Mục lục
Linh La Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bầu trời, mấy tia sáng lấy tốc độ kinh người lóe lên.
 
- Thánh Hoàng đại nhân, tốc độ tăng thực lực của Hạ Ngôn thật sự quá kinh người.
 
- Ta nhớ rõ năm đó lần đầu ta nhìn thấy hắn, hắn chỉ có thực lực Đại Linh Sư sơ kỳ. Lần thứ hai, thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ. Khi ta nhìn thấy hắn lần thứ ba, hắn đã đạt tới Đại Linh Sư đỉnh. Hơn nữa, ngay cả Vương Vũ Thiên Cung chúng ta đạt đến Linh Tông sơ kỳ, cũng thua ở trong tay hắn lúc còn là Đại Linh Sư đỉnh.
 
- Lúc này nhìn lại Hạ Ngôn, tuy rằng ta còn không thể xác định, tuy nhiên ta nghĩ có khả năng hắn đã bước vào cảnh giới Linh Tông rồi. Khoảng cách thời gian kia, chỉ mấy tháng ngắn ngủi mà thôi.
 
- Thật không biết rốt cuộc tiểu tử này tu luyện thế nào.
 
Đang trong phi hành, Lưu tuần thị mở miệng nói, vừa không nhịn được phát ra tiếng than thở.
 
Nên biết rằng, Đại Linh Sư muốn bước vào cảnh giới Linh Tông, đó là vô cùng khó khăn. Đại Linh Sư muốn bước vào cảnh giới Linh Tông, gần như ngang với cường giả Hậu Thiên bước vào Tiên Thiên, rất khó. Đương nhiên, có một ít phương thức đặc thù có thể trợ giúp Đại Linh Sư đột phá, ví dụ như một ít đan được, còn có Ngọc Hoa Trì trong Thiên Cung.
 
Thế nhưng, rõ ràng Hạ Ngôn này còn chưa trải qua Ngọc Hoa Trì tẩy lễ!
 
Mấy chục năm qua, Lưu tuần thị chưa bao giờ thấy qua có ai tu luyện nhanh như vậy.
 
Thánh Hoàng nghe thế, không khỏi gật đầu nói:
 
- Hạ Ngôn này thiên phú cực cao, hơn nữa trên người hắn dường như ẩn giấu một ít bí mật gì đó. Cho dù là ta, cũng không thể phát hiện trên người hắn có dao động linh lực.
 
- Nói cách khác, khi hắn không chủ động vận chuyển linh lực, linh lực trong cơ thể hắn hoàn toàn không tràn ra ngoài. Điểm này, dù ngay cả ta cũng không làm được.
 
Thánh Hoàng cũng có chút than thở.
 
Lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Ngôn, hắn cũng đã hoài nghi.
 
- Mặc kệ thế nào, Hạ Ngôn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Thiên Cung. Lưu tuần thị, sau khi trở về phải chú ý tới Hạ Ngôn nhiều hơn. Nếu có người muốn làm khó hắn, ngươi biết nên làm như thế nào rồi.
 
Giọng Thánh Hoàng biến đổi lạnh như băng.
 
-Rõ!
 
Lưu tuần thị lập tức trả lời.
 
Thánh Hoàng vừa nói những lời này, chẳng khác nào cho Hạ Ngôn một lá bùa hộ mệnh.
 
- Thánh Hoàng đại nhân, có một việc ta phải bẩm báo.
 
Lưu tuần thị có chút trầm ngâm.
 
- Ngươi nói thẳng đi.
 
Thánh Hoàng chuyển mắt nói.
 
- Theo ta được biết, thành Kim Dương có một Trương gia, hình như có mâu thuẫn không nhỏ với Hạ Ngôn.
 
Lưu tuần thị từng điều tra thân thế Hạ Ngôn, đương nhiên biết mấy cỗ thế lực có thù oán với Hạ Ngôn.
 
Trong đó, người Trương gia có uy hiếp lớn nhất với Hạ Ngôn.
 
Trương Bảo tộc trưởng hiện tại của Trương gia đã tới cảnh giới Linh Tông, hơn nữa chỗ mấu chốt nhất là Trương gia cùng Tuần gia Thánh thành có quan hệ đặc thù. Tuần gia là một gia tộc xa xưa truyền thừa mấy ngàn năm, truyền thuyết Cuộc chiến vẫn lạc năm đó, Tuần gia đã tồn tại, cũng từng tham gia Cuộc chiến vẫn lạc.
 
Trong lịch sử đại lục, Tuần gia từng xuất hiện hai vị Thánh Hoàng! Tuy nhiên, hai vị Thánh Hoàng này hiện tại cũng không biết tung tích, người Tuần gia cũng không rõ ràng lắm.
 
Chính bởi nhân tố này, Tuần gia mới có thể trở thành thế lực khổng lồ nhất trong năm cỗ thế lực ở Thánh thành, trong gia tộc cường giả như mây.
 
- Trương gia?
 
Thánh Hoàng lập lại hai chữ này.
 
- Tộc trưởng Trương gia là Trương Bảo, thế lực rất lớn ở thành Kim Dương, ở thành Kim Dương, gia tộc có thể chống lại với Trương gia chỉ có một Phòng gia. Nhưng đây không phải chỗ trọng yếu nhất, chỗ trọng yếu nhất là thê tử của Trương Bảo, là con gái của tộc trưởng Tuần gia Thánh thành.
 
Lưu tuần thị cũng cực kỳ kiêng kỵ Tuần gia. Những gia tộc xa xưa nay, đều có năng lượng kinh người. Từ bề ngoài không nhìn ra cái gì, thế nhưng một khi động tới, vậy có khả năng dẫn tới chấn động liên tiếp.
 
Thánh Hoàng gật đầu.
 
- Cho dù là Tuần gia, cũng không thể bất lợi với Hạ Ngôn. Tuy rằng ta chỉ gặp mặt Hạ Ngôn vài lần, nhưng ta có thể xác định Hạ Ngôn không phải loại người vô cớ gây chuyện thị phi. Cho nên, Lưu tuần thị, lời ta nói ngươi hiểu rồi chứ?
 
- Vâng, ta đã hiểu!
 
Lưu tuần thị thần sắc nghiêm nghị.
 
Có những lời này của Thánh Hoàng, vậy lão còn có cố kỵ gì nữa?
 
Có chuyện gì, đều có Thánh Hoàng chống ở phía sau! Trên Đại Lục Long Chi còn có chuyện gì là Thánh Hoàng không bãi bình được?
 
Thánh Hoàng nhìn mấy người, trong lòng thầm nghĩ:
 
"Có một việc hiện tại ta còn không thể nói cho các ngươi: Hạ Ngôn rất có khả năng là Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi đời tiếp theo. Hừ, nếu các ngươi có người trở mặt với hắn, cuối cùng có hại là bản thân mình."
 
Trong lúc Thánh Hoàng thầm nghĩ. Lữ tổng quản, còn có hai vị tuần thị Thiên Cung, trong lòng cũng đang thầm suy xét.
 
Thái độ của Thánh Hoàng hiện giờ nói rõ đứng về phía Hạ Ngôn, mấy người bọn họ là người bên cạnh Thánh Hoàng, sau này phải cực lực giao hảo với Hạ Ngôn. Tóm lại, ít nhất cũng không thể bất lợi đối với Hạ Ngôn.
 
Đi qua Cứ điểm đại lục, ngay sau đó là Ngưu Xà Trấn không lớn cũng không phồn hoa.
 
Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng một đường đi thẳng, sau năm canh giờ đã mơ hồ thấy thành Ngọc Thủy.
 
Nếu là một mình Hạ Ngôn, tốc độ còn có thể tăng gấp đôi, thế nhưng cùng với Hỏa Phượng Hoàng, Hạ Ngôn cũng không thể bỏ nàng một mình phía sau tự mình đi trước thành Ngọc Thủy.
 
Ánh mắt có thể nhìn rõ thành Ngọc Thủy, tốc độ hai người dần dần chậm lại. Lúc này, sắc trời đã sáng rõ, từng tia sáng rạng đông chiếu sáng mặt đất, từng tia hồng quang sáng lên từ xa xa.
 
- Hạ Ngôn, ngươi đột nhiên biến mất trọn một ngày trong Hư Ảo Chi Cảnh đã đi tới nơi nào?
 
Sau khi hai người giảm tốc độ, Hỏa Phượng Hoàng hơi thở dốc. Nàng vẫn duy trì tốc độ chạy nhanh, linh lực có chút hỗn loạn, không thể bảo trì hô hấp bình ổn.
 
- Là Hư Ảo Thần Điện!
 
Hạ Ngôn nói.
 
- Bên trong thật sự có Hư Ảo Thần Điện?
 
Hỏa Phượng Hoàng vừa chuyển đôi mắt sáng, giật mình nói.
 
- Đúng vậy, xác thực có Hư Ảo Thần Điện, ở bên trong Hư Ảo Thần Điện, ta gặp được chủ nhân Hư Ảo Chi Cảnh.
 
Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng.
 
- Vị chủ nhân Hư Ảo Chi Cảnh kia chỉ còn lại một tia ý thức cuối cùng, cũng không có thực thể. Hắn nói với ta mấy lời, liền hoàn toàn tan thành mây khói. Hắn nói cho ta tên của hắn, hắn gọi là Thương Hà.
 
Hạ Ngôn chậm rãi nói.
 
- Thương Hà tiền bối ở Hư Ảo Thần Điện cho ta rất nhiều Bích Lộ Huyền Thủy!
 
Hạ Ngôn vung tay lên:
 
- Một cái bình lớn như thế này, bên trong đều là Bích Lộ Huyền Thủy. Đồng thời, hắn cũng cho ta một nhẫn không gian trữ vật, bên trong có một bộ công pháp để ta tu luyện.
 
- Đương nhiên, hắn tặng cho ta những thứ này, có một điều kiện, là để ta làm truyền nhân của hắn.
 
Khóe miệng Hạ Ngôn khẽ cười:
 
- Ta đã đáp ứng!
 
- Sau đó, một tia ý thức cuối cùng của Thương Hà tiền bối tiêu tán, Hư Ảo Thần Điện sụp đổ. Tiếp đó, toàn bộ Hư Ảo Chi Cảnh cũng hoàn toàn hủy diệt.
 
Hạ Ngôn có chút cảm thán.
 
Lúc này, Hạ Ngôn chợt ngừng thân lại.
 
Tâm niệm vừa chuyển động, một cái hũ sứ màu đen thật lớn xuất hiện trong tay Hạ Ngôn.
 
- Đây chính là Bích Lộ Huyền Thủy.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn chiếc hũ sứ đen.
 
Hỏa Phượng Hoàng nghe Hạ Ngôn nói những lời này, trong lòng kinh ngạc không cần phải nói. Lại thấy trong tay Hạ Ngôn đột nhiên xuất hiện một chiếc hũ đen thật lớn, miệng nhỏ càng không khép lại được, lộ ra răng ngọc trắng nõn, đôi mắt đẹp trợn tròn, sóng mắt lưu chuyển, ngực sữa phập phồng.
 
- Cả một hũ đều là Bích Lộ Huyền Thủy. Hỏa Phượng Hoàng, nếu cô muốn ta có thể cho cô một ít.
 
Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng chính sắc nói.
 
Một hũ Bích Lộ Huyền Thủy này, Hạ Ngôn cũng không có khả năng dùng hết. Thương Hà tiền bối cũng đã nói qua, Bích Lộ Huyền Thủy này cũng không phải thứ gì quá quý hiếm. Hoặc là nói, ở chủ thế giới Bích Lộ Huyền Thủy cũng không khan hiếm. Cho dù thế nào, khẳng định, cũng không quý hiếm như ở thế giới này.
 
Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng chuyển từ chiếc hũ đen lên mặt Hạ Ngôn, cuối cùng vẫn lắc đầu.
 
- Đợi tới Linh Tông mới có thể sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy. Hiện tại ta là Đại Linh Sư hậu kỳ, còn chưa biết đến bao giờ mới thành tựu cảnh giới Linh Tông nữa. Huống hồ, ở chỗ ta cũng có vài giọt Bích Lộ Huyền Thủy.
 
Ngón tay Hỏa Phượng Hoàng lướt qua trước ngực mình một chút, mỉm cười với Hạ Ngôn.
 
- Hơn nữa, cái hũ lớn như thế làm ta cảm giác không quý giá, nhiều quá thì không thú vị.
 
Hỏa Phượng Hoàng lại chỉ vào cái hũ lớn màu đen.
 
- Vị tiền bối kia nếu muốn ngươi làm truyền nhân của hắn, mấy thứ này tự nhiên cũng đều đưa cho ngươi, ngươi cứ sử dụng cho tốt là được.
 
Hỏa Phượng Hoàng cong môi đỏ mọng, ánh mắt lóe lên thần thái kỳ dị.
 
- Ha ha! Được rồi, ta thu lại.
 
Hạ Ngôn nói rồi, tâm niệm vừa chuyển, thu chiếc hũ đen trở vào Linh La giới.
 
Về phần các vật phẩm khác, Hạ Ngôn cũng không dự định nói cho Hỏa Phượng Hoàng.
 
Tuy rằng hắn rất tín nhiệm Hỏa Phượng Hoàng, thế nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Sau này đến tột cũng sẽ xảy ra chuyện gì, không ai biết được, cân thận là tốt nhất.
 
- Đi thôi, chúng ta vào thành!
 
Lúc này hai người đã đi tới dưới thành Ngọc Thủy.
 
- Thật là hỏng bét mà!
 
- Hạ Ngôn trở về, ta làm sao ăn nói với hắn đây! Ngũ trưởng lão, ngài làm thế nào vậy chứ, ngay cả những đan được quý giá như thế cũng không trông coi kỹ. Nhiều đan được như vậy, lại không còn nữa.
 
- Ôi! Vậy phải làm sao đây? Nhiều đan được như vậy mà.
 
Hạ Phi Long nôn nóng đi qua đi lại trong phòng.
 
Lúc này, ở trong phòng không chỉ có hắn, còn có các vị trưởng lão Hạ gia. Đại trưởng lão Hạ Lai, Tam trưởng lão Hạ Trường Hà, còn có Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão ở đây.
 
Các vị trưởng lão sắc mặt cũng tái mét, nhất là Ngũ trưởng lão, chân mày nhăn thành một đoàn.
 
- Hạ Ngôn vì Hạ gia chúng ta lấy ra nhiều đan được như vậy, trợ giúp con cháu Hạ gia nâng cao thực lực. Hiện giờ tốt rồi, đan được không còn. Hạ Ngôn trở về ta làm sao ăn nói với hắn chuyện này đây?
 
Hạ Phi Long vỗ bàn, cực kỳ phiền não nói.
 
- Tộc trưởng, những đan được này đều là con chó kia ăn hết, ta cũng không nghĩ rằng.
 
- Ôi! Lúc đó ta vạn vạn lần không nghĩ tới, con chó kia lại thích ăn đan dược mà. Hơn nữa, con chó kia cũng quá thông mình đi chứ, nó mở hộp gấm nuốt hết đan được bên trong, còn có thể đậy hộp gấm trả lại chỗ cũ.
 
Ngũ trưởng lão nói, hối hận đứt ruột.
 
Hạ gia mới xây đựng Đan Các, tạm thời đo Ngũ trưởng lão trông coi.
 
Lúc đó, lão thấy Thổ cẩu của Hạ Ngôn đi vào trong Đan Các, tuy nhiên cũng không quá để ý. Thổ Cẩu bất phàm, người Hạ gia đều biết một chút, cho nên lão cũng không nhìn xem Thổ Cẩu làm chuyện gì.
 
Mỗi lần lúc lão đi xem đan được, Thổ cẩu đều sẽ rất thành thật nằm sấp một bên, hơn nữa bộ dạng thật nhu thuận. Ngũ trưởng lão nhìn những hộp gấm này đều đặt tại chỗ rất bình thường, đương nhiên sẽ không cho rằng có gì không đúng. Thế nhưng sau đó.
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK