- Ta phải thử một chút uy lực của thanh thần khí này mới được!
Trong lòng thầm nghĩ, Hạ Ngôn đã biến mất khỏi mật thất trong Điện Hoàng Giả. Thân ảnh hắn khi hiện ra thi đã ở cao trên tầng mây của Điện Hoàng Giả.
Chỉ nháy mắt đó mà Hạ Ngôn đã rời đi vạn thước.
Trên không trung, một đạo quang mang màu hồng nhanh chóng bắn ra. Sau khi kiếm quang xuất hiện, một đạo cái khe khổng lồ ghê người hoành ngang bầu trời. Lực hút cường đại lập tức từ trong cái khe truyền ra. Cho tới khi cái khe dần hoàn toàn biến mất thì bầu trời mới khôi phục lại sự yên lặng như ban đầu.
- Lợi hại!
- Cường hãn!
So với khi ta sử dụng Thần Hi Kiếm, Kinh Lôi Kiếm, Phượng Minh Kiếm thì còn cường đại hơn hàng chục lần! Trong lòng Hạ Ngôn thầm so sánh tự nhiên biết được sự cường đại của thanh thần khí này. Chỉ cần phất tay là thiên băng địa liệt!
- Ta cảm thấy với thực lực hiện tại của ta còn chưa thể phát huy ra tất cả uy lực của thanh thần khí này. Nếu có thể hiển lộ ra toàn bộ uy lực công kích của nó thì cũng không biết rốt cuộc nó sinh ra bộ dạng như thế nào nữa!?
Hạ Ngôn đứng giữa không trung, cực kỳ yên tĩnh. Phía trên tầng mây này, ánh mặt trời cực kỳ nóng bỏng. Tuy nhiên đối với Hạ Ngôn mà nói thì cũng không có chút cảm giác gì không thoải mái cả!
Thân ảnh hắn ở giữa không trung lại trở nên mơ hồ, nhìn lại thì Hạ Ngôn đã xuất hiện ở địa phương hắn vừa biến mất.
Nửa tháng sau, Thánh thành!
- Lệ Điện chủ, đã lâu không gặp!
- Ha ha, thực lực của Khuông Điện chủ đường như lại tinh tiến thêm một bước
Tất cả Điện chủ trong Kim Long Điện hôm nay đều tụ tập lại. Đây chính là lần Hội nghị Thánh điện đầu tiên của tân Thánh Hoàng, tất cả Điện chủ phải tới tham gia. Có nhiều Điện chủ đã rất lâu rồi mới gặp lại nhau, tất nhiên đều tay bắt mặt mừng. Hội nghị như thế này phải rất nhiều năm mới có thể được mời họp một lần. Những Hội nghị Thánh điện bình thường cũng chỉ có mười hai Thánh điện Chấp sự tham gia mà thôi. Mà lần này, hơn năm mươi vị Điện chủ và Thánh địa Chấp sự đều được tham gia. Những Điện chủ này, toàn bộ đều đạt tới cảnh giới Linh Tông.
- Lệ Điện chủ, nửa tháng trước ngươi có đi Vân Thành không?
Khuông Điện chủ hạ giọng, ánh mắt loé lên hỏi.
Đến Vân Thành nửa tháng trước tất nhiên là để quan khán trận chiến sinh tử giữa Hạ Ngôn và Vương Đông Cực. Vị Khuông Điện chủ này lúc ấy không có mặt, cho nên hắn mới hỏi xem Lệ Điện chủ có đi tới xem không. Nếu lúc ấy mà không đi xem trận chiến kia thì tất nhiên sẽ cực kỳ hối hận. Một trận chiến kinh thiên như thế có thể vĩnh viễn không tái hiện lần nữa!
- Ta có đi chứ! Trận chiến đó thật là kinh thiên! Chặc chặc!
Lệ Điện chủ chắt lưỡi, lắc đầu cảm thán.
- Tân Thánh Hoàng thật sự lợi hại như thế sao?! Một chiêu đánh chết cường giả Linh Hoàng là Vương Đông Cực và Vương Hoá Vũ sao?!
Khuông Điện chủ dường như có chút không thể tin được. Hắn không được tận mắt nhìn thấy, chỉ là nghe đồn như thế mà thôi!
- Đúng thế quả thật là một chiêu kích sát. Thánh Hoàng đại nhân đột phá tới cảnh giới Thánh Hoàng ngay tại thời điểm đó. Lúc sau, liền thoải mái đánh chết hai người kia chỉ trong khoảnh khắc. Ngươi không biết đâu, lúc ấy Thánh Hoàng đại nhân.
Lệ Điện chủ hướng Khuông Điện chủ giảng giải lại tình cảnh lúc đó.
Những chỗ khác trong Kim Long Điện cũng như thế. Có tới hơn một nửa số Điện chủ ở nơi này chưa được quan khán trận chiến đó.
Tất cả mọi người vốn nghĩ rằng, trận đại chiến đó. Hạ Ngôn nhất định phải chết. Nhưng không ai ngờ rằng, chẳng những hắn không chết mà còn giết chết hai cường giả Linh Hoàng là Vương Đông Cực và Vương Hoá Vũ, trở thành tân Thánh Hoàng của đại lục. Điều này thật sự khiến người ta cảm khái vô cùng, đúng là thế sự vô thường!
Đinh đinh đinh!
Theo đạo tiếng chuông này vang lên, một gã nhân viên của Kim Long Điện đứng ở bên ngoài phòng hội nghị hô lên:
- Ra mắt Thánh Hoàng đại nhân!
Nghe được thanh âm này, chúng Điện chủ trong phòng đều lập tức hoàn toàn yên tĩnh lại, đứng thẳng nhìn về phía cửa chính, chờ đợi cánh cửa này được mở ra.
Két!
Một âm thanh nặng nề vang lên, một đạo nhân ảnh màu trắng hiện lên trong tầm mắt của mọi người.
- Ra mắt Thánh Hoàng đại nhân!
Chúng Điện chủ đồng thanh thi lễ.
- ừm!
Hạ Ngôn khẽ gật đầu, nhấc chân bước về phía chiếc ghế chủ trì của phòng họp. Đây cũng không phải là lần đầu tiên Hạ Ngôn đi tới phòng hội nghị này. Lần trước hắn tới là khi Tuần gia và Hà gia của Thánh thành chuẩn bị áp đặt trừng phạt đối với hắn. Khi đó, chính hắn cũng chỉ được xem như một tiểu nhân vật mà thôi! Nhưng hiện tại hắn đã đứng ở đỉnh cao nhất trên đại lục.
Hạ Ngôn nhìn về phía chúng Điện chủ, ánh mắt mang theo tư thái từ trên nhìn xuống.
- Tất cả mọi người ngồi xuống đi.
Hạ Ngôn chậm rãi nói đồng thời hai tay nâng lên khẽ áp xuống.
Chúng Điện chủ đều ngồi xuống, cũng không phát ra âm thanh nào cả.
- Thánh Hoàng đại nhân, năm mươi ba vị Điện chủ trên đại lục có năm mươi hai vị đến đây. Trong đó Điện chủ thành Ma Tạp là Lưu Phương Vu thì đã tiến vào Tội Ác Sâm Lâm một tháng trước, hiện tại còn chưa ra cho nên chưa tới đây được. Mười hai người Chấp sự Thánh địa thì có mặt mười một người!
Một gã nhân viên hướng về Hạ Ngôn bẩm báo.
Vương Hoá Vũ là Chấp sự Thánh địa đã bị Hạ Ngôn đánh chết, tất nhiên không thể tới được. Mà Hạ Ngôn vốn là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, nay đã thành Thánh Hoàng. Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt đồng thời cũng là một Chấp sự của Thánh địa, thân phận rất cao sang. Nói cách khác, hiện tại, ngoại trừ Hạ Ngôn ra thì nơi này có năm mươi bảy người.
- Biết rồi, ngươi đi ra đi.
Hạ Ngôn khẽ gật đầu, phất tay về phía nhân viên kia.
- Vâng. Thánh Hoàng đại nhân!
Tên nhân viên vội vàng đáp lại rồi xoay người rời khỏi phòng hội nghị.
Ánh mắt Hạ Ngôn chuyển động đảo qua từng khuôn mặt Điện chủ Thánh điện và Chấp sự Thánh Địa nơi này.
- Hôm nay, mời các vị dự hội nghị này cũng không có đại sự gì cần bàn cả. Ta vừa mới đảm nhiệm chức vị Thánh Hoàng cho nên muốn gặp mặt các vị một lần, cũng nhân tiện sẽ nghe chút tình huống của các Chủ thành!
Thanh âm của Hạ Ngôn truyền vào tai tất cả mọi người.
Khi Hạ Ngôn quét mắt về phía Tuần Tộc trưởng và Hà Tộc trưởng thì trái tim của hai người này nhảy dựng lên, không dám ngẩng đầu lên.
- Tiếp theo, liền từ thành Tử Diệp bắt đầu đi, Điện chủ Bàng Nguyên.
Hạ Ngôn nhìn về phía Bàng Nguyên cười cười nói.
Bàng Nguyên thân là Điện chủ Thánh điện thành Tử Diệp, cũng chính là Chấp sự Thánh địa, đồng thời còn là một trong mười hai Sứ giả của Kim Long Điện. Hạ Ngôn để hắn nói trước, chính là khiến thành Từ Diệp của hắn trở thành chủ thành đệ nhất trên Đại Lục Long Chi.
Có thể hướng về Thánh Hoàng bẩm báo tình hình, tự nhiên phải theo trình tự bài danh của các chủ thành.
Bàng Nguyên lập tức đứng lên, hướng về Hạ Ngôn thi lễ, trên mặt mang theo vẻ vui mừng nói:
- Thánh Hoàng đại nhân, ta là Điện chủ Bàng Nguyên của thành Tử Diệp. Thành Tử Diệp có hai mươi ba quận thành, tổng số dân là sáu ngàn bảy trăm hai mươi vạn. Trong đó người tu luyện.
Bàng Nguyên đứng lên nói. Người ngồi ở vị trí bên cạnh Hạ Ngôn ánh mắt loé lên, khoé miệng khẽ nhếch, dường như có chút không phục.
- Thánh Hoàng đại nhân, ta là Điện chủ Thánh điện của chủ thành Nhạc Thiên xếp thứ nhất. Cổ Dũng!
- Thánh Hoàng đại nhân, ta là Điện chủ Thánh điện thành Long Đằng, Khuất Đông!
Sau thành Tử Diệp, những Điện chủ Thánh điện của các chủ thành khác đều chiếu theo vị trí của chủ thành mình mà đứng lên bẩm báo với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn vừa nghe vừa khẽ gật đầu, bình thường sẽ không lên tiếng hỏi lại.
Suốt một canh giờ, toàn bộ tất cả các Điện chủ mới đơn giản nói qua tất cả tình hình của chủ thành mình quản lý.
Toàn bộ dân cư của Đại Lục Long Chi đã vượt qua ba triệu người.
Chờ cho tất cả các Điện chủ đều đã báo cáo xong, Hạ Ngôn cũng chậm rãi đứng lên, nhìn về phía một người trong số này. Người này mặc một bộ trường bào màu vàng, nhìn qua chỉ mới năm mươi tuôi tên là Cổ Dũng. Đúng là người vừa mới có chút bất mãn, Điện chủ Thánh điện thành Nhạc Thiên. Thành Nhạc Thiên vốn là chủ thành xếp đầu tiên, cũng chính là chủ thành có Học viện siêu cấp Học viện KhôngLinh!
Lúc nãy, khi Hạ Ngôn để Bàng Nguyên của thành Tử Diệp báo cáo trước, trong lòng Cổ Dũng cũng có chút không thoải mái. Bởi vì, Học viện của thành Tử Diệp là Học viện Tử Diệp đã tấn chức lên Học viện siêu cấp nhưng vẫn không thể so sánh với thành Nhạc Thiên được. Hơn nữa, thành Nhạc Thiên còn có một thương hội rất cường đại, chính là Thương hội Bác Vũ, cũng là thương hội xếp thứ nhất trên Đại Lục Long Chi.
- Cổ Dũng. Điện chủ ngươi dường như còn không làm tròn phận sự!?
Hạ Ngôn nhìn Cổ Dũng cười nói.
- Sao?
Cổ Dũng cũng thấy sửng sốt, đưa ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Thánh Hoàng đại nhân có ý gì?
- Ta thu được tin tức nói rằng thành Nhạc Thiên hình như cũng không quá yên ổn. Nghe bảo có một số thế lực ức hiếp dân lành, lại có câu kết với Thánh điện.
Hạ Ngôn nói tiếp.
- Cái gì?
Cổ Dũng chau mày, nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Thánh Hoàng đại nhân từ đâu mà thu được tin tức này? Làm gì có chuyện như thế!
Cổ Dũng cảm giác được có chút không ổn. Tuy nhiên, giọng điệu của hắn vẫn rất ương ngạnh. Thành Nhạc Thiên đã được xếp đầu trên Đại Lục Long Chi có tới hai mươi năm, Cổ Dũng với vị trí Điện chủ thứ nhất cũng luôn cho mình là cao hơn những Điện chủ khác một bậc. Hơn nữa, thực lực của Cổ Dũng cũng rất mạnh.
Ánh mắt những người khác cũng tập trung về phía Cổ Dũng, trong lòng xuất hiện nhiều suy nghĩ.
"Hay là Thánh Hoàng đại nhân không vừa mắt với Cổ Dũng? Nếu không sao lại gây phiền toái cho hắn chứ?"
Trong lòng mọi người đều nghĩ thế.
- Cổ Dũng?
Hạ Ngôn khẽ nhíu mày.
- Ngươi cho rằng ta cần thiết phải nói cho ngươi hoặc giải thích cho ngươi tin tức mà ta biết sao?! Ngươi cho rằng ta lại đưa một chuyện không có chứng cứ ra trước Hội nghị Thánh điện sao?
- Thánh Hoàng đại nhân, ta không có ý này!
Cổ Dũng vội vàng nói.
- Tuy nhiên tin tức này quả thực có chút vấn đề. Ta là Điện chủ Thánh điện thành Nhạc Thiên, nếu nói Thánh điện có câu kết với thế lực ác thì chẳng phải là ám chỉ ta sao? Ta tự mình làm sao lại không biết được chứ?!
Cổ Dũng lộ ra biểu tình rất oan uổng. Hắn quá tự phụ! Cho dù chuyện này không có thật hắn cũng không thể phản bác lại Thánh Hoàng. Nhưng hắn thấy tuổi của Hạ Ngôn còn quá trẻ cho nên trong lòng cũng có chút xem thường. Bình thường mà nói hắn hẳn sẽ lập tức hết sức lo lắng, thỉnh cầu Thánh Hoàng lượng thứ, sau đó xin Thánh Hoàng nói rõ là thế lực nào quấy phá rồi khi trở về sẽ chấn chỉnh lại.
Phải biết rằng quyền uy của Thánh Hoàng là tuyệt đối không ai có thể khiêu khích được! Nhưng Cổ Dũng hắn lại đi ngược lại đạo lý này, tại Hội nghị cao nhất của đại lục lại ngang nhiên phản bác lại lời nói của Thánh Hoàng!