Một đạo linh lực nhẹ nhàng di chuyển giống như Linh Xà trong thời gian ngắn sắp chạm vào gốc cây Lôi Đình Quả kia. lực lực ở trong không gian nhẹ nhàng run lên. muốn nhô tận gốc Lôi Đình Quả.
"Cái gì? Lôi Đình Quả này có thể giúp hắn từ cảnh giới Thiên Thần cửu cấp bước vào cảnh giới Tạo Vật sao?"
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, ánh mắt chăm chú nhìn lên Lôi đình Quả.
- Đại phân thân thuật!
Lúc này Hạ Ngôn cũng không chút do dự. ánh mắt ngưng trọng, thân hình màu trắng lập tức chia làm hai người, đồng thời thúc dục Pháp Tắc Thần Khí của mình tập kích về phía Mạnh Đào. Hai đạo kiếm khí màu đỏ trực tiếp xé rách một mảnh không gian, trong phút chốc lực lượng mạnh mẽ đã tới trước người Mạnh Đào.
- Sao? Tiểu tử, chỉ bằng ngươi cũng dám đánh lén ta?
Mạnh Đào cảm ứng được sát khí lăng lệ phát ra. lập tức xoay người lại. ánh mắt nghiêm nghi thuận tay đánh ra một đạo hư ảnh ẩn chứa lực lượng thời gian pháp tắc. muốn trói buộc kiếm quang của Hạ Ngôn
Trong công kích của hắn tuy rằng bao hàm lực lượng thời gian pháp tắc tầng chín, nhưng Hạ Ngôn sử dụng là Pháp Tắc Thần Khí. công kích cũng có chứa lực lượng pháp tắc. càng thêm sắc bén vô cùng. Hai cổ năng lượng trực tiếp va chạm, hư ảnh ra Mạnh Đào tùy tay đánh ra bị kiếm quang màu đỏ mãnh liệt xé rách.
- Đại Trọng Lực Thuật!
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn chợt lóe rồi biến mất. Đại Trọng Lực Thuật tác động lên thân thể Mạnh Đào. Một cỗ lực lượng cực lớn gắt gao kéo thân thể Mạnh Đào xuống dưới, hai đạo kiếm quang màu đỏ gào thét lao tới mặt Mạnh Đào.
- Đáng giận! Lực lượng tiểu tử này không ngờ mạnh như thế. dường như hắn đã bước vào cảnh giới Thiên Thần tứ cấp. Tuy nhiên, hiện tại ta sẽ hoàn toàn giết chết ngươi.
Mạnh Đào trong lòng giận dữ bốc lên. hắn vốn tưởng rằng Hạ Ngôn chỉ là cảnh giới Thiên Thần nhị cấp. cũng không nghĩ tới lực lượng của Hạ Ngôn còn mạnh hơn so với tưởng tượng của hắn. không ngờ có thể xé rách hư ảnh hắn vừa đánh ra. Bất chợt linh lực toàn thân điên cuồng điều động, một đạo kiếm ành cực lớn phảng phất như muốn phá mây rất nhanh hình thành, đánh về phía hai đạo kiếm quang màu đỏ do Hạ Ngôn khống chế.
" Ca ca"
Hai tiếng nổ Hên tiếp vang lên. kiếm khí màu đỏ chỉ có thể giằng co trong không gian một lát liền dần dần hóa thành mảnh nhỏ. Pháp Tắc Thần Khí công kích của Hạ Ngôn tuy rằng sắc bén nhưng dù sao cảnh giới của hắn so với Mạnh Đào chênh lệch quá lớn. Lúc này Mạnh Đào toàn lực xuất thủ. Hạ Ngôn đương nhiên không địch lại.
Đạo kiếm khí này sau khi đánh tan kiếm quang của Hạ Ngôn, không có bất cứ trì hoãn gì liền tiếp tục chém về phía Hạ Ngôn. Mạnh Đào nhếch miệng nhe răng cười.
- Muốn giết ta sao? Nào có dễ dàng như vậy.
Ngay khi kiếm khí của mình bị đánh tan. Hạ Ngôn liền thúc dục linh lực kịp thời thuấn di tránh ra. thanh âm vẫn còn lan truyền ở trong không gian nhưng thannt hể đã tới phía sau Mạnh Đào.
Mạnh Đào thấy thân thể Hạ Ngôn đột nhiên biến mất. không có tiếp tục trì hoãn nữa. dưới chân khẽ động, trực tiếp Phi tới chồ Lôi Đình Quả. Mặc kệ như thế nào trước hết cứ chiếm Lôi Đình Quả này đã rồi nói sau.
"Rống"
Ngay khi Mạnh Đào đưa tay muốn thu hồi Lôi Đình Quả, một tiếng rống giận như đến từ địa ngục đột nhiên từ một chỗ truyền ra mọi người đều chấn động toàn thân, hoảng sợ nhìn về phía nơi thanh âm phát ra cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Đúng lúc này. một bóng đen rất lớn trực tiếp xé rách không gian, giống như từ một không gian khác mà đên vậy. sau khi xé rách bức tường không gian này sau đó nhảy ra.
Sau khi bóng đen này xuất hiện, móng vuốt to lớn của nó hung hăng chụp xuống một trảo về phía người tu luyện gần nó nhất là Mạnh Đào.
"A!"
Không có bất cứ màu sắc gì. chỉ là một trảo vô cùng đơn giản. Mạnh Đào kia phản ứng cũng cực nhanh lập tức lui lại tránh chạy, nhưng vẫn không thể thoát khỏi công kích một trảo này.
Mạnh Đào một thân hắc bào lúc này giống như một con gà con. trực tiếp bị một trảo cực lớn của quái thú này nắm trong tay.
"Răng rắc"
Một mảnh mưa máu từ trong trảo của quái vật không ngừng văng ra. Mạnh Đào chỉ kịp phát ra một tiếng hét thể thảm liền biến thành một đống thịt nát. lấy thực lực cảnh giới Thiên Thần cửu cấp của hắn không ngờ ngay cả năng lực ngăn cản cũng không có.
- Dĩ nhiên là một đầu mãnh thú. Hạ Ngôn chạy mau!
Thấy một màn như vậy. Nhuận Khánh Hải lúc này thúc dục linh lực trực tiếp thuấn di dời đi. đồng thời không quên hô lên với Hạ Ngôn Mà Hùng Trạch Thì kia trên mặt lộ rỗ biểu tình kinh hãL từng giọt mồ hôi không ngừng rơi xuống, đến lúc này cũng thi triển thuấn di chạy đi.
"Rống"
Mãnh thú giống như một tòa núi nhỏ này lại nổi giận gầm lên một tiếng, đánh ra một trảo hình thành ở trong không trung những hư ảnh liên tiếp, với tốc độ khó có thể tưởng tượng đánh về phía Hùng Trạch Thì đang muốn chạy trốn kia. Hùng Trạch Thì đúng là ngay cả thuấn di cũng chưa kịp thi triển, lập tức bị chụp trúng, giống như một con mồi bị hung hăng đập xuống mặt đất cứng rắn vậy. bị chết không thể chết hơn.
- Thật là đáng sợ!
Hạ Ngôn mắt thấy đầu quái vật này sau khi xuất hiện Hên tiếp giết chết hai gã Thiên Thần cửu cấp. trong lòng không khỏi hung hăng rung động một trận.
- Không xong, không gian này.
Ngay khi Nhuận Khánh Hải nhắc nhở Hạ Ngôn đi mau. Hạ Ngôn liền thúc dục linh lực muốn thi triển thuấn di. Nhưng đột nhiên hắn phát hiện mảnh không gian này dường như bị phong tỏa. chính mình không ngờ không cảm ứng được một chút lực lượng không gian pháp tắc nào.
- Xong rồi!
Thân thể Nhuận Khánh Hải cũng bị cường chế dừng lại trong mảnh không gian này. Thực ra thân thể Nhuận Khánh Hải vừa rồi đã bắt đầu di động ra ngoài chỉ là được nữa đường bị quái vật gắt gao giam cầm trong mảnh không gian này.
"Oanh oanh oanh"
Thân thể giống như tòa núi nhỏ bắt đầu di động trên mặt đất. Mỗi một bước chân dường như toàn bộ thế giới đều rung động. Hạ Ngôn lúc này mới chú ý tới bề ngoài đầu quái thú này. trên đầu có một chiếc sừng cao ngất màu đen. một đôi mắt màu hồng, cái mũi hõm sâu vào trong. Hai cái lỗ tai rất nhỏ so với đầu. nếu nhìn không kỹ cũng rất khó phát hiện, trên bốn vó tràn đầy những đồ vật gì đó.
Mới vừa rồi Nhuận Khánh Hải hồ lên rằng đây chính là một đầu mãnh thú cường đại.
- Sư huynh! Làm sao bây giờ?
Hạ Ngôn lúc này cũng vạn phần lo lắng, lặng lẽ truyền âm hỏi kh.
- Hạ Ngôn! Đây là một đầu mãnh thú cực kỳ lợi hại chúng ta căn bản không có năng lực trả đòn nghĩ biện pháp chạy trốn sợ rằng chỉ có một tia cơ hội để ta kéo dài thời gian!
Nhuận Khánh Hải lập tức đáp.
Cùng lúc đó. linh lực toàn thân Nhuận Khánh Hải bắt đầu khởi động. Trước người rất nhanh hình thành một viên cầu. một mãnh kiếm ảnh màu đen lập tức hình thành một hình bán cầu phóng ra ngoài về phía xa xa.
" Rống"
Mãnh thú nhìn thấy công kích của Nhuận Khánh Hải dường như khinh thường cười lạnh một tiếng, móng vuốt cực lớn lại nâng lên. đồng dạng muốn giết chết Nhuận Khánh Hải giống như giết chết Hùng Trạch Thì vậy. Hai mắt đỏ như máu khiến người ta kinh hãi. chỉ bị nhẹ nhàng quét qua liền cảm giác giống như ngàn vạn cương đao chém lên thân thể mình vậy.
" Tê tê tê"
Đúng lúc này nơi phía chân trời vốn mảnh lôi vân tầng tầng mông lung đột nhiên lóe sáng, từng đạo lôi đình hồ quang khiến cho người khác sợ hãi không ngừng từ trong đám mây triển lộ ra. Trong khoảnh khắc lôi đình như dòng nước trút xuống phía dưới. Mục tiêu của dòng lôi đình này dường như chính là đầu mãnh thú trông như tòa núi nhỏ kia. Ước chừng mấy trăm tia hỗn độn lôi đình vừa thô vừa to mang theo khí thức khủng bố hủy diệt toàn bộ đánh xuống đầu mãnh thú này.
" Ngao"
Mãnh thú vốn giơ móng vuốt lên định công kích Nhuận Khánh Hải rất nhanh hạ xuống, một đôi mắt to lớn màu đỏ bỗng nhiên nhìn lên bầu trời đột nhiên toàn cơ thể nó một trận co rút lại. hai chán ra sức bám chặt xuống mặt đất. trực tiếp từ trên mặt đất đứng thẳng lên. Lập tức. một mành không gian hình thành sóng gợn ngay tại bốn phía thân thể nó. dường như chung quanh thân thể nó hình thành một không gian mới vậy.
Đầu mãnh thú này không ngờ cũng có thể thoải mái sáng tạo một không gian!
" Oanh ầm ầm"
Mấy trăm Hỗn Độn lôi đình đều oanh kích lên vòng không gian do đầu mãnh thú này sáng tạo nên.
- Cơ hội tốt! Hạ Ngôn, chúng ta nhân cơ hội này mau chạy!
Ánh mắt Nhuận Khánh Hải trợn tròn, hít sâu một hơi lập tức lại vận chuyển linh lực trong cơ thể. thân hình lóe lên liền biến mất trong tầm mắt của Hạ Ngôn
Hỗn độn lôi đình oanh kích đầu mãnh thú này. không gian do nó phong tỏa tự nhiên khôi phục bình thường. Nhuận Khánh Hải liền nhân cơ hội đó sử dụng thuấn di thành công trốn thoát ra ngoài.
"Lôi Đình Quả!"
Động tác Hạ Ngôn cũng không chậm, ngón tay khẽ động, một cỗ linh lực nhanh chóng bắn ra nháy mắt thu được Lôi Đình Quả cách đó không xa vào trong tay mình. Ngay sau đó liền thi triển thuấn di. thân thể nhẹ nhàng run lên rồi nhay ra ngoài.
" Rống rống rống*"
- Tên hỗn đản đê tiện này dám cướp đoạt Lôi đình Quả của ta!
Mãnh thú chớp mắt. nhìn thấy Hạ Ngôn không ngờ dám thu lấy Lôi đình Quả, lập tức phẫn nộ tru lên liên tục. Linh thú và mãnh thú đều có trí tuệ nhất định. Bình thường thực lực càng mạnh trí tuệ lại càng cao. Nhưng trên đỉnh đầu nó có hỗn độn lôi đình vẫn đang không ngừng trút xuống, nó phải duy trì không gian mình sáng tạo để ngăn cản Hỗn Độn lôi đình công kích, trong lúc nhất thời không thể phân thân xuất thủ giết chết Hạ Ngôn được.
" Hắc! Lôi Đình Quả này cũng bị ta thu vào tay rồi!"
Hạ Ngôn trong khi thuấn di trong lòng không khỏi nở nụ cười.
" A? Cái gì? Chết tiệt! Mãnh thú này không ngờ không quản bị lôi đình đánh trúng."
Thân hình màu trắng của Hạ Ngôn lại một lần nữa bị giam cầm lại. Chỉ thấy trên đinh đầu mãnh thú trông như tòa núi nhỏ kia không ngừng có Hỗn Độn lôi đình đánh xuống, nhưng vẫn trực tiếp lao về phía Hạ Ngôn. Hỗn Độn lôi đình đánh trên người nó không ngờ chỉ có thể làm thân thế nó hơi chấn động một chút, gần như không bị một chút thương tổn nào.
- Ta muốn giết chết ngươi!
Mãnh thú phẫn nộ tru lên.
Nhìn thấy mãnh thú càng ngày càng đến gần. Hạ Ngôn không khỏi lộ ra một tia cười khổ. Mãnh thú này hiển nhiên là bởi vì mình lấy đi Lôi Đình Quả mới vô cùng phẫn nộ như thế. bất chấp bị hỗn độn lôi đình công kích cũng phải giết chết minh đoạt lại Lôi Đình Quả.
" Vừa rồi Mạnh Đào kia muốn lấy Lôi Đình Quả đi nên mãnh thú này mới đột nhiên xé rách bức tường không gian nhảy ra. Thì ra mãnh thú này vẫn luôn thủ hộ tại bên cạnh quả thực, lúc trước tại nơi này cũng tồn tại một không gian khác bao phủ quả thực, bình thường người tu luyện đều không thể phát hiện quả thực này tồn tại."
Hạ Ngôn suy nghĩ trong đầu.
"Tháp Thời Gian!"
Mắt thấy lợi trảo của mãnh thú đã tới trước người, ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, chợt nghĩ tới Tháp Thời Gian trong cơ thể minh. Sau một sát ng thần thè Hạ Ngôn liền thành công tiến vào trong Tháp Thời Gian.
Tháp Thời Gian mặc dù hiển lộ ra ngoài thì cũng chỉ là một khối hạt bình thường, mãnh thú này nhất định không thể phát hiện."
Hạ Ngôn trong lòng thầm nói.