. Ở Thánh thành, cũng có một số lời đồn về tam đại thợ rèn Thần cấp.
Cao Minh Nguyệt ngưng thần nhớ lại, nói:
- Trong ba người có một người gọi là Kim Chuy, trước mắt đang ở Thánh thành, tuy nhiên, người bình thường căn bản không gặp được ông.
- Còn có một người kêu là Vân Thượng Nhân, ở nơi cực Bắc. Một người cuối cùng gọi là Thu Thủy, ta cũng không biết người này ở đâu. Trước kia cũng ở Thánh thành, nhưng hai mươi năm trước đột nhiên biến mất, vẫn chưa có tin tức.
Hạ Ngôn gật gật đầu.
Cao Minh Nguyệt nói đúng, hai người kia Hạ Ngôn không biết, nhưng vừa nghe Thu Thủy, Hạ Ngôn liền xác định trong lòng Cao Minh Nguyệt nói về ba người hẳn là ba vị tông sư thợ rèn của đại lục, cũng có người tôn bọn họ là Thợ rèn Thần cấp!
- Hôm nay đệ tìm Cao huynh là chuyện về Thu Thủy tiền bối.
Đôi mắt Hạ Ngôn hơi hơi chuyển.
- Trước đây một đoạn thời gian Thu Thủy tiền bối ở tại thành Tử Diệp, đệ đã từng gặp ông. Cao huynh! Huynh thử nhìn xem thanh kiếm trong tay đệ này.
Khi Hạ Ngôn nói chuyện, Thần Hi Kiếm cầm trong tay đưa tới trước mặt Cao Minh Nguyệt.
Nghe vậy, vẻ mặt Cao Minh Nguyệt chấn động, thấy Hạ Ngôn đưa trường kiếm màu xanh mang theo tùy thân đến trước mặt mình, lập tức vươn tay tiếp lấy.
Trường kiếm ra khỏi vỏ, lập tức một luồng hàn khí tràn ngập trên thân kiếm màu xanh, hào quang chớp động khiến tim người ta đập nhanh, sát khí sắc bén quanh quẩn trong phòng.
Cao Minh Nguyệt vội đưa trường kiếm vào vỏ, ngăn hơi thở dồn chậm rãi hít vào một hơi, rồi sau đó đưa trả Thần Hi Kiếm đến tay Hạ Ngôn.
Chỉ liếc mắt nhìn một cái, Cao Minh Nguyệt có thể kết luận đây là một thanh bảo kiếm khó được. Hắn xem qua bảo kiếm không thể sánh với thanh bảo kiếm này.
- Cao huynh! Không nói gạt huynh, thanh kiếm này gọi là Thần Hi Kiếm, là do Thu Thủy tiền bối rèn.
Hạ Ngôn thu hồi Thần Hi Kiếm, lên tiếng nói.
- Ba tháng trước, Thu Thủy tiền bối nói là có chuyện, đến Thánh thành một chuyến, nhưng vẫn không trở lại thành Tử Diệp. Đệ lo lắng, Thu Thủy tiền bối có thể gặp nguy hiểm ở Thánh thành. Cho nên đệ muốn thỉnh Cao huynh ở Thánh thành tìm hiểu một chút tin tức về ông.
Hạ Ngôn nói với vẻ không nhanh, không chậm.
Cao Minh Nguyệt quan hệ rất rộng ở Thánh thành, về phía tin tức này hắn muốn tìm thì rất có thể sẽ phát hiện.
- Hạ Ngôn! Đệ nói là thật sao? Thu Thủy tiền bối ở Thánh thành này?
- Ta nói gì vậy nhỉ. Ha ha! Đệ yên tâm, sau khi ta trở về lập tức âm thầm điều tra. Nếu có tin tức tiền bối, ta lập tức sẽ thông báo cho Hạ Ngôn huynh đệ. Thu Thủy đã biến mất hai mươi năm, không thể tưởng được hiện tại lại có tin tức của ông. Rất nhiều năm rồi, có rất nhiều người đều nghĩ ông đã biến mất!
Cao Minh Nguyệt đầu tiên là giật mình, rồi sau đó lại khôi phục lại thái độ bình thường, lắc đầu rất nhanh, mang theo khẩu khí cảm khái nói.
- Vậy thì đa tạ Cao huynh!
Hạ Ngôn gật gật đầu.
- Một khi có tin tức về Thu Thủy tiền bối, còn thỉnh Cao Huynh lập tức sai người truyền tin đến Thiên Cung Thánh sơn. Đến lúc đó, đệ sẽ xuống gặp Cao Huynh.
- Tốt!
Cao Minh Nguyệt gật đầu thật mạnh.
Thánh thành lớn như vậy, so với chủ thành ở dưới cũng lớn hơn không được bao nhiêu. Có Cao Minh Nguyệt ở Thánh thành âm thầm điều tra nghe ngóng, hẳn là sẽ có manh mối, chỉ là không biết phải đợi bao lâu.
Hạ Ngôn suy nghĩ trong lòng, khẽ lắc đầu thầm than một tiếng.
"Tuy nhiên, sốt ruột cũng vô dụng, hiện tại cũng chỉ có biện pháp này là có thể được."
Ở Thánh thành Hạ Ngôn chỉ quen biết một mình Cao Minh Nguyệt.
Sau khi cùng nhau ăn cơm với Cao Minh Nguyệt, Hạ Ngôn vẫn chưa dừng lại, trực tiếp muốn chạy đến Thánh sơn.
Buổi chiều, Hạ Ngôn đi lên ngọn núi Thánh Sơn vượt qua Điện Hoàng Giả chuyển nhập đến khu vực Thiên Cung. Hạ Ngôn đầu tiên nhìn qua tiểu lâu chỗ mình ở, thoáng quét qua một chút.
Ngày nghỉ ba tháng của Thiên Cung, gần như hoàn toàn dùng hết. Hiện tại đúng là cuối tháng, thời gian khảo hạch từng tháng của người tu luyện, cũng có thể chính là mấy ngày này, ta có lẽ còn có thể vượt qua!
Sau khi Hạ Ngôn dọn dẹp phòng, sau khi thay áo dài màu trắng có chút dơ bẩn trên người, ngồi trên giường, trong đầu nghĩ, tinh quang trong mắt.
Trước nghỉ ngơi một hồi rồi đi tìm Dương Khai đại ca hỏi một số tình huống.
Ngọc Hoa Trì kia, ta cũng nên đi vào. Lần đầu tiên người tu luyện, tiến vào Ngọc Hoa Trì đều có thể tăng thực lực lên. Hiện tại ta có cảnh giới Linh Tông sơ kỳ, không biết còn có thể tiến bộ lớn hay không. Còn có những kinh mạch rất nhỏ kết hợp với một trăm lẻ tám đường kinh mạch trong cơ thể cũng không biết có phải giống như một trăm lẻ tám đường kinh mạch là có thể đả thông làm cho linh lực vận chuyên, chờ lát nữa hỏi Dương Khai một chút.
Linh lực trong kinh mạch Hạ Ngôn lưu chuyển một vòng. Những kinh mạch dày đặc rất nhỏ có thể cảm ứng rõ ràng được.
Nếu như những kinh mạch rất nhỏ này đều là đường kinh mạch, vậy sau này cần phải chậm rãi đả thông kinh mạch, nhưng đó là một chuyện rất dài lâu. Những kinh mạch rất nhỏ này, số lượng ít nhất có hơn một ngàn đường. Trong một trăm lẻ tám đường kinh mạch, mỗi một đường kinh mạch đều kết hợp với hơn mười kinh mạch rất nhỏ bé.