Bạt Hồ kia tuy rằng trở lại không gian Tinh Đấu Điện trước, hắn mang theo bảy người Vương Đức đến Không gian Hỗn Độn, mà hiện tại cũng chỉ có một người trở về. Khi báo cáo lên trên chuyện này, là nói đụng phải liệp sát giả cảnh giới Thiên Thần, chỉ bản thân mình thành công bỏ chạy, về phần chuyện đám người Hạ Ngôn, một từ hắn cũng không nói, cũng không nói gì chuyện gặp qua đám người Phương Viên.
Đối với chuyện Hạ Ngôn ngã xuống, liền ngay cả động chủ Chung Viễn Ly của Tiên Phong Động, đều. cố ý hiện thân tra hỏi chuyện này. Sau khi biết được chuyện này cũng chỉ có thể tỏ vè đáng tiếc. Người thừa kế tốt như Hạ Ngôn không ngờ chết non như vậy!
- Viễn Ly! Thật sự rất đáng tiếc, tiểu tử Hạ Ngôn tham gia khảo hạch Tinh Đấu Điện là do đích thân ta chủ tri Tốc độ tu luyện của Hạ Ngôn kinh người, hơn nữa linh lực và lực lượng của bản thân hắn đều mạnh mẽ hơn so với người tu luyện đồng cấp. Đáng tiếc nha! Không ngờ chết ở Không gian Hỗn Độn như vậy!
Trong Khảo Hạch Viện ở Cửu Trọng Thiên, trưởng lão Triển Vân lắc đầu thở dài, nói.
- Đúng vậy! Ta vốn vẫn hy vọng Hạ Ngôn có thể tu luyện mấy ngàn năm thay thế vị trí động chủ của ta. Không nghĩ tới
Chung Viễn Ly cũng trầm giọng thở dài, nói.
Mà đối với chuyện này, người cao hứng nhất đương nhiên phải là Hồng Đông Mạc và Hồng Phi của Li Thủy Động. Hồng Phi kia thậm chí cùng với đám thủ hạ chung quanh chúc mừng một phen. Trước đây Hạ Ngôn đánh bại hắn ở lôi đài sinh tử, lại khiến hắn ở Ngũ Trọng Thiên đều âm thầm bị người chê cười một thời gian dài.
Năm năm sau!
Nơi ở của Tác Kỳ ở Thất Trọng Thiên Tinh Đấu Điện
Kịch.
Một đạo thân ảnh màu nâu lặng lẽ từ trong phòng bắn ra, rơi xuống tiểu viện.
Từng luồng linh lực tinh thuần đập vào mặt Ngực bóng người màu nâu hơi hơi phập phồng, hít một hơi thật sâu. Sau đó bàn tay vung lên, linh lực tinh thuần tập hợp trước người hắn bỗng nhiên khôi phục trạng thái bình thường, bay quanh không gian.
"Thời gian năm năm!"
- Rốt cục, Đại Phần Diệt Thuật được ta thành công thấu triệt! Thần thông cấp bảy quả nhiên không bình thường. Đại Phần Diệt Thuật này dường như có thể đốt cháy vạn vật trong thiên hạ, mà ngay cả linh lực do dịch nhân phóng thích dường như đều có thể bị đốt hết Hiện tại người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ trong Tinh Đấu Điện có thể chiến thắng ta chỉ sợ có thể đếm trên đầu ngón tay rồi!
Bóng người màu nâu này chính là Tác Kỳ bế quan hơn năm năm. Từ khi Tác Kỳ có được Đại Phần Diệt Thuật nói cho Phương Viên chuyện Hạ Ngôn muốn đi Không gian Hỗn Độn một phen, rồi sau đó tiến vào trong bế quan, cho đến hôm nay mới xuất quan.
Hiểu tháu đáo một loại thần thông cấp bảy phải mất thời gian năm năm. Đây vẫn do Tác Kỳ có thiên phú rất cao, nếu người tu luyện có thiên thú thấp hơn một chút muốn hiểu thấu đáo thần thông cấp bảy này chỉ sợ cần thời gian lâu hơn.
- Ừ! Cách thời gian khảo hạch Bí Cảnh còn không đủ năm năm rồi, thừa dịp năm năm này, ta phải đi kiếm một ít Nguyên Đan, 780 triệu viên, cho dù là ta cũng cần thời gian rất lâu mới có thể kiếm được nha! Lần này có được Đại Phần Diệt Thuật thiếu, nợ Hạ Ngôn, ta nhất định phải đáp tạ hắn cho tốt!
- Đúng rồi! Năm năm trôi qua này, Hạ Ngôn và đám người Phương Viên đi đến Không gian Hỗn Độn, không biết có trở về hay chưa?
Tác Kỳ chuyển mắt tram ngấm, ý niệm chuyển động trong đầu, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, bóng ảnh chớp động đi ra ngoài.
Vù
Cánh cổng Lục Trọng Thiên!
Tiếp theo, cánh cổng Ngũ Trọng Thiên!
Lưu quang liên tiếp chớp động, thời gian không đến nửa canh giờ, Tác Kỳ tới chỗ cư ngụ của Hạ Ngôn ở Ngũ Trọng Thiên.
Bóng người màu nâu dần dần lộ rõ trong tiểu viện. Ngay sau đó trong phòng chợt lóe ra một bóng người màu xám. Bóng người này dừng lại trước mặt Tác Kỳ, ánh mắt lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc, có chút khó hiểu nhìn Tác Kỳ trước mặt.
Mà Tác Kỳ nhìn thấy bóng người này vốn còn tưởng rằng là Hạ Ngôn, nhưng sau khi nhìn thấy tướng mạo thì mới ngạc nhiên phát hiện người này căn bản không phải Hạ Ngôn, lập tức cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Xin hỏi người là ai?
Người tu luyện áo bào tro kia hơi hơi chấp tay, trước mở miệng hỏi Tác Kỳ.
- Hả? Chẳng lẽ ta đi lầm chỗ rồi? Không đúng, nơi này không phải nơi cư ngụ của Hạ Ngôn ở Ngũ Trọng Thiên sao? Ngươi là người phương nào?
Tác Kỳ ngưng mắt nhìn xung quanh, xác định mình cũng không đi lầm đường, lập tức hỏi với hơi thở trầm xuống.
- Ta là Lô Đào, người phụ trách Tiên Phong Động ở Ngũ Trọng Thiên!
Lô Đào báo ra tên bản thân và thân phận cho Tác Kỳ, tuy rằng hắn cảm giác thực lực của Tác Kỳ dường như mạnh hơn mình, nhưng mình là người phụ trách Tiên Phong Động ở Ngũ Trọng Thiên, địa vị cao cà, cho dù là cường giả Linh Hoàng cấp chín bình thường, hắn cũng không cần cúi đầu.
- Lô Đào? Người phụ trách Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên không phải Hạ Ngôn sao? Khi nào thay đổi người? Hạ Ngôn kia đâu? Chẳng lẽ hắn đi Lục Trọng Thiên hay là Thất Trọng Thiên?
Tác Kỳ càng thêm buồn bực, lông mày nhăn lại. Theo đạo lý mà nói, Hạ Ngôn không nên rời đi nhanh như vậy. Cho dù muốn khiêu chiến trọng thiên cao hơn thì cũng có thể đợi cho sau khi khảo hạch Bí Cảnh ngàn năm một lần ở Tinh Đấu Điện thì tìm cơ hội khiêu chiến.
- Hạ Ngôn?
- Ngươi là người phương nào?
Lô Đào hiển nhiên cũng chưa thấy qua Tác Kỳ, lại nhíu mày hỏi.
Tác Kỳ cũng không lập tức tĩà lời, mà là trong tay thoáng lật lấy ra lệnh bài thân phận, linh lực quán nhập vào trong đó, lập tức chữ viết hiển lộ ra hào quang lóng lánh cứng cỏi. Lô Đào kia tự nhiên nhìn thấy rõ.
- Nguyên lai là người phụ trách Tác Kỳ của Tiên Phong Động Thất Trọng Thiên!
Lô Đào hơi hơi lập tức ôm quyền khách khí nói. Thân phận Tác Kỳ đương nhiên cao hơn hắn nhiều. Thất Trọng Thiên vốn rất khó khiêu chiến, số lượng người tu luyện Thất Trọng Thiên đều. cố định. Mỗi một người tu luyện thực lực đều rất mạnh mẽ. Mà Tác Kỳ lại là người phụ trách Tiên Phong Động Thất Trọng Thiên, thực lực có thể thấy.
- Ừ! Lô Đào! Ngươi cũng biết người phụ trách lúc trước của Tiên Phong Điện Ngũ Trọng Thiên Hạ Ngôn đi nơi nào không?
Tác Kỳ lập tức thu lại lệnh bài thân phận màu đen của mình, trên mặt khôi phục lại thần sắc vốn có, lại nhìn Lô Đào lên tiếng hỏi.
- Tác Kỳ tiên sinh! Ngươi nói Hạ Ngôn vào năm năm trước được gọi là người tu luyện thiên tài xuất sắc nhất nghìn năm qua của Tinh Đấu Điện sao? ôi! Ta nghe nói năm năm trước Hạ Ngôn đi vào Không gian Hỗn Độn, bất hạnh ngã xuống ở trong Không gian Hỗn Độn rồi!
Lô Đào này đầu tiên ánh mắt chợt lóe, rồi sau đó lại thở dài một tiếng, mới tiếc hận có chút lắc đầu nói.
Đương nhiên Tinh Đấu Điện mỗi một năm đều có không ít thiên tài ngã xuống. Hạ Ngôn tuy rằng thiên phú cao hơn người khác một chút, nhưng hắn ngã xuống, nhiêu nhất cũng có thể khiến cho một số người tu luyện tiếc hận cảm thán thôi, còn không đủ đề khiến chấn động. Bao nhiêu người tu luyện có thiên tư hơn người đều chết non trên con đường tu luyện.
Sự ngã xuống của Hạ Ngôn, cũng chỉ là một viên đá rơi vào một hồ nước hơi chút gợn sóng mà thôi.
- Cái gì?
Nghe vậy, thân thể Tác kỳ chấn động, mày nhướng lên.
- Ngươi nói Hạ Ngôn đã chết?
Tác Kỳ mạnh mẽ lắc đầu.
- Điều đó không có khả năng! Như thế nào mà hắn chết chứ? Ta không phải kêu Phương Viên đi cùng hắn vảo Không gian Hỗn Độn sao? Phương Viên quen thuộc Không gian Hỗn Độn như vậy, Hạ Ngôn đi với hắn như thế nào chết chứ?
- Tác Kỳ tiên sinh! Đây là sự thật Hai năm trước Phương Viên đã trở về rồi. Phương Viên là người tu luyện Tiên Phong Động ở Bát Trọng Thiên, cho nên ta cố ý hỏi thăm một chút. Lúc ấy mười hai người tu luyện đi vào Không gian Hỗn Độn với Phương Viên, bao gồm Hạ Ngôn ở trong đó, cuối cùng chỉ còn bảy người cộng thêm Phương Viên vào ba năm trước về tới không gian Tinh Đấu Điện. Những người còn lại, nghe nói đều chết!
Lô Đào nói với vè ngưng trọng.
- Ta tự mình đi hỏi thăm một chút!
Bóng dáng Tác Kỳ chợt lóe, sau đó biến mất trong tiểu viện.
Lô Đào nhìn nơi xa xa phía chân trời, sau đó lắc mình một lần nữa quay lại phòng.
Bên ngoài Tin Tức Viện Thất Trọng Thiên!
- Có người dùng tinh thạch truyền âm truyền tin tức cho ta!
Phương Viên đang tu luyện ở bát Trọng Thiên, đột nhiên cảm ứng tinh thạch truyền âm của mình hơi hơi chấn động, liền lập tức lấy tỉnh, thạch truyền âm của mình ra. Ý thức rót vào trong đó!
- Phương Viên tiên sinh! Thỉnh nhanh đến chỗ ta một chuyến!
Ý thức Phương Viên cảm ứng được ý niệm của Tác Kỳ truyền tin lại trong đầu.
Tinh thạch truyền âm này là một loại công cụ truyền lại ý niệm vào trong đầu của người tu luyện. Tinh thạch truyền âm tuy rằng coi như vật phẩm hiếm thấy, nhưng cũng không quá quý trọng.
Đương nhiên nếu thông qua tinh thạch truyền âm truyền lại tin tức, phải khắc vào một chút dấu vết linh hồn của mình vào trong tinh thạch đối phương. Trong tinh thạch truyền âm của mình cũng có dấu vết linh hồn của đối phương.
Ngoại trừ bằng hữu rất thân mật hay thân nhân, người bình thường đương nhiên sẽ không khắc linh hồn dấu vết của mình tiến vào trong tinh thạch truyền âm của người khác.
Phương Viên và Tác Kỳ tự nhiên là khắc dấu vết linh hồn vào trong tinh thạch truyền âm của đối phương, mới có thể thông qua tinh thạch truyền âm truyền lại ý niệm trong đầu mình.
- Xem ra Tác Kỳ đã hiểu thấu đáo thần thông Đại Phần Diệt Thuật. Hiện tại hắn chỉ sợ biết được tin Hạ Ngôn rồi! Thời gian năm năm trôi qua. ôi! Ta không biết giải thích như thế nào! Tuy nhiên, cuối cùng cũng phải gặp Tác Kỳ!
Phương Viên khe khẽ thở dài, thân ảnh biến mất ở trong phòng, cánh cổng của Bát Trọng Thiên, nhanh Phi hành qua.
- Phương Viên!
- Tác Kỳ!
Sau khi hai người gặp mặt ở nơi cư ngụ của Tác Kỳ ở Thất Trọng Thiên, thăm hỏi lẫn nhau.
- Ta vừa mới bế quan đi ra chợt nghe nói Hạ Ngôn chết ở Không gian Hỗn Độn, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Tác Kỳ hỏi với giọng điệu có chút dồn dập, ánh mắt nhìn Phương Viên.
- Hạ Ngôn quả thật đã chết!
Phương Phương nhíu mày, có chút bất đắc dĩ, sau đó giảng thuật lại chuyện xảy ra ở Không gian Hỗn Độn trước đây, hơn nữa nói nếu không có Hạ Ngôn, đám người mình có thể cũng đã chết.
Nghe xong Phương Viên giải thích, Tác Kỳ trầm mặt một hồi lâu. Thật lâu sau, mới thở ra một hơi, nhìn bầu trời:
- Tại sao có thể như vậy! Không thể tưởng được lúc trước ta đề nghị Hạ Ngôn đi vào Không gian Hỗn Độn thu thập hỗn độn lực đổi độ cống hiến, chính là hại hắn!
- Ôi
Phương Viên cũng thở dài một tiếng, rồi sau đó lại nói:
- Bạt Hồ kia rất đáng ghét, nếu không phải hắn, đội hình của chúng ta căn bản có thể không gặp được những nguy hiểm kia!
Khi Phương Viên nhắc tới Bạt Hồ, cũng hận đến nghiến răng!
- Bạt Hồ
Ánh mắt Tác Kỳ hung dữ, từ trong kẽ rằng phun ra hai chữ.
- Một đoạn thời gian này Bạt Hồ vẫn rúc ở chỗ hắn không ra, nói với bên ngoài là bế quan tu luyện. Hừ!
Phương Viên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ngưng tụ nói.
- Bạt Hồ! Khảo Hạch Bí Cảnh lần này, ta sẽ xuất thủ đối phó hắn! Hiện tại ta hiểu thấu đáo thần thông cấp bảy Đại Phần Diệt Thuật, đánh bại hắn dễ dàng!
Ánh mắt Tác Kỳ chợt lóe, âm thanh trầm thấp chậm rãi nghiến răng nói.